Khiết Nhã nhìn vẻ vui mừng của Khải Nguyên, nói với hắn
“Lúc thiếp vừa hồi sinh từ cõi chết, có 1 tên pháp sư đã đến nơi giam giữ thiếp, định dùng ma thuật chế phục thiếp, nhưng tên này lại bị thiếp giết chết.Thiếp lục trong người hắn, lấy được 1 quyển bí kíp của gia tộc Nervy, nói về thuật triệu hồi thần tướng.Sau này, lúc bị giam giữ, thiếp lấy bí kíp đó ra đọc, cũng tham ngộ được khá nhiều.Thiếp nghĩ, chúng ta có thể dùng thuật triệu hồi đó để làm cho Nhã Ca phu nhân của chàng sống lại “
Khải Nguyên nghĩ ngợi 1 lúc rồi lo âu nói
“Nhưng ...thân xác của Nhã Ca đã tiêu tán hoàn toàn …Ta đã từng thấy 1 thần tướng có thể xác được tạo nên từ hàn băng ngàn năm, không biết liệu chúng ta có thể tạo ra thể xác cho Nhã Ca từ 1 loại nguyên tố nào đó được không … ”
Khiết Nhã có vẻ hơi mất tự tin, ấp úng trả lời
“Theo thiếp biết … nếu thể xác thần tướng đã bị hủy hoại, vẫn có thể tạo ra thể xác mới cho thần tướng … Nhưng phương pháp tạo thành thể xác cho thần tướng lại không được ghi chép trong phần bí kíp mà thiếp đọc.Bí kíp triệu hồi thần tướng gồm có 3 phần, là quyển thượng, trung và hạ.Thiếp chỉ mới đọc được 1 phần của bí kíp đó, là quyển trung, nên cũng không chắc chắn lắm… Nhưng không phải vì vậy mà hết hy vọng, chúng ta có thể tấn công gia tộc Nervy đó để đoạt lấy 2 phần còn lại … “
Khải Nguyên mạnh mẽ nói
“Đúng, chỉ cần có 1 tia hy vọng, chúng ta vẫn phải thử đến cùng.”
Hắn lại suy nghĩ hồi lâu, như phát hiện ra điều gì, liền reo lên
“Ta nghĩ ra rồi.Chúng ta vẫn có thể hồi sinh Nhã Ca 1 cách trọn vẹn được, ta đã có cách”
Khiết Nhã tỏ vẻ chưa hiểu lắm, Khải Nguyên liền giải thích
“Thực sự mà nói, ta vốn không được sinh ra như nhân loại thông thường, mà được tạo thành từ phòng thí nghiệm.Nếu khoa học đã có thể tạo ra ta, sao lại không thể tạo ra Nhã Ca được chứ.Chúng ta sẽ tìm những di vật của Nhã Ca, chắc chắn sẽ tìm thấy vài sợi tóc, hay thứ gì đó có chứa ADN của cô ấy, rồi dùng kỹ thuật sinh sản vô tính để tạo ra thể xác cho cô ấy trong phòng thí nghiệm.Cuối cùng, chúng ta sẽ dùng thuật triệu hồn của nàng để đưa linh hồn Nhã Ca vào thể xác ấy.Như vậy, có thể nói là chúng ta đã hồi sinh được Nhã Ca 1 cách trọn vẹn”
Khiết Nhã lại càng mơ hồ hơn, Khải Nguyên vẫn tiếp tục nói
“Đúng là việc này rất khó, nhưng ta tin là sẽ làm được.Cho dù chỉ còn 1% cơ hội, chúng ta vẫn phải thử, không thể bỏ cuộc được.Ta sẽ cố gắng tìm những nhà khoa học của dự án đó, bắt họ phải làm việc cho ta, sẽ đoạt lấy phần bí kíp còn lại từ gia tộc Nervy.Cho dù phải trả bất cứ giá nào, nhất định ta phải hồi sinh Nhã Ca cho bằng được”
Khiết Nhã nhìn Khải Nguyên, dịu dàng nói
“Cho dù chàng làm gì, thiếp nguyện đi theo hỗ trợ chàng đến cùng, dù phải vào nước sôi lửa bỏng cũng không từ chối”
Khải Nguyên vui mừng ôm lấy Khiết Nhã hôn tới tấp vào khuôn mặt diễm lệ của cô, định “đền bù” cho Khiết Nhã lần nữa, nhưng Khiết Nhã lại khẩn thiết van nài, thế là hắn lại thôi.Ngoài trời vẫn còn tối, Khải Nguyên quá háo hức với hy vọng mới của hắn, không thể nào ngủ được.Hắn cứ nằm cục cựa trên giường , rồi lại cố gắng bắt chuyện với Khiết Nhã để giết thời gian
Hắn mở đầu bằng 1 câu hỏi
“Hôm đó, sau khi ta ngất đi, đã có những việc gì xảy ra ?”
