*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay lại là một ngày rãnh. Nhà thì chẳng có ai khác ngoài Yoongi và Hoseok, đây đúng là cơ hội tốt nhỉ?
- Yoongi hyung! Hyung.
Cậu chạy lượn lờ vào phòng anh.
- Hửm?
- Những người khác đi đâu mất rồi ạ?
Mặc dù cậu hỏi là thế, nhưng chính Hoseok là người bảo họ đi.
- À, hình như SeokJin và NamJoon vào siêu thị; Jimin đi chơi bowling với hai thằng nhóc kia thì phải.
- Vậy ư? Hì, hay hai ta cũng chơi cái gì đó đỡ chán đi. Đừng cứ ở mãi trong này hoài. Nổi ghẻ đó anh.
- Bố tán cái sứt đít nhé. Ghẻ cái gì mà ghẻ.
Anh mím môi, rồi quay đầu tập trung vào máy tính.
- Chơi, chơi với em.
Lát sau, Yoongi cũng đầu hàng vì tính nhây vô bờ bến của cậu. Anh tắt máy, rời khỏi chỗ ngồi rồi đi ra phòng khách với Hoseok.
- Sao? Ta chơi gì?
- Oẳn tù xì ạ. Luật là nếu em thua thì anh sẽ cầm cái cây này đánh em, còn em thắng thì sẽ hôn anh một cái. Hihi.
- Thằng quỷ. Lợi dụng hở?
- Anh sợ thua sao Min Yoongi? - Cậu thách thức.
- Được rồi, chơi thì chơi.
________
- A.. Không thích đâu, sao mày thắng nhiều vậy? Để tao thắng với không được hả? - Yoongi giẫy nẩy.
- Nào nào, hôn má rồi, hôn trán rồi, giờ chu môi ra.
- Không chịu đâu. Biến.
- Yoongi à. Có chơi có chịu chứ anh. - Hoseok lườm một cái.
Rồi Hoseok cũng ngang nhiên đè anh ra, hôn tới tấp. Quy luật là chỉ được một lần, nhưng cậu chẳng cưỡng nổi rồi. Đành phá luật làm liều vậy.