Huyết Vực Mê Đồ

Chương 67: Hứa hẹn vĩnh hằng




Sau khi chiến sự kết thúc, Jonas cùng Sera cũng không lưu lại Vu Yêu Quốc lâu lắm, lên đường về Huyết sơn, cùng bọn họ đồng hành còn có Lê Tư Đặc ―― nếu hắn thật sự không trở về, phỏng chừng Ma Vương Freddy sẽ tự mình xông tới đoạt người.

Ivan cùng Tây Mặc tạm thời ở lại, xử lý một ít việc hậu chiến.

"Jonas đi trước, nói chúng ta cẩn thận còn có kẻ phía sau màn, sẽ là ai đây?" Ngón trỏ của Ivan trên bàn gõ nhẹ, "Có cần đi hỏi Bối Nhã kia một chút không?"

"Ngươi tin tưởng hắn?" Tây Mặc hỏi lại.

"Ta ngờ nghi đại đa số người trên thế giới này." Ivan trả lời, "Đặc biệt là thiên sứ!"

"Đến nhà giam nhìn xem." Tây Mặc đứng lên, "Nói không chừng có thể tìm được vài thứ."

Địa lao Âm u rét lạnh, những kẻ mang vết thương chồng chất đang bị xích sắt buộc trên cọc gỗ, một đám hơi thở mong manh.

Chấp hình trưởng là tráng hán lúc tòng quân mới tìm ra, cao lớn thô kệch cầm roi da, mệt mỏi đầy đầu là mồ hôi.

"Thế nào?" Tây Mặc hỏi.

"Nói rất nhiều." Chấp hình trưởng hưng phấn, tựa như vừa lòng với thành quả nghiêm hình bức cung của mình.

"Không tồi." Tây Mặc vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Nói những gì?"

"Báo cáo thân vương điện hạ, bọn họ vẫn luôn nói ngôn ngữ Vu Yêu tộc, yêm nghe không hiểu!" Được Kẻ Thống Trị cao quý chụp bả vai, chấp hình trưởng cả người như là tiêm máu gà, ưỡn ngực ngẩng đầu thanh âm to lớn vang dội.

"Cái gì?" Trên cây cột yêu nữ ngẩng đầu, phẫn nộ hướng hắn rống, "Vậy mà ngươi luôn bảo chúng ta nói dối!"

Tây Mặc dùng roi da nâng cằm nàng, "Ngươi hiện tại có thể lặp lại lần nữa."

Trong ánh mắt yêu nữ sắp phun ra lửa.

"Nếu ngươi không ngại bị nghiêm hình tra tấn tiếp, ta cũng không ngại." Tây Mặc đem roi ném cho chấp hình trưởng, "Tiếp tục."

Chấp hình trường duỗi cánh tay, đem roi hung hăng đập trên mặt đất, nút thòng lọng ở đuôi roi cắt qua không khí, phát ra tiếng vang khủng bố.

"Chúng ta thật sự không biết nhiều chuyện." Một bên Vu sư ngẩng đầu, hấp hối nhìn Tây Mặc.

Đây chính là mấy người lúc trước ở trong rừng rậm biên cảnh Ma giới đã bắt cóc Danny. Sau khi cứu Danny ra, Sami Keener vốn dĩ muốn huỷ hoại tòa địa cung kia, lại bị Jonas ngăn lại, nói có lẽ về sau còn hữu dụng. Cho nên bọn họ cũng không biết đã bại lộ, Danny vừa biến mất một thời gian ngắn, những người này còn thu liễm hành vi, lo lắng hãi hùng một thời gian, nhưng qua một thời gian dài phát hiện không có chuyện gì, Prune Tucker lại thúc giục, cho nên lại khôi phục ước định phía trước định kỳ đưa thiếu niên nô lệ đến Vu Yêu Quốc, đến mức Danny tự nhiên biến mất, cũng chỉ quy kết là ngoài ý muốn vô pháp tìm tòi.

Tòa lô cốt giữa khu rừng đen, thực chất là căn cứ Prune Tucker phái người chăn nuôi thiếu niên, ' hàng hóa ' nơi đó có yêu cầu duy nhất, chính là lớn lên giống Sera, đây cũng là nguyên nhân Danny bị chộp tới.

Mà lần này Tây Mặc có thể thuận lợi xuyên qua kết giới, tiền đề không kinh động Prune Tucker đi vào Vu Yêu Quốc, cũng là vì những người này ―― trước khi xuất phát năm phút đồng hồ, đám Ma Vương đánh hôn mê nô lệ thiếu niên, thay thế bọn họ chui vào rương vận chuyển hàng hóa.

