EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: AKKI
Harry mở to mắt, vừa muốn nói gì đó đã nghe thấy tiếng Peeves cười nhạo Myrtle ngoài hành lang.
"Myrtle khóc nhè, Myrtle khiến người khác chán ghét." Giọng nói chói tai của Peeves vang lên ngoài hành lang, theo sau đó là âm thanh thút thít của Myrtle, hơn nữa có lẽ là đang hướng về phía này.
Harry kéo Moni khoác áo choàng tàng hình nấp vào trong góc, chỉ một chốc sau Myrtle liền khóc lóc bay vào, vọt vào buồng vệ sinh gần đó, thanh âm thút thít còn lớn hơn khi nãy.
Harry và Moni nhẹ nhàng mở cửa nhà vệ sinh, Peeves không có ở bên ngoài, hai người bọn họ cẩn thận khoác áo choàng tàng hình về ký túc xá. Hai người bạn cùng phòng đã ngủ, thế là bọn họ quyết định tặng mỗi người thêm một bùa Hôn mê nữa để bọn họ ngủ ngon hơn.
"Cậu nói Tử xà có linh hồn Vũ xà là sao?" Harry xốc áo choàng tàng hình vội vàng hỏi.
"Cậu biết sau khi tớ thức tỉnh huyết thống thì cách nhìn mọi thứ không giống với người bình thường, tớ có thể thấy được làn khói linh hồn vây quanh cơ thể của bất kỳ sinh mệnh nào. Mỗi linh hồn là một màu khác nhau và mang lại cho tớ cảm giác không giống nhau. Năm nhất lúc nhìn thấy Tử xà tớ đã biết linh hồn của nó không đầy đủ, hơn nữa khi nãy tớ thấy trên cơ thể Tử xà có tận hai màu khác nhau, đừng hỏi vì sao tớ biết, đây là thiên phú của Nightmare bọn tớ." Moni nói xong hít một hơi, sau đó cầm ly nước trên bàn một hơi nốc sạch, bất chấp là nó đã nằm đó từ sáng.
"Cái này phiền đấy." Vũ xà có một thân thể có thể tự do di chuyển, tuy rằng hình như não của nó cũng chia làm hai, nhưng kia là thân thể Tử xà, mặc dù không biết vì sao nó lại không cần đến đôi mắt của Tử xà nữa, nhưng chỉ cái thân xác đó thôi cũng đủ phá sập Hogwarts trong vài phút. Quan trọng hơn là nếu Tử xà bị tàn sát, thì đám sinh vật huyền bí trong rừng Cấm kia sẽ không thèm tuân thủ khế ước nữa.
"Khi nãy cậu nói cậu thấy hai màu khác nhau đúng chứ? Tức là linh hồn của Tử xà vẫn còn sống" Harry đột nhiên nhớ ra, Tử xà vẫn luôn nhắm mắt không chừng là vì nó không thể diệt trừ phần linh hồn của Vũ xà.
"Tất nhiên." Moni gật đầu.
Harry thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Vũ xà vẫn chưa thể thao túng toàn bộ cơ thể của Tử xà, việc cấp bách nhất bây giờ là nghĩ cách xé linh hồn của Vũ xà ra mà không thương tổn Tử xà.
"Độc dược hút linh hồn." Moni nhìn Harry, đột nhiên mở miệng.
"Cái gì?" Harry ngẩng đầu.
"Ngàn năm trước khi phù thuỷ đang đánh nhau với giáo đình thường xuyên bắt một số gián điệp hoặc vài nhân vật quan trọng. Hiển nhiên là dùng Chiết tâm Trí thuật để lấy thông tin không xài được, nhưng thường xuyên bị cách thức bảo mật độc đáo của giáo đình -- làm cho ý thức nhiễu loạn. Một phù thuỷ đã sáng chế ra độc dược hút linh hồn, nó có thể làm linh hồn người uống tạm thời tách ra khỏi cơ thể và xuất hiện bên ngoài dưới hình dạng thể xác, chỉ cần không phải một nhát xuyên tim hoặc chém rớt đầu thì sẽ không chết, linh hồn bị tổn thương nhiều lắm cũng chỉ ngất xỉu." Moni không ý tốt nhìn hai mắt Harry đang phát sáng "Người có thể nấu được cái này bắt buộc phải là bậc thầy, Draco chỉ có thể nấu được mấy loại trị thương, cho nên độc dược này cần sự trợ giúp của giáo sư Snape, với tư cách là một người bạn tớ tốt bụng khuyên cậu một câu, thứ này tuyệt tích không phải vì cách nấu, mà là nguyên liệu nó cần."
"Nguyên liệu gì?" Harry kiên định siết chặt tay, có xé rách một tầng da y cũng phải lấy được nó.
"Hầu hết đều dễ tìm thôi, mấu chốt là." Moni ngừng lại.
"Thứ gì" Harry chuẩn bị viết thư gửi cửa hàng độc dược, cùng lắm thì trả gấp 5 6 lần thôi.
"Răng nanh dính máu của Gryffin." Khuôn mặt than của Moni xém nữa nứt toạc.
"....Ha" Harry không thể tin vào tai mình.
"Nói cách khác thứ này yêu cầu trực tiếp nhổ." Moni nhìn vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc của Harry, trong lòng vui sướng khi thấy người gặp hoạ, đáng lắm! Ai mướn cậu quấy rầy tớ đi tìm Draco.