Huyết Lệ Trần Gian

Chương 83: Hồi Ức Chuyện Lớn






Lý Tinh Trường ngồi trong thư phòng tính toán sổ sách, hết sổ sách này đến sổ sách khác khiến đầu hắn quay cuồng.

Tay cầm bút chợt ngừng lại, cây bút được hắn đặt lại trên khay, hắn vươn tay nhẹ nhàng xoa thái dương.

Lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Thẩm Thần, y nói:
"Lý đại nhân, ngài có trong đó không? Ta là Thẩm Hy, ta đến có chuyện muốn tìm ngài."
"Là Thẩm Tiên Quân à, ngài vào đi.", tiếng mở cửa vang lên.

Lý Tinh Trường ngẩng đầu nhìn Thẩm Thần từng bước đi đến, hắn cười hỏi y:"Không biết tiên quân đến đây tìm ta là có việc gì?"
Thẩm Thần đáp lại câu nói của đối phương bằng nụ cười nhẹ nhàng, y nói:"Thật ra là có chuyện muốn đại nhân giúp."
Ánh mắt mang theo sự ngạc nhiên của bản thân Lý Tinh Trường nhìn nam nhân trước mặt.

Mặc dù không thân quen nhưng con người này lại mang đến cho hắn một cảm giác tin tưởng đến lạ thường, hắn gật đầu ra hiệu "mời" y ngồi.

Thẩm Thần đương nhiên không từ chối lời mời của đối phương, y ngồi đối diện hắn nói:"Cho ta hỏi, thành của đại nhân có ghi chép tên người ra vào không?"

"Ghi chép thì không có nhưng tại sao ngài lại hỏi như vậy?"
"Người tu tiên ấy mà, gây thù là chuyện bình thường.

Ta lỡ gây thù với người khác sợ đối phương tìm đến trả thù và cũng sợ liên lụy với những người trong thành.", lời của Thẩm Thần nói cũng đủ khiến Lý Tinh Trường hiểu được người tu tiên như thế nào.
"Không sao, nếu liên lụy đến chúng ta thì ta sẽ tự có cách riêng giải quyết cho nên ngài yên tâm."
"Vậy thì đa tạ ngài trước.

Mấy ngày qua cũng đã làm phiền ngài quá nhiều."
"Ngài không cần phải khách sáo đâu.", Lý Tinh Trường xua tay cười.

Thẩm Thần đương nhiên cũng cười cười đáp lại hắn nhưng mấy quyển sổ trên bàn thu hút tầm nhìn của y.

Thẩm Thần thu lại nụ cười trên khuôn mặt, tầm mắt của y dời sang nhìn những quyển sổ hỏi:"Có phải Lý đại nhân ngài đang đau đầu vì những sổ sách này chăng?"
Lý Tinh Trường gật đầu, Thẩm Thần mỉm cười nói:"Ta có thể giúp ngài, nếu ngài cho ta xem qua chúng.", Lý Tinh Trường lập tức lấy đại một quyển sổ trên bàn đưa cho Thẩm Thần.

Đối phương nhận lấy quyển sổ từ tay hắn, ánh mắt của Lý Tinh Trường mang theo phần ngạc nhiên nhìn Thẩm Thần.
Y nhận lấy quyển sổ không nói không rằng lật từ trang đọc lướt qua đã tìm ra cách, tốc độ đọc của y khiến Lý Tinh Trường hơi ngạc nhiên.

Chưa đến một khắc, Thẩm Thần đã tìm ra chỗ sai sót đó, y đưa quyển sổ trong tay lại cho người đối diện, y nói:"Ta đã tìm ra chỗ sai sót, việc còn lại là của ngài...!Lý đại nhân? Ngài sao thế?"
"À không có gì, tiên quân có thể cho ta hỏi chuyện này? Ngài từng đụng đến những thứ này rồi sao?", Thẩm Thần nhìn thấy sắc mặt ngạc nhiên của đối phương liền mỉm cười gật đầu nói:"Đúng vậy, những thứ này ta từng giải quyết nhiều lần nên biết.

Có chuyện gì sao?"
"Không có gì, chỉ là bản thân ta hơi ngạc nhiên trước tốc độ đọc của tiên quân.", Thẩm Thần nghe vậy liền cười nhẹ, mấy thứ này đối với y chả làm khó được.

Trước kia ở Thiên giới, sổ sách còn nhiều hơn như vậy, ngày nào y cũng phải giải quyết đống sổ sách đó.
Thẩm Thần nghĩ đến liền không vui, y tự nhũ: Bây giờ đang ở Nhân giới không phải Thiên Giới.

Nghĩ quá nhiều rồi!
Sau đó thì y vứt thẳng cái suy nghĩ đó, Thẩm Thần đưa ra phương pháp giúp Lý Tinh Trường giải quyết sổ sách nhanh chóng.


Đối phương suy nghĩ hồi lâu mới chấp nhận áp dụng phương pháp đó, hắn áp dụng phương pháp mà Thẩm Thần đưa ra.

Chưa đến nửa canh giờ, hắn đã giải quyết xong hết đống sổ sách.
Lý Tinh Trường đặt cây bút xuống, hắn vui mừng ngẩng đầu nhìn Thẩm Thần đang ngồi đọc sách phía đối diện, hắn cười nói:"Đa tạ tiên quân đã giúp.", ánh mắt của Thẩm Thần chợt chuyển lên người Lý Tinh Trường, y lắc đầu xua tay bảo:"Ngài không phải khách sáo, ta chỉ muốn làm một chút gì đó để báo đáp ơn cứu mạng của ngài."
"Thì ra là như vậy nhưng dù sao cũng rất cảm ơn tiên quân."
"Chủ tử, có chuyện không hay rồi!", lời của Lý Tinh Trường vừa dứt thì nô tài đứng bên ngoài cửa gấp gáp gọi hắn.

