Huyết Vực Mê Đồ

Chương 75: Chuyện cũ phủ đầy bụi bặm




Nhóm Ám Linh công kích càng ngày càng điên cuồng, dường như sinh mệnh mình cũng không để bụng.

Bặc Đông triệu hồi ra lưỡi đao của mình, muốn quét qua Ám Linh chung quanh đã mất đi lý trí, lại bị Jonas chặn tay.

"Bọn họ bị vu thuật khống chế, đã không còn là tộc nhân của ngươi!" Bặc Đông rống giận nhắc nhở hắn.

Sắc mặt Jonas tối tăm, mở cánh thuấn di đến giữa không trung, căng ra một kết giới thật lớn màu đen.

"Chân ái!" Sera đoán được ý đồ của hắn, sắc mặt nháy mắt tái nhợt.

Nhóm Ám Linh tuy mất đi lý trí, nhưng vẫn còn bản năng nguyên thủy nhất, cảm ứng được hơi thở cùng tộc quen thuộc, lần lượt máy móc nện bước, đi về phía kết giới.

Khi Ám Linh cuối cùng đi vào kết giới, Jonas dùng hết toàn bộ ma pháp, chế tạo ra không gian thôi miên, muốn khiến cho bọn họ tạm thời rơi vào hôn mê.

Ám Linh bị vây trong kết giới cảm nhận được ý đồ của Jonas, bắt đầu thi nhau nôn nóng rống giận, dùng hết toàn lực muốn xoá bỏ giam cầm. Tiếng nổ mạnh nặng nề không dứt bên tai, kết giới không ngừng bị đánh vào phá hư, trán Jonas chảy ra mồ hôi lạnh, nhưng vẫn nhất định không chịu từ bỏ.

"Đến giúp hắn." Sera vô thố bổ nhào đến chỗ Sami Keener.

Sami Keener hủy bỏ ma pháp trị liệu, hơi do dự nhìn Danny đang hôn mê.

"Xin ngươi." Hốc mắt Sera đỏ bừng.

"Chiếu cố tốt cho hắn." Sami Keener đưa Danny tới tay Sera, xoay người thuấn di đến cạnh Jonas.

Thiên sứ am hiểu nhất là ma pháp trị liệu, có hắn trợ giúp, linh hồn đang bị thương của Jonas bắt đầu chậm rãi hồi phục, kết giới ban đầu bị công kích loãng ra cũng một lần nữa dày nặng lên.

Không gian thôi miên dần dần phong kín, cuồng bạo Ám Linh dần dần rơi vào hôn mê, ngã xuống kết giới mềm mại màu đen.

Sami Keener tản đi ma pháp chữa trị trên tay trở lại mặt đất, nhận Danny về trong tay mình.

"Chân ái!" Sera nhào lên, "Ngươi có bị thương hay không?"

"Ta không có việc gì." Sắc mặt Jonas tuy tái nhợt, nhưng nhìn qua cũng không suy yếu, "Nghỉ ngơi một chút sẽ không có việc gì."

"Vậy bọn họ thì sao?" Sera lo lắng nhìn những Ám Linh đó.

"Ta sẽ tăng mạnh ma pháp gây mê, làm cho bọn họ trong thời gian ngắn không thể thanh tỉnh." Jonas nói.

"Nhưng như vậy cũng kiên trì không được lâu lắm, hơn nữa thời gian dài dùng hắc ma pháp thôi miên, đối với thể chất Ám Linh cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng." Sera có chút lo lắng.

"Cho nên phải nhanh một chút tìm được Prune Tucker và người sau lưng hắn." Jonas phân phó Duck và Elea, mang Ám Linh đang hôn mê về phòng nghỉ ngơi trước.

"Lão đại." Bặc Đông hỏi, "Muốn ta mang theo quân đội đi điều tra hay không?"

"Để ta an tĩnh một chút." Giữa mày Jonas có chút mệt mỏi.

"Muốn nghỉ ngơi không?" Sera lo lắng nhìn hắn.

