Huyết Hận

Chương 89: Tà thần, sát thần, tử thần










Thiên Cơ lão nhân không hề ngạc nhiên chút nào, ông ta bình tĩnh nói



“Mạng sống của lão phu như đèn trước gió, Tử thần gia không cần phải nhọc công làm chi”



Lãnh diện tử thần lạnh lùng nói



“Mạng của lão ta sẽ lấy sau cùng, trước tiên ta sẽ cho lão chứng kiến cái chết của người đó. Ta sẽ chặt đứt tay chân, moi ruột của y ra, để y thống khổ một lúc thật lâu rồi mới xuống tay hạ sát. Nhất định lão sẽ xem được cảnh tượng ấy mà, sẽ rất thú vị đó “



Thiên Cơ lão nhân nét mặt biến sắc, nhưng vẫn cố lấy lại bình tĩnh nói



“Xem ra Tử thần gia đã điều tra về lão khá kĩ lưỡng trước khi đến đây. Ức hiếp một kẻ già cả yếu đuối như lão phu, Tử thần gia không cảm thấy xấu hổ sao ? “



Lãnh diện tử thần vẫn đứng bất động, bàn tay dần dần nắm chặt lại, tỏ vẻ mất kiên nhẫn



Thiên Cơ lão nhân bất ngờ phát động một cơ quan bí mật trên chiếc ghế ông ta đang ngồi. Một lỗ hổng lớn hình tròn nhanh chóng được mở ra. Chỉ trong chớp mắt chiếc ghế và Thiên Cơ lão nhân rơi thẳng vào thông đạo bí mật vừa được mở ra đó. Thông đạo nhanh chóng được khép lại. Từ những chiếc loa trong phòng hội nghị, giọng nói của Thiên Cơ lão nhân vang lên



“Tử thần gia, người thật là hữu dũng vô mưu. Hôm nay chính là ngày tàn của người “



Lãnh diện tử thần vung tay lên định làm gì đó nhưng bất chợt ngưng lại. Anh ta đứng yên bất động dùng đôi mắt dễ sợ của mình nhìn khắp một lượt tất cả mọi người đang có mặt trong căn phòng



Thiên Cơ lão nhân lại lên tiếng



“Ta sẽ phá lệ nói cho mọi người một bí mật, hoàn toàn miễn phí. Lãnh diện tử thần hiện đang bị trọng thương, công lực của hắn chỉ còn chưa đến một nửa so với trước đây. Nếu các vị cùng liên thủ với nhau, chắc chắn có thể tiêu diệt được hắn. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, chớ bỏ lỡ “



Tất cả những người đang ở trong phòng hội nghị có vẻ chần chừ. Tuy nhiên, rất nhiều cao thủ đã ngấm ngầm vận công. Thiên Cơ lão nhân lại tiếp tục khích tướng



“Tin tức của Thiên Cơ lầu tuyệt đối không thể sai được. Ta, Thiên Cơ lão nhân , chủ nhân Thiên Cơ lầu xin tuyên bố: ai giết được Lãnh diện tử thần sẽ được Thiên Cơ lầu cung cấp tất cả tin tức mà người đó cần trong vòng 3 năm, hoàn toàn miễn phí. “



Những lời nói đó đã kích động gần như toàn bộ số người có mặt ở hiện trường. Họ đồng loạt xông lên, lao vào tấn công Lãnh diện tử thần như vũ bão, một số người khác lại nấp sau những chướng ngại vật, giương súng nhắm bắn về phía anh ta một cách điên cuồng. Lãnh diện tử thần không hề tránh né, anh ta phát động toàn lực, tạo thành một vầng lửa đỏ rực bao quanh thân thể. Cùng với quầng lửa đó, một làn khói đen bốc lên, hòa quyện cùng hỏa diễm tạo nên một khí tức tà dị kinh người.




