"Gon và Killua?" Shalnark gõ lòng bàn tay. "À hai thằng nhóc đó hả!"
Băng Điệp Vũ: "Hả?"
"Là ai, Shalnark?" Uvogin hưng phấn giơ nắm đấm. "Tôi muốn đi thách đấu chúng!"
"Không được, không được đâu!" Shalnark xua tay. " Chúng nó mới chỉ là hai đứa trẻ thôi! Nhưng quả thực rất có tiềm lực và đáng gờm, Băng Diệp Vũ tiên đoán không sai đâu."
Phinks tối sầm mặt, nắm chặt bàn tay đầy nguy hiểm. "Là kẻ địch?"
"Ha ha ha, không phải kiểu đáng gờm đó." Shalnark xua tay cười. " Gon là anh trai Tiểu Quai, Tiểu Quai nghe lời nhóc đó lắm. Hơn nữa trông vẻ cậu ta còn muốn đón Tiểu Quai đi cơ!" Nói tới đó, Shalnark vẫn cười, nhưng đôi mắt xanh ánh lên sắc lạnh. "Nhưng điều đó không thể thực hiện được đâu, đúng không nào."
" Chậc, tôi còn tưởng như thế nào." Phinks, Oda, Uvogin đều lộ vẻ nhàm chán, Oda còn sờ cằm nói:" Nếu chúng đi thách thức Feitan thì có khi tôi cũng muốn giúp."
Băng Điệp Vũ ngồi dưới đất cúi gằm mặt, mái tóc tím dài che khuất khuôn mặt, không ai thấy đôi mắt trợn trừng nổi tia máu của cô ta.
Khốn kiếp! Rốt cuộc, rốt cuộc con bé xuyên không Du Quai kia đã làm cái gì? Sao cô ta có thể thay đổi cốt truyện, không chỉ khiến Kurapika mà cả Gon và Killua quen biết Lữ Đoàn Bóng Ma?!
Đều là người xuyên không, tại sao cô không thể thay đổi cốt truyện trong khi nó lại có thể, tại sao tại sao tại sao tại sao????!!!!!!
Nếu không phải tại nó, không phải tại nó thay đổi cốt truyện thì giờ đây, cô đã nhờ lời "tiên đoán" mà dược Lữ Đoàn trân trọng bảo vệ, thậm chí có thể thay thế vị trí Số 4 của Hisoka sau khi rời đi! Bây giờ tại vì nó thay đổi cốt truyện mà cô không những bị Lữ Đoàn lơ đi, thậm chí có thể bị gϊếŧ!
Ở bên kia, Gon và Killua dựa vào gian lận đã thắng được mấy chục vạn, nhưng đó vẫn hoàn toàn chưa đủ để mua được máy game Greed Island. Lúc này họ đã kiếm được vé vào đấu giá hội, cả ba đều hào hứng đi tới địa điểm. Vốn tưởng rằng nó sẽ theo thể thức đấu trường thế giới ngầm, ai dè lại là bán đấu giá tình báo, toàn bộ giới xã hội đen tuyên bố truy nã với giá cả khổng lồ, dùng một số tiền lớn để mua tình báo về một đám người.
Gon, Killua và Leorio nhận tờ rơi, hoảng hốt nhận ra đó toàn là người quen!
Uvogin, Oda, Shizuku, Băng Diệp Vũ vân vân thì họ không biết, chứ Shalnark và Feitan thì không thể quen hơn! May mà ngày đó dù Du Quai đi theo, nhưng vì nó trông bé quá, những tập đoàn xã hội đen không để tâm tới nó, nên mới không treo giải truy nã cả Du Quai, bằng không Gon đã đi đòi lại ngay em trai đang bị đám người này dạy hư!
Trở về tới khách sạn, Gon lập tức lấy di động, Killua vội hỏi: "Cậu gọi cho ai vậy?"
"Tới gọi cho Feitan." Gon nói. "Tớ lo cho em tớ quá."
"Hả?!! Cậu còn dám gọi điện cho hắn ư?!" Killua nhào tới muốn ngăn cản, nhưng Gon nhanh nhẹn tránh thoát, Killua mất đà lao xuống phía bên kia chân giường.
"Alo, anh Feitan?" Gon ngồi trên giường nói. "Em vừa nhìn thấy lệnh truy nã các anh!"
".........!" Killua vừa bò dậy, nghe tới đó lại té ngã. "Gon, cậu là đồ ngốc à!"
"Vậy sao?" Feitan đang thiếu kiên nhẫn ngồi chờ trong tiệm đồ ngọt, Du Quai đang đứng giữa một đống kẹo, chị bán hàng giới thiệu cho nó món gì, nó cũng đều gật đầu lia lịa món đó. Đã gói được mười mấy thùng rồi và có vẻ cũng chưa định kết thúc. Feitan không quá hứng thú với thông tin vừa nhận được: "Ngươi gọi điện thoại chỉ để nói vậy?"
"Đương nhiên." Gon nghiêm túc nói. "Anh không làm liên lụy Tiểu Quai chứ? Em ấy đâu?"
" Tiệm đồ ngọt." Feitan cau mày bực bội liếc mắt nhìn chủ tiệm lại bưng ra thêm một thùng kẹo. Ban đầu chỉ định vào mua ít sô cô la mà Du Quai thích thôi, ai dè tiệm đồ ngọt có nhiều kẹo quá, Du Quai vừa vào liền không chịu đi ra nữa, nó ngước nhìn Feitan với đôi mắt ngập nước trong veo nói: "Feitan, kẹo, kẹo!"
"......!" Feitan sẽ không bao giờ thừa nhận mình bị sự MOE đó đánh bại, hắn chỉ lạnh mặt rút thẻ credit bạch kim.
