Một ngày trôi qua, ngày hôm nay chính là ngày mà Long Phong cùng với Mã Siêu và Mã Vân xuất phát tới học viện Hoàng Gia, lúc này Long Phong đang nói chuyện với Mã Đằng:” Hi vọng tướng quân nói lời thì giữ lời, bên đây ta sẽ làm hết sức thôi!”
“ Cậu đừng lo, ta cũng không phải hạng người nuốt lời như thế, nên cậu cứ yên tâm mà vui đùa đi, còn về bên phía tửu lâu, ta đã cho người phụ giúp rồi. Ngoài ra nếu cần liên lạc với ta thì hãy cứ gửi thư bằng bồ câu, ta sẽ trả lời trong sớm nhất!”
“ Vậy thì ta đi trước, tướng quân nếu tìm được gì thì cũng như cách cũ thôi!” Long Phong vẫy tay nói, sau đó xoay người đi về phía xe ngựa. Khi hắn đã bước vô trong thì xe ngựa cũng bắt đầu di chuyển. Long Phong ngồi trên xe ngựa và đang nghĩ xem hắn sẽ bắt đầu từ đâu trong học viện, còn Mã Siêu thì đang nghĩ làm thế nào cua gái, còn cô nàng Mã Vân thì rúc đầu và vai Long Phong rồi cười nói với hắn.
Một hồi sau thì xe ngựa cũng tới nơi, ba người bước xuống thì đã thấy phó viện trưởng Vân Tấn đang chờ trước, sau lưng hắn là một nhóm học sinh mới và vài người đi chung với lão. Vân Tấn thấy người tới là Long Phong thì hớn hở chạy lại, cười nói:” A aaaa ngươi tới rồi, ta còn tưởng ngươi không tới chứ….”
“ Phó viện trưởng lo quá rồi, ta làm sao lại không tới được chứ….., phía sau ngài là….” Long Phong cười trả lời, rồi ngước nhìn về phía sau mà hỏi.
“ À à để ta giới thiệu, hai người này là học trưởng của ngươi, người bên phải là Vấn Thiên, hắn là một trong những nhân tài hiện giờ của học viện, còn người bên cạnh là Cổ Tâm, nàng là cháu gái của viện trưởng, cũng là một trong những nhân tài của học viện đó…. “ Vân Tấn cười tự hào giới thiệu hai người cho Long Phong, còn Long Phong thì đang suy nghĩ rằng có thể hai người này biết được chút ít, nhưng hắn cho bây giờ tốt nhất là án binh bất động, đợi lên học viện quan sát rồi tính.
“ Chào học đệ, người chính là thiên tài lần này mà học viện chúng ta tuyển được à,..... Hừm ta thấy ngươi cũng bình thường mà ta…..” cô nàng Cổ Tâm chạy lại mà nhìn Long Phong từ bốn phương tám hướng, từ trên xuống dưới, rồi dừng lại sát mặt của hắn mà nói. Long Phong nhìn nàng một hồi rồi nói:” Có thể ta là một người bình thường mà, đâu phái quái vật ba đầu sáu tay đâu nào nhỉ…..”
“ Ta tin vị học đệ này có thể cho chúng ta nhiều điều bất ngờ đây!” Vấn Thiên từ đâu mà lên tiếng, hắn dần dần thu hẹp khoảng cách giữa hắn và Long Phong, rồi nói. Long Phong có thể cảm nhận được tên này đang dùng Tinh Thần lực mà kiểm tra hắn, cười nhép miệng lập tức dùng Tinh Thần lực đẩy của hắn ra rồi đè lên trên người tên Vấn Thiên, quả nhiên hắn nhăn mặt lại rồi nhíu mắt, sau đó nhìn Long Phong mà giật mình. Phó viện trưởng Vân Tấn dù sao cũng là một Võ Vương, tự nhiên hiểu ra chuyện gì liền đứng ra giữa rồi ngăn cản hai người, cười nói:” Ấy ấy, chúng ta cũng nên lên đường thôi,....kẻo về muộn lại bị viện trưởng trách tội!”, sau đó liền đẩy Long Phong và nhóm người Mã Siêu, Mã Vân và Vân Hằng từ đầu xuất hiện trò chuyện với hai người kia.
“ Sư huynh, ngươi bị hắn phản thệ à?” Cổ Tâm nhìn Vấn Thiên cười nói, rồi lấy ra một cái khăn đưa cho hắn, Vấn Thiên cầm nó lau vết máu đang chảy ra từ miệng, rồi một ngọn lửa từ tay hắn đốt cháy tấm khăn, sau đó hắn cười nói:” Không ngờ một ma pháp sư như ta, Tinh thần lực lại đi thua hắn, xem ra lần này học viện sẽ náo nhiệt lắm đây!”, Vấn Thiên cười nói xong liền bước theo hướng của Vân Tấn mà bắt đầu xuất phát, chỉ có Cổ Tâm đứng đó nhìn Long Phong rồi đang suy nghĩ cái gì đó.
“ Vậy phó viện trưởng, chừng nào chúng ta xuất phát…” Long Phong quay lại mà hỏi lão, hắn chỉ cười sau đó nói:” Chúng ta sẽ đi xe ngựa tới đó, dù sao học viện cũng khá gần với chỗ này…”, Long Phong nghe xong gật đầu, thật ra hắn đang nghĩ tới giống như sẽ có một con ma thu to bay xuống, rồi mọi người ngồi trên đó mà đi tới học viện, nhưng nghĩ lại cũng có gần một trăm người nên chắc cũng khó mà chở hết.