Khiết Nhã hồi tưởng lại
“Sau khi chàng hôn mê, thiếp chỉ kịp che chắn cho chàng khỏi 1 nhát kiếm, sau đó cũng ngất đi.Đến khi thiếp tỉnh dậy, có gặp 1 nam nhân rất đáng sợ, nhưng ông ấy chẳng những không làm hại chúng ta, lại còn trị thương cho thiếp và chàng, sau đó giúp chúng ta giải quyết lũ hấp huyết quỷ còn lại.Thiếp cũng định hỏi ông ta thêm 1 số thứ, nhưng ông ta đã hóa thành vầng sáng bay mất, cứ như là 1 ma thần vậy.”
Khải Nguyên ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lại hỏi
“Có phải nam nhân đó niên kỷ khoảng hơn 40, mái tóc bạc trắng, đúng không ?”
Khiết Nhã lắc đầu
“Nam nhân đó tóc vẫn đen nhánh, niên kỷ chưa đến 30, nhưng thực lực rất đáng sợ”
Khải Nguyên gật gù, như hiểu ra
“Thiên Ma!Chính là ông ta, có lẽ ông ta đã lấy được sức mạnh của Huyết thần, sau đó mới biến hóa thành như vậy.Giờ đây, quan hệ hợp tác giữa ta và Thiên Ma đã kết thúc, sau này thế nào thì khó mà nói trước được”
Khải Nguyên bất giác cười hỏi Khiết Nhã
“Ngày đó, ta dùng ngụy kế để bắt nàng, nàng có giận ta không ?”
Khiết Nhã cười, khuôn mặt hơi ửng hồng đáp
“Đúng là lúc đầu thiếp có chút không phục, nhưng dần dà đi theo chàng, trái tim thiếp đã bị phong thái anh tuấn bất phàm và khí chất cường giả của chàng chinh phục mất rồi”
Khải Nguyên tán gẫu với Khiết Nhã đến khi những tia sáng ban mai đầu tiên bắt đầu xuất hiện.Khiết Nhã nhớ đến trách nhiệm của mình, liền đứng dậy, mặc y phục định xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.Nhưng cô vừa đi được vài bước đã nhăn mặt, lảo đảo như sắp ngã.Khải Nguyên hiểu rõ nguyên nhân, hắn vội bước đến đỡ Khiết Nhã lên giường, mỉm cười, không nói gì cả
Khiết Nhã hờn dỗi nhìn Khải Nguyên nói
“Là do chàng đấy, chàng thật là hư hỏng”
Khải Nguyên cười lớn tiếng nói
“Nàng đã phục thị cho ta 1 thời gian rồi, hôm nay hãy để ta chăm sóc nàng 1 lần vậy”
Nói xong, hắn nhanh chóng mặc y phục rồi bế Khiết Nhã đi xuống nhà bếp.Khoảng nửa giờ sau, những người khác dần dần thức dậy, họ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ khi thấy Khải Nguyên đang ở trong nhà bếp, hoàn toàn tỉnh táo, thần sắc lại lộ vẻ tinh anh vốn có.Mọi người xúm lại dồn dập hỏi thăm, làm cho Khải Nguyên trả lời không kịp, hắn đành ra hiệu cho mọi người im lặng rồi nói