"Hả, tiệm đồ ngọt?" Killua nãy giờ ghé tai nghe điện thoại của Gon, cậu khó tin vào tai mình giật lấy máy nói: "Cái gì vậy, mấy người đang bị truy nã đó, còn đi chơi lung tung như vậy! Hơn nữa, thân là thành viên Lữ Đoàn Bóng Ma mà đi tiệm đồ ngọt là sao!"
Feitan lạnh lùng nhướng mày. "Nhãi con Zoldyck nào đó luôn dành kẹo với Du Quai không có tư cách nói gì ta."
"Ơ...... tại cậu ta mua hết kẹo sô cô la trong Đấu trường trên không nên mới vậy........ Khoan đã, tôi đâu phải là người bị truy nã đâu!"
"Thôi thôi, Killua đưa máy cho tớ!" Gon cười khổ nhìn Killua xù lông nhím, dành lại điện thoại. "Feitan, các anh còn chuẩn bị cuộc chiến nào nữa không? Đưa Tiểu Quai tới chỗ tụi em đi, em không yên tâm!"
"Không." Feitan quả quyết từ chối, nhìn chủ tiệm lại gói thêm một thùng, nhãi con nhà hắn thì đang ngồi đó phân vân giữa vị dâu và vị táo, cuối cùng cất âm thanh mềm mại tuyên bố: "Muốn cả hai!"
Feitan quay đầu đi: "Ngươi qua đây giúp một chút."
"Hả? Có chuyện gì?" Gon hỏi.
"Cứ qua đây. chuyện liên quan đến nhóc con." Feitan báo địa chỉ rồi tắt máy, chống cằm lười biếng chờ nhóc con của hắn chọn xong kẹo: "Biết vậy bảo Shizuku đi theo."
Gon vừa cúp máy xong lập tức đứng dậy mặc áo khoác, đeo ba lô chuẩn bị ra ngoài. Killua thấy vậy cũng mặc áo khoác, hỏi: "Feitan bảo sao?"
" Tớ không biết, nhưng anh ấy gọi tớ qua." Gon trầm mặt. "Tớ lo em ấy gặp phải nguy hiểm."
"Vậy thì đi thôi!"
"Anh chắc ở lại, dù sao đi theo chỉ thêm gánh nặng." Từ khi biết Feitan là thành viên Lữ Đoàn Bóng Ma, sắc mặt tái nhợt của Leorio vẫn chưa đỡ hơn chút nào. Mấy hôm trước, hắn còn dậm chân mắng họ, nhưng chắc họ không thù dai đâu nhỉ, ha ha ha.......!
"Ừm, Leorio ở lại đây chờ đi!" Gon cười nói, cùng Killua ra ngoài. "Bọn em sẽ về nhanh thôi."
"Mấy đứa nhớ cẩn thận chú ý an toàn." Leorio nghiêm túc dặn dò.
"Ừm!"
Lúc này đã tới buổi chiều, Lữ Đoàn vẫn nhàn nhã chờ buổi đấu giá, Đoàn trưởng đi ăn trộm sức mạnh của Neon, mà họ chỉ cần chờ lệnh rồi xong vào phá hoại là xong.
Băng Điệp Vũ ngồi im thin thít trong góc, nét mặt ẩn dấu dưới mái tóc dài không ngừng đổi. Nghĩ đến Tiểu Quai thay đổi cốt truyện thì vẻ mặt căm hận, nghĩ đến số phận của mình sau buổi đấu giá thì đầy sợ hãi, móng tay cắm vào lòng bàn tay cô nắm chặt tới đổ máu cũng không hay.
Từ xa có tiếng bước chân lại gần, mọi người trong Lữ đoàn ngẩng đầu lên, Shalnark hỏi: "Feitan và nhóc con về rồi?" Đồng thời tắt laptop đem cất, anh không dám để ngang nhiên cho nhóc con phá nữa.
"Có nhiều hơn hai người." Nobunaga nheo mắt lại.
"Anh thật là đê tiện, làm bọn tôi tưởng có nguy hiểm gì, ai dè gọi bọn tôi tới làm cu li!" Giọng nói thiếu niên tràn đầy sức sống vang tới từ đằng xa.
Ba bong người nhanh chóng tới gần, Du Quai vẫn ngoai ngoãn được Feitan bế trong lòng, tay ôm một túi kẹo sô cô la, hai má phính phính nhai, không biết ngậm một lúc bao nhiêu viên nữa. Gon và Killua đi cung một trái một phải bưng mấy thùng xếp cao hơn đầu, Killua vừa đi vừa tức giận mắng, Gon cười khổ hòa giải: "Thôi, thôi, Killua, đâu còn cách khách, đây là kẹo của em trai mà!"
"Đâu phải em tớ đâu!" Dù nói vậy, nhưng vẫn tử tế bưng kẹo.
Băng Diệp Vũ đứng bật dậy, khó tin nhìn họ vào nhà đặt những thùng kẹo xuống, phía sau những chiếc thùng cao là hai đứa bé. Killua thấy cô ta chạy tới liền giơ móng vuốt đề phòng: "Muốn gì?" Cậu chưa quên đây là hang ổ của băng Lữ Đoàn Bóng Ma.
Gon nhìn cô, ngây thơ nói. "À, em cũng nhìn thấy chị trên tờ truy nã, chào chị!"
Băng Diệp Vũ bỗng thấy vô cùng choáng váng, cô quên mất, trong manga Lữ Đoàn bị truy nã. Điều này đồng nghĩa với việc cô không thể tranh thủ lúc Lữ Đoàn tấn công mà bỏ trốn, nếu cô không để lại một thi thể giả, các thế lực xã hội đen chắc chắn sẽ không ngừng lùng bắt cô!