Trên thế giới HxH, Du Quai chỉ hoàn toàn tin tưởng tin đúng hai người. Thứ nhất là Feitan, vì hắn là đồng bạn, lại thêm nó muốn gì hắn cũng cho, dù hay mắng nó ngốc, nhưng chưa bao giờ để nó thiếu thốn gì cả. Thứ hai là Gon, vì cậu là gia đình, cậu cũng cho nó tất cả những gì nó muốn, nếu không có thì kiếm cho bằng được về cho nó mới thôi.
Theo chỉ thị, đồng bạn và gia đình là những người quan trọng nhất, có thể tin tưởng hoàn toàn, nhất định phải bảo vệ. Phần người nhà là do Tiến sĩ Selma lén thêm vào, ý chỉ Du Từ, Số 3 và Số 4. Chỉ thỉ này đặt vào Du Quai quả là lãng phí. Nó không hiểu nghĩa của hai từ đó. Feitan là người đầu tiên nói họ là đồng bạn, vì vậy nó coi hắn là đồng bạn. Gon là người đầu tiên nói họ là gia đình, vì vậy nó coi cậu là gia đình. Còn về những người có liên quan về sau như Chrollo hay dì Mito, khi nhớ thì là đồng bạn, còn lúc nó quên mất thì họ chẳng là gì cả.
Nó nhớ tên người ta đã là giỏi rồi, đòi hỏi gì nó nhớ được chém ai không được chém ai cơ chứ.
Nhưng chuyện này không liên quan đến Chrollo, Du Quai đang buồn vì Feitan mà nó luôn tin tưởng lại cướp kẹo của nó, không dám tin hắn nữa. Dù Feitan không còn tấn công, nó cũng không định gϊếŧ hắn, nhưng còn nhiều kẹo như vậy, nó sợ Feitan lại cướp của nó tiếp.
Các thí sinh được giám khảo Satotz dẫn tới một căn nhà kho lớn trong rừng, mọi người vừa chạy cả đoạn đường dài ai nấy đều mệt mỏi tản ra nghỉ ngơi. Shalnark đặt thùng kẹo xuống đất, Du Quai ngồi bên trong, thấy Feitan, liền không chịu chui ra nữa. Killua từ xa liếc nó một cái, thấy ba kẻ nguy hiểm kia thì quay đi chỗ khác.
"Tiểu Quai, em thế nào rồi ?" Xoa đầu em xong, Gon ngẩng đầu, cười nói với Chrollo, Feitan và Shalnark: "Cảm ơn các anh đã chiếu cố em của em."
Chrollo nhướng mày: "Không cần khách sáo, nhóc con vốn là người của bọn anh."
"Nhưng em ấy cũng là em của em." Gon cười khì khì, bỗng sau lưng có tiếng cửa nhà kho mở ra. Các thí sinh đều xúm lại phía trước cửa, Killua từ xa vẫy tay: "Gon, bắt đầu rồi."
"Ừ, tớ tới liền." Gon dắt Du Quai: "Đi nào, Tiểu Quai......."
Du Quai nắm chặt mép thùng, không chịu đứng dậy.
Gon thử kéo một cái, Du Quai vẫn ngồi yên trong thùng, không nhúc nhích. Gon tò mò cúi đầu hỏi: "Tiểu Quai, em không đi à ?"
Du Quai ngẩng đầu nhìn Gon, rất kiên định nói: "Không đi đâu."
Du Quai lắc đầu: "Không đi đâu."
"Sao vậy Gon ? Đi nào." Leorio và Kurapika cũng giục.
Gon vội vàng cúi xuống định bế Du Quai, ai dè nó bám chặt lấy thùng kẹo không chịu đi. Gon khó xử quay sang Chrollo: "Chrollo, em không bế được Tiểu Quai, anh hộ em với có được không ?"
Chrollo gật đầu, ra hiệu cho Shalnark khiêng thùng kẹo, đồng thời nghi hoặc hỏi Feitan: "Lạ thật, loại kẹo này ăn ngon lắm hay sao ? Lần đầu tiên thấy Tiểu Quai không chịu rời thùng kẹo như vậy."
"Ai biết." Feitan bất cần trả lời. Dù hai người rất thông minh nhưng cũng không tài nào đoán nổi suy nghĩ của thằng nhóc.
Phần thi tiếp theo là nấu ăn, phải nướng nguyên con heo mõm nhọn nguy hiểm, nhưng đối với các thành viên Lữ Đoàn thì nhiệm vụ này vừa đơn giản vừa nhàm chán. Gϊếŧ chết bốn con heo, Shalnark điều khiển vài thí sinh khác nướng thịt cho họ, ba người rảnh rỗi ngồi chờ. Du Quai ngồi trong thùng kẹo, bị thả sang một bên, bé con vẫn nhất định không chịu ra.
Feitan gõ đầu nó, cảnh cáo: "Không được ăn quá nhiều, sâu răng là ta mặc kệ ngươi đấy."
Du Quai vẫn yên lặng ngậm kẹo, vắt vẻo tựa bên mép thùng không thèm nhìn hắn.