“Ta vẫn ổn, mọi người hãy yên tâm, ta vốn phúc lớn mạng lớn mà”
Kane nhìn Khiết Nhã, như phát hiện ra điều gì, liền tủm tỉm cười ra vẻ trêu chọc.Những người khác thấy vậy, cũng dần dần đoán ra, lại hùa theo Kane, dùng ánh mắt như trêu chọc Khiết Nhã, làm cô xấu hổ đến mức muốn tìm 1 cái lỗ nào đó mà chui vào trốn
Nguyệt Ảnh bước đến trêu chọc Khải Nguyên
“Ngủ 1 giấc hơn nửa năm, anh thật là sung sướng đó.Vừa ngủ dậy lại còn lấy được 1 người vợ xinh đẹp nữa.À, quên mất, mái tóc bạc trắng này rất hợp với anh, trông cũng chính chắn, đàng hoàng hơn trước”
Khải Nguyên không phải tay vừa, liền chọc lại
“Ta không đấu khẩu với cô.Ta sẽ dạy Max 1 số chiêu thức, để anh ta thay ta đối phó với cô nhé”
Max tỏ vẻ không hiểu, ngây ngô hỏi lại
“Chiêu thức gì cơ, thưa chủ nhân ?Nguyệt Ảnh đối xử với tôi rất tốt mà, đâu cần phải đánh cô ấy “
Nguyệt Ảnh nghe thế liền đỏ mặt, kéo Max lại sát bên mình, nói với anh ta
“Không được học những thứ đồi bại từ hắn, nếu không tôi sẽ giận anh đấy”
Không khí trở nên vui vẻ hẳn lên.Thu Thủy cũng hơi ngạc nhiên vì thái độ của Khải Nguyên, nhưng cô không muốn đề cập đến những chuyện buồn nữa, liền đến sát gần hắn, ôm lấy hắn khẽ nói
“Hiện giờ mọi việc đã tạm ổn rồi, anh nên đi đón chị Uyên Thi, Mỹ Huyền và cả Tuyết Lệ về đây”
Khải Nguyên gật đầu nói
“Anh định đi ngay trong sáng nay, thôi, chúng ta ăn sáng nào”
Ăn sáng xong, Khải Nguyên sửa soạn 1 lúc rồi từ biệt mọi người, lái xe thẳng đến sân bay
Hắn đến quầy tiếp tân, hỏi
“Xin cho tôi biết, chuyến bay sớm nhất đến thành phố Tự Do sẽ khởi hành lúc mấy giờ ?Có còn chỗ trống nào trên đó không ?”
Những nhân viên sân bay liền nhìn hắn với vẻ kinh ngạc, 1 người nói
“Anh không biết gì sao ?Phi trường ở thành phố đó đã bị phá hủy.Hiện giờ, không có chuyến bay nào đến đó cả”
Khải Nguyên giật mình, kinh hãi hỏi tiếp
“Có chuyện gì đã xảy ra vậy ?Có thể cho tôi biết được không ?”
