Huyết Long Công Tử

Quyển 2 - Chương 70: Sự ra đời của ác ma (3)




Lúc này ở bên ngoài cửa có tiếng gõ vang lên, Long Phong một giọng nói lạnh lùng vang lên:” Vào đi!!”, cửa được mở ra và người vào là Chu Du và Quách Gia.

“ Có chuyện gì à?” Long Phong quay qua nhìn hai người hỏi

“ Bẩm thiếu gia, người đã được đưa đến chỗ của Phất Trần Ly. Ngoài ra nhóm người quân nhân trong Kim Ti trấn đều đã biến mất hết rồi, còn đây là lá thư xác định, quả nhiên không ngoài dự đoán của thiếu gia và lão gia chủ, bọn họ quả nhiên có nhúng tay vào!!” Quách Gia trả lời

“ Vậy còn phần bên kia đã chuẩn bị xong chưa?” Long Phong suy nghĩ một hồi rồi hỏi

“ Dạ phần chuẩn bị đã xong, chỉ cần phối hợp với Bạc lão là chúng ta có thể hai bên cùng đánh vào!” Chu Du trả lời

“ Vậy được rồi, là thư này ngươi giao cho gia gia ta, kêu ngài xử lí đi. Còn tối nay ta giao cho hai người các ngươi làm, một lần bắt hết ta không muốn người nào chạy thoát. Còn bên kia thì cứ giết sạch người nào liên quan tới bọn họ, không chửa một người nào, hiểu không?” Long Phong giọng lạnh lùng mà nói

“ Thiếu gia thuộc hạ có điều thắc mắc!” Quách Gia đợi một hồi rồi lên tiếng hỏi

“ Nói đi!”

“ Còn về phần của cô cô của tên hoàng đế thì sao, chúng ta nếu như giết bà ta luôn thì lỡ như có gây ra chiến tranh không?”

“ Đừng lo, ta đã cho người sắp xếp, nếu bọn họ muốn đánh và gây chiến tranh, một đánh ba, bọn họ không thích đâu!” Long Phong cầm một quân cờ lên mà tiến lên. Quách Gia và Chu Du lập tức hiểu ra, thiếu gia đã làm cái gì đó mà hai đế quốc Bàn La và La Triều đã muốn gây hấn với Xuất Thu, và kiềm chân bọn họ nên cho dù thiếu gia có giết ai đi thì cũng không dám gây hấn.

“ Hai người các ngươi lui ra đi, chuẩn bị cho thật kĩ hai bên vào, đúng thời gian lập tức hành động. Bên này có ta, Bạc lão và Hắc Bạch nhị lão thì không sao, bên kia các ngươi làm cho cẩn thận vào, kếu Thiên Điêu, Hắc Hổ và Hỏa Linh đừng có mà nương tay, giết sạch hết cho ta.”

“ Vâng thiếu gia!!” Hai người Chu Du và Quách Gia đồng thanh trả lời, sau đó lui ra ngoài. Còn Long Phong thì quay qua nhìn Bích long hỏi:” Muội thấy huynh có ác độc quá không?”

Bích long cười, sau đó đưa tay lên sờ mặt hắn rồi nói:” Đối với muội,.. à không bọn muội, huynh mãi mãi là người hiền lành nhất, quan tâm bọn muội nhất. Tất cả mọi người ai ai cũng đều theo huynh tới chân trời góc bể, đúng không nào?”

“ Đúng thiếu gia!!” Hàn Trân, Hàn Hân, Xuất Phương và Long Lâm đồng thanh trả lời, Long Phong nhìn bọn họ mà ráng nhép miệng mỉm cười, hắn sợ rằng cũng đã quên làm sao cười rồi. Cứ như thế cả một ngày trôi qua, bóng tối lại bao trùm cả Kim La triều,

Hoàng Cung, Nam Cung lão phòng

Lúc này Nam Cung lão đang ngồi đọc sách, nhưng trong lòng lão lúc nào cũng ngột giống như là có chuyện lớn sắp xảy ra. Lúc này Hoàng đế bước vào, cúi đầu chào:” Chào phụ thân, hoàng nhi.. nhi có điều muốn báo…”

“ Nói đi!” Nam Cung lão lên tiếng hỏi

“ Hắc Sát đoàn.. bị.. bị diệt, cả Bắc La trấn...không..một người sống sót….”

“ Chuyện này thì liên quan gì…..” Nam Cung lão tính nói là liên quan gì đến chúng ta, nhưng lão chợt nhớ ra cái gì, liền suy nghĩ sau đó la lên:” Ngươi đừng nói với ta là……”

“ Hoàng nhi… sợ… Long gia… công cao hơn, nguy hiểm tới… hoàng vị… cho nên…” tên Hoàng Đế sợ hãi mà nói, cho dù là người đứng đầu của một nước thì trước Nam Cung lão cũng chỉ là một tên hề.

“ Ngươi… ngươi thật hồ đồ hết sức, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, là Long gia rất là trung thành, bọn họ không hề tư tưởng tới Hoàng Vị, ngươi là một tên chết tiệt mà, ngu ngốc quá ra…”

“ Nhưng chúng ta sao lại sợ bọn họ, chẳng lẽ bọn họ dám đánh vào Hoàng Cung sao?” Tên Hoàng Đế không sợ hãi mà la lên, nhưng liền bị một cái tát của Nam Cung lão, hắn nghe:” Ngươi còn nhớ vị tiền bối năm xưa đi vào Hoàng Cung mà chúng ta không làm gì được không?”

