Ban ngày ở Vampire's World. Ở gần biên giới nơi dẫn ra thế giới con người, ánh sáng chiếu qua lớp kết giới mong manh rọi vạn vật trong một tông màu nhạt. Vài con sóc chạy thoăn thoắt trên cây, dưới đất lũ rắn thỉnh thoảng làm xao động chiếc lá khô.
Ceref vác một chiếc túi khá to trên vai, băng qua cánh rừng già để về thế giới con người bằng tốc độ của một vampire dòng thuần. Trong không gian nhạt màu anh như một ảo ảnh lướt qua vạn vật.
Đột nhiên lúc này, Ceref dừng lại,đôi mày anh hơi cau lại, sau đó nhanh chóng tìm một góc cây dấu cái túi to ở đó, rồi mới quay trở lại đường chính.
Quả như dự cảm của anh, phía trước váy đen lả lướt tựa vào góc cây nhìn anh mĩm cười, cánh quạt lông vũ đen xòe rộng mân mê đôi môi màu đỏ son.
- Ta có thể giúp gì cho cô sao? Julivia? - Ceref cất tiếng hỏi, đôi mắt ánh lên sắc đỏ máu đề phòng.
- Thôi nào, dù sao cậu cũng là bác của ta mà, dùng loại ánh mắt như vậy nhìn cháu mình thì thật là không hay nha - Julivia cười híp mi, đôi tròng mắt đỏ dưới hàng mi rợp hết sức ma mị lả lớn: - Chỉ là thiết nghĩ chúng ta dù gì cũng là người một nhà, lại còn ngôi chung một conthuyền, tại sao ngài làm việc lại không báo trước với ta một tiếng nhỉ? Thật khiến người khác lo lắng mà.
- Nói đi, cô muốn gì? - Ceref hỏi thẳng, có thể nói rất ít khi anh có vẻ nghiêm túc đến thế, nhưng như thế mới đúng bởi vì người phụ nữ trước mặt anh vốn không thể trêu đùa được. Cô ta là kẻ nguy hiểm nhất trong những kẻ nguy hiểm mà anh biết.
- Muốn gì? - Julivia nhếch môi đỏ, cánh tay gầy guộc cầm quạt khẽ nâng lên, tức thì gió nổi lên, phút chốc cái túi của Ceref dấu ở góc cây bị gió nâng lên, lơ lửng trên không trung: - Cậu nói xem ta muốn gì ở nó đây?
Ceref bước lên phía trước, đôi mắt lại càng đỏ hơn, gió thổi bay mái tóc đen trước trán, tay anh nắm lại thành đấm như thể báo trước cho Julivia biết anh có thể lao đến tấn công cô bất cứ lúc nào nếu cô làm lố:
- Đừng thách thức sự kiên nhẫn của ta.
- Chẳng phải cậu muốn mang nó đến thế giới con người sao, ta chỉ muốn giúp một tay thôi mà - Nói xong, Julivia quạt một cái, lập tức chiếc túi rơi xuống con sông gần đó, dĩ nhiên trước đó cô đã bọc quanh cái túi một lớp khí để không bị chìm xuống nước nên chiếc túi ấy nhanh chóng theo dòng nước trôi mất.
Ceref lập tức quay sang, nhưng còn chưa kịp di chuyển thì một đám người vây lấy anh ngăn không cho anh đi nhặt lại chiếc túi.
- Con sông này dẫn ra thế giới con người mà, đừng lo - Julivia cất tiếng cười, sau đó chỉ trong tức tắc tiếng cười vụt tắt, tròng mắt đỏ ánh lên nét lạnh lùng:
- Ta với ngài ngồi chung một con thuyền đấy, có gì thì nên nói trước nhau một tiếng - Nói xong bà ta quay đi, thân ảnh toan hoà vào màn đêm thì có chút ngưng lại, ngoái đầu nhìn Ceref lần cuối:
- Con bé đó sẽ quay về Vampire's World thôi Ceref ạ, vì xét trên phương diện tình trường thì cậu đã thua ngay từ lúc đẩy con bé đến đây rồi.