Đương nhiên, chuyện này là tuyệt đối sẽ không được ghi lại trong sử sách Ma giới, rốt cuộc vương hậu mỹ lệ cao quý cùng một đám Ma Vương tập thể chui vào rương, cũng không phải việc gì tốt đẹp, hơn nữa vừa không hoa lệ cũng không khí phách, cho nên khi con dân đời sau mở sách ra, cũng chỉ sẽ nhìn thấy ' thân vương anh dũng trí tuệ, vương hậu khí chất cao quý, Huyết tộc vương hoa mỹ yêu diễm dùng tinh diệu mưu kế đi vào Vu Yêu tộc, liên hợp Ám Linh vương dũng mãnh khí phách và Sami Keener như tảng băng, cùng đánh bại Prune Tucker, từ nơi nhất yếu nhất mở ra kết giới, để quân đội Ma tộc có thể nhanh chóng thu phục phiến đại lục này, mở ra lịch sử hoàn toàn mới! '

Mà trong đó cái gọi là ' tinh diệu mưu kế ', cũng thành câu đố vĩnh viễn, được những chuyên gia quân sự suy đoán nghiền ngẫm vô số lần.

"Biết những gì?" Tây Mặc hỏi hắn.

"Chúng ta thật sự không biết Prune Tucker bị ai thao túng." Vu sư nói, "Chúng ta chỉ phụ trách thay hắn vơ vét thiếu niên, sau khi đưa tới một ngày sẽ bị yêu cầu rời đi."

"Vậy các ngươi trong quá trình này, có cảm thấy cái gì dị thường hay không?" Tây Mặc hỏi.

Vu sư mỏi mệt lắc đầu.

Chấp hình trưởng múa may roi một chút, hung thần ác sát trừng bọn họ, "Nghĩ cẩn thận!"

Vì không hề chịu khổ nhiều, đám Vu sư đành phải cố gắng lật lại hồi ức, "Lần nào chúng ta đưa hàng tới, Prune Tucker đều sẽ tự mình nghiệm thu, thông thường hắn đều cẩn thận thưởng thức, nhưng trong đó vài lần chúng ta ở phòng tiếp khách đợi rất lâu, hắn mới mang theo mùi ẩm mốc đầy người xuất hiện, có khi trên vai còn dính rêu xanh ―― mà ở những thời điểm đó, hắn không hứng thú với những thiếu niên lắm, thậm chí nhìn cũng không nhìn vài lần, trực tiếp bảo người hầu mang xuống."

"Rêu xanh ẩm ướt?" Tây Mặc khẽ nhíu mày.

"Cái loại sinh vật này chỉ sống ở chỗ âm u." Ivan nói, "Prune Tucker đến những nơi đó làm gì?"

"Có lẽ là vì gặp người nào đó?" Tây Mặc suy đoán.

"Ta thật sự chỉ biết như vậy." Vu sư gian nan ho khan.

"Đem dây thừng cởi bỏ, đưa bọn họ một ít thức ăn nước uống." Tây Mặc đi ra ngoài, "Ngoài ra gọi thống lĩnh U linh tới gặp ta."

Thống lĩnh U linh quân đoàn tên là Trong Suốt, tên tuy rằng khôi hài nhưng cũng coi như tả thực, nhìn qua vừa tái nhợt vừa suy yếu, thường xuyên không lý do biến mất không thấy đâu, yêu thích lớn nhất là là đến phòng tuần trăng mật trong khách sạn tham quan người khác làm tình, nghe nói có thể hun đúc tình cảm. Cứ thế mãi trên làm dưới theo, toàn bộ quân đoàn u linh đều lây loại đam mê hạ lưu này, thật sự là biến thái tột đỉnh.

Những quân đoàn Ma tộc khác cũng không chịu thu nhận quân đội vừa đáng khinh vừa thô tục này, cuối cùng Tây Mặc chơi đoán số thua Freddy, đành phải bất đắc dĩ tiếp nhận, đưa bọn họ về quân đoàn của mình.

"Điện hạ, ngài tìm ta?" Trong Suốt bay tới bay lui.

"Không cần kinh động bất kì kẻ nào, triệu tập quân đội ngươi đến mọi góc khuất âm u trong thành phố này, nhìn xem có người hoặc vật đang trốn tránh hay không." Tây Mặc nói.

Trong Suốt xoa tay hầm hè," Loại chuyện này ta rất lành nghề! "

Vì thế tại đây trong hôm nay, mỗi góc Vu Yêu Quốc đều có u linh phiêu đãng, nhưng không ai có thể nhìn thấy bọn họ, cho nên cũng không gây ra khủng hoảng hoặc có tiếng thét chói tai.

Bóng đêm hạ xuống mặt cỏ như thảm nhung, tiểu hồ ly đỏ lười biếng duỗi dài thân thể, dùng chân trước khảy cỏ xanh.

Sami Keener tiến lên, ôm cậu lên.

"Ngao!" Tiểu hồ ly bị hoảng sợ, tai nhọn dựng đứng lên.

"Là ta." Sami Keener sờ sờ lưng nó, biến nó về hình người.

"Mấy ngày nay chạy tới nơi nào?" Sami Keener đặt cậu lên xích đu.

"Vẫn luôn ở lâu đài." Danny cúi đầu.

"Ăn cơm tránh trong phòng nhỏ, ngủ cũng không trở về phòng ngủ, ta không tìm ngươi, ngươi sẽ luôn trốn tránh ta." Sami Keener nhéo lên cằm cậu, "Rốt cuộc làm sao vậy?"

"Ngài còn nguyện ý gặp ta?" Danny cái mũi hơi chua xót.

