I Miss You, Best Friend

Chương 46




Hắn không để tâm đến câu hỏi của tôi, vẫn tiếp tục kể

-' khi ấy tôi đang định quay đầu đi về, thì đột nhiên cô ta quát lên '

-'cậu đang nói tôi có phải không??'

-' cô ta nói tại sao không thèm để ý đến cô ta, rồi còn liên tục sụt sịt khóc, vừa nói vừa phi thẳng chiếc dép trên tay về phía tôi, cô ta khóc mãi, bẩn chết đi được, nước mũi hòa với nước mắt khó phân biệt, nói là cô ta đã theo đuổi như hình với bóng một ai mà vẫn không được cậu ta chú ý đến.....'

-' Này...!' Hắn chắc chắn là đang nói đến tôi đây mà, những lời ấy thật quá đáng

Hắn bật cười

-' sao cậu lại lườm tôi, mỗi câu nói của tôi câu nào cũng rất thật,không chút giả dối, cậu nhìn tôi đầy cay đắng như vậy là ý gì, thế có muốn nghe tiếp không??? '

-' cậu nói tiếp đi '

-' sau đó tôi định bỏ đi, cô ta chạy theo, giữ tôi lại, còn lau hết nước mũi vào tay áo tôi, tiếp đó còn mắng tôi té tát, chửi tôi là đồ mắt mù, không biết tốt xấu, còn nói tôi kiêu căng, cô ta còn rủa tôi ra ngoài bị xe đâm chết cho rồi.....'

Tôi ra sức lắc đầu, xua tay lia liạ

-' nguời đó chắc chắn không phải là tôi '

Thấy tôi lắc đầu không ngừng, làm hắn lại nhớ lại cảnh hôm đó, thật khó mà quên được, hắn cười nói

-' cậu cũng cảm thấy cô ta quá đáng đúng không '

Tôi không dám trả lời, tôi không có một chút ấn tượng nào về chuyện đó, nên dù chết tôi cũng không nhận là mình

-' để tôi kể cho nghe chuyện này còn mất mặt hơn '

Mặt tôi càng lúc càng khó coi, còn hắn lại cười mỗi lúc một tươi hơn, Minh nói

-' cô ta còn cầu xin tôi hãy làm bạn với cô ta đi, nói là nếu tôi không để ý đến cô ta thì cô ta sẽ cắn tôi đến chết, sẽ theo tôi còn nhiều hơn trước. Khi ấy cô ta còn chỉ vào vòng cổ tôi đeo, cô ta nói nếu mua lại chiếc vòng đó, cô ta có được quà đi kèm là tôi không??? Tôi nói tôi nhất định không bán của,mà cũng chẳng bán thân....., rồi tiếp đó cô ta đã khóc lóc không thôi, ngồi xuống thảm cỏ ăn vạ,may là buổi tối ít người, chứ không người ta lại tưởng tôi là kẻ xấu, chuyên đi bắt nạt kẻ hiền lành là cô ta '

Thật quá mất mặt, như vậy thì làm sao tôi dám nhìn mặt hắn nữa đây, không biết thì không sao,chứ biết rồi thì chắc chắn khó mà quên được. Tôi bĩu môi nhìn hắn,nhất quyết từ chối

-'chắc chắn cô nàng ấy không phải là tôi '

Sau đó tắt máy, hắn thấy mặt tôi cau mày tức giận, hắn bật cười, thực ra thì chuyện hắn vừa kể có vài chi tiết nhân hoá còn đâu hầu hết đều là sự thật đúng 100%=]]]]

Tôi nằm lười nhác trên giường, mắt hướng lên trần nhà, trầm tư suy nghĩ. Hình như hôm đấy là sinh nhật bố tôi, có vài cô chú bạn bố đến ăn cơm, khi ấy tôi có uống vài chén rượu nho, lúc tan tiệc...bọn họ ra về, tôi nói là ra ngoài đóng cửa,mà chẳng hiểu sao tôi lại ra công viên ngồi, chắc là những lời hắn vừa nói không sai, nhưng tôi thực sự mặt dày như vậy ư T.T

Sau hôm đấy hắn chủ động rủ tôi đi chạy bộ, còn đợi tôi đi học cùng...... hoá ra là tại tôi đã mặt dày năn nỉ.

Cũng phải mất đến vài tuần, tôi mới quên dần chuyện đó......., không ngờ rằng bọn tôi lại có một câu chuyện khắc xâu tâm can như vậy, cảm động quá đi thôi, tôi biết hắn đặc biệt, nhà cạnh hắn cũng đặc biệt, mà năn nỉ làm thân với hắn lại càng đặc biệt hơn nữa......

Tuy chém gió với hắn thì tôi chắc chắn sẽ thua,còn đối với người khác thì chưa biết ai thắng ai thua đâu. Điển hình là chú nai ngây thơ Hoàng Nhật kia kìa.

Hôm trước cậu ta gọi điện cho tôi, nhật có hỏi

-' dạo này sao rồi, cậu có đi làm thêm một chân chạy vặt nào đó không '

Tôi đã cười đáp

-' bồi bàn á, công việc đó chẳng hợp với tôi chút nào, mà tôi sắp bán hàng trên mạng, cậu có muốn đặt mua không, ủng hộ tôi đi Nhật gia '

Biết cậu ta rất hào phóng, tôi ra chiêu câu dẫn

Nhật quả nhiên ga lăng, mắc phải câu dễ dàng,nói

-' chắc chắn rồi, cậu cứ bán đi tôi sẽ ủng hộ hết mình, quất luôn đi, tôi sẽ là khác hàng đầu tiên của cậu, bán cho tôi mỗi thứ một loại......' dường như hắn nhớ ra điều gì đó, Nhật nói tiếp

-' mà cậu sẽ bán cái gì '

-' quan tài.....!:)))) có loại gỗ tốt, gỗ dởm, hàng xin hàng nhái, cậu muốn mua về để giành hay sao mà mua nhiều thế, cậu bị bệnh nan y à, ủa ôi tội nghiệp '

Khiến cậu ta hoàn toàn câm nín, hí hí cho chừa cái tội vung tiền linh tinh.

P/s: ahihi:))))) lâu lâu dành giấy troll Hoàng Nhật một chút, cho cậu ta đỡ buồn chán, chúc mọi người đọc chuyện vui vẻ