Gió âu yếm bọc lấy Juvilia, nói như vậy có lẽ bản thân cô cũng nên sửa soạn lại một chút để sắp tới lên sàn.
---
Nước tràn vào mũi khiến Lin sặc sụa, dù có muốn tiếp tục ngủ nữa cũng không thể ngủ nổi. Xung quanh rất chật chội và ngột ngạt, nhỏ có cảm giác như ai đó đã mang nhỏ nhéc vào một cái túi rồi quăng xuống sông vậy. Mặc dù chưa biết Ceref có ý định gì nhưng nước đang tràn dần vào đây, nên mặc kệ anh ta muốn gì nhỏ cũng phải thoát khỏi đây trước, nếu không chắc chắn sẽ lại chết ngạt như lần ở lâu đài Vol nhà Kentaurous mất.
"XOẠT"
Lin đưa tay dụng lực xé banh chiếc túi, ngoi ra. Dòng sông này chảy siết vô cùng, mà nhỏ thì lại đang trôi nổi giữa sông. Lin thầm cảm ơn đã đăng ký đi học bơi sau vụ hồ nước ở trường biến thành nước thanh tẩy vampire.
Sau một hồi vật lộn đủ kiểu bơi, cuối cùng nhỏ cũng thở hồng hộc lết được vào bờ. Lin quăng mình trên bờ sông, mặc kệ bùn đất ven sông làm quân áo nhỏ bẩn cả.
Mục đích của Ceref bắt cóc nhỏ là cái gì vậy hả? Chẳng lẽ bỏ nhỏ vào cái túi rồi quăng xuống sông cho trôi lênh đênh chơi? Lin không hiểu nổi nên chẳng buồn nghĩ nữa, việc bây giờ nhỏ cần quan tâm là làm sao quay về được Vampire's World cái đã nếu không Zue sẽ lo lắng cho nhỏ mất.
Mà, chắc gì người ta đã lo lắng nhỉ?
Lin khẽ thở dài, đưa ánh mắt ngước lên nhìn bầu trời.
Mặt trăng khuyết lại không có bầu trời ngập sao, xung quanh đường phố còn có ánh đèn giăng. Hẳn là thế giới con người rồi.
Lin ngồi dậy, vươn vai một cái, trước tiên đi kiếm quần áo thay cái đã, cũng may nhỏ có mang tiền theo trong túi và may hơn nữa là Vampire's World xài tiền Anh. Nếu không chắc có nước đi ăn trộm quần áo quá.
Sau khi mua xong một bộ váy đen, một đôi giày và áo khoác, Lin lại chạy sang cửa hàng cosplay trong thành phố mua một chiếc áo choàng dài đề phòng có trường hợp bất trắc như gặp thợ săn còn có đường mà dùng.
22 giờ tối, thế giới con người tràn ngập ánh đèn giăng, sáng như ban ngày, đường phố tắp nập xe cộ qua lại, người người cùng xuống phố dạo tối, tiếng cười rôm rả khắp nơi. So với thế giới của vampire, thì thế giới con người tấp nập hơn nhiều.
Lin trên tay cầm cây kem hương matcha, đứng giữa lòng thành phố nhìn dòng người qua lại, lòng có chút bình yên lại có chút cô độc. Bình yên là vì ở đây, nhỏ không còn phải lo lắng gì về cuộc chiến của dòng thuần nữa, không cần lo nhà Amory sẽ truy sát nhỏ nữa, không còn lo mọi người sẽ phát hiện rằng nhỏ đã đâm Alyssa hay lo về chuyện tình cảm với Zue nữa.
Đúng vậy, có lẽ vĩnh viễn ở lại đây cũng là một lựa chọn tốt.
Nhưng ở đây Lin hoàn toàn cô độc, không bạn bè, không gia đình người thân, và không có Zue.
Lin cứ thế ngơ ngẩn rảo bước mà không để ý đến mình đã đi vào một ngõ hẻm vắng người từ lúc nào. Đến lúc phát hiện ra thì đã thấy ba người đàn ông cao to chắn trước nhỏ, nở nụ cười phóng đãng:
- Cô bé, muốn đi chơi với tụi anh không? - Một trong ba tên cất tiếng hỏi, có lẽ là đại ca.
