IMI - Tiên Giới Chiến

Chương 161: Sát lục chi đạo




Tất cả đình chiến.

Arent Deathlaw mang đến cho bất cứ ai nhìn thấy hắn một loại cảm giác ngột ngạt khó thở. Điều này cũng không nói lên hắn mạnh mẽ đến đâu, chỉ là có một loại cảm giác giống như trên đầu mình treo một lưỡi đao, hay giống như bị một con dã thú nhìn chằm chằm vào.

Bất kể người tự tin đến đâu, cường giả mạnh mẽ đến thế nào, đều có loại cảm giác quái dị này. Giống như bị người này nhắm đến, thì mình phải chết.

Khí tức sát lục tử vong thấm nhuần khiến không khí xung quanh hắn đặc sệt lại, sát khí ngưng tụ giống như thực chất, có thể nhìn thấy được, sờ tới.

Người này rốt cuộc đã giết bao nhiêu người rồi!?

Thân phận giám sát viên lục đạo nói lên hắn ít nhất phải nhiều tuổi hơn số năm Trường Sinh Đảo xuất hiện trong Lục Đạo. 65 triệu năm qua, hắn có ngủ vùi như những giám sát viên khác không!? Hắn có âm thầm động tay chân sau mỗi lần chiến tranh chủng tộc giống như Alucard không!? Hắn đã tham gia bao nhiêu trận chiến!? Đánh bại bao nhiêu cường giả!? Lấy đi bao nhiêu sinh mạng!?

Shaorin nhìn hắn, nhìn lưỡi đao gãy vụn trong tay hắn. Nhớ lại một màn cực tốc đao pháp giống như hoàn mỹ kia. Lập tức xác nhận được một đáp án mà mình đã thắc mắc từ năm năm trước.

Thiếu niên thiên tài có biệt hiệu Tanker, người sở hữu bản năng giết chóc thuần túy cùng ý chí chiến đấu cứng cỏi tới điên cuồng khiến cô âm thầm cảm thấy rét lạnh khi đó. Cùng với thứ đao pháp quái dị đã lấy đi mấy sợi tóc của mình trên thực nghiệm đảo...

Là học trò của người này.

Đao pháp giống như cực tốc đao, bỏ qua mọi loại quy tắc và khả năng né tránh, khiến cho một người ở cảnh giới thấp kém như Tanker khi đó có thể chém tới Shaorin, có thể khiến Trung Thành chém rách một góc áo Lilith Ren, giúp hắn giết chết Mặc Thời Võ cao hơn mình tới hai cảnh giới. Loại đao pháp vượt qua quy tắc thế giới đến nghịch thiên như thế này, vốn dĩ không thể là sản phẩm của Lục Đạo.

Mà phải đến từ hắn, một tồn tại ở phía trên Thiên Đạo Pháp Luân.

Từ khí tức tử vong cùng ánh mắt lạnh băng nhìn trực diện tới tử vong, chỉ cần thêm một chút điên cuồng, khí chất của hắn sẽ giống y chang Tanker năm đó. Giống như cùng một lò đào tạo ra.

Trung Thành có được cực tốc đao là do nhận lấy tinh hoa huyết nhục của Tanker sau khi tự sát. Thiếu niên mang bản năng giết chóc điên cuồng đó, dù tự sát cũng không nói ra người dạy hắn đao pháp là ai. Nhưng Shaorin có thể khẳng định 100%, chính là người này.

Khí chất này, cảm giác chết chóc khiến người rét lạnh này, không thể nhầm lẫn được.

Sau đó cô nghĩ đến một chuyện quái dị: Người này có thể nào là sư tổ của Trung Thành hay không!?

Mũi tên vận mệnh là một thứ kỳ bí, năm năm trước, Queen của Trường Sinh Đảo từng dùng nó để đưa bản thân từ quá khứ đến để hộ vệ cho King hấp thụ tinh hoa tích trữ trên thực nghiệm đảo. Nó cũng còn có công năng khác, là triệu tập về những người có vận mệnh đan xen chặt chẽ với nhau. Giống như Linh từng dùng nó và ba bảo khí để triệu tập về các Fake Queen đến đây.

Nếu không có liên quan tới Trung Thành, mũi tên không thể lấy hắn làm căn cứ để gọi về một cường giả như vậy được.

Càng nghĩ càng khẳng định chắc chắn, thông qua truyền thừa của cực tốc đao, người này rất có thể chính là sư tổ của Trung Thành.

Ngoại trừ, còn một khả năng nữa. Nhưng Shaorin theo bản năng không muốn nghĩ đến... loại chuyện gì xảy ra có thể khiến khí chất của một người đến vậy.