1 nhân viên thở dài nói
“Anh giống như người từ trên trời rơi xuống vậy.Cách đây khoảng 1 tuần, ma thần đó đã tấn công thành phố Tự Do, giết chết rất nhiều người và phá hủy hơn phân nửa thành phố.Hiện tại, mọi hoạt động của thành phố đó vẫn chưa khôi phục trở lại”
Khải Nguyên như chết lặng.Lúc này, 1 nam tử phong trần mặc áo khoác da màu đen đứng ở gần đó vô tình nghe thấy, liền chạy đến kéo Khải Nguyên ra 1 góc vắng đề nghị với hắn
“Tôi có 1 chiếc phi cơ cá nhân, có thể đưa anh đến đó.Nhưng anh phải trở về trong ngày, còn nữa, tôi nói trước là chi phí không rẻ đâu”
Khải Nguyên lấy trong người 1 cọc tiền dày cộm đưa cho nam tử đó, hỏi hắn
“Bấy nhiêu đây đã đủ chưa”
Nam tử đếm tiền rất cẩn thận rồi gật đầu
“Tạm đủ rồi, chúng ta hãy tranh thủ khởi hành ngay bây giờ”
3 giờ đồng hồ sau, ở thành phố Tự Do đã xuất hiện 1 nam nhân mái tóc bạc trắng nhưng khuôn mặt vẫn còn trẻ trung, tinh anh.Khải Nguyên đi khắp các con đường của thành phố Tự Do.Hắn dường như không thể tin vào mắt mình nữa, thành phố Tự Do hoa lệ giờ đây đã trở nên điêu tàn như vừa trải qua 1 vụ oanh tạc bằng bom hạng nặng vậy.Ngôi nhà cũ của Khải Nguyên cũng bị hủy diệt, làm cho hắn lại càng lo lắng hơn nữa.Khải Nguyên dựa theo ký ức của hắn, tìm đến chỗ Kỳ Lân tiên sinh, nhưng khi đến nơi hắn lại chỉ thấy 1 đống đổ nát của nơi từng là 1 tòa cao ốc tráng lệ.
Dò hỏi 1 lúc lâu, cuối cùng Khải Nguyên cũng tìm đến được trụ sở mới của tổ chức Kỳ Lân.Hắn rất ngạc nhiên khi thấy người lãnh đạo của tổ chức đó lại là 1 người khác, không phải Kỳ Lân tiên sinh.Nhưng thật may cho hắn, chỉ vài phút sau hắn đã nhìn thấy 1 bóng dáng quen thuộc, chính là tên tiểu tử Lâm Tuấn.
Khải Nguyên lập tức dẫn Lâm Tuấn ra khỏi trụ sở của tổ chức Kỳ Lân, đến 1 góc đường vắng rồi hỏi hắn
“Có việc gì vừa xảy ra vậy ?Kỳ Lân tiên sinh đâu ? Có thể dẫn ta đi gặp ông ấy được không ?”
Lâm Tuấn nét mặt hiện ra vẻ kinh hoàng run rẩy nói
“1 tuần trước, bỗng dưng xuất hiện 1 ma thần có sức mạnh khủng khiếp vô cùng.Ma thần này cũng có dị năng giống như huynh, nhưng mạnh hơn rất nhiều.Ma thần tung hoành như chỗ không người, quân đội và cảnh sát cũng đành bó tay, rồi hắn ta tấn công đến tổng đàn … Kỳ Lân tiên sinh cũng không thể tiếp nổi chiêu thứ 2 của ma thần đó, bị ma thần đánh tan xác, rất thê thảm.”
Khải Nguyên thở dài, trầm tư hồi lâu rồi lại hỏi Lâm Tuấn
“Ta có từng gửi 2 nữ nhân và hài tử của ta cho Kỳ Lân tiên sinh, nhờ ông ấy tìm cho họ 1 chỗ trú ẩn an toàn.Giờ đây, ông ấy đã chết … Đệ có cách nào giúp ta tìm được họ không ?”
Lâm Tuấn nhăn trán suy nghĩ 1 lúc rồi ra vẻ bó tay nói
“Đệ cũng chịu thua.Theo tính cách của Kỳ Lân tiên sinh thì đệ biết ông ấy sẽ không thu xếp cho họ ở lại thành phố Tự Do đâu.Còn tung tích của họ thì quả thật khó mà tìm được.Tổng đàn đã bị phá hủy, chắc là những tư liệu về họ cũng không còn nguyên vẹn.Hơn nữa, tất cả tư liệu đều được mã hóa, chỉ có Kỳ Lân tiên sinh mới có thể giải mã và đọc được.Cho dù có tìm lại được những tư liệu đó, e là chúng ta cũng đành bó tay thôi …”
Khải Nguyên thẫn thờ 1 lúc lâu, hắn dựa lưng vào tường cắn chặt môi suy nghĩ 1 lúc lâu rồi nói
“Ta đã suy nghĩ kỹ rồi.Ta sẽ không tìm họ nữa…”
Lâm Tuấn rất ngạc nhiên, hỏi
“Vì sao vậy ?Huynh không cần họ nữa sao ?”