Gon vác một con heo mõm nhọn chạy tới, cười nói với Chrollo: "Chrollo, em mang phần Tiểu Quai đến nè."
"Haha, không cần nữa đâu, bọn anh xong hết rồi." Shalnark chỉ mấy con heo quay trên kệ.
Gon thấy vậy cũng không ngại ngùng khách sáo gì, cậu vui tươi tung tăng vác heo trở về: "Cảm ơn anh Shalnark, làm phiền các anh chiếu cố Tiểu Quai rồi !"
Shalnark cũng cười, nhìn Gon chạy về bên các bạn, lại quay sang thằng nhóc đang ngồi trong thùng kẹo, nói với Chrollo: "Tôi thích đứa bé kia rồi đó, hơn hẳn cái thằng nhóc chỉ biết ăn kẹo này bao nhiêu."
Du Quai không hiểu gì, nhưng Feitan hừ lạnh: "Sao, ngươi có ý kiến gì về cộng sự của ta ?"
".......Không có gì." Shalnark bất đắc dĩ, than phiền tí thôi mà, có cần lộ sát khí thế không ?
Phần đầu của vòng thi thứ hai trôi qua thuận lợi, giám khảo Buhara chẳng quan tâm thịt cháy hay sống, cứ thế ăn hết sạch, cuối cùng có cả thảy 70 người được vào phần thi tiếp theo. Nhưng nữ giám khảo Menchi lại không dễ thỏa mãn như giám khảo Buhara, cô dẫn mọi người vào căn nhà kho với đủ đồ dùng nhà bếp, cứ thế yêu cầu bọn họ làm sushi mà không có nhắc nhở hay gợi ý gì.
"Ê, Đoàn Trưởng, Sushi là gì ?" Feitan khó chịu hỏi.
"Hm, tôi cũng chưa từng nghe tới bao giờ......." Chrollo trầm ngâm. "Bình thường tôi chỉ nghiên cứu các tư liệu về các di tích lịch sử, phong tục tập quán, lễ nghi văn hóa các kiểu, chưa từng để ý đến các loại sách về thức ăn. Xem ra cần xem thêm mấy thể loại sách nữa vậy."
Đằng kia, Leorio và Kurapika đang vắt óc tập trung suy nghĩ, Killua cầm muôi xới cơm trên tay, mở nồi ra, thấy toàn cơm trắng, khó hiểu nói: "Không chịu nói rõ gì cả, biết nấu thứ gì bây giờ ?" Lại quay sang Gon: "Ê, Gon, cậu nghĩ sao ?"
Gon đang đưa một nắm cơm cậu mới làm cho thằng nhóc em vẫn ngồi trong thùng kẹo của mình: "Em nếm thử đi, Tiểu Quai, có ngon không ?" Bỗng cậu bị một cái muôi xới cơm gõ mạnh vào đầu.
"Đau quá ! Killua sao cậu lại đánh tớ ?" Gon ôm đầu kêu.
"Tự hỏi mình đi, lúc nào rồi mà còn có thời gian dỗ thằng nhóc này chứ hả ?" Killua bực bội, lại gõ cho cậu thêm cái nữa. Quay sang Du Quai, cậu hung hăng lấy ngón tay dí dí trán nó: "Cả nhà ngươi nữa, định làm nũng đến bao giờ đấy hả ? Không biết tự đi bộ à mà đi đâu cũng bắt người ta bế !"
Vì không có sát khí nên Du Quai mặc kệ cậu, mặt vô biểu tình nhìn nắm cơm, rồi lại nhìn Gon. Nó muốn ra khỏi thùng kẹo, nhưng lại sợ Feitan lấy mất, giờ nó chỉ tin tưởng mỗi Gon, nên nó vỗ vỗ thùng, gọi: "Nii-san."
"Sao vây, Tiểu Quai ?" Gon lập tức đẩy Killua sang một bên, ghé vào cạnh em, Killua che mặt: "Đồ ngu ngốc này, đúng là vô phương cứu chữa mà !"
Du Quai lại vỗ vỗ thùng kẹo, ý bảo Gon trông cho mình. Gon cúi xuống thấy trong thùng đầy kẹo thì cười nói: "Nhiều kẹo quá ta, Tiểu Quai cho anh à ?"
"Không cho." Du Quai không chút do dự nói.
"Ha ha, vậy Tiểu Quai muốn gì ?" Gon không giận chút nào, còn quan tâm hỏi.
"Cất đi, không cho lấy. " Chắc là vì cơ thể nó lớn hơn nên trí tuệ cũng phát triển đôi chút, đã biết cất đồ ăn đi, không vứt lung tung, khi nào muốn ăn lại đi tìm như trước nữa.
"Ha ha ha, em muốn giấu đi à ?" Gon xoa đầu Du Quai: "Yên tâm, ở đây không ai dành kẹo của em đâu !"
Du Quai lắc đầu, rất có tư thái cây ngay không sợ chết đứng nói: "Feitan cướp kẹo." Hoàn toàn không sợ cộng sự bỗng hư ơi là hư của mình nghe thấy.