Mùa đông Đài Bắc thường xuyên đổ mưa. khi Từ Triết Ấp về nhà thì gặp một trận mưa lớn, y cũng lười mua áo mưa, một đường cứ như vậy cưỡi xe máy lốc về nhà.
Mà Ruka bị y cư xử lạnh nhạt hai ngày đang chờ ở dưới lầu, gương mặt vốn đã hung ác lại vô cùng lạnh lùng, vừa nhìn thấy y dầm mình thành thảm trạng thế này, sắc mặt tức khắc lại đen một tầng.
“Em đang muốn làm gì?” giọng điệu Ruka tương đối không tốt.
Từ Triết Ấp lại không nhiều lời gì, chỉ vòng qua Ruka, trực tiếp lên lầu.
Ruka cảm thấy y không bình thường, nhíu nhíu mày, đi theo sau y.
Từ Triết Ấp không trốn tránh cậu, để cậu vào nhà. Quả banh lông cô đơn một ngày đã sớm chờ ở cửa, vốn là đang quanh quẩn bên chân Từ Triết Ấp, tiếp theo rất hăng hái lao thẳng tới Ruka thường thường cho nó ăn thêm.
Ruka nhất thời bị nó nhào đầu vào khiến cho tay chân luống cuống, thật vất vả kìm quả banh lông vào trong ngực, ngẩng đầu nhìn, lại phát hiện Từ Triết Ấp đang trước mặt cậu cởi từng kiện từng kiện quần áo.
Cậu ngẩn người, hầu kết khống chế không được chuyển động lên xuống một cái, không thể dời tầm mắt nhìn Từ Triết Ấp xoay người, cởi bỏ kiện quần áo cuối cùng trên người.
“Muốn làm sao?” Từ Triết Ấp hỏi.
Ruka không trả lời, chẳng qua thả quả banh lông, đi tới phía y.
Từ Triết Ấp câu khóe miệng, nhưng một giây đồng hồ sau tầm mắt của y lại bất thình lình đảo lộn trên dưới.
Suy nghĩ của y sau khi là tạm dừng ba giây đầu tiên, mới chậm chạm cảm thấy hoảng sợ phát hiện mình bị Ruka khiêng vác ở trên vai giống như một cái bao, y vội vàng sợ tới mức giãy dụa.“Này, này, này, này, này…”
“Ngậm miệng, đừng lộn xộn.” Ruka ác bá vỗ một cái thật mạnh vào mông y, cảm thấy xúc cảm không tệ, thế là ăn một lần thì ghiền lại vỗ một cái, phàn nàn, “Em cũng có phần quá nặng đi chứ?”
Từ Triết Ấp bị hai cái vỗ mạnh của y làm cho xấu hổ và giận dữ không thôi, càng thêm giãy dụa, khiến cho Ruka đi đường cũng xiêu xiêu vẹo vẹo. Thật vất vả chịu đựng đến phòng tắm, Ruka vội vã tùy tiện quăng người xuống đất, rồi cứ thế vận động khớp vai đau nhức, bất mãn hết sức: “Em chẳng lẽ lại không thể có tình cảm một chút sao?”
Tình cảm mẹ cậu! Từ Triết Ấp căm uất té ngồi dưới đất, còn chưa kịp kêu đau, trong nháy mắt tiếp theo lại bị Ruka nắm cổ tay kéo lên, gấp rút nhét vào dưới vòi sen, tiếp theo đã bị nước lạnh chảy ra kích thích đến mức lạnh run.
“Cảm giác không tệ chứ?” Ruka vui sướng khi người gặp họa hỏi.
Từ Triết Ấp bị mấy hành động liên tiếp của y làm cho tràn đầy lửa giận, cảm giác áy náy với Ruka vốn tích luỹ đã lâu hoàn toàn tan thành mây khói.
Y nhìn thấy Ruka gọn gàng xách quả banh lông tiến vào giúp vui ra ngoài cửa, khóa cửa lại, sau đó thong thả ung dung ở cửa cởi quần áo, nhịn không được lửa giận nói:
“Cậu cởi quần áo cái rắm, mau cút ra ngoài cho ông, ông đây không làm!”
Ruka hơi đâu để ý y, sau khi “Ờ” một tiếng cho có lệ, thì toàn thân trần trụi đi tới, chen cùng Từ Triết Ấp phía dưới vòi nước đang ấm lên, cúi đầu hôn y.
Từ Triết Ấp thật sự muốn rất có khí phách cự tuyệt, ít nhất làm ra vẻ giãy dụa hai cái cũng được. Nhưng không biết tại sao, bỗng nhiên trong lúc đó, y cảm thấy khước từ như thế cũng không cần thiết.
Nước ấm theo thân thể quấn quýt của hai người chảy xuống, chảy qua lồng ngực dán chặt, tiếp tục theo hai chân thon dài hợp thành một con sông ở trên sàn nhà.
Bọn họ hôn nhau kịch liệt, tính khí của hai bên đều bị nắm ở trong tay đối phương, dần dần cương cứng lên.Từ Triết Ấp đang ở khoảng trống giữa nụ hôn nghe được Ruka thất vọng oán trách, “Tại sao em không tẩy lông a? Đâm chết người rồi.” Lần này y phản ứng rất nhanh dùng sức ngắt dương v*t đang ở trong trạng thái của đối phương một cái, có chút đắc ý nghe Ruka kêu rên không cách nào che dấu.
Dĩ nhiên phản kích của đối phương cũng tới nhanh chóng mãnh mẽ. Từ Triết Ấp bị làm ba lần, tới sau khi ý thức y thật sự có chút mông lung, vẫn còn mơ hồ nghe Ruka không hài lòng lắm nói:
“Lần sau không thể dùng sữa tắm nữa, làm cho khắp nơi đều là bọt.”
Thằng ngốc. Y nhắm mắt lại nghĩ như vậy, tiếp theo đã bị đối phương từ sau ôm lấy.
Sáng hôm sau, Từ Triết Ấp tỉnh lại ở trong lòng Ruka.
Nhiệt độ cơ thể Ruka hơi cao, quả thực giống như đứa trẻ. Mùa hè chắc chắn cảm thấy cậu rất phiền, nhưng bởi vì bây giờ là mùa đông, cho nên cũng chỉ làm cho người ta cảm thấy ấm áp.
Từ Triết Ấp trợn tròn mắt suy nghĩ thật lâu, mới cảm thấy người phía sau động động, có lẽ tỉnh lại.
“Ruka?”
Y thăm dò kêu một tiếng, cảm thấy cánh tay đối phương ôm y giống đáp lại mà chặt chẽ hơn.
“… Chúng ta đừng gặp nhau nữa.” Y nghe chính mình từng chữ từng chữ nói như vậy. Bạn đang �
Bởi vì kề cận thật gần, Từ Triết Ấp có thể cảm nhận rõ ràng cả người Ruka nháy mắt cứng ngắc. Y chờ đối phương hỏi tại sao, bởi vì bản thân không thể chủ động mở miệng. Y sợ trái tim mình một giây đồng hồ sau mềm nhũn, đối với Ruka nói “Ha ha ha bị tôi lừa rồi”.
Y biết rõ mình nhát gan yếu đuối, ngay cả dũng khí cũng là duy nhất, sau khi mở ra đã tức khắn tiêu tan.
Nhưng y đợi thật lâu thật lâu, Ruka lại thủy chung không hỏi tại sao.
Cậu chỉ dùng sức ôm y, sau đó hôn vào gáy y.“Tôi chờ em suy nghĩ kỹ càng.” Ruka cuối cùng nói.