EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: AKKI
Ngày hôm sau, dưới sự chờ mong tột độ của Snape, Harry lết từng bước chậm rì đến văn phòng Độc dược cấm túc vào giờ giới nghiêm.
"A, Medusa tiểu thư, tôi đến cấm túc." Medusa trên cửa dùng loại ánh mắt "mi có bệnh không?" nhìn Harry, giọng điệu vui vẻ như vậy thật sự là đến cấm túc sao?
"Potter, ta nghĩ với kinh nghiệm dạ du của mi, mi hẳn là không quên lấy áo choàng tàng hình." Áo choàng đen của Snape bay phập phồng về phía trước, mà Harry khoác áo choàng tàng hình lon ton chạy theo sau -- chân quá ngắn, không chạy theo không kịp. ngôn tình hài
"Giáo sư..." Nếu tiếp tục đi với tốc độ này, e là phải chạy marathon mất "Ngài đi nhanh quá, con theo không kịp. Da rắn lột cũng sẽ không mọc chân được!"
"..." Snape đột nhiên dừng bước, Harry đập thẳng đầu vào người hắn.
"Giáo sư Snape?" Giáo sư McGonagall kinh ngạc nhìn Snape "Tôi nhớ lịch tuần tra của thầy là ngày mốt mà."
"Xét thấy đống luận văn của đám không có não kia, tôi nghĩ mình cần dời lực chú ý, phòng ngừa trường hợp tôi đốt tất cả thành tro. "Ngắn gọn là, luận văn của học sinh kém quá, tôi đi trừ vài điểm cho vui.
"Ồ, được rồi." Giáo sư McGonagall vội vã rời đi, bà cần bắt được mấy Gryffindor tăng động trước Snape, bằng không ngày mai Snape sẽ làm đá quý của bọn họ bốc hơi một đống mất.
Nhìn bóng dáng vội vã của giáo sư McGonagall, Harry vội vàng nói với Snape "Giáo sư, thanh danh của ngài thật là..."
"Gryffindor trừ hai điểm, vì dạ du." Giáo sư ngài quên tối nay Harry đến để cấm túc sao?
"..." Harry trốn trong áo choàng tàng hình giương mắt cá chết trừng Snape, không tiếng động nhép miệng: Lão dơi già.
"Gryffindor trừ hai điểm, vì nói xấu giáo sư." Snape đầu cũng không quay cứ thế trừ thêm hai điểm. Potter chính là cái loại vinh hạnh đó, không cần dùng não cũng biết Potter đang làm gì.
"!" Harry nghiến răng nghiến lợi.
Myrtle là một cô bé tương đối xui xẻo, chỉ trốn trong nhà vệ sinh khóc sướt mướt thôi cũng nhìn thẳng vào mắt Tử xà được, kết quả đạt được quyền ở Hogwarts mãi mãi --- biến thành một hồn ma.
"A ----" Myrtle vừa thấy Snape bước vào nhà vệ sinh liền bắt đầu hét lớn.
"Câm miệng!" Uy nghiêm của Xà vương không thể khinh thường, hai chữ này trực tiếp khiến cho Myrtle đầu óc có vấn đề ngậm miệng.
"Thầy là giáo sư." Myrtle xoay vòng vòng trong không trung "Thầy đến đây làm gì?
Snape móc đũa phép không nói hai lời trực tiếp chỉnh sửa ký ức của Myrtle, sau đó quay đầu nhướng mày nhìn Harry, ý bảo y đi mở phòng chứa bí mật.
Harry yên lặng vì Myrtle thắp một ngọn nến, sau đó đi lại cái vòi nước bị hư kia, vừa dùng xà ngữ nói [Mở ra], Snape liền nhéo mạnh gáy Harry "Potter! Mi có phải quên nói gì hay không!"
Harry nghi hoặc nhìn Snape, ngoại trừ mấy cái không thể nói, còn lại nói hết rồi.
"Potter, mi có thể cho ta biết mi học xà ngữ từ chỗ nào không!" Snape chỉ muốn một phát đập chết ranh con trước mặt.
"⊙∀⊙! Xin lỗi giáo sư, bởi vì không có hữu ích, nên con quên nói." Harry chân thành xin lỗi. Đánh nhau với Vũ xà nhiều năm như vậy, xà ngữ một chút tác dụng cũng không có, cho nên y đã sớm quên xà ngữ là đặc điểm nhận dạng của Chúa tể Hắc ám, Vũ xà là rắn, nhưng nó nói tiếng người.
"..." Không có hữu ích..... không có hữu ích..... không có hữu ích....... năm đó vì Chúa tể Hắc ám là xà khẩu nên mới lấy danh người thừa kế Slytherin chiêu mộ được một mớ tín đồ trong trường, kết quả mi nơi này nói ta nó một chút tác dụng cũng không có, cho nên mi quên nói!
Snape hít sâu bình tĩnh lại bản thân, rít vài chữ qua kẽ răng "Potter, mi tốt nhất nên khai hết toàn bộ những gì mi biết khi trở về, bằng không ta cạo trọc đầu mi!" Trên thực tế, Snape càng muốn cắt trán Harry ra hơn. (chắc xem có não hay không á)
"Vâng, giáo sư." Harry nhìn khung cảnh tận thế lại lần nữa xuất hiện sau lưng Snape, nhẹ nuốt nước miếng.
Trượt xuống đường hầm, khi rơi xuống Snape đã tận dụng rất tốt bùa Trôi nổi để nước bẩn trong cống thoát nước không dính lên người.
"Potter, dẫn đường." Nhìn hoàn cảnh xung quanh, Snape nhíu chặt mày.
Harry một bên mắng Snape "bóc lột lao động vị thành niên", một bên đi trước dẫn đường.
"Potter, cách mi đi đường giống sâu lông uốn uốn éo éo sao?" Bởi vì chiều cao chênh lệch khá lớn, nên Snape đi theo sau Harry tương đối mệt mỏi.
"Xin lỗi, giáo sư, nhưng chân con chỉ có nhiêu đó!" Chiều cao 170cm sau khi trưởng thành vĩnh viễn là nỗi đau của Harry.
Snape âm thầm chê phiền toái, sau đó ếm cho Harry một bùa Trôi nổi "Đường nào?"
Harry bị Snape nắm cổ áo lơ lửng trên không, chỉ chỉ chỗ rẽ. Snape nhanh chóng đi lại, mà Harry bị hắn nắm trên tay cứ như lá cờ phất qua phất lại.
Sau khi Snape rẽ phải không lâu, liền nhìn thấy có một cái bóng to đùng phía trước, nhưng Harry cảm thấy không đúng lắm, cách da rắn lột còn một đoạn nữa, đương nhiên cũng có thể là Snape chân dài nên đi nhanh ㄟ(▔,▔)ㄏ.
Snape nhướng mày tiếp tục đi về phía trước, liền nhìn thấy cái bóng phía trước đột nhiên cử động, Snape vội vàng kéo Harry chuẩn bị chạy --- cái bóng đó là Tử xà.
Âm thanh vảy ma sát với sàn nhà ngày càng gần, Snape nhanh chóng quyết định ném Harry lên trước, dưới tác dụng của bùa Trôi nổi, Harry bay rất xa.
"Giáo sư!" Tự giải bùa Trôi nổi giữa không trung, vừa rơi xuống đất liền nhìn thấy Tử xà há to miệng chuẩn bị tấn công Snape, mà tác dụng của thần chú Snape dùng với mớ vảy cứng rắn của Tử xà không hiệu quả lắm.