Vừa nghĩ đến đây, dòng suy nghĩ liền bị cắt ngang. Cảm giác tử vong Arent mang đến không khiến các thánh đấu sĩ sợ hãi, bọn họ vẫn tự tin rằng có sức mạnh chòm sao và thần mạch bảo hộ, mình là bất tử.

Bởi thế bọn họ rất nhanh tỉnh lại từ trong trầm mặc, tiếp tục phát động thế công.

Người ra tay đầu tiền, là chòm Xử Nữ - Virgo.

Chỉ thấy toàn thân hắn tỏa ra một loại khí tức trang nghiêm thần thánh, dấu đỏ trên mi tâm lấp lánh hồng sắc, đôi mắt luôn nhắm nghiền mở ra, trải đường cho tiểu vũ trụ luôn bị nén ép bạo phát.

“Hoàng Kim lĩnh vực: Lục Đạo luân hồi.”

Ngay trong lĩnh vực của Athena, người này lại mở ra một lĩnh vực cấp cao khác. Nháy mắt bao trùm lấy Arent ở bên trong.

Không gian như tổ hợp sắp xếp lại, Arent đưa mắt nhìn quanh, thế giới trong tầm mắt đã biến thành một không gian hỗn độn với vô số mảnh ghép ghi lại phật ấn cùng hoa văn phật tông.

“Không nghĩ tới, một phần tử trung thành với nữ thần như Hoàng Kim Thánh Giả lại sử dụng kỹ năng của phật giới.” Hắn có chút trào phúng nói.

“Bàn về tấn công vào tinh thần và cảm giác của đối phương, không nơi nào vượt qua được phật giới. Ta cảm thấy loại công kích này rất mạnh, cũng rất khó phòng bị, nếu tổ hợp với lực lượng của lĩnh vực, sẽ thành một không gian phong kín giúp người sử dụng có thể tùy ý khống chế giác quan của đối phương. Ngươi... không thể chạy thoát.”

Thánh đấu sĩ chòm xử nữ nhàn nhạt nói.

“Ta tại sao phải chạy!?” Arent nhìn phiến không gian không lớn không nhỏ này, cảm nhận được hiệu ứng đặc biệt nó mang lại, nghĩ đến tình huống của mình, có chút tức cười.

“Bởi vì ngươi sẽ không thấy đường chạy. Hiện tại, ta sẽ tước đi thị giác của ngươi.”

Những mảnh ghép họa hình chân dung phật tử cùng vô số mật tông ký tự phát sáng rực rỡ, Arent chỉ thấy trước mắt một mảng chói lóa, sau đó rất nhanh phát hiện, mình không nhìn thấy gì nữa cả. Trước mắt là một mảng tối đen.

“Loại kỹ năng này thật sự phiền phức.” Hắn có chút cảm thán nói. 

Nghĩ đến, thứ lĩnh vực cướp đoạt giác quan này, thật sự có thể khiến gã kim thánh này có chiến lực không thua bất kỳ chủ thần nào. Hắn chỉ sợ là người mạnh nhất trong mười hai kim thánh.

“Tiếp theo là thính giác của ngươi.” Thanh âm của chòm Xử Nữ lại nhẹ nhàng vang vọng, rồi dần phiêu hốt, sau đó biến mất.

“Chỉ tiếc...” Arent lắc đầu nói, hắn đã không còn nghe thấy sau đó chòm Xử Nữ nói gì, hắn cũng không còn nghe thấy mình nói gì. Cũng không cảm nhận được khẩu ngữ chuyển động như thế nào. Rốt cuộc có đem thanh âm phát ra đủ hay không, hắn cũng chẳng rõ.

“Xúc giác, Vị Giác, Khứu giác.”

Toàn bộ giác quan bị cướp đoạt, Arent giống như rơi vào một vùng chân không tăm tối, hoàn toàn đoạn tuyệt với ngoại giới, cảm giác gió thổi không thấy mát, đưa tay lên mặt sờ không có cảm giác, thậm chí còn hoàn nghi liệu chân tay mình có đầy đủ hay không.

Không nhìn thấy, không nghe thấy, không sờ thấy, không ngửi thấy, thậm chí muốn nếm thử tư vị đưa tay lên cắn tới bật máu cũng không còn cảm thấy vị tanh của huyết nhục.

“Tiếp theo... là giác quan thứ sáu.”

Trực giác cũng biến mất.

Hoàn toàn chết lặng.

