*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong cơn say mèm, Hoseok thốt ra điều kì lạ. Khiến người nằm cạnh thảng thốt.
- Có thai... Cô... Có thai...
Yoongi tỉnh giấc, gắng nghe xem cậu nói thêm gì nữa.
- Tôi xin... xin lỗi... cái thai ấy... ưm... Trách nhiệm...
Anh vuốt mặt, cậu nói ai có thai cơ? Sáng hôm sau, phải hỏi cho ra lẽ mới được. Yoongi cảm nhận đầu óc bắt đầu nóng lên.
-Sáng-
- Này Hoseok! Dậy nói chuyện với tôi mau!
- Bae à~ Chuyện gì thế?
- Tối qua nói là chịu trách nhiệm cái thai với ai?
Hoseok thấy gương mặt Yoongi dần biến sắc thì vội ngồi dậy nói.
- Em xin lỗi, anh nghe rồi à...
- Vậy là thật ư? Cậu lừa dối tôi để lên giường cùng người đàn bà khác ư? Cậu xem tôi là gì chứ.
Yoongi nghẹn ngào, nức nở khóc lóc. Hoseok tự động ôm lấy anh, vừa cười vừa dỗ.
- Đùa đấy, Yoongi ngốc. Kịch bản phim sắp tới thôi! Làm sao mà bỏ được cái bóng dáng bé nhỏ này mà làm bậy cơ chứ! Anh vẫn là duy nhất mà, đừng khóc nữa. Xin lỗi!
- Đồ quỷ ngựa thành tinh, hôm nay tao xẻ mày ra nấu lẩu! Aisssss.
Tối đó, Yoongi thật sự không để yên cho Hoseok. Cả hai quần nhau đến tận trưa hôm sau... Và cậu cũng có ý định sẽ triển chuyện này vài lần nữa!