Jonas lắc đầu, một mình đến sân thượng.

Sera ngồi trên lan can, đứng xa xa nhìn hắn.

Thời gian phảng phất trong nháy mắt trở lại trăm ngàn năm trước, mỗi lần mình cùng hắn giận dỗi, đều sẽ làm bộ không để ý tới hắn, sau đó trộm ở một góc chú ý hắn.

Mũi Sera chua xót, trong mắt tràn đầy đau lòng. Nam nhân giống ngàn vạn năm trước ngũ quan kiên nghị, thân hình anh tuấn, giữa mày lại không duyên cớ có thêm vẻ sầu lo, không bao giờ cuồng ngạo không ai bì nổi như trước. Mà mọi thứ chung quanh, cũng đã sớm không phải bộ dáng ngàn vạn năm trước. Ám Dạ thành huy hoàng cường đại một thời hiện tại đã thành phế tích, mấy vạn Ám Linh tộc cũng chỉ còn sót lại hơn trăm người, thậm chí những người hiếm hoi còn tồn tại này, hiện tại cũng bị vu thuật khống chế, tùy lúc đều có khả năng bị ma pháp phản phệ tử vong.

Thân là Ám Linh vương duy nhất, trách nhiệm, áp lực còn có tự trách, hẳn là sẽ ép hắn thở không nổi. Sera dúi đầu vào đầu gối, có chút ảo não mình thật vô dụng.

Thân thể ngột nhiên tiến vào một cái ôm ấm áp, mắt Sera đỏ lên ngẩng đầu.

"Đồ ngốc." Jonas nhìn cậu, tràn đầy thương tiếc.

Sera nhào trong lồng ngực hắn, tay chặt chẽ ôm cổ hắn.

"Không có việc gì, ta chỉ nghĩ đến nơi này bình tĩnh một chút, thuận tiện nghĩ lại hoàn chỉnh chuyện này." Jonas ôm hắn cậu lên, "Đừng lo lắng."

"Mặc kệ thế nào, ta đều sẽ ở đây với ngươi." Sera hôn hôn mũi hắn, "Ta sẽ luôn luôn ở cạnh ngươi!"

Jonas gật gật đầu, ôm cậu về phòng.

Trên giường lớn mềm mại cách vách, Sami Keener đang cho Danny ăn một loại trái cây màu vàng óng.

"Chua quá!" mũi Danny nhăn lại.

"Có thể khiến ngươi tăng tốc hồi phục." Sami Keener nhìn cậu ăn xong quả mọng cuối cùng.

"Ta đã không còn việc gì." Danny sờ vết thương trên người, tuy vẫn hơi lồi lõm, nhưng đã hoàn toàn không đau nữa.

"Thanh đao kia có có vu thuật, cho nên ngươi cần ăn nhiều trái cây hơn." Sami Keener sờ sờ mũi cậu, "Ngày mai lại tiếp tục."

"Ngô." Tiểu hồ ly làm nũng nhìn hắn.

"Không thể thương lượng." Sami Keener cự tuyệt, "Đi đánh răng, sau đó nghỉ ngơi."

Tiểu hồ ly đi dép lê, ngoan ngoãn đi vào toilet, lại bị một vầng sáng ánh vàng cách trở.

"Nha!" Danny hoảng sợ, chạy như bay đến phía sau Sami Keener trốn.

"Phụ Thần." Sami Keener có chút kinh ngạc, ngàn vạn năm qua, dường như đây là lần đầu tiên Phụ Thần đối thoại với mình khi có người thứ ba ở đây.

Phụ Thần? Tiểu hồ ly vươn đầu từ phía sau ra một chút, tò mò đánh giá thánh quang ánh vàng kia.

"Ta nói rồi, ngươi nhất định sẽ cảm nhận được ấm áp, cũng nhất định sẽ chiến thắng hắn." Thanh âm xa xôi như cũ.

Sami Keener nhìn Danny, không nói gì.

