Interpol Phần 3 - Đế Chế Bất Diệt

Chương 3: Chương 3






Inter 01.
Trung tâm quân sự ngầm trên đảo Ruby giữa Đại Tây Dương này là một trong những địa điểm đào tạo của Asel trước khi chương trình này sụp đổ. Không có nhiều nhân viên Interpol biết đến địa danh này, vì nó là địa điểm tuyệt mật.
Với G6, trừ Shin và Apple, nơi này đã quá quen thuộc. Họ thong thuộc từng ngóc ngách trên hòn đảo này. Chỉ hai ngày sau, 9 thành viên của G6 đã tề tựu đông đủ tại Inter 1 với những vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Không chỉ có Commet và Mars mà những thành viên còn lại cũng đã trải qua những phút giây nguy hiểm trước khi trở về đây. Một cuộc tấn công kì lạ trên quy mô lớn, và nạn nhân chính là các nhân viên Interpol trên toàn thế giới. An ninh thế giới lúc này được đặt trên tình trạng báo động khẩn cấp, nhưng vẫn có những vụ tấn công chớp nhoáng diễn ra.
- Chúng biết mọi hành động và di chuyển của chúng ta.- Cannon nghiến răng bực bội.
- Vẫn chưa có tổ chức nào đứng ra chịu trách nhiệm vụ này.- Commet vẫn bình tĩnh đến vô tâm như mọi khi- Tôi đã liên lạc được với trung tâm ở Ailen. Tổng tư lệnh vẫn ở đó. Các guồng máy tình báo trên thế giới đang hoạt động hết công suất để tìm ra kẻ chủ mưu.
- Thật không tin là chỉ trong hai ngày mà chúng ta mất gần 300 người. Và Tổng hành dinh chỉ còn là một đống đổ nát.- Snowy rùng mình.
-Dễ hiểu thôi mà. Một nửa những tên trong Capside rõ về Interpol như long bàn tay chúng vậy.- KyO nhún vai tiếp- Và quá nửa những gã đó là kẻ thù trực tiếp của chúng ta.
-Thực tình tôi vẫn thấy ớn khi nghĩ lại những lần đối đầu với chúng- Spider gật gù đồng tình. Và lần này chúng chịu bỏ qua cho ta thì tôi chẳng còn là Spider của G6 nữa.
-Chuyện đó quá rõ ràng.- Uranus cười vang- Cái lúc mà tôi trông thấy Martina Temple trong đám khói bụi mờ mịt là tôi đã hiểu ra rồi.
-Có vẻ như chúng thực sự chưa có ý định giết chúng ta ngay.- Commet nói mà mắt vẫn không rời màn hình máy tính.- Bởi tôi và Mars đã gặp Eagle ở Thái Lan. Và thật buồn cười nếu tôi nói rằng tôi và Mars thoát được hắn vì hắn bắn trượt.
-Tôi cứ cho rằng hắn sẽ tìm KyO ngay khi ra tù đầu tiên chứ?- Mars gật đầu tiếp- Ngày trước chính anh và N.R đưa hắn vào Capside mà.
- Rồi sẽ có lúc gặp hắn thôi. Chắc hắn sẽ thất vọng lắm nếu không còn được gặp cô ấy nữa.- KyO cười nhạt, nhưng ánh mắt anh thoáng buồn khi nghĩ đến N.R.
-Tôi thật không nghĩ rằng chúng ta lại thiếu cô ấy vào thời điểm này- Snowy thốt lên đầy thất vọng
-Mất mát là chuyện hiển nhiên cần được chấp nhận với chúng ta- Commet ngắt lời Snowy- Chúng ta đã học được điều này khi chúng ta mất Canary và Acatus.
-Nhưng mọi người đang nói đến những ai thế?- Shin cau mày hỏi- Làm ơn nói rõ cho tôi và Apple biết đi.
-KyO sẽ giải thích rõ cho hai người sau- Commet cuối cùng cũng ngẩng đầu lên- Bây giờ mọi người tập trung một chút nghe tôi phân nhóm đây.