Khải Nguyên chua xót nói, giọng hắn tựa như đứt quãng
“Họ là những người vô tội, họ xứng đáng được sống 1 cuộc sống bình an, êm đềm và hạnh phúc.Con của ta … ta mong muốn nó có thể lớn lên bình thường như những đứa trẻ khác.Có lẽ thê tử của ta sẽ buồn 1 chút vì ta, nhưng thời gian trôi qua sẽ dần dần mang nỗi buồn đó đi, họ sẽ có thể tiếp tục sống 1 cuộc đời bình an…Có thể họ sẽ gặp được 1 người tốt hơn ta, có thể đem lại hạnh phúc thực sự cho họ...Ta chỉ mang lại cho họ sự lo lắng, bất an và nỗi đau thôi…Những ân oán của ta quả thật rất phức tạp, bất cứ lúc nào, tính mạng của họ cũng có thể bị đe dọa … Ta thật sự không thể bảo vệ họ …”
Từng hình ảnh về cái chết của Nhã Ca lại hiện ra trong đầu Khải Nguyên, nỗi đau như cào xé tâm hồn hắn, giọng nói của hắn như lạc hẳn, đôi vai run rẩy như sắp khóc.Hắn cố gắng chống tay vào 1 bức tường xiêu vẹo để đứng vững.
Khải Nguyên ngưng lại 1 lúc rồi cay đắng nói tiếp
“Hãy hứa với ta, nếu đệ tìm được những tư liệu đó, hãy hủy tất cả đi, để không ai có thể đọc được chúng nữa.”
Lâm Tuấn gật đầu, hứa chắc với Khải Nguyên.2 người nói chuyện thêm vài câu nữa rồi chia tay.Khải Nguyên đi đến chỗ viên phi công đang chờ hắn, sau đó khởi hành về lại Singapore.Khi hắn trở về, mọi người rất ngạc nhiên, nhưng nhìn thấy vẻ mặt trầm tư và đôi mắt u buồn của Khải Nguyên, họ lại im lặng không hỏi hắn điều gì cả
Khải Nguyên cố gắng tập trung vào kế hoạch hồi sinh Nhã Ca, để xua tan đi những tâm sự đang đè nặng trong lòng hắn.Hắn vào phòng, đóng cửa lại rồi ngồi 1 mình tính toán
“Ta chỉ còn chưa đến 5 triệu USD, chắc là không đủ chi phí để xây dựng phòng thí nghiệm, trả tiền cho nhân viên.Phải kiếm thêm 1 ít nữa … Chà, kiếm tiền như thế nào nhỉ … Không lẽ lại đi đấu lôi đài nữa … “
Khải Nguyên vò đầu bứt tai suy nghĩ hồi lâu rồi như phát hiện điều gì đó, mừng rỡ reo lên
“À đúng rồi, chẳng phải bọn ma cà rồng rất giàu sao, chúng lại là tử địch của nhân loại nữa.Hơn nữa, ta cũng đã gây ra không ít thâm thù huyết hận đối với chúng rồi.Ta có thể đi tìm chúng, sau đó tiêu diệt và đoạt lấy tài sản của chúng, như vậy đúng là 1 công đôi việc.Ta đúng là thiên tài mà, ha ha ha”
Trong mắt Khải Nguyên lại ánh lên vẻ tà dị, hắn tự nhủ
“Ban đầu ta đã muốn yên phận, nhưng bọn ma cà rồng các ngươi đã ép ta.Thế thì đừng trách ta nhé”
Khải Nguyên đang thích thú với sáng kiến của mình thì bỗng nghe giọng Khiết Nhã từ phía sau
“Tướng công, người đang làm gì thế ?”
