Huyết Vực Mê Đồ

Chương 34: Bánh ngọt




Dựa theo lẽ thường, Vu sư dẫn đường của Vu Yêu tộc giữa trưa sẽ xuất hiện ở kết giới biên cảnh, cho nên ngày 15 tất cả mọi người thức dậy rất sớm.

Nhà ăn dưới lầu, Sera đang cùng Danny chia nhau một khối bánh mật ong, ngẩng đầu lên nhìn thấy Carl Gadeok đối diện đột nhiên vẻ mặt khiếp sợ, nhìn chằm chằm cầu thang.

“Làm sao vậy?” Sera tò mò quay đầu, theo tầm mắt hắn nhìn qua.

Trên cầu thang, một bóng hình đang ở chậm rãi đi xuống. Quần áo đen nhánh, sợi tóc đen nhánh, đôi mắt đen nhánh, nếu không phải khuôn mặt tuyệt mỹ vạn năm bất biến kia cùng biểu cảm lạnh băng, Sera quả thực nhận không ra.

Danny cầm nửa khối bánh mật ong sửng sốt, đôi mắt cũng không nháy lấy một chút.

“Ngươi thật sự dùng thuốc nhuộm tóc à?” Sera có chút thích ứng không được. Nhìn quen thiên sứ thánh khiết màu trắng kia, lại không ngờ hắn giả trang Đọa Thiên Sứ giống như không chỉ có bên ngoài thay đổi, thậm chí khí chất cũng thêm mấy phần yêu dị, như trời sinh đã thuộc về Ma giới.

“Là ma pháp.” Sami Keener trả lời.

“Cánh thì sao?” Sera truy vấn.

Sami Keener do dự một chút, mở ra trên lưng ba đôi cánh ―― so với bóng đêm còn hắc ám hơn, so với vực sâu còn quỷ dị hơn. Thậm chí che khuất hoàn toàn nắng sớm.

“Trời ạ.” Sera kinh ngạc cảm thán, “Còn có loại ma pháp thế này!”

Sami Keener thu hồi cánh, ngồi bên cạnh Danny.

Nội tâm Sera nháy mắt cực độ rối rắm, nhờ hắn dạy mình ma pháp có chút xấu hổ, nhưng nếu mình học được thì có thể tùy thời thay đổi màu tóc, đỏ vàng xanh đen lam tím! Này quả thực là dụ hoặc lớn hơn trời!

Giãy giụa hồi lâu, Sera rốt cuộc mở miệng, “Ta ――”

“Ta cự tuyệt.” Sami Keener cầm báo, không ngẩng đầu lên đánh gãy lời cậu.

……

Sera yên lặng ngồi lại, ở trong lòng chế tạo một trận chiến tưởng tượng với thiên sứ, sau đó đem hắn hung hăng chà đạp thành bánh bao.

“…… Ngài muốn uống nước trái cây không?” Danny cẩn thận hỏi.

“Không cần.” Sami Keener thanh âm lạnh nhạt.

Tiểu hồ ly thức thời ngậm miệng, cúi đầu tiếp tục ăn bữa sáng, ngũ cốc ngọt giòn ngâm mình trong sữa bò, ăn vào 'tạp tư tạp tư' nghe rất vui tai.

Sami Keener quay đầu nhìn cậu ăn.

“……” Cảm thấy được ánh mắt hắn, Danny chột dạ ngừng miệng, “Ta có phải làm phiền đến ngài hay không?”

Sera một ngụm nước chui xuống khí quản, đừng nói đối phương là chiến binh thiên sứ, cho dù là truyện cổ tích công chúa và đậu Hà Lan cũng không đến mức bị âm thanh ăn ngũ cốc làm phiền đi? Tuy rằng tình yêu sẽ làm người ta rớt hết chỉ số thông minh, nhưng Danny cũng hơi thái quá rồi!

Sami Keener đứng dậy đi ra ngoài, “Ta đến phòng khách.”

Danny không biết mình lại làm sai cái gì, lại không dám hỏi, đành phải mắt trông mong nhìn bóng dáng hắn biến mất.

“Đừng để ý.” Sera đút cho cậu một khối bánh kem, “Nói không chừng hắn chỉ muốn ăn bữa sáng giống ngươi.”

“Thật sao?” Quai hàm Danny phình lên.

“Đương nhiên.” Sera bắt đầu bậy bạ, “Tuy rằng hắn rất ít ăn gì đó, nhưng ngẫu nhiên muốn ăn gì thì cũng bình thường.”

Danny lấy một cái chén nhỏ tinh xảo, lấy ra một phần ngũ cốc ngọt.

“Này đúng rồi.” Sera vỗ vỗ đầu cậu, “Ăn no bụng xong, ta dẫn ngươi đi chợ.”

“Cho Sami Keener đại nhân.” Danny ôm chén, xoay người chạy khỏi nhà ăn.

Sera thở dài đỡ trán, cái gì gọi là hận sắt không thành thép chính là đây chứ đâu.