"Ngươi để ý Bối Nhã?" Sami Keener hỏi.

Danny lắc đầu, nghĩ nghĩ lại gật đầu, sau đó lại lắc đầu.

Sami Keener hơi hơi thở dài, "Hắn đích xác ở trong lòng ta ngàn vạn năm."

Đầu Danny càng thấp.

"Đáng tiếc ngàn vạn năm sau tái ngộ, ta lại sẽ không lại muốn cùng hắn ở bên nhau." Sami Keener nhẹ giọng nói.

"Vì sao?" Mũi Danny đỏ toàn bộ, "Ngài ấy cao quý như vậy, là thiên sứ chân chính."

"Vậy thì thế nào?" Sami Keener nắm tay cậu, "Trước khi hắn xuất hiện, ta đã có ngươi."

"Nhưng ta cái gì cũng không làm được." Danny nói rất uất ức.

"Bối Nhã hiện tại chỉ là bằng hữu của ta." Sami Keener ôm cậu, "Mấy ngày nay ta cùng hắn sớm chiều giao tiếp, cũng không có phát sinh bất luận việc gì."

Danny dán mặt ở trước ngực hắn, nghe từng tiếng tim đập.

"Ta thừa nhận ngươi rất ngố rất ngốc, rất nhiều việc đều không làm được, ma pháp cơ sở bằng không, tính cách cũng có chút yếu đuối." Sami Keener ở bên tai cậu nói nhỏ, "Nhưng những điều này cũng không đại biểu ta sẽ không cần ngươi."

"Cho nên, ngài vẫn thích ta?" Danny hỏi

Sami Keener gật đầu.

"Nhưng mà...... Nhưng mà," Danny cố đủ dũng khí, "Ngài vẫn luôn mang theo cái nhẫn kia."

Nhẫn? Sami Keener theo bản năng nhìn ngón giữa.

"Ta biết Bối Nhã cũng có một cái giống vậy, ta thấy được." Danny lớn gan nói ra, "Ta không thích như vậy."

"Đây là lễ vật Bối Nhã đưa ta." Sami Keener nói, "Đeo lâu lắm rồi, tựa hồ như liền với thân thể."

"Có thể gỡ xuống, dùng xà phòng là có thể gỡ xuống!" Đại khái là bị Sami ôn nhu cổ vũ, tiểu hồ ly lá gan to dị thường.

"Ghen?" Sami Keener hỏi cậu.

"......" Danny gật đầu.

Sami Keener hơi dùng sức, đem nhẫn tháo ra.

"Được chưa?" Sami Keener duỗi tay cho cậu xem.

Danny không nghĩ, Sami Keener thật sự sẽ nguyện ý nghe lời mình! Trong lúc nhất thời có chút ngây ngốc.

"Chỉ là một cái nhẫn mà thôi." Sami Keener hôn hôn trán cậu, có chút xin lỗi mấy ngày gần đây mình vội vàng chiếu cố Bối Nhã, ném cậu ở một bên.

"Cảm ơn ngài." Danny ôm lấy hắn.

Sami Keener cúi đầu, một đường hôn lên môi.

Triền miên hôn môi nhiệt tình như lửa, đôi tay Danny ôm cổ hắn, cả người đều mềm như bông.

Sami Keener chặn ngang bế cậu lên, thuấn di về phòng.

Giường mềm mại co dãn rất tốt, thật sự là thích hợp làm rất nhiều điều mỹ diệu.

Cửa phòng ngủ, Bối Nhã dựa vào trên tường, nghe trong phòng truyền đến âm thanh ái muội. Hóa ra hắn cũng có khát vọng với tình cảm, nhưng một lần cũng chưa chạm vào mình.

Bối Nhã nhắm mắt lại, biểu tình dưới ánh trăng có chút thảm đạm.

Đại khái lúc ấy ở trong lòng hắn, mình căn bản không tính là người yêu.

Trận làm tình này tới nhanh chóng mà lại mãnh liệt, sau khi chấm dứt, Danny tựa vào đầu vai Sami Keener, thỏa mãn lại ấm áp.

"Mệt mỏi?" Sami Keener ôm bả vai trần trụi của cậu.

"Ta yêu ngài." Danny thanh âm rất nhỏ.

Sami Keener ôm cậu càng chặt.

"Sẽ vẫn luôn như vậy sao?" Danny hỏi.

"Sẽ." Sami Keener hôn hôn bờ vai của cậu, "Ngủ đi, ta ở đây cùng ngươi."

Danny ở hắn trong lồng ngực hắn ngủ ngọt ngào.

Xác định đứa nhỏ trong lòng ngực đã tiến vào mộng đẹp, Sami Keener mặc thêm quần áo, thuấn di đến hành lang.

"......" Bối Nhã không dự đoán được hắn sẽ đột nhiên xuất hiện, biểu tình có chút xấu hổ.

"Đi thôi." Sami Keener đi lên cầu thang, "Đến sân thượng."

"Ta không phải cố ý muốn nghe." Bối Nhã đi theo phía sau, "Ta chỉ là...... rất kinh ngạc."

Sami Keener không nói gì.