Lãnh diện tử thần đánh đấm loạn xạ, gần như không theo chiêu thức, bài bản nào cả. Nhưng những người có thực lực kém cỏi đã phải trả giá. Từng người một biến thành những ngọn đuốc sống gào thét vang trời trước khi ngã xuống, trở thành những cái xác cháy đen. Một số người xui xẻo hơn, bị Lãnh diện tử thần đánh nổ tung cơ thể, trở thành những đống máu thịt nhầy nhụa bốc mùi khét lẹt kinh tởm. Trước cảnh tượng này, những người sống sót đều kinh hoàng nhận ra rằng những điều kẻ điên dại kia nói hoàn toàn là sự thật. Tình cảnh đã xảy ra cho vị giáo chủ xấu số kia đang lặp lại đối với họ.



Yên Thùy nôn nóng, định xông lên nhưng Vấn Thiên nhanh hơn đã lao đến, ôm giữ cô lại



Chàng nói khẽ vào tai Yên Thùy



“Non xanh còn đó, lo gì thiếu củi đốt. Nếu cô thật sự muốn đánh với hắn, hãy đợi một lúc nữa, khi thực lực của hắn đã hao mòn vì đối đầu với những người đó, chính là cơ hội tốt của cô “



Quầng lửa bao quanh Lãnh diện tử thần bỗng tỏa sáng rực rỡ khác thường. Vấn Thiên thấy thế liền kinh hãi, thét lớn



“Hắn sắp sửa tung sát chiêu. Cẩn thận ! “



Chàng chỉ kịp đẩy Huyền Vũ và Yên Thùy ngã xuống rồi nằm đè lên người họ, như muốn che chắn. Một tiếng nổ lớn phát ra, tất cả như chìm trong một vùng ánh sáng chói lòa, không khí trở nên nóng bức, nghẹt thở. Những làn gió thổi qua mang theo nhiệt lượng cực lớn, làm bỏng rát làn da của Vấn Thiên, gạch ngói đổ vỡ liên tục rơi trên người chàng. Vấn Thiên chẳng biết làm sao, đành nhắm mắt, ôm đầu nằm im chịu trận. Đến khi không còn cảm thấy sức nóng khủng khiếp đó nữa chàng mới lồm cồm bò dậy, mở mắt quan sát xung quanh.



Toàn bộ khách sạn Royal Guardian đã trở thành đống gạch vụn. Phải mất một lúc Vấn Thiên mới có thể chui ra khỏi đống đổ nát đó. Sức phá hoại của sát chiêu mà Lãnh diện tử thần thi triển quả thật kinh dị không thể tưởng tượng nổi.



Tính cả Vấn Thiên, Huyền Vũ và Yên Thùy, tổng cộng còn lại 14 người có thể đứng vững sau sát chiêu của Lãnh diện tử thần. 4 người của U Minh tuyệt địa vẫn không hề hấn gì. 3 người của giáo hội Roma chỉ bị xây xát nhẹ, còn tên sứ giả Thiên ngoại giáo vẫn đang cố gắng trục xuất hỏa kình ra khỏi cơ thể. Ngoài những người này còn có 3 người bí ẩn mặc áo choàng đen. 3 người này từ đầu tới cuối vẫn chưa hề động thủ, dường như họ muốn bảo toàn thực lực chờ đến giây phút tối quan trọng mới ra tay



Lãnh diện tử thần đứng cách những người sống sót khoảng chục mét. Hỏa diễm trên người anh ta dường như đã yếu đi, nhưng khói đen vẫn bốc lên không ngừng. Chiếc áo của anh ta đã bị sức ép của vụ nổ xé nát, để lộ bộ ngực cường tráng đầy nam tính và những vết thương sâu vẫn còn rỉ máu. Vấn Thiên nhận ra ngay đa số những vết thương này vốn không phải do đợt tấn công vừa rồi gây ra mà dường như chính là thương tích từ một trận ác chiến diễn ra độ vài ngày trước đó. Vì phải phát động toàn lực để đối phó với những kẻ tấn công, vết thương cũ đó lại rách toạc ra và trở nên nghiêm trọng hơn, nhưng thái độ của Lãnh diện tử thần vẫn điềm nhiên, không tỏ vẻ đau đớn chút nào.