Phòng khách trống rỗng, Sami Keener đang đứng ở trước cửa sổ xuất thần, áo đen ánh ra sắc tối, giống như vũng nước lặng yên nơi Ma giới.

Danny không dám quấy rầy hắn, chỉ là đem chén nhỏ để lên trên bàn, sau đó tay chân nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng dần dần biến mất, Sami Keener rốt cuộc mới quay đầu lại, sau khi thấy bữa sáng, khẽ cau mày. Vốn dĩ muốn dùng ma pháp thuấn di, lại không biết vì sao, cuối cùng vẫn đi qua.

Ngũ cốc khoai chiên ngâm mình trong sữa bò ấm áp, tản ra từng đợt hương vị thơm nồng, mặt trên điểm xuyết xoài viên cùng anh đào, nhìn qua vô cùng mê người. Ăn cơm tựa hồ đã là việc trăm ngàn năm trước, Sami Keener ngồi ở bên cạnh bàn, do dự mà cầm lấy cái muỗng ―― đầu lưỡi chạm được hương vị sữa bò với yến mạch, theo sau chính là hương trái cây ngọt nhàn nhạt, còn có một tia vị gì đó như có như không.

Sami Keener lại ăn muỗng thứ hai, vị giác yên lặng ngàn năm lặng lẽ thức tỉnh, vui sướng chìm đắm trong hương khí đồ ăn.

Đáy lòng có một góc ngo ngoe rục rịch, tựa hồ thêm một chút gì đó nói không rõ…… Xa lạ mà quen thuộc.

Nếu không đoán sai, kia hẳn là…… Dục vọng.

Đối mỹ thực, hoặc là đối với những thứ khác.

Khi ý thức được điểm này, Sami Keener biểu tình thay đổi, nháy mắt đem cái muỗng ném về trong chén ―― phảng phất như đó là một con rắn độc. Trong miệng mùi hương sữa bò còn sót lại tựa hồ cũng bắt đầu biến chất, như là có axít từng giọt thẩm thấu vào đầu lưỡi, chảy vào linh hồn.

Âm thanh chén bát bị quăng ngã truyền vào nhà ăn, Danny sắc mặt tức khắc trắng bệch, ném bánh mì xuống chạy tới, lại vừa vặn đụng vào người Sami Keener.

“Đại nhân.” Danny té lăn trên đất, khiếp đảm nhìn vẻ mặt bạo nộ của Sami Keener.

“Ngươi làm gì vậy!” Sera chạy lại nâng Danny dậy, duỗi tay chỉ vào Sami Keener tức giận, “Nó chẳng qua giúp ngươi làm bữa sáng, cho dù không muốn ăn cũng không cần khi dễ người như vậy!”

Đáy mắt Sami Keener gió lốc gợn sóng, mở cánh ra hướng phòng ngủ phóng đi, cánh đen cuốn lên một đợt gió lớn, thổi đèn treo lung lay suýt đổ, trong phòng tức khắc tro bụi tràn ngập, bữa sáng cứ vậy chấm dứt trong một mảnh hỗn độn.

“Ta quả thực hoài nghi thiên đường phái hắn tới quấy rối!” Sera bị sặc đến ho khan.

Jonas vỗ vỗ bờ vai cậu, “Đừng để ý.”

“Thực xin lỗi, là ta sai.” Danny hốc mắt đỏ bừng, “Ta về sau sẽ không nhiều chuyện nữa.”

“Ngươi không có sai.” Sera giúp cậu lau gương mặt xám mét, "Ma giới có nhiều quý tộc anh tuấn như vậy, chúng ta tìm người khác một lần nữa!”

Danny gật gật đầu, lại nhịn không được trộm nhìn trên lầu.

Hành lang một mảnh an tĩnh, trong phòng ngủ màu đen, Sami Keener triệu hoán một quả cầu nước, đem cả người mình vây ở bên trong, ngừng thở nhắm mắt lại, cảm thụ được hơi nước lạnh băng ẩm ướt chung quanh, nội tâm nóng rực rốt cuộc dần dần bình tĩnh lại.

Trong gương phản chiếu ra mình lúc này có bao nhiêu chật vật ―― tóc đen hỗn độn dán ở trên mặt, con ngươi như là bị nước tưới, ám trầm không có một tia ánh sáng, giống như lần đầu tiên mình đến Ma giới khi nhìn thấy những đóa hoa hồng đen đó, chạc cây khô khốc, nụ hoa lại hoa lệ quỷ dị.

“Con trai của ta.” Bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng thương xót.

“Phụ Thần.” Sami Keener bỗng nhiên xoay người, nhìn trong phòng không biết khi nào xuất hiện vầng sáng ánh vàng.

“Hắc ám cũng không đáng sợ.” Tiếng nói giống như thanh tuyền.