Mọi ánh mắt chăm chú nhìn về phía Commet, người xưa nay vẫn được coi là đầu tàu của G6.
- Snowy và Cannon, Uranus và Spider, tôi và Mars, còn KyO, anh bắt nhóm với Shin và Apple nhé.
-OK.- KyO gật đầu cứng ngắc.
-Sao thế?- Commet ngạc nhiên hỏi lại.
-Tôi chỉ nghĩ là quá mạo hiểm khi để họ đi với tôi. Anh thừa biết là Eagle sẽ tìm tới tôi mà.
-Thì anh sẽ có them trợ thủ đắc lực chứ sao.- Commet lắc đầu cười- Hay anh vẫn chưa quên chuyện cũ phải không?
-Không có.
-Vậy lăn tăn gì nữa? Cứ vậy mà làm nhé!- Commet vỗ vai anh rồi quay lại với màn hình máy tính- Mọi người chuẩn bị tinh thần cao nhất từ bây giờ nhé! Ngay khi đội Kan đến đây, chúng ta sẽ chia ra hành động. Đảo Ruby này cũng chẳng phải nơi bí mật gì, nhất là đối với một kẻ như Eagle.
-Thật khó tin là có ngày chúng ta cũng phải nhờ đến sự hỗ trợ của đội Kan.- Uranus kêu lên.
-Lúc này không phải là lúc ỷ vào sức mình nữa. Chúng ta cần phải làm việc theo nhóm, có kế hoạch và tổ chức đàng hoàng.- Commet lắc đầu.
-G6 còn chưa phải là 1 nhóm sao?
-Ý tôi là trước nay mọi người cứ làm việc theo ngẫu hứng. Hiện tại chúng ta không còn làm việc độc lập nữa, mà cùng chung một nhiệm vụ, tôi muốn chúng ta hợp tác một cách tốt nhất có thể.
-Rõ rồi, sếp- Mars nhe răng cười.
-Nào, bây giờ mọi người hãy nói chuyện với Tổng tư lệnh, tôi đã bắt được liên lạc với ông ấy.
Mọi người chụm lại quanh màn hình máy tính, khi một người đàn ông có vầng trán cao, gương mặt nghiêm nghị nhưng hiền lành xuất hiện.
-Rất vui vì trông ngài vẫn phong độ đấy, ngài Tư lệnh.

-Câu đó là tôi nói mới đúng chứ. Thật tốt khi mọi người đều đang ở cạnh nhau, và bình yên.
-Chúng tôi rất lấy làm tiếc vì không thể làm tốt hơn.- Commet ngượng ngùng nói.
-Chúng ta đâu có nhiều lựa chọn cho tình huống này.- Vị Tướng già nhún vai- Chính bản thân tôi được cảnh báo trước mà đâu có làm được gì khá hơn.
-Sao ạ?
-Tôi nghĩ đã đến lúc Aseller các bạn thể hiện sức mạnh thực sự của mình được rồi. Đầu óc của những người như tôi đã quá già nua để tạo ra được một cú bật.
-Ngài nói là ngài biết trước chuyện này sẽ xảy ra?- Commet gặng hỏi.
-A, kinh nghiệm mà. Nếu Interpol sụp đổ thì mạng lưới tội phạm quốc tế sẽ tha hồ mà vùng vẫy. Ngày chúng tìm cách ngăn bước chân ta không sớm thì muộn cũng sẽ đến thôi.
-Nhưng hiện tại vẫn chưa có ai đứng ra nhận trách nhiệm vụ này.
-Đừng ngồi đó đợi người ta lên tiếng. Ngày hôm qua đội Kan đã lên đường đến chỗ mọi người. Các bạn sẽ hội tụ lại và chia nhiệm vụ cho nhau. Họ đã được huấn luyện không thua gì các bạn ngày trước ở Asel đâu.
-Chừng nào họ đến đây? Mà họ biết địa điểm này chứ?
- Nếu không có gì thay đổi thì sáng mai họ sẽ có mặt ở chỗ các bạn. Đội trưởng của Kan sẽ cho các bạn biết những thông tin mà các bạn cần.
-Ngài không thể nói trước được sao?
-Tôi cũng không biết nhiều đâu. Nhưng yên tâm đi, mọi người sẽ ngạc nhiên nhiều đấy.
-Sau đó chúng tôi sẽ làm gì?- Commet băn khoăn.
-Rồi mọi người sẽ biết. Tôi cũng già rồi, đành phải nhờ các bạn vậy. Chúng tôi chỉ có thể ngồi đây và làm hết sức để hỗ trợ các bạn thôi. Trận chiến này, tuyệt đối không được thua.
-Chúng tôi hiểu mà.- Commet gật đầu chắc chắn.

-Tốt lắm. Vậy mọi người chuẩn bị kĩ đi. Có gì tôi sẽ cố liên lạc lại sau nhé!
-Chào ngài.
Màn hình vụt tắt nhanh chóng. Commet đứng dậy, phủi bụi trên đầu gối tiếp:
-Nào, khởi động chút cho giãn gân cốt mọi người…
Carribean.
Tàu Amy vẫn tăng tốc thẳng tiến về trung tâm Inter 1 trên đảo Ruby. Nó đã chạy không ngừng nghỉ sau khi khởi hành từ Dominica, mang theo 11 thành viên của đội đặc nhiệm siêu cấp Kan. Kan cũng như G6, cũng là một trong những vũ khí bí mật của Interpol, nhưng đội này hoạt động có tổ chức chứ không riêng rẽ như G6 nên khả năng phối hợp làm việc nhóm của họ là rất cao.
1 năm nay đội Kan không còn hoạt động nữa mà lui về huấn luyện ở một khu vực bí mật gần khu vực Tân Cương của Trung Quốc. Một chương trình huấn luyện không được tiết lộ, cũng không có kế hoạch gì trước.
Đội phó Brian Hell đưa ống nhòm nhìn lên phía trước. Hướng gió và không khí hoàn toàn ổn định nên tàu sẽ đến được Ruby đúng như dự kiến. Một bóng đen vọt đến phía sau lưng anh, kèm theo tiếng quát của trung úy Sain:
-Tiểu Phong… đứng lại đó.
Người được gọi tên Tiểu Phong là một thằng nhóc 8 tuổi, người Trung Quốc, dáng vẻ nhanh nhẹn và tinh nghịch đang chạy ầm ầm quanh sàn tàu. Nó còn quay lại lè lưỡi trêu trung úy Sain khiến anh chàng này mặt đỏ bừng bừng.
-Có chuyện gì thế?- Hell cau mày hỏi.
-Thằng lỏi này nhanh quá, nó vừa nhét kẹo cao su của nó vào nòng súng của tôi.
-Tiểu Phong, sao em lại nghịch dại thế?
-Tại anh ấy đe dọa em không được nói với ai là anh ấy thích…
-Không được nói bậy.- Sain quát lên, ngắt lời thằng bé.
-Lần sau không được nghịch dại vậy nữa nhé, Tiểu Phong.- Hell nhẹ nhàng nhắc nhở.
-Sao đội trưởng lại cho nó đi theo cơ chứ? Đáng lẽ nên gửi nó về khi ở Dominica.- Sain cau có nói.
-Nói mới nhớ, đội trưởng đâu rồi?
-Dưới phòng tập.