Vấn Thiên thấy thế cũng bội phục, trong lòng thầm nghĩ



“Quả thật là phong thái của một cường giả. Dường như anh ta chẳng biết đau đớn là gì “



U Linh tư tế nhanh chóng lao đến chỗ Lãnh diện tử thần. Từ tay áo hắn, những sợi dây mang theo kình khí sắc bén hơn đao kiếm phóng về phía Lãnh diện tử thần với tốc độ cực nhanh, như muốn đâm xuyên qua người anh ta. Lãnh diện tử thần không chút sợ hãi, đưa tay bắt lấy những sợi dây đó. Đó dường như là một sai lầm của Lãnh diện tử thần. Những sợi dây được thiết kế đặc biệt bằng một loại kim loại mềm dẻo khác thường, dọc theo từng sợi dây là những gai nhọn nhỏ li ti, mắt thường khó thấy đượcBàn tay của Lãnh diện tử thần đã rướm máu, nhưng anh ta vẫn không tỏ vẻ đau đớn gì, ra sức giật mạnh kéo U Linh tư tế lại gần mình rồi nhanh như chớp giáng thẳng một quyền vào ngực hắn.



U Linh tư tế dường như đã có chuẩn bị, từ tay áo kia lại phóng ra một loạt những sợi dây sắc bén đâm thẳng vào người Lãnh diện tử thần. Vấn Thiên tưởng rằng Lãnh diện tử thần sẽ buông U Linh tư tế ra để tránh né, nhưng anh ta đã không làm vậy. Lãnh diện tử thần để mặc những sợi dây cắm ngập vào cơ thể mình, tiếp tục đánh ra hàng chục quyền vào người U Linh tư tế. Vấn Thiên cũng phải công nhận rằng cách đánh này thật liều mạng khác thường, nhưng rất có hiệu quả. Chỉ ít phút sau, U Linh tư tế đã phải hứng chịu vài chục quyền không nhẹ, từ miệng hắn thổ huyết không ngớt, ướt đẫm cả tấm áo choàng



3 đồng bọn của U Linh tư tế thấy vậy lập tức lao lên chi viện. Lãnh diện tử thần vung tay ném U Linh tư tế thẳng vào hướng bọn họ, thế tấn công liền đình chỉ. 3 người vội vã đỡ lấy U Linh tư tế, nhưng lực đạo quá mạnh, họ phải lùi hàng chục bước mới dừng lại được. U Linh tư tế rõ ràng đã bị trọng thương, nhưng vẫn còn tỉnh táo, hướng về Lãnh diện tử thần nói bằng giọng the thé quỷ dị



“Đã lâu không gặp, ngươi càng lúc càng mạnh”



“Ngươi cũng có chút tiến bộ” – Lãnh diện tử thần hờ hững nói



U Linh tư tế nhìn 3 thuộc hạ, ra lệnh



“Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước hãy hợp lực tập kích hắn “



Một trong 3 người, có lẽ là Chu Tước đứng yên tại chỗ phát xạ một loạt phi đao về phía Lãnh diện tử thần. 2 người còn lại nhanh chóng xông đến. Vấn Thiên nhận thấy hai người này một người chuyên về quyền pháp, người còn lại sử dụng cước, đều là cao thủ nhất lưu, thực lực không tầm thường



Hắc khí trên người Lãnh diện tử thần bỗng lan rộng ra, trở thành một đám mây đen bao trùm lấy anh ta và 2 kẻ tấn công. Vài ánh lửa sáng lóe lên từ đám mây đen đó, rồi vài tiếng la thảm phát ra.