Chòm xử nữ với đôi mắt mờ mịt trong suốt nhìn về phía trước. Đứng trong lĩnh vực của hắn, dù là một chủ thần cũng không có cách nào. Khả năng tước đoạt đến từ thần mạch là tuyệt đối. Trừ khi đối tượng đã vượt qua cảnh giới đỉnh phong của một cận giới hoàng, trở thành siêu giai cường giả, không còn chịu sự quản thúc của các giới hoàng lẫn các bảo vật định giới, hoặc ít nhất cũng phải có sâm la vạn tượng, đem ánh sáng tâm linh bảo hộ cơ thể và phản khống chế với ngoại cảnh.

Đáng tiếc, người này cái gì cũng không phải.

Chỉ có cảm giác tử vong khiến người người rét run kia, cũng không che giấu được ánh mắt của người khác đánh giá cảnh giới chân thực của hắn.

Nhiều nhất chỉ là cảnh giới hư không. Thậm chí còn chưa có tiểu thế giới của riêng mình, tính giai vị ở thần giới, hắn thậm chí còn chưa đạt tới cấp bậc chủ thần.

Vậy thì làm sao thoát được!?

Đáp lại y vấn này, chòm xử nử Virgo chỉ nghe được mấy câu trúc trắc do người nói đã không khống chế được chính xác khẩu hình:

“Đáng tiếc... gặp...phải...ta.”

Arent đưa tay lên, khối đồ án hình hoa sen trước ngực hắn, xoay tròn bắn ra một vòng tròn lục mang tinh. Rồi kéo băng nguyên tố về, tổ hợp thành một cây súng lục trên bàn tay hắn.

Arent đưa lòng súng chĩa vào chòm Xử Nữ ở giữa lĩnh vực này. Trước khi mù mắt hắn đã nhắm kỹ, đưa tay lên không chút sai lầm. Thậm chí sau khi mất đi cảm giác, hắn vẫn có thể nhắm chuẩn, vì khẩu súng đó được khối băng trước ngực hắn trực tiếp thao túng.

Điều hắn cần làm, chỉ là đưa năng lực của hắn vào nòng súng.

Một viên băng đạn đã nạp sẵn.

Một dãy số hiện lên trên thân súng, số đang không ngừng tăng lên.

0000000001 0000000002 0000000003 000000..... 0000000099...... 0000000999..... 0000459999.

Đến 460.000 liền dừng lại.

Sau đó Arent bóp cò.

Hắn bóp cò giống như một loại bản năng, chẳng cần đến cảm giác hay trực giác. Bởi vì hắn đã làm chuyện này quá nhiều lần, đến nỗi chỉ cần đưa tay lên, trong tay có súng, ngón trỏ của hắn sẽ tự động siết lại.

Và súng nổ.

Chòm xử nữ cảm nhận được một áp lực tử vong mãnh liệt ập tới, khiến cho đôi con ngươi trong suốt của hắn ngập trong một mảng khiếp sợ, phật ấn liền rời tay, khuôn mặt tràn đầy sự kinh hoảng, toàn thân liều mạng né qua một bên.

Không sai, chính là loại khí tức tử vong này, thứ đã khiến toàn trường tĩnh mịch trong một khoảng thời gian ngắn.

Viên đạn mang theo loại cảm giác khủng bố này mang đến cảm giác nó có thể nhẹ nhàng giết chết bất kỳ ai.

Cho dù là người có bảo hộ của chòm sao như Thánh Đấu sĩ, cũng cảm giác được tử vong thực chất cận kề, thậm chí là tử vong không thể né tránh.

“Đây là... thế giới lực... Sát lục...”

“Sát lục đạo.”

Bang.

Viên đạn bắn tùy ý vào rìa thế giới. Theo lý thuyết, vượt qua giới diện, nó phải trở về với hư không, và bị vô số mảnh không gian loạn lưu cuốn đi. Thế nhưng viên đạn này gõ vào vách không gian giống như thực chất. Sau đó đánh ra một kẽ nứt.

Rồi kẽ nứt này lan tỏa.

Không gian ầm ầm sụp đổ. 

Lĩnh vực có tên là Lục Đạo luân hồi, làm sao có thể vây khốn tồn tại như Giám Sát Viên Lục Đạo. Cứ như vậy bị một viên đạn nhẽ nhõm phá hư.

Trở lại chiến trường của Athena. Chòm xử nữ khom người, cảm giác toàn thân như bị xé rách, đôi mắt trong xuốt ngập tơ máu, hai hàng máu đỏ thẫm cũng đang theo hốc mắt hắn chảy xuống. Vẫn không thể át đi cảm giác sợ hãi gằn sâu trong đó.

Sát lục chi đạo. Bỏ qua phòng ngự, bỏ qua khoảng cách, người sử dụng chỉ cần xuất chiêu liền sẽ trúng. Trúng sẽ tử vong. Cho dù là không gian cũng không ngoại lệ.