Một viên đá quý vàng óng lung linh, xuất hiện trong lòng bàn tay Danny, ấm áp lại trong vắt.

"Hoan nghênh gia nhập thiên đường, tiểu thiên sứ đáng yêu." Thanh âm luôn luôn thương xót và nhân từ, lần này lại có một chút ý cười đáng kinh ngạc.

Tiểu hồ ly nâng niu đá quý, cả người đều ngốc ra đấy.

Vầng sáng vàng óng dần dần biến mất, căn phòng lại khôi phục yên lặng.

"Là người sáng thế cao quý nhất Thần giới?" Danny chỉ nghe qua trong truyền thuyết.

"Là người tạo ra ta." Sami Keener nhìn cậu thật dịu dàng, "Nhưng từ khi sinh ra đến bây giờ, ông ấy đều rất ít khi tặng lễ vật cho người khác."

Danny nhìn tiểu đá quý, có chút sủng thụ nhược kinh (tự nhiên được chiều mà sợ).

Sami Keener đặt viên tinh thạch kia cùng sinh mệnh thạch của mình ở cùng nhau, nhẹ nhàng đeo về cổ tay của cậu.

"Nhưng vì sao lại đưa lễ vật cho ta?" Danny khó hiểu.

"Nó có thể khiến ngươi nhanh chóng thích ứng với Thần giới." Sami cười khẽ, "Xem ra Phụ Thần rất thích ngươi."

Danny hoàn toàn không biết, chỗ nào của mình đáng giá cho người cao quý như vậy thích.

"Bởi vì ngươi rất ấm áp." Sami Keener ôm cậu, "Cảm ơn ngươi."

Tối hôm nay, Danny được Sami Keener ôm trong ngực, nghe một câu chuyện xưa rất dài rất dài.

Sami Keener tuy xuất thân cao quý, nhưng trong linh hồn trời sinh lại chứa một bóng ma không thể thấy rõ, cũng không thể làm được như Tát La và Lê Tư Đặc, khống chế được những mặt trái cảm xúc tiềm tàng đó. Vì linh hồn có thể trở lại trong suốt, cũng vì không để bóng ma quấy nhiễu bản tính của mình, Sami Keener lựa chọn che chắn hết thảy dụ hoặc của thế giới bên ngoài, tỷ như thức ăn ngon, hay tình yêu.

Ngàn vạn năm trước Bối Nhã là ngoại lệ, hắn sáng chói như ánh mặt trời cũng rất nhiệt tình, khi người khác đều bị giá rét của Sami lạnh nhạt thương tổn, chỉ có hắn không chịu lui bước, mỗi ngày đều yên lặng cùng hắn đọc sách, cùng hắn ngâm thánh thơ, cùng hắn làm mọi việc.

Những ngày như vậy trôi qua trăm năm, rốt cuộc có một ngày, Sami Keener không cự tuyệt người nữa, ngầm đồng ý hắn ngồi bên người mình. Từ đó về sau, quan hệ của Bối Nhã và hắn càng ngày càng thân mật, thậm chí sẽ có dắt tay và ôm ấp.

"Chúng ta xem như đang hẹn hò đi?" Ngồi trên nóc thánh điện trắng, Bối Nhã cười hỏi hắn.

Ánh mắt óng ánh vàng chứa đầy gương mặt tươi cười, trong lòng Sami Keener có chút mềm mại, nhẹ nhàng hôn xuống khóe môi hắn.

"Ta mới vừa ăn xong bánh kem blueberry, có thể hơi chua hay không?" Bối Nhã cười che miệng lại.

Sami Keener lắc đầu, ánh mắt dịu dàng khó thấy.

Những ngày ngọt ngào không tiếp tục lâu, một tháng sau thiên đường phát sinh nội chiến, quân đoàn thiên sứ số 5 đồng loạt hắc hóa, từ trong thánh kho cướp đoạt rất nhiều đá năng lượng trân quý, muốn đọa thiên xuống khỏi chín tầng trời.