Nhất lưu cao thủ tuy có thực lực hơn người, nhưng khi gặp phải tuyệt thế cao thủ thì vẫn chẳng đáng là bao. Mặc dù tuyệt thế cao thủ đó đã bị trọng thương, thế nhưng mãnh thú bị thương nào ai dám xem thường.



Thanh Long và Bạch Hổ như diều đứt dây văng ra từ đám mây đen đó. Họ lồm cồm bò dậy, tay ôm ngực, miệng thổ huyết, có vẻ như đã bị đả thương không nhẹ. Từ đám mây đen, một quả cầu lửa xé gió bay ra, nhằm thẳng vào Chu Tước. Cô ta không kịp né tránh, chỉ trong phút chốc đã hóa thành một ngọn đuốc sống. Thanh Long và Bạch Hổ không quản thương tích của bản thân, liền chạy đến tiếp trợ, cố gắng dập lửa và trục xuất hỏa kình khỏi người Chu Tước. Lãnh diện tử thần đã bị trọng thương, hỏa kình của anh ta cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng cũng đủ để hạ gục Chu Tước, cô ta nằm im bất động, không rõ sống chết.



Từ trên người Lãnh diện tử thần bỗng mọc ra một lưỡi kiếm sáng lóa ánh bạc. Yên Thùy không biết từ lúc nào đã lẻn đến gần bên Lãnh diện tử thần, bất thần xuất thủ đâm anh ta một nhát chí mạng từ sau lưng, lưỡi kiếm xuyên từ sau ra trước. Lãnh diện tử thần chỉ liếc mắt nhìn thanh kiếm đang đâm xuyên qua người mình, rồi quệt dòng máu chảy ra từ vết thương đưa lên miệng nếm thử, quả thật là một hành động kỳ lạ



Một bóng người bỗng xuất hiện bên cạnh Yên Thùy, giáng thẳng vào mặt cô một cái tát mạnh, nói



“Kiếm vốn là vật dùng để giao tranh một cách chính trực, đường hoàng. Dù anh ta có là kẻ như thế nào đi nữa, việc đâm lén sau lưng vẫn không thể xem là hành vi của 1 võ giả chân chính được”



Yên Thùy trên má đã xuất hiện một vết bàn tay ửng đỏ, cô tức giận toan đánh lại người đó, nhưng người này bỗng thi triển thân thủ quỷ dị tránh né rồi liên tiếp tát tới tấp vào mặt Yên Thùy



Người đó chính là Vấn Thiên, chàng lạnh lùng tung cước đá Yên Thùy văng ra một đoạn khá xa, nghiêm giọng nói



“Nếu tôi còn thấy cô sử dụng kiếm, dù chỉ một lần, tôi sẽ lấy mạng cô ngay đấy “



Từ những ngôi nhà lân cận, hàng ngàn người ồ ạt xông ra, phút chốc đã vây quanh Vấn Thiên và Lãnh diện tử thần. Vấn Thiên trong lòng thầm kêu khổ. Chàng biết rằng hôm nay Lãnh diện tử thần khó mà thoát được, nhưng lại không muốn nhìn thấy cảnh anh ta bị giết. Bằng nhãn quang tinh tường của mình, Vấn Thiên đã nhìn thấy Yên Thùy chuẩn bị đâm lén Lãnh diện tử thần, chỉ trong một sát na, chàng đã đưa ra quyết định, liền xông lên can thiệp một cách vô thức. Và xem ra, chàng đang phải trả giá cho quyết định nóng vội của mình



Vấn Thiên nhìn quanh, khẽ kêu lên




“Nửa người nửa máy, là người của Thiên ngoại giáo. Lại còn có cả người của U Minh tuyệt địa và Thiên Cơ lầu nữa. Xem ra Thiên Cơ đại điển này chính là một âm mưu nhằm dẫn dụ Lãnh diện tử thần ra mặt để tiêu diệt “



Lãnh diện tử thần nhổ thanh kiếm ra khỏi người, ném đi, lạnh lùng nói



“Ta đương nhiên biết điều này”