Lin ngước cổ lên nhìn họ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp rơi vào mắt 3 gã đàn ông khiến chúng tròn mắt si mê.
- Đẹp quá - Cả ba cùng thốt lên.
Lin thở dài bỉu môi, sau đó mặc kệ họ, rũ mi bước tiếp:
- Tránh ra trước khi tôi còn chưa muốn sử dụng vũ lực.
Phải công nhận rằng gần một năm sống ở Vampire's World, nhỏ đã phần nào lây nhiễm tính bạo lực từ họ. Bởi trong thế giới Vampire không xử lí nặng hành vi xử dụng bạo lực giải quyết vấn đề như ở thế giới con người, huống hồ như đã thấy, đó là một thế giới hỗn độn với đầy rẫy những cuộc ám sát giết chốc cơ mà.
Cả ba cùng cười sằng sặc:
- Bằng cái bộ dạng nhỏ nhắn này của em?
Nói xong, một trong số bọn chúng lao đến nắm lấy cổ tay Lin, nhỏ có chút bực bội cau mày, đang tính hất tay ra thì có tiếng bước chân đến. Nhỏ đưa ánh mắt nhìn theo thì thấy một chàng trai cao lớn cùng làn da trắng như bột bánh bước đến. Anh ta nhanh chóng tóm lấy cánh tay của gã đàn ông, bẻ nhẹ đủ để ông ta cảm thấy đau.
Cả ba người đàn ông nhìn chàng trai cao to kia, lại nhìn cánh tay bị bóp đến bằm tím của đại ca chúng, tức tốc bỏ chạy cả lũ.
Lin nhìn chàng trai mới bước tới kia, hẳn anh ta là một vampire, nhưng hình như nhỏ không quen anh ta, trông bộ nhớ cũng không có tài liệu về anh ta, chứng tỏ anh ta không nổi trội nằm trong top người bạn cần phải biết ở thế giới vampire rồi.
- Nếu cô đánh bại ba gã đàn ông này thì đó sẽ là chuyện lạ ở thế giới con người đấy. Mà, cô hẳn là Jocasta, vệ sĩ của hoàng tử phải không?- Anh ta lên tiếng.
- Anh là...? - Lin vờ như cố nhớ lại để có chút tôn trọng đối phương, dù rằng nếu nhỏ biết thì đã nhớ ngay từ lúc gặp rồi.
- Tôi là Billy, một binh sĩ được phái đi làm nhiệm vụ - Billy cười, sau đó đưa tay về phía Lin ra vẻ chào hỏi.
Lin nhìn anh ta đánh giá một lượt, cảm thấy anh ta không có gì nguy hiểm mới chìa tay ra mĩm cười.
- Nhiệm vụ? - Nhỏ có chút thắc mắc.
- Cô là vệ sĩ của hoàng tử nên cũng không dám dấu gì, chúng tôi nhận nhiệm vụ vận chuyển người cá về thế giới dị loài, hiện đang trên đường trở về, còn tôi đang đi kiểm tra xung quanh nên mới tình cờ gặp được cô đây - Billy thật thà nói, mà dù sao với thân phận vệ sĩ của Zue, trong mắt mọi người nhỏ thuộc nhà Amory mà.
- Chẳng phải máu người cá cũng là những thức ăn hàng đầu của vampire sao? Họ đồng ý về à?
- Đúng là như thế thật nhưng thiết bị công nghệ hiện đại của con người đã phát hiện ra sự hiện diện của người cá, nếu họ không quay về thế giới dị loài sẽ còn nguy hiểm hơn, hơn nữa đức vua đã kí hiệp ước không xâm phạm họ rồi.