Cứ như thế loay hoay cả ngày, ngồi trên xe ngựa cũng hơn hai canh giờ, người thì ngủ gật, người thì lo lắng hoặc hồi hộp, người thì chăm chú đọc sách hoặc làm công việc của mình, nói chung mỗi người một kiểu. Long Phong lúc này đang nằm mà nghỉ ngơi, trong đầu hắn đang vạch ra một bản kế hoạch, nghĩ một hồi liền lắc đầu bởi vì cái hắn thiếu chính là thông tin. Không có thông tin thì không một ai có thể lập ra một bản kế hoạch chuẩn xác và độ tin cậy cực cao, có tạo được thì có khi thất bại rất nhanh chóng và bỏ mạng.
Mã Vân ngồi kế bên, nhìn thấy Long Phong như thế liền hỏi:” Huynh mệt à?”
“ À không có gì, chỉ là đang suy nghĩ cái gì thôi, giờ ta nhắm mắt một chút, chừng nào tới thì muội kêu ta cái…” Long Phong cười nói lắc đầu, rồi dặn Mã Vân một câu sau đó nằm phè ra mà ngủ, nói thẳng tối hôm qua hắn ngủ không được, chủ ý là do luyện đan dược và phù cả đêm, sau đó còn ngồi đọc cuốn Ấn Trận, nên bây giờ Long Phong chỉ muốn ngủ, ngủ để thư thản đầu óc, ngủ để mà xua tan cơn mệt mỏi….
Mã Vân nhìn Long Phong đã nhắm mắt ngủ thì cũng cười nhép miệng, nàng liền quay lại nhìn thấy đại ca mình đang ngủ, nàng sau đó liền bò tới chỗ hắn rồi đầu gác lên vai Long Phong, xong nàng cũng nhắm mắt mà ngủ thiếp đi. Mã Siêu ngồi bên kia nhìn thấy cảnh này thì cười, sau đó hắn cũng nhắm mắt lại giả bộ như không thấy gì. Cứ như thế thời gian trôi qua khá nhanh, Long Phong mở mắt ra vì hắn cảm nhận được tốc độ xe đang chầm chậm lại, tức nghĩ là tới nơi rồi. Mở mắt thấy trên vai mình cô nàng Mã Vân đang ngủ, hắn giật mình, rồi cười khổ lắc đầu.
Bên này Mã Vân đang chầm chậm mở mắt, nàng nhìn thấy Long Phong đang nhìn mình, đỏ mặt liền đẩy hắn ra, xoay người ngồi mà vuốt tóc. Long Phong cười cười rồi đi ra ngoài, lúc này xung quanh toàn là rừng rậm. Bỗng nhiên cả đoàn xe dừng lại, Long Phong nhìn thấy phó viện trưởng đi tới và chắp hai tay lại, rồi từ đâu không khí tán đi, hiện ra một con đường, rồi phía trên cao từ từ hiện ra một ngọn núi cao hùng vĩ, có những tòa nhà chông chênh trên những ngọn núi, một cái cổng cực lớn:” Học Viện Hoàng Gia!”, lúc này hắn liền nhận ra đây chính là học viện Hoàng Gia……
“ Thế nào, học viện rất hoành tráng đúng không?” Long Phong quay qua thấy Cổ Tâm đang nói chuyện với mình, sau lưng là tên học trưởng Vấn Thiên, Long Phong không trả lời mà chỉ mỉm cười rồi gật đầu, tiếp theo bước đi tới chỗ của phó viện trưởng……
Sau một khoảng thời gian thì tất cả đều ổn định xong, sau đó mọi người bắt đầu đi theo phó viện trưởng để mà bắt đầu một cuộc hành trình mới của mình, hành trình có thay đổi số mệnh của chính bản thân. Riêng chỉ Long Phong đang nghĩ “ Ngọn núi này lớn thế này, bắt mình kiếm từ đầu đây…..”, sau đó hắn thở dài rồi chửi thầm Mã Đằng……
Còn bên đây thì Mã Đằng vừa hắt xì một cái, Điền Phong quan tâm hỏi thăm nhưng hắn lắc đầu, bảo không có gì, nói chắc có người chửi xấu hắn thôi. Sau đó Mã Đằng tiếp tục làm công việc đang còn dang dở, với Điền Phong đứng kế bên mà giúp.
Còn bên học viện lúc này, trong một căn phòng có năm người đang ngồi mà bàn và nhìn nhau, bọn họ đang quan sát Long Phong. Cuối cùng một người lên tiếng:” Người này là một thiên tài, đưa cho Võ viện chúng ta dạy dỗ, bảo đảm hắn sẽ trở thành một người vĩ đại….”
“ Bắc viện các ngươi đừng có tham lam quá, Nội viện chúng ta đang thiếu người, tốt nhất là hãy đưa cho ta dạy dỗ, hắn sẽ thành tài giỏi hơn ngươi đào tạo nữa….”, hai lão già trung niên này đang tranh cãi qua lại chỉ còn hai người, một nam trung niên một nữ trẻ xinh đẹp, tương đương cho Ma Pháp viện và Dược viện.
“ Đủ rồi,....cãi nhau như thế ra thể thống gì… “
“ Ta đã quyết định, hắn sẽ trở thành đệ tử thân truyền của ta, các ngươi có ý kiến gì không!” Người trung niên ngồi giữa cái bàn lên tiếng, sau khi hắn vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều im lặng, hai tên vừa cãi nhau cũng phải ngoan ngoãn mà ngồi xuống…...