“Ta vẫn còn nghĩ đến hắn.” Sami Keener biểu tình thống khổ. Thần ma chi chiến vạn năm trước phảng phất lại lần nữa tái diễn, hắn tay cầm thánh kiếm đầy người là máu, trơ mắt nhìn thân ảnh nhu nhược kia rơi xuống những đám mây, tóc vàng óng ánh giống như gấm vóc tản ra, dưới ánh mặt trời lấp lánh ánh sáng chói mắt, sau đó chỉ một cái nháy mắt, đã bị mây đen lôi điện xé rách vụn. Linh hồn nứt thành mảnh nhỏ, rơi xuống mọi góc quanh Ma giới, rốt cuộc không thể khâu lại đầy đủ.

“Đó không phải lỗi của ngươi.” Thanh âm phảng phất đến từ phía chân trời, như có như không, xa xôi vang vọng, “Cứ làm những việc ngươi muốn làm đi.”

“Ta không biết cái gì nên làm nữa rồi.” Sami Keener mờ mịt lắc đầu.

“Tâm sẽ nói cho ngươi rõ.” Vầng sáng kim sắc chậm rãi biến mất, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.

Tâm? Sami Keener vươn tay phải, do dự mà ấn lên ngực.

Trong hoa viên dưới lầu, Danny đang ngồi dưới tàng cây, nhìn mặt cỏ phát ngốc.

“Nó thật đáng thương.” Sera ghé vào cửa sổ, “Thiên sứ thật đáng ghét.”

“Nói không chừng cũng không đáng ghét đến vậy.” Jonas chỉ chỉ thân ảnh màu đen trên đường nhỏ, “Xem ra có người thay đổi chủ ý.”

“Sami Keener?” Sau khi thấy rõ người nọ là ai, Sera xắn tay áo muốn nhảy xuống.

“Uy, ngươi làm gì thế?” Jonas túm chặt lấy cậu.

Sera nhe ra răng nanh mắt lộ hung quang, “Ta muốn đại biểu chính nghĩa trừng phạt hắn!”

Jonas dở khóc dở cười, đem cậu ấn ở cửa sổ không cho lộn xộn.

Danny cầm mấy cái lá, đang nhàm chán xoay tới xoay lui, đột nhiên cảm thấy bên cạnh có người, vì thế ngẩng đầu nhìn lên.

Sami Keener sắc mặt nhẹ nhàng cùng cậu đối diện.

“Đại nhân?” Danny giật mình, vứt bỏ hoa cỏ trong tay đứng lên.

Sami Keener đưa qua một cái hộp giấy màu vàng, “Cho ngươi.”

“Ta?” Danny ngây ngốc tiếp nhận, không chỉ là giật mình, quả thực chính là khiếp sợ!

Sami Keener xoay người trở về.

“Thiên sứ rốt cuộc có thể yêu đương hay không?” Sera ghé vào cửa sổ khinh bỉ.

“Ta cảm thấy hắn chỉ muốn xin lỗi mà thôi.” Jonas gõ gõ đầu cậu.

“Đến câu thực xin lỗi còn không nói, một chút thành ý cũng không có!” Sera ghét bỏ, “Nếu là ta, ta sẽ đem cái hộp kia ném lại lên mặt hắn!”

Đáng tiếc Danny không hợp tác, không chỉ không vứt bỏ, ngược lại giống như bảo bối nâng về phòng.

Ma giới là màu đen, Huyết tộc là màu đỏ, chỉ có Thiên giới cao quý thánh khiết mới có thể thích loại màu lóa mắt thế này. Rửa tay sạch sẽ, Danny mang theo tâm trạng nhảy nhót cởi bỏ dải lụa vàng óng, chưa mở ra đã ngửi được hương thơm ngọt, nhẹ nhàng nhẹ nhàng.

Trong hộp là một khối bánh kem tinh xảo, điểm xuyết những viên thánh quả vàng óng đặt trên đĩa bạc.

“Này cũng gọi là lễ vật?” Sera rất bất mãn, “Mệt ta còn chờ mong nửa ngày, Sami Keener quả thực là kẻ keo kiệt nhất ta đã thấy!”

“Ngươi tính toán nhìn lén tới khi nào?” Jonas đau đầu.

Sera giơ kính viễn vọng đứng phía trước cửa sổ, kiên trì không chịu buông xuống!

Danny ghé vào trên bàn nhìn chằm chằm bánh kem ngây ngô cười, không dám ăn cũng không dám chạm vào, cuối cùng vẫn là nhịn không được dùng ngón tay chấm bơ, để vào trong miệng liếm liếm.

Sami Keener đi ngang qua cửa, vừa vặn thấy một cảnh như vậy. Sườn mặt thiếu niên xinh đẹp thanh tú, tóc đỏ ở trong nắng sớm tựa như đá quý, tươi cười sạch sẽ, sạch sẽ đến mức không giống như đến từ Huyết tộc, ngược lại như một tiểu thiên sứ.

Sami Keener trở lại phòng ngủ, triệu hoán tới một con bồ câu trắng, dùng giấy viết thư ố vàng vội vàng viết, để nó ngậm vào trong miệng.

Bồ câu trắng tắm trong ánh ánh mặt trời vàng chói lọi lao ra cửa sổ, hướng lên trời bay đi.