Lin "à" một tiếng, sau đó sốc lại chiếc balo, thấy khuôn mặt hiếu kì của Billy nhìn nhỏ, nhỏ mĩm cười:
- Tôi cũng ra thế giới con người làm một chút nhiệm vụ cơ mật cho hoàng tử, nên tôi đi trước nhé - Lin gật đầu, sau đó chào tạm biệt Billy. Mà Billy có vẻ là một người tốt, trước khi đi anh ta còn tặng cho nhỏ một cặp kính bảo rằng nhỏ cứ để khuôn mặt thế này ra đường thì nguy hiểm lắm.
Bước ra khỏi con phố nhưng Lin vẫn âm thầm bám theo Billy. Vận chuyển người cá sao? Hội đồng thợ săn chắc chắn không thể không biết chuyện này. Dù rằng ở thế giới con người vẫn còn nhiều người ăn hối lộ tiền bạc của Vampire để cho họ qua nhưng Lin chắc chắn hội đồng thợ săn, đặc biệt là cái tên Silver Lord sẽ không dễ dàng gì buông tha khi mà có khá nhiều vampire đang xuất hiện ở địa bàng của họ. Sợ rằng họ chắc chắn sẽ làm một cái lưới hốt trọn cả vampire và người cá đấy.
Billy nói rằng họ đang trên đường trở về, vậy nên chắc chắn đoạn đường sắp tới sẽ vô cùng vắng lại còn vào ban đêm, rất dễ cho thợ săn hành động mà không kinh động đến con người.
Dẫu sao thì Lin cũng phải quay về Vampire's World, nên nhỏ sẽ tiện thể đi chung với họ luôn, nhưng nhỏ dĩ nhiên không thể dùng thân phận Clionadh Jocasta để đi theo họ được.
Lôi chiếc áo choàng lúc nãy mua ra, Lin khoát nó lên người, nới ra 6 phần ma lực, tạo một lớp băng mỏng che đi khuôn mặt và cuối cùng dùng chút thủ thuật độn chiều cao lên. Dĩ nhiên trước đó cũng phải ghé qua một cửa hàng mua thiếc bị thay đổi giọng nói.
Đến phiên kẻ giống Zebric Glacie hành động rồi.
Lin cứ thế bám theo đoàn xe container trông như những người chở hàng thông thường, dĩ nhiên vận tốc của Lin bây giờ nhanh gấp mấy lần vận tốc đang chạy của mấy chiếc xe container đang chạy kia nhưng nhỏ vẫn giữ một khoảng cách nhất định với họ, đủ để không ai phát hiện ra có kẻ bám theo.
Đoạn đường đi vào khu rừng già càng ngày càng vắng vẻ, lòng Lin lại bồn chồn hơn nữa.
Sau lần giao đấu với Silver Lord ở rừng lá kim phía Nam, nhỏ đã biết anh ta thật sự rất lợi hại, hơn nữa tổ thợ săn lại còn phối hợp vô cùng ăn ý, ở đây lại còn là địa bàng của họ, kể cả khi họ không thể đánh bại được vampire thì chỉ cần giữ chân vampire lại cho đến trời sáng là xong. Bởi phần lớn vampire trong đoàn duy chuyển đều là cấp C, mà vampire cấp C không như dòng thuần hay quý tộc cận thuần, độ kháng nắng của họ không cao, sẽ bốc cháy khi đứng dưới ánh nắng mặt trời.
Mà bây giờ đã qua ngày, nghĩa là gần 1 giờ sáng rồi.
Đoàn xe bắt đầu chạy ra ngoại ô thành phố, khu vực này gần cửa dẫn đến Vampire's World nên những người có quyền lực ở thế giới con người mà biết đến sự tồn tại của Vampire đã cấm người dân lại gần, với cái cớ rằng nơi này có nhà máy điện hạt nhân bị rò rỉ phóng xạ.