“ Hắn thì có liên quan gì?”

“ Hắn là người đứng sau Long gia đó, tên ngu ngốc. Lần này là nguy to rồi..”, lúc này có một tên hộ vệ chạy vào, Nam Cung lão liền lo lắng hỏi:” Có chuyện gì mà ngươi hối hả thế?”, tên Hoàng Đế đứng kế bên cũng thắc mắc

“ Bẩm Hoàng Thượng, Thái Thượng Hoàng… Tây Bắc.. gia.. bị Long.. Long gia giết sạch… toàn bộ, bên cửa ải Kim Tây, toàn bộ… người của Tây Bắc.. gia tộc… chết hết… không còn một người….. sống…” tên hộ vệ mệt mỏi mà nói, nhưng cho dù không nghe được hoàn chỉnh, nhưng bọn họ cũng hiểu được một câu là Long gia đã diệt sạch Tây Bắc gia trong vòng một đêm.

“ Bây giờ.. Long công tử của Long gia đang chém từng người của Tây Bắc gia… ở ngay tại sân chính của Tây Bắc phủ….”

“ Ngươi đã thấy chưa hả, thằng nhóc đó nó đã xử xong Tây Bắc gia rồi, tiếp theo chính là Hoàng tộc chúng ta. Ngươi đã thấy hậu quả của mình chưa hả?” Nam Cung lão tức giận quay qua nhìn Hoàng đế mà la lên, sau đó quay lại tên hộ vệ rồi nói:” Mau dẫn người trấn an dân chúng xung quanh, sau đó phái người đi cùng ta tới đó…”

“ Còn ngươi mà ngồi đây vái trời đất mà hy vọng hắn không mò vô cung đi!!” Nam Cung lão tức giận mà nói, sau đó bước ra ngoài phòng. Còn tên hoàng thượng thì đang nóng mặt, một hồi sau hắn la lên:” Người đâu?”

“ Có thuộc hạ!” Một tên áo đen xuất hiện

“ Phái ra người, ít nhất là mười tên đến giết chết tên Long Phong đó cho ta, hiểu chưa?”

“ Vâng!” Tên áo đen biến mất lập tức, còn tên Hoàng Đế thì không biết hắn đã phạm một sai lầm cực lớn, mà sau này hắn hối hận cũng không kịp.

Trở lại bên Tây Bắc gia, chúng ta sẽ trở lại một canh giờ trước, trước khi mọi chuyện bắt đầu. Lúc này có một nhóm người áo đen đang lẻn đi trên nóc nhà, dưới đường. Có kiếm, có cung, ngoài ra rất nhiều Huyết Long vệ và Thiên Huyết hội. Lúc này Hắc Bạch nhị lão, Bạc lão, Quách Gia và Chu Du năm người đứng sau Long Phong.

Long Phong nhìn về Tây Bắc phủ đang im lặng, nhóm người gác canh Tây Bắc phủ đã bị người của Long Phong xử lý sạch sẽ, không còn ai. Lúc này Long Phong hít thở sâu vào và nói:” Lên, giết sạch hết cho ta!!”. Được lệnh của Long Phong, nhóm người bắt đầu tiến lên, Hắc Bạch nhị lão bắt đầu bay vô mà giết từng người….

Cứ như thế từng tiếng “ Ư, á….”, vang lên cực to, một lúc sau người trong Tây Bắc phủ bắt đầu hành động, tuy bị tấn công đột ngột nhưng dù sao cũng là một trong Ngũ Đại thế gia nên cũng phải chống trả lại được một chút. Những tiếng binh khí va chạm vào nhau, rồi lúc này một tên quản gia đi ra và la lên:” Ai dám tấn công Tây Bắc thế gia?”

Một chưởng cực mạnh và nhanh phóng tới tên quản gia, hắn không kịp né nên lập tức dính và ngủm lập tức. Long Phong bước chầm chậm vô, cầm kiếm chém hét những người nhào lại hắn, mỗi người một kiếm. Long Phong la lên:” Giết sạch hết cho ta, bắt lại những người ta cần thôi…”

“ Ngừng tay lại, người nào dám giết vào Tây Bắc gia…” Tây Bắc Xà và Tây Bắc Báo cùng nhau đi ra, phía nhau là một nhóm người quân nhân và hộ vệ, Long Phong nhìn thấy hai người này cuối cùng cũng ra, Long Phong liền nói lên:” Lão già chết tiệt, ngươi cuối cùng cũng chịu thò đầu ra rồi…”

Long Phong bắt đầu toả sát khí ra, Bạc lão thì đứng kế bên để chắc chắn Long Phong không bị thương. Lúc này những thế gia khác, các vị gia chủ thì đang ngồi nhìn về hướng của Tây Bắc gia, còn bên Mạc gia lúc này, Mạc Yên Nhiên hỏi:” Gia gia ngài nghĩ ai sẽ thắng? Con nghĩ Tây Bắc gia sẽ thắng rồi!”

Mạc lão lắc đầu, sau đó hắn lên tiếng:” Nói thẳng, hai bên ngang nhau, nhưng ta nghĩ thằng nhóc Long gia sẽ huyết tẩy Tây Bắc gia. Con không biết lực lượng bí ẩn của thằng nhóc đó đâu, còn Long lão nữa, lão mà nóng lên thì cả triều đình lão cũng dám lật đổ…”