-Ừ… Phiền cậu xuống báo với đội trưởng là chúng ta sẽ đến Ruby trong khoảng 4 giờ nữa.
-Được rồi.- Sain gật đầu, liếc Tiểu Phong lấy một cái rồi mới chịu quay đầu trở xuống.
Còn lại đội phó Hell với Tiểu Phong, thằng bé cầm cái cần câu nhỏ ra phía mui tàu ngồi. Mặc dù chẳng khi nào nó câu được cá, nhưng nó thích bắt chước những thói quen của đội trưởng.
Vừa lên tàu rời Thượng Hải để sang Nhật, cả đội tá hỏa vì không hiểu sao thằng bé Tiểu Phong, người sống cùng mọi người khi ở Tân Cương, lại lẻn lên tàu được. Nó chui vào một xó ngồi, đến tận khi tàu chạy rồi mọi người mới phát hiện ra nó. Anh đã phải tự tay gọi về cho thầy dạy của mình, cũng là người đỡ đầu của nó để báo tin.
Thầy của anh nói rằng cứ để chừng nào đến Dominica gặp đội trưởng rồi thằng bé sẽ được gửi về nhà. Thế nhưng đội trưởng lại quyết định cho nó theo cùng. Mang một đứa trẻ vào một trận chiến, anh thật không thể tin được cái quyết định ngớ ngẩn đó của người đứng đầu Kan. Chính việc này đã tạo ra một sự nghi ngờ lớn giữa các thành viên trong đội đối với khả năng của đội trưởng của mình. Nhưng anh thì tin, vì hơn ai hết, anh hiểu con người đó có thể làm được đến đâu.
Tàu Amy vẫn cứ thẳng tiến về phía đảo Ruby.
Nhưng khi còn cách đảo Ruby 2 giờ thì có chuyện bất ngờ xảy đến.
Từ phía Bắc, một chiếc trực thăng lao đến với vận tốc kinh hồn. Nó lao thẳng vào tàu mà không để ai kịp phản ứng gì. Cú đâm sầm đó làm cho tàu bị hỏng toàn bộ phần mui trước và con tàu bắt đầu chìm. Một vụ tấn công liều chết táo bạo đến đáng sợ.
-Đội trưởng, tàu sẽ chìm trong 5 phút nữa.- Hell nhanh chóng ra lệnh sơ tán mọi người và báo cáo tình hình.- Thật không thể tin nổi là chúng ta bị tấn công bất ngờ như thế.
-Có ai bị thương không?
-Có Alex và Rain đang ở trên sàn tàu khi đó. Họ hy sinh rồi.- Hell thở dài- Mau mặc áo cứu hộ vào, tàu sắp chìm. Chúng tôi đã bơm xong thuyền phao.
-Tiểu Phong đâu?
-Nó đã được sẵn sàng rồi.
Hai người đi nhanh lên boong tàu. Con tàu đang nghiêng dần.
-Mọi người nghe đây, đảo Ruby ở phía Tây Nam, thiết bị định vị sẽ chỉ ọi người đi đúng hướng Với thời tiết này, chúng ta sẽ đến được đó nhanh thôi. Hạ thuyền phao xuống. 2 người một thuyền. Tiểu Phong đi cùng tôi. Hẹn gặp mọi người ở Ruby.
-Hai người đi cùng nhau được không?- Hell lo ngại hỏi.
-Không có nhiều thời gian để hỏi những chuyện đó. Nhanh nào. Tiểu Phong, đi thôi.
Đội Kan, trên 5 chiếc thuyền phao, chỉ biết nhìn con tàu chiến Amy theo họ lâu nay cùng toàn bộ vũ khí và lương thực chìm xuống đáy đại dương, cùng hai người đồng đội xấu số, hy sinh khi chưa kịp tham gia cuộc chiến này.