Huyết Lang Báo Thù

Chương 438: Nam Cung Diệc Phi Sẽ Không Bỏ Qua






Thư Lăng Vy thất thần đi theo phía sau, vừa nãy lúc ở trên xe, cô phát hiện hình như Đông Phương Hạ có lời muốn nói trong lúc mê man, đôi môi không ngừng run run, nhưng không hiểu rốt cuộc Đông Phương Hạ muốn làm gì.

Tại sao còn như vậy trong lúc hôn mê.

Khoảnh khắc ông lão Đông Phương Long nhìn cháu nội hoạt bát bướng bỉnh của mình bị đẩy vào phòng cấp cứu, trong lòng giống như có hòn đá hàng ngàn cân đè nặng, tuy cháu nội của mình là cậu ấm, gian khổ sáu năm nay nó trải qua đã tôi luyện nó trưởng thành! Cháu nội làm việc, ông lão rất yên tâm! Nhưng lần này, bên cạnh nó có nhiều cao thủ như vậy, sao lại bị thương thành ra như vậy!
Tầng nhà Đông Phương Hạ ở trong đó hoàn toàn cách biệt với bên ngoài! Bên ngoài phòng cấp cứu, tất cả mọi người đều đợi ở đây, trên hành lang dài đều là các anh em tinh anh em Lang Quân!

Các anh em được biết Huyết Lang của họ bị thương nặng đang cấp cứu, tất cả đều cầu nguyện, trong lòng hy vọng Huyết Lang có thể an toàn vượt qua kiếp nạn này! Con đường phía trước, họ cần Huyết Lang dẫn dắt bọn họ tiếp tục tiến lên.

Tây Môn Kiếm, Dạ Phong và đường chủ của bốn chiến đường lớn đều chạy đến, nhìn đèn đỏ nhấp nháy phía trên cửa, lòng các anh em đều trầm xuống.

Hác Hàm Nguyệt và Nam Cung Diệc Phi nghe tin chạy đến, còn chưa đến gần phòng cấp cứu, khi người làm mẹ như Hác Hàm Huyệt nhìn thấy từng người đợi ở đây lo lắng như vậy, suýt nữa ngất xỉu.

Nếu Đông Phương Hạ xảy ra chuyện thật, nhà họ Đông Phương không chịu được đả kích này! Đông Phương Viêm cũng đến, so với những người khác, ông ấy có niềm tin với con trai hơn! Cho dù có khó khăn lớn thế nào, ông ấy tin rằng con trai cũng có thể vượt qua, vì Đông Phương Hạ không chỉ là con trai của ông ấy, mà còn là Bek Ji của nhà họ Bek, cậu chủ nhà họ Bek gánh trên vai trách nhiệm to lớn.

Lúc Đông Phương Viêm không biết con trai chính là cậu chủ nhà họ Bek, có lẽ ông ấy sẽ không để tâm chuyện này, nhưng sau khi Đông Phương Hạ trở về, Đông Phương Viêm âm thầm điều tra những việc liên quan đến cậu chủ nhà họ Bek, từ tài liệu có thể thấy tâm tính và các mặt khác của con trai đã vượt qua độ tuổi của nó, những người con trai quen biết đều nổi tiếng lừng lẫy trên thế giới.

Đã như vậy, con trai bị thương nặng chắc chắn có nguyên nhân!
Nam Cung Diệc Phi đỡ Hác Hàm Nguyệt ngồi xuống.

Đông Phương Hạ bị thương, cô rất lo lắng! Nhưng trước đây Đông Phương Hạ đã từng dặn dò, một khi anh xảy ra chuyện, nhất định phải lưu ý người bên cạnh, cũng có nghĩa là, Đông Phương Hạ đã dự tính trước chuyện này sẽ xảy ra, chỉ là không ngờ đến nhanh như vậy.


Diệc Phi thấy Thư Lăng Vy thần sắc thẫn thờ ở một bên nhìn ngây ngốc vào cửa phòng cấp cứu, lòng cô giống như bị đâm một nhát dao.

Sau khi cô an ủi mẹ chồng rồi đi về phía Thư Lăng Vy!
“Lăng Vy, cậu lại đây!”
Thư Lăng Vy cùng Nam Cung Diệc Phi đến chỗ yên tĩnh, mới hỏi: “Sao thế?”
Diệc Phi nhìn xung quanh, chắc chắn không có ai nghe trộm mới nói: “Kể lại chuyện tối nay cho tớ”.

Tuy Thư Lăng Vy không biết Nam Cung Diệc Phi muốn làm gì, nhưng vẫn kể lại tỉ mỉ chuyện tối nay cho Nam Cung Diệc Phi.

Cuối cùng mới nói: “Tình hình cụ thể là như vậy, là ai đánh Đông Phương Hạ bị thương tớ cũng không biết, nhưng mấy người Tiểu Lâm biết rõ, Tiểu Lâm còn giao đấu với hai người bọn chúng!”
Đông Phương Hạ giao đại quyền của hậu cung cho Diệc Phi, quyết định này không sai! Lúc này, Nam Cung Diệc Phi nên gánh vác trách nhiệm của chị cả, là điểm tựa cho mấy người Thư Lăng Vy.


Diệc Phi cùng Thư Lăng Vy bàn bạc một vài chi tiết xong, về đến trước cửa phòng cấp cứu, Diệc Phi tìm hiểu rõ chuyện tối nay từ mấy người Tiểu Lâm và Dạ Ảnh, đối với Diệc Phi, phu nhân của Đông Phương Hạ, đương nhiên mấy người Tiểu Lâm sẽ không giấu chuyện gì.

Tìm hiểu được việc xảy ra mấy ngày nay, Diệc Phi liền chĩa thẳng mũi nhọn vào bạn gái của Hác Hiên, Văn Quân, cô cũng âm thầm ra lệnh cho Dạ Ảnh mau chóng điều tra chuyện này.

Còn một mục tiêu, chính là cấp trên của Thư Lăng Vy, Quý Mạch!
Những kẻ đáng nghi, Nam Cung Diệc Phi sẽ không bỏ qua.

Đông Phương Hạ vào phòng cấp cứu đã ba tiếng, không hề có động tĩnh gì! Ông lão chống cây trượng đi đi lại lại trước cửa, vô cùng sốt ruột, Hác Hàm Nguyệt và Đông Phương Mịch Ngâm khóc đến ngất đi mấy lần, nếu không phải liên tục có người an ủi, sức khỏe của Hác Hàm Nguyệt sẽ không chịu được.