Huyết Lang Báo Thù

Chương 224: Chứng Cứ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Căn phòng của Đông Phương Hạ lúc này trở nên vô cùng yên tĩnh! Trong lòng từng người đều bất an! Nam Cung Diệc Phi vừa hy vọng Đông Phương Hạ không tìm được chứng cứ, cũng hy vọng Đông Phương Hạ có thể tìm thấy bằng chứng! Cô hai đầu đều khó xử! Lưỡng lự lúng túng! Giúp bên nào cũng không hay.

Chốc lát do dự! Đông Phương Hạ cắn môi, nhìn ánh mắt của Thư Lăng Vy, có chút không nhẫn tâm: “Lăng Vy, trên người cô có máy nghe trộm và máy theo dõi”, khi nói ra mấy chữ này, trái tim của Đông Phương Hạ cũng đang nhỏ máu! Đồng thời, anh cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi! Tảng đá vẫn đè nặng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống!
“Cái gi? Trên người Lăng Vy có máy nghe trộm cùng theo dõi?”, Nam Cung Diệc Phi giật mình kêu to, Thư Lăng Vy lại ‘soạt’ một tiếng đứng dậy, bởi vì động tác quá nhanh mà động tới vết thương, Đông Phương Hạ thấy cô đau đớn tới cau chặt mày lại.


"Không, trên người tôi không có những thứ đó! Tôi đã không mang những thứ đó theo người từ lâu rồi!", thấy Đông Phương Hạ thống khổ gật đầu, Thư Lăng Vy ngập ngừng một lúc, nói với Dạ Ảnh đang đứng bên: "Dạ Ảnh, Diệc Phi là bạn của tôi! Không thể làm nhân chứng, cô là người của anh ta cũng không thể chứng minh bất cứ điều gì, nhưng hiện giờ cũng không còn cách nào khác! Đi, vào phòng bên trong, khám xét trên người tôi, kiểm tra rõ ràng!”
Dứt lời, Thư Lăng Vy thất vọng đến cực điểm, nhìn ánh mắt của Đông Phương Hạ u tối như vậy, đánh mất sắc thái ban đầu! Cô tự vấn trên người bản thân không có thiết bị nghe trộm cùng theo dõi nên cô không sợ! Cô phải chứng minh sự trong sạch của mình.

Nghe vậy, Nam Cung Diệc Phi nhíu mày thật chặt, trầm giọng nói với Đông Phương Hạ: “Như thế này thật quá đáng! Không thể để Dạ Ảnh lục soát người của Lăng Vi! Em…”
"Vàng thật không sợ lửa, tớ sợ cái gì! Diệc Phi, cậu đừng ngăn cản nữa!”
Mọi thứ đã nằm ngoài tầm kiểm soát, một khi Dạ Ảnh kiểm tra vậy tất cả sẽ kết thúc! Nhưng Thư Lăng Vy căn bản không cho Nam Cung Diệc Phi cơ hội nói tiếp đã quay người đi về phía phòng trong!
“Phu nhân, không cần đi nữa!”, thấy vậy, Dạ Ảnh kéo Thư Lăng Vy lại!
“Đừng gọi tôi là phu nhân, tôi nhận không nổi! Không đi làm sao tìm được chứng cứ, không lẽ muốn tôi cởi sạch trước mặt tên khốn này sao!”
Thư Lăng Vy gợi cảm, táo bạo, cởi mở nhưng còn tùy vào từng người! Cô không còn coi Đông Phương Hạ trước mắt là vị hôn phu của mình nữa rồi.

Dạ Ảnh liếc Đông Phương Hạ một cái, thấy anh gật đầu mới nói: “Phu nhân, đừng trách thiếu gia! Chúng tôi cũng không còn cách nào khác, không ai muốn thấy chuyện như này xảy ra, nếu không có bằng chứng cộng thêm hàng loạt những chuyện xảy ra này, thiếu gia cậu ấy cũng sẽ không như vậy! Trên người cô thực sự có máy nghe lén và theo dõi”.


“Dạ Ảnh, đừng nói nữa! Tìm chứng cứ đi!"
Dạ Ảnh lắc đầu! Ánh mắt u ám cùng vẻ mặt thất vọng tột bậc của Thư Lăng Vy nói cho cô biết rằng, phu nhân không phải là nội gián! Cô đang muốn nói gì đó thì Đông Phương Hạ bỗng nhiên đứng dậy đi về phía hai người họ.

Thấy vậy Dạ Ảnh lùi sang một bên! Nam Cung Diệc Phi cũng theo đó đứng lên dìu anh.

Đông Phương Hạ kéo tay Thư Lăng Vy, trái tim Thư Lăng Vy thoáng run rẩy, nhìn Đông Phương Hạ với ánh mắt phức tạp!
Đông Phương Hạ mỉm cười, nâng bàn tay trắng như ngọc của Thư Lăng Vy, nhìn chăm chú vào chiếc đồng hồ hàng hiệu trên cổ tay cô, anh tháo chiếc đồng hồ xuống rồi giao lại cho Dạ Ảnh.

Trước mặt Nam Cung Diệc Phi cùng Thư Lăng Vy, Dạ Ảnh đặt chiếc đồng hồ lên bàn cà phê pha lê, lấy dụng cụ ra và bắt đầu tháo rỡ!
"Đông Phương Hạ, anh đây là…"

Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ chỉ nhàn nhạt đáp: "Vẫn là dùng sự thực nói chuyện thôi! Tôi không muốn đổ oan cho vị hôn thê của mình".

"Anh đã vu oan cho tôi rồi! Còn nói cái gì không muốn đổ oan cho vị hôn thê, anh đã từng coi tôi là vị hôn thê của anh hay chưa! Anh tin tưởng tôi sao? Nếu tin anh đã không làm như vậy, tôi không có vị hôn phu như anh, từ nay về sau Thư Lăng Vy tôi không còn bất kỳ quan hệ gì với anh nữa!"
Càng nói Thư Lăng Vy càng cảm thấy khó chịu, hốc mắt hoen đỏ, mũi chua xót, uất ức tới cực điểm!
Cảm nhận được hơi thở dồn dập của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ thở dài một hơi! Thấy Diệp Ảnh đứng thẳng người bèn nói với Thư Lăng Vy: "Cô tự mình xem đi, đó là cái gì?"
Nhìn theo ánh mắt của Đông Phương Hạ, Thư Lăng Vy cùng Nam Cung Diệc Phi từ từ quay mặt lại! Giọng điệu, biểu cảm của anh lúc này khiến nhịp tim của hai người họ đột nhiên tăng nhanh!
Khi nhìn
.