Anh ta nhìn thẳng vào mắt Vấn Thiên, giọng nói trở nên nhu hòa hơn



“Cảm ơn cậu, chàng trai trẻ. Nhưng ta nghĩ là ta có thể tự lo được. Cậu hãy tìm cách đào tẩu khỏi nơi này thì hơn“



Số người bao vây Vấn Thiên và Lãnh diện tử thần càng lúc càng đông, phút chốc đã lên đến con số mấy ngàn người. Lãnh diện tử thần tuy bị trọng thương, nhưng vẫn tiềm tàng một sức mạnh hủy diệt khó tưởng tượng nổi, Vấn Thiên cũng có thể tính là nhất lưu cao thủ. Liệu họ có thể chống lại cuộc tập kích này ? Mãnh hổ nan địch quần hồ, khó mà nói trước được, nhưng xem ra, kết cục lưỡng bại câu thương là khó tránh khỏi



Từ sau đám người bao vây, giọng nói của Thiên Cơ lão nhân cất lên



“Lãnh diện tử thần đã rơi vào tuyệt lộ. Tất cả hãy xông lên bắt hắn cho ta “



Vấn Thiên bằng thính giác tinh nhạy của mình lại nghe được Thiên Cơ lão nhân nói nhỏ dặn dò thuộc hạ



“Không được giết chết hắn. Cố gắng bắt sống “



Xem ra lão hồ ly này đã có tính toán cẩn thận. Thiên Cơ đại điển lần này mục đích chính không phải là để buôn bán tin tức bí mật mà chính là nhằm vào Lãnh diện tử thần. Không biết loại bí mật nào lại có thể làm Lãnh diện tử thần không quản sống chết tự chui đầu vào tử địa. Cũng không biết Thiên Cơ lão nhân muốn bắt sống Lãnh diện tử thần để làm gì. Vấn Thiên tò mò, rất muốn biết những điều đó, nhưng giờ đây chàng đã bị xem là đồng bọn của Lãnh diện tử thần.Việc trước mắt cần làm là phải thoát khỏi cuộc tập kích quy mô lớn này, còn những bí mật đó đành phải gác sang một bên



Số đông nhân thủ hét to một tiếng vang trời, đồng loạt xông lên tập kích. Vấn Thiên trong lòng than thầm, đối phó từng người có lẽ không thành vấn đề, nhưng đối phó với vài ngàn người một lúc không phải là chuyện đơn giản.



Lãnh diện tử thần nói bằng thanh âm rất nhỏ



“Giết chúng, giết thật thảm khốc, như vậy mới làm giảm đi nhuệ khí của chúng “



Nói rồi, anh ta liền vung tay, hỏa kình lập tức quét qua những người hùng hổ nhất đang dẫn đầu đoàn người. Chỉ trong chớp mắt, họ đã biến thành những bó đuốc cháy rừng rực, gào thét thê lương.Vấn Thiên cũng vung quyền, xuất cước hạ gục vài người đang lăm le tấn công chàng. Có vẻ như chàng vẫn còn do dự, chưa muốn hạ sát chiêu với những người này.



Một luồng sáng u ám xuyên qua đám đông, máu và những bộ phận cơ thể người bắn tung tóe trong không trung trông rất ghê rợn. Một người đã phá vòng vây xông đến đứng cạnh Lãnh diện tử thần, trên tay người đó là một thanh kiếm quái dị trông như cánh tay của ác quỷ vẫn còn nhỏ máu ròng ròng. Người mới đến mặc áo giáp loại nhẹ màu đen, mái dài đỏ rực như lửa tung bay theo gió trông rất ma quái. Đáng sợ hơn nữa là đôi mắt trắng dã và nụ cười man rợ trên khuôn mặt anh ta, dường như đối với anh ta sát nhân chính là niềm vui.



