Tôi đang nghĩ là anh nhát gan.
- Ừ…có thể…- KyO bật cười- Cô có biết từ khi Monster Sea xuất hiện đã có bao nhiêu vụ bỏ mạng rồi không?
- Trong báo cáo này có ghi rõ rồi còn gì, anh chưa đọc à?- Collin ngây ngô hỏi làm anh phải nén một tiếng thở dài ngán ngẩm.
- Ngây thơ…- Anh khoanh tay lại, nhắm mắt dựa vào ghế ý muốn nói không muốn tiếp tục câu chuyện nữa.
- Nói tôi nghe coi. Sao cứ nói chuyện bằng cái giọng kẻ cả thế.- Collin vẫn tiếp tục không thôi, lay lay tay anh- Này KyO, anh đừng có giả vờ thế chứ…
- Cô phiền phức thế, chịu khó ngủ chút đi, những giây phút thư giãn thế này không có nhiều đâu đấy. Xuống máy bay rồi kêu muốn nghỉ tôi cũng không cho nghỉ đâu.- Anh vẫn không chịu mở mắt ra.
Hậm hực nhìn anh chàng đẹp trai mà tính cách có vẻ khó ưa, Collin lại cặm cụi đọc đống hồ sơ mà Commet đưa cho hai người trước khi lên máy bay. Phải nói là khả năng thống kê của Commet rất đáng nể, không một vụ nào liên quan đến Monster Sea và Bermuda mà anh ta bỏ qua. Còn hai tiếng nữa máy bay mới hạ cánh, cô tranh thủ đọc cho bằng hết trước khi thực sự bước vào vụ này. Cô không muốn KyO coi thường mình vì cô là người mới.
16h20 phút, sân bay quốc tế Miami. KyO ngước nhìn bầu trời trong vắt của xứ sở miền Nam tươi đẹp này, mỉm cười một cái.
- Oa…- Collin thích thú reo lên- Lần đầu tiên tôi đến Florida đấy. Thời tiết ở đây tuyệt quá!
- Nếu có bão thì sẽ còn vui hơn nhiều. Mà nhà cô ở vùng nào?
- Thành phố Chicago, anh đến đó bao giờ chưa?
- Chưa…Này, ngơ ngáo gì nữa, nhanh lên, xe đang đợi chúng ta.- Anh giục.
- Hả…xe nào?
Một chiếc Cadillac sáng bóng đậu trước mặt hai người, nhưng chỉ có Collin là bị bất ngờ trước sự chào đón này.
- Này, tôi tưởng chúng ta sẽ đến khách sạn Angel II chứ?- Cô kêu lên khi KyO đẩy cô vào băng ghế sau.