Xung quanh những công trình xây dựng bị bỏ dở hoang tàn nằm rải rác, rừng cây thưa vắng trước mặt, đường ray xe lửa rỉ xét cong vẹo. Dù rằng Lin đã đi qua nơi này không dưới 10 lần, nhưng đây là lần đầu tiên nhỏ thấy nó hoang dã và rùngrợn đến mức này. Lin cũng không hiểu sao mình lại giúp họ. Thôi thì cứ coi như Lin là một thành niên yêu nước quá thể đi, huống hồ hoàng tử người cá lại có chút giao tình với nhỏ, cứ coi như nhỏ ngu ngốc thích lo chuyện bao đồng cũng được, dù sao trước giờ vẫn bị Zue mắng thế mà, thêm lần này nữa chắc cũng không sao.
Bởi nhỏ yêu thế giới vampire, yêu từ tận đáy lòng, nhỏ không thể can tâm để thế giới đó gặp nguy hiểm.
BẰNG BẰNG.
Lin cắn răng, biết ngay là bọn chúng sẽ hành động mà. Dù sao thì thế giới này là hỗn hợp của cái xấu và tốt, nên bên cạnh những kẻ ăn hối lộ rồi cho qua vấn đề thì vẫn còn những kẻ thích công minh mà lật lại xét xử vấn đề cách nghiêm khắc, kẻ đó chính là vua thợ săn Code: Silver Lord.
Dù sao thì may mắn một chút là dạo này vì quá lo sợ nhà Amory thực hiện các cuộc ám sát ngầm với mình nên Lin đã luôn mang theo thanh kiếm Ceref tặng bên người, mặc dù nhỏ ghét Ceref, nhưng thanh kiếm này cực kì hữu dụng nên nhỏ không nở vất đi, hơn nữa dù sao đồ người ta tặng cho mình thì là của mình mà.
Thanh kiếm được đặt tên Polaris này khá đặc biệt, không những được đúc bằng thứ vật chất siêu cứng siêu bền nào đó ngoài vũ trụ mà còn bằng cách nào đó Ceref đã thiết kế nó vô cùng nhỏ gọn. Bình thường không cần dùng đến thì nó chỉ còn mỗi tay cầm có thể tuỳ ý nhéc vào túi váy hay cột bên đùi, đến khi cần dùng chỉ cần nhấn cái nút nhỏ trên tay cầm là nó lại dài ra. Một thứ tiện lợi lại còn có 1 không 2 như thế Lin làm sao có thể vứt đi.
Lin nhảy thốc lên đầu xe tải, đưa lưỡi kiếm chém viên đạn bay đến làm 2 mãnh. Lập tức ánh mắt của mọi người đang đứng trên nóc thùng xe khác quay về nhìn nhỏ.
Tà áo choàng đen bay phất trong gió đêm lạnh, thanh kiếm siết chặt trong tay, khuôn mặt được lớp băng đen bịt kín, hoàn toàn không ai có thể biết kẻ vừa mới đến đó là ai.
- Dọn dẹp những kẻ cản đường phía trước rồi đi đi, ta sẽ chặn bọn chúng - giọng nói nam trầm vang lên, tất nhiên nó không phải giọng của Zebric bởi đây không phải là hàng đặc chế mà Lin phải cần có thời gian tuỳ chỉnh lại.
Nơi này còn cách Vampire's World khá xa nên phải có vài vampire ở lại chặn lũ thợ săn đuổi theo. Mà kẻ thích hợp nhất chính là Lin, chỉ cần nhỏ mặc áo choàng cầm thanh kiếm Polaris này chắc chắn cánh thợ săn dưới sự chỉ huy của Silver Lord sẽ nhắm vào nhỏ ngay.
- Anh là ai? Tại sao lạ giúp chúng tôi? - Billy mạnh dạn bước đến hỏi.
- Nhận được sự giúp đỡ này các người có chỗ nào bất lợi sao? - Lin trầm tĩnh hỏi.
- Hoàn toàn không có - Mọi người xì xầm đồng loạt trả lời.
- Vậy thì đi đi - Nói xong Lin nhảy xuống đất, chân đạp xuống đất dựng lên hai lớp tường băng dài và dày hai bê chặn bọn thợ săn đang phục kích từ hai bên đường đang nhảy qua. Phút chốc bên trong hai vách tường chỉ còn lại vài tên thợ săn nên cũng bị cánh vampire dọn dẹp nhanh chóng.