Giọng nói của đối phương mang theo sự hối húc và sợ hãi vang lên khiến đôi mày đen của Thẩm Thần hơi cau lại.
Lý Tinh Trường ngồi yên một chỗ phóng tầm nhìn sang hướng cửa ở phía sau Thẩm Thần hỏi:"Có chuyện gì?", quyển sách trong tay Thẩm Thần lập tức được đặt xuống bàn, lòng y cảm thấy như có thứ gì đang quấy rối khiến y bất an.
Nô tài bên ngoài lấy sức nói lớn:"Là Ngô đại nhân và Tư đại nhân, hai vị đại nhân đang đánh nhau với Nhị thiếu gia của Trục gia ở chợ vì nhị thiếu gia có tư đồ với Tề cô nương."
Thẩm Thần nghe xong lập tức đứng dậy chạy ra mở cửa, cánh cửa bị bật mở khiến tên nô tài có phần giật mình.

Ánh mắt bất ngờ của hắn nhìn Thẩm Thần đi ra với thần sắc lo lắng, y không nói một lời liền biến mất không thấy bóng dáng.
Tên nô tài há miệng ngạc nhiên trước tốc độ đi của Thẩm Thần, hắn còn chưa hết ngạc nhiên thì Lý Tinh Trường ngồi trong phòng nói vọng ra:"Ngươi còn đứng đó làm gì? Mau chạy đến Trục gia nói chuyện này cho Đại thiếu gia của Trục gia biết."
Tên nô tài lập tức thu lại thần sắc ngạc nhiên của bản thân, hắn xoay tôn kính nói "vâng" một tiếng, sau đó hắn hít một hơi thật sâu liền chạy khỏi phủ đến Trục gia.

Lý Tinh Trường lại khác Thẩm Thần, hắn an nhàn ngồi nhìn sơ qua quyển sổ trong tay.
Hắn kêu nô tài đến Trục gia tìm đại thiếu gia đều có mục đích hết.

Hắn biết tính cách của nhị thiếu gia và bản thân hắn biết rằng chỉ có một mình đại thiếu gia mới xử lý được tình hình hiện tại.

Đại thiếu gia nhà họ Trục là người đáng giao lưu, đối phương là người có học thức, tính cách là có thể coi là rất tốt và cũng là gia chủ tương lai của Trục gia.
Lý Tinh Trường hắn đối với người này có quan hệ không tệ nhưng khi nghĩ đến đệ đệ của đối phương.

Bản thân hắn lại cảm thấy cảm thông cho con người này, thân mang danh huynh trưởng.

Bận bịu xử lý công việc gia tộc còn phải đi giải quyết mối họa của đệ đệ gây ra.
"Nghĩ đến cũng cảm thương cho hắn.

Công việc quá nhiều lại có thêm đệ đệ như thế.


Thật sự...!", lời nói của hắn chỉ nói được một nửa thì liền ngừng lại, hắn đặt quyển sổ xuống đứng dậy rời khỏi thư phòng.
Lý Tinh Trường rời khỏi phủ đến chỗ bọn người Tư Hạ, hắn bước từng bước chậm rãi nhẹ nhàng.

Ánh mắt của hắn nhìn khung cảnh trước mặt, khắp nơi không một bóng người.

Khung cảnh vắng vẻ vô cùng, Lý Tinh Trường hắn nhìn khung cảnh đó chỉ biết thở dài không biết nói như thế nào nữa.
Lý Tinh Trường đi đến một bãi đất trống, nơi đó vô số người tụ tập lại thành một vòng tròn lớn vây quanh một đám người, hắn đứng bên ngoài muốn nhìn vào xem thử bọn họ đang làm gì nhưng vì quá đông nên hắn chả thấy rõ.
Lý Tinh Trường nhẹ nhàng vỗ tay người trước mặt hỏi:"Vị huynh đệ này, có thể nào cho ta biết chuyện gì đang xảy ra không?", người phía trước quay lại nhìn thấy Lý Tinh Trường hắn liền há mồm muốn kêu lên, lời còn chưa thốt ra đối phương đã bị hắn bịt miệng chặn lại, hắn giơ ngón trỏ giữa môi ra hiệu "im lặng" cười nói:"Ngươi không cần phải la lớn như vậy.

Ta hỏi gì, ngươi trả lời cái đó."
Đối phương gật đầu, Lý Tinh Trường mới chậm rãi buông tay khỏi người nọ, hắn hỏi rằng:"Chuyện này là như thế nào?"
"Bẩm đại nhân, chuyện này là do nhị thiếu gia của Trục gia gây sự trước ạ.

Hắn mưu đồ bất chính với một vị cô nương nhưng không thành ngược lại còn bị vị huynh đệ bên cạnh nàng nắm cổ áo xách hắn đá ra đường."
"Vì sao ngươi khẳng định rằng nhị thiếu gia là người gây sự trước?", ánh mắt của Lý Tinh Trường nhìn đối phương lại không mang cảm xúc ngạc nhiên gì khi biết chuyện này.

Đối phương nghe xong lập tức cúi đầu thấp nói:"Chính mắt nô tài nhìn thấy, bởi vì nô tài là người của tiệm may y phục Hoa Lục Lâu cũng là nơi xảy ra chuyện đó."
"Thì ra là như vậy.

Ngươi mang lệnh của ta đi giải tán những người xung quanh đây đi.", lời nói của hắn vừa dứt, một tiếng âm thanh chói tai vang lên.

m thanh đó thu hút tầm mắt của Lý Tinh Trường, hắn còn chưa kịp xem chuyện gì xảy ra thì một giọng nói vang lên:
"Ngươi đi chết đi."