Lúc ấy thủ lĩnh Bối Nhã đảm nhiệm quân đoàn 5 là thiên sứ duy nhất không hắc hóa, hắn cầm thánh kiếm cùng Sami Keener gia nhập chiến đấu, lại không nghĩ rằng sẽ trượt chân rớt khỏi những đám mây. Chính mắt thấy người yêu mình bị gió xé thành mảnh nhỏ, bóng ma ẩn sâu trong lòng Sami Keener nhiều năm rốt cuộc cũng bùng nổ, năng lượng tối trong linh hồn giống như thủy triều thổi quét đến, đại lục đen dưới tầng mây trắng tinh giống như hoa anh túc tràn ngập dụ hoặc, mở ra ôm ấp với hắn.

Bằng tia lý trí cuối cùng, Sami Keener thuấn di đến rừng rậm vàng, dùng ma pháp giam cầm chính mình. Tiểu thiên sứ thuần khiết vô hại ngồi trên ngọn cây, dùng thanh âm sạch sẽ nhất ngâm xướng thánh thơ, rốt cuộc tạm thời ngăn chặn âm u tiềm tàng trong đáy lòng kia. Mà sau đó, Sami Keener phát hiện mình dường như càng ngày càng không thể khống chế cảm xúc của mình, thẳng đến một ngày gặp được ' hắn '.

' Hắn ' là một cụm sương mù đen hỗn độn, thanh âm già nua khàn khàn, khi cảm xúc mình vỡ đê thì xuất hiện.

"Ta là mặt trái cảm xúc của ngươi, là bóng ma trong linh hồn ngươi vĩnh viễn không thể vứt bỏ." Trong thanh âm có trào phúng vui sướng khi người gặp họa, "Ngươi tạo ra ta, rồi vĩnh viễn không thể chống lại ta!"

Lần đầu tiên nghe được ' hắn ' nói chuyện, Sami Keener lâm vào khủng hoảng thật sâu, hắn xin Phụ Thần giúp đỡ, lại chỉ nghe được một câu "Cuối cùng ngươi sẽ đánh bại hắn, một lần nữa tìm về linh hồn của mình".

Đánh bại hắn? Sami Keener mờ mịt, mình trời sinh chứa bóng ma, muốn làm thế nào mới có thể hoàn toàn tinh lọc? Đối với vấn đề này, Phụ Thần không đưa ra bất luận đáp án nào, Sami Keener đành phải tự mình tìm kiếm

Vẫn luôn cảm thấy mặt trái cảm xúc là bởi vì dục vọng mà sinh ra, cho nên càng thêm kiên định cự tuyệt đồ ăn và tình yêu, thậm chí cả hữu nghị cũng bắt đầu biến thành đạm mạc. Chỉ là loại này phương pháp tuy hữu hiệu, nhưng trước sau không thể hoàn toàn rửa sạch linh hồn, linh vũ chứa lấm tấm màu đen cũng không thể gột bỏ hết, mỗi lần vì chuyện này mà ảo não, ' hắn ' lại quỷ mị xuất hiện, cổ vũ mình đọa thiên, cổ vũ mình hủy diệt thiên đường.

Loại cuộc sống này giằng co ngàn vạn năm, khi Sami Keener cảm thấy mình sắp mất khống chế, thần dụ lại phái hắn đến Ma giới.

"Ngài cổ vũ ta đọa thiên?" Khi nghe sơ qua tin tức này, Sami Keener

không thể lý giải.

"Ta cổ vũ ngươi đi theo linh hồn của mình." Phụ Thần thương xót nói, "Hài tử của ta không nên đắm chìm trong thống khổ, tin tưởng nội tâm mình, ngươi sẽ chiến thắng hắn."

Vì những lời này, Sami Keener cuối cùng đồng ý đi đến Ma giới.

Sau đó tại đại lục màu đen trơ trọi này, gặp được một con tiểu hồ ly thuần khiết ấm áp giống như thiên sứ.