Trừ sinh mệnh chi đạo là khắc tinh của nó, hủy diệt bá đạo hơn nó, vận mệnh, luân hồi và thời gian giảo hoạt hơn nó. Đây là thứ lực lượng kinh khủng nhất Lục Đạo.

Thực tế, chỉ cần là thế giới lực, một người sử dụng được thế giới lực.

Hắn đã là vô địch dưới Giới Hoàng.

Tất nhiên, mọi thứ đều chỉ là tương đối.

Với ánh mắt chân lý, Athena ghi nhận rõ ràng những gì xảy ra bên trong lĩnh vực của thánh đấu sĩ chòm Xử Nữ, lạnh lùng truyền âm:

“Thế giới lực không phải là của ngươi. Chỉ là một thứ vay mượn tiêu hao.”

Lời này khiến đám thánh đấu sĩ đang chết lặng cảnh giác vạn phần, thoáng thở nhẹ một hơi, lời của nữ thần chiến tranh và trí tuệ là tuyệt đối. Bọn họ không hề nghi ngờ gì, cả một đám đã sẵn sàng tích tụ tiểu vũ trụ bùng nổ, muốn mài chết Arent.

Arent mất một lúc mới khôi phục lại giác quan, nghe những lời này, liều chuyển nòng súng về hướng Athena, gật đầu nói:

“Không sai, đây là một người bạn rất quan trọng để lại cho ta.” Hắn nói rất chân thành, nhớ lại một đoạn ký ức đã từ rất lâu, lòng thoáng ấm áp. Đời này hắn vay mượn nhiều lắm, đã định sẵn không thể nào trả hết được.

Athena cười lạnh:

“Chỉ dựa vào thứ vay mượn tiêu hao đó, không đủ để giết chết ta. Đừng nghĩ ta không biết ngươi còn bao nhiêu điểm.”

“Đúng, nhưng thừa sức để hủy đi chiến thần điện của ngươi.” 

Nụ cười trên mặt Athena chợt tắt, trước khi cô ta kịp làm gì, con số trên thân súng của Arent đã nhảy lên kịch liệt.

6.666.666

Đây là tử điểm của chiến thần điện.

So với lĩnh vực của chòm Xử Nữ mạnh hơn không chỉ chục lần.

Nhưng chỉ cần đã có điểm số.

Liều có thể giết chết.

Khuôn mặt Arent dưới lớp mặt nạ cười lạnh, bóp cò.

Tất cả thánh đấu sĩ nghe thấy lời hắn, sắc mặt đều kịch biến, tiểu vũ trụ đồng loạt bạo phát.

Vô số luồng sáng như sao băng công kích về phía Arent.

Vô số điểm sáng hội tụ trên chiến thần điện. Đây là các thánh đấu sĩ không tiếc sinh mạng muốn hộ giá.

Đáng tiếc, tất cả đều vô nghĩa.

Viên đạn không phá không bắn đi, không mang theo khí tức cuồng bạo gì.

Nó chỉ như một bóng ma lặng lẽ tiếp cận, nhẹ nhàng lướt qua vô số thân ảnh thánh đấu sĩ, lướt qua không gian, mang theo cái chết đã được khẳng định.

Từ lúc Arent thống kê xong tử điểm của chiến thần điện, nó đã là vật chết.

Viên đạn, chỉ là một biểu hiện cuối cùng mà thôi.

Chiến thần điện phát ra vô số luồng tinh quang rực rỡ, sức mạnh chòm sao được Athena toàn lực gọi về đối kháng. Nhưng đứng trước thế giới lực, tất cả đều chỉ như một màn giấy mỏng manh.

Nhẹ nhàng xuyên phá.

Viên đạn gõ lên một cây cột trụ trên chiến thần điện, phát ra một tiếng coong thanh thúy.

Sau đó, chiến thành điện vỡ ra thành trăm ngàn mảnh nhỏ, giống như một món đồ thủy tinh mỹ lệ bị đánh rơi.

Viên đạn tiếp tục đi tới, bắn thẳng đến chỗ Athena.

Cô ta nhíu mày, không có biểu hiện gì khác.

Viên đạn lướt qua mái tóc, bắn vào chiếc tọa giá phía sau, chấn nó vỡ vụn rồi mới biến mất.

Athena đã buộc phải đứng lên. Vì tọa giá đã mất. Đôi mắt chân lý lấp lánh ánh sáng vàng kim, tỏa ra sát ý không hề kém cạnh Arent. Cô ta đã thật sự tức giận.

Đây chính là nhục nhã trắng trợn.

Cùng lúc đó, không gian này ầm ầm sụp đổ, mọi thứ trở về hư không.

...