Kiếm khách ma quái nhìn Lãnh diện tử thần, có vẻ oán trách



“Tên xấu xa, đi đánh giết vui vẻ thế này lại không rủ ta theo”



“Việc của ta không cần ngươi quản” – Lãnh diện tử thần trầm giọng buông ra từng chữ



Kiếm khách bĩu môi



“Chết đến nơi rồi còn làm phách nữa. Thật đáng ghét “



Vấn Thiên không nhịn nổi, tò mò hỏi



“Đó là ai vậy Tử thần huynh ?”



Lãnh diện tử thần còn chưa kịp mở miệng thì đám đông đã ồ lên trả lời thay



“Tóc đỏ như lửa, kiếm như cánh tay ác quỷ đi đến đâu đổ máu đến đó, chính là hắn. Sát thần ! “



Lãnh diện tử thần than thở



“Hắn đúng là Sát thần. Cái tên này chỉ mới xuất hiện trong vòng 20 năm trở lại mà thôi. Hắn giống như âm hồn bất tán, cứ bám theo ta mãi, thật là phiền phức vô cùng “



Sát thần nói



“Bởi vì ta thích ngươi mà”



Vấn Thiên rùng mình, thầm nghĩ



“Trời ạ, không ngờ Sát thần lại là một tên biến thái đồng tính.”



Đằng xa, Thiên Cơ lão nhân tái mặt vì sự xuất hiện của Sát thần, nhưng ông ta vẫn mạnh mẽ nói




“Sát thần thì mặc kệ Sát thần chứ. Chúng ta thừa sức thu thập trọn bộ. Các huynh đệ hãy xông lên nào “



Có vẻ như mọi người vẫn còn chút do dự. Một người chỉ thẳng vào mặt Vấn Thiên lớn tiếng hỏi



“Thằng nhóc con, mày là đồng bọn với chúng phải không ? Mau thông báo danh tính “



Vấn Thiên tức tối đáp trả



“Nhóc con mẹ ngươi á. Lão gia đây ngoại hiệu là Tà thần, cùng với Tử thần và Sát thần tự xưng là Tam thần, thiên hạ không ai không biết cả “



Nhiều tiếng xôn xao lại vang lên



“Tà thần này là thế nào vậy ?”



“Sao chúng ta chưa nghe về hắn trước đây nhỉ “



“Thằng nhóc này chỉ khoảng 20 tuổi mà ngông cuồng quá”



………



Sát thần cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, nhìn Vấn Thiên nói



“Ta cũng chưa từng nghe về ngươi. Ngươi xuất đạo đã lâu chưa ?”



Vấn Thiên kiêu ngạo nói



“Tôi mới xuất đạo có mấy tháng thôi, nhưng nhất định sau này sẽ vang danh thiên hạ”



Sát thần cười rất tự nhiên, nói



“Tốt lắm. Hãy chứng tỏ chính mình qua trận chiến này. Ta muốn chơi với ngươi một trò ”



Vấn Thiên hỏi



“Chơi trò gì ? Luật chơi thế nào ? “



Sát thần ung dung nói



“Giết người. Ai giết nhiều hơn sẽ thắng. Kẻ thua phải làm theo 1 điều kiện của người thắng. À, vì ngươi cũng mới xuất đạo nên ta sẽ có chút nhân nhượng. Nếu như số người do ta giết sẽ nhiều hơn gấp 10 lần số người do ngươi giết thì xem như ta thắng. Còn lại thì tính là ngươi thắng. Thế nào ? Chơi với ta không ?”



Vấn Thiên trong lòng cảm thấy ngán ngẩm, nhưng vẫn mạnh miệng



“Chơi thì chơi “



Sát thần cười, trêu chọc



“Để xem sau hôm nay cái tên Tà thần sẽ vang danh thiên hạ, hay là sẽ bị những tên kém cỏi này chôn vùi dưới 3 tấc đất đây “



Vấn Thiên đáp trả lại



“Chưa biết ai chôn ai đâu “