Thanh La Vi Đông hơi chớp hạ mi mắt, nàng mở mắt ra thì thấy chung quanh chỉ một mảnh tối đen như mực, hoàn toàn không thể thấy thêm bất cứ thứ gì!
Đây là đâu a? Nàng không quên là nàng vừa mới kích hoạt phong ấn của Thanh La tộc ấn rồi tự bạo mà tử a. Đây tối như mực không lẽ là địa ngục a? Nàng mới không tin có địa ngục thiên đàng tồn tại a! n? Chỗ kia thế nhưng có ánh sáng a!
Nghĩ nghĩ rồi nàng chạy qua nơi phát ra ánh sáng kia… Chạy đến nơi ánh sáng phát ra thì nàng chợt nghe có tiếng nói của một lão nhân phát ra: “ Uy… Xuẩn nha đầu! Ngươi vẫn là đầu óc có vấn đề a! Ngươi vẫn là bị điên a! Thế nhưng đồng quy vu tận! Đồ xuẩn nha đầu! Hừ.” Nói một mạch rồi lão hừ mạnh với Thanh La Vi Đông.
Lúc này nàng mới thấy rõ lão a! Nhìn sơ qua thì lão là một lão nhân già cả với chòm râu bạc hết cả a! Nhưng mà không đối a, tuy già thật nhưng lão nhân trong rất khỏe mạnh và hồng hào a! Lão nhân này cho nàng sinh ra một cảm giác cường giả! Rất đáng sợ! Lão nhân này chính là kẻ cực mạnh! Nàng dám chắc chắn mười phần!
Nhìn biểu hiện của lão nàng chắc cũng tám, chín phần lão đang thật tức giận a! Nhưng nàng không quen lão! Tuy nàng tự nhận nàng không có đủ trí nhớ để nhớ này kia nọ râu ria tôm tép nhưng lão nhân này là cường giả a! Nàng không thể quên được người mạnh như vậy. Dù chỉ gặp một lần nàng cũng nhớ a!
Lão như đoán được nghi vấn của Thanh La Vi Đông thì chợt thở dài rồi chuyển sang giọng đầy ôn hòa trả lời nàng: “ Ai! Ta là La Thanh! Là kẻ bảo vệ phong ấn của Thanh La tộc ấn hay nói đúng hơn là Cữu Viễn pháp bảo! Ngươi bây giờ là tân chủ nhân của Cữu Viễn pháp bảo thì cũng là chủ nhân của La Thanh ta vì thế nên lúc ngươi tự bạo ta mới lôi kéo linh hồn của ngươi về đây! Coi như là vật về nguyên chỗ đi! Thật không ngờ ở Hoa Hạ đại lục thế nhưng có linh hồn của Cữu Viễn đại lục nhân…” Lão giảng rành mạch cho Thanh La Vi Đông hiểu rõ tình thế lúc này của nàng.
Nàng thế nhưng không chết a… Còn xuyên không a… Có phải hay không quá hoạt hình a? Ai! Nhưng rốt cuộc vật về nguyên chỗ là sao a? Chẳng lẽ nàng vốn không phải Hoa Hạ đại lục nhân? Không đúng a! Nàng nhưng là sinh ra ở Hoa Hạ đại lục nha! Tuyệt đối chắc chắn…
“ Ngươi nhưng thật ra không cần biết quá nhiều! Bây giờ ngươi còn quá yếu! Vẫn chưa đúng thời điểm! Sau này sẽ biết.” Nhìn ra được suy nghĩ của nàng lão nhân tiếp tục nói. “ n! Ta minh bạch. Nhưng vì sao lúc trước ở Hoa Hạ đại lục không thấy ngươi hiện thân a?”. “ Không đủ hồn khí! Uy! Nhanh nhanh nhập hồn a! Nếu không kịp rồi thời gian liền hết thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ là xui đến tận cùng a!” Lão giả trả lời nàng nhưng sau đó liền gấp gáp giục nàng.
Chưa kịp nàng nghi vấn lão giả liền giơ tay lên đưa linh hồn của nàng xuyên vào trong cột sáng.