- Tăng tốc hết mức đi, lớp băng này không giữ được lâu đâu - Lin lớn tiếng ra lệnh cộng với tiếng đạn không ngừng nã vào tường băng khiến họ cũng sợ hãi mà tăng tốc.
Phút chốc xung quanh chỉ còn lại Lin và một toán vampire tình nguyện ở lại giúp nhỏ.
Tiếng đạn nã không ngừng, các vết nứt xuất hiện đầy rẫy trên các vách tường băng. Trăng trên trời khuyết một mãnh.
Lin càng siết chặt thanh kiếm trong tay, rất bình tĩnh hỏi:
- Các người có thể đi, ở đây mất mạng như chơi, vua thợ săn rất mạnh, suy nghĩ kĩ đi!
Lin nói xong câu đó, gần một nửa toán vampire đã bỏ đi, chỉ còn lại 6 người. Và trong số đó có cả Billy.
- Cùng là những kẻ yêu nước, tôi không thể bỏ đi - Billy bước đến đứng cạnh Lin, đôi mắt đỏ ánh lên trong gió lạnh.
RẦM.
Hai bên vách tường băng đổ sập xuống, Bên tả bên hữu lũ thợ săn như con sóng thân ập đến, tiếng kêu "giết giết" rơi vào không gian bắt đầu nhon nhén mùi chết chốc.
Trong đám hỗn độn đang đánh đấm đó, Lin cảm nhận có một ánh mắt sắc bén đang nhìn mình.
Hai vạt áo choàng bay phần phật trong gió, thanh kiếm của Lin hướng về phía hắn, và họng súng của hắn hướng về phía Lin.
BẰNG.
KENG.
Bởi Lin biết trận đấu này còn nguy hiểm hơn cả trận ở rừng lá kim lúc trước nên nhỏ đã tháo băng mắt bên phải ra để có thể nắm bắt chuyển động nhanh cách tốt nhất. Dù cho có xử dụng loại lens đặc biệt thì con mắt trái của Lin vẫn khó có thể bắt kịp hình ảnh của những chuyển động quá nhanh như viên đạn của Silver Lord được. Nhưng dưới con mắt phải của Zebric để lại cho nhỏ thì nhỏ thừa sức nhìn được viên đạn của Silver Lord bay trong không khí nên có thể dễ dàng chiến đấu hơn.
Hắn bắn nhỏ một viên, nhỏ lại lấy kiếm gạt viên đạn qua một bên. Cứ thế nhã đến viên đạn thứ 10 thì khoảng cách của 2 người đã hoàn toan thu hẹp.
KENG
Lần này là tiếng hai thanh kiếm va vào nhau. Lin nhìn thanh kiếm đang ấn lên kiếm mình phía trước không khỏi cau mày. Là thanh Sát Quỷ Kiếm, nó thậm chí còn đáng sợ hơn cả cây súng của anh ta lần nữa, bởi nó là báu vật giết vampire của nhà Yatogami, không những làm từ bạc đặc nguyên chất đã qua gia cường ra thì nó còn tẩm một lượng độc giết vampire có tốc độ theo máu lan về tim nữa. Có thể nói nếu nó chém vào cánh tay bạn, nếu bạn không muốn chết thì cách tốt nhất là chặt luôn cánh tay đó nếu không muốn chất độc từ tay theo đường máu chạy về tim rồi có nguy cơ mất cả mạng sống.
Thợ săn Silver Lord thật sự là muốn lấy mạng nhỏ mà. Nhưng nhỏ đâu có giết mẹ anh ta.
Thân ảnh hai người như tia chớp di chuyển từ chỗ này qua chỗ khác, lúc thì ở trên ngọn cây, lúc thì ở trên tảng băng Lin hoá ra, lúc thì ở trên nóc những công trình bỏ dở.
Mùi máu tanh đâu đây bốc lên luẩn quẩn trong không khí như khói thuốc.
Ánh trăng khuyết vẫn đơn độc treo trên bầu trời tối mịt, sao đã nấp vào áng mây đen từ lúc nào.