Khải Nguyên xoay người lại, phóng đến ôm lấy Khiết Nhã vào lòng, cười lớn nói
“Ta đang suy nghĩ làm sao để đối phó với nàng đấy.Hắc hắc, xem nào, nàng quả thật là đẹp, càng nhìn nàng, ta lại càng bị nàng câu dẫn phải làm cái việc ấy.Ta muốn yêu nàng trọn đêm,nàng có đồng ý không nào ?”
Trong lúc đang nói, song thủ ma mãnh của Khải Nguyên cũng tranh thủ loạn động, nhanh thoăn thoắt cởi bỏ toàn bộ y phục của Khiết Nhã, lại còn vuốt ve, kích động không ít lần lên những vị trí nhạy cảm đầy mê hoặc trên thân thể nữ nhân.Phút chốc, trong lòng Khiết Nhã cảm thấy 1 cảm giác rạo rực khó tả, thân thể cô uốn éo như hưởng ứng sự kích thích từ đôi tay của Khải Nguyên, từ nơi thầm kín đã bắt đầu ẩm ướt.Đôi tay trắng trẻo mềm mại của Khiết Nhã cũng không hiền lành gì, liên tục tấn công bộ ngực cường tráng của Khải Nguyên, cũng không bỏ qua cho thần thương huynh đệ quái ác của hắn
Khải Nguyên đùa nghịch vài phút nữa rồi bắt đầu cuộc chinh phạt của hắn.Mưa gió bão bùng liền nổi lên, từ miệng Khiết Nhã lại phát ra vô số hồ ngôn loạn ngữ đầy mị hoặc, đôi gò bồng đảo như nhấp nhô theo từng đợt sóng tình, khiến cho Khải Nguyên lại càng si mê hơn nữa.Động tác của hắn càng lúc càng gấp rút, như biểu lộ tất cả sự tham lam, hoang dã vốn có.Khiết Nhã vốn chưa hồi phục hẳn, nên chỉ duy trì được nửa giờ rồi mềm rũ gục lên người Khải Nguyên thở dốc.1 lúc sau, dường như phục hồi đôi chút, cô lại khiêu chiến với hắn lần nữa để rồi bị đánh bại nhanh chóng và thê thảm hơn.Khải Nguyên thấy tội nghiệp, liền thu hồi bảo bối của hắn, lại nhẹ nhàng vuốt ve xung quanh mật động huyền bí của Khiết Nhã, như muốn xoa dịu cơn đau hắn vừa gây ra cho cô
Hắn thầm nghĩ
“Thì ra dâm nữ cũng rất thú vị đấy chứ.Thế mà sao trước đây ta lại chê nhỉ, thật là ngu ngốc mà”
Khiết Nhã dường như không thể chịu đựng thêm, cô nhăn mặt yếu ớt nói
“Phu quân … chàng định giết thiếp thật sao … đừng làm vậy nữa mà … thiếp chết mất thôi …”
Khải Nguyên cười, như trêu chọc
“Ta vẫn còn muốn …”
Khiết Nhã co mình chui vào trong chăn như trốn tránh, lại khẽ bảo hắn
“Chàng đi tìm Thu Thủy đi, thiếp đã thật sự bó tay rồi”
Khải Nguyên cảm thấy đây là ý hay, liền khoác trên người 1 manh áo mỏng, đi vào phòng Thu Thủy đánh cho cô 1 trận tơi bời rồi trở lại bên Khiết Nhã.Hắn lại động tay đùa nghịch với đôi ngọc nhũ của Khiết Nhã, làm cô phải thức giấc, lên tiếng như van nài
“Đừng mà … phu quân … đừng trêu chọc thiếp nữa …”
Khải Nguyên dừng tay cười nói
“Hôm nay thế là tạm đủ rồi.Có lẽ ta sẽ để nàng nghỉ ngơi vài ngày, sau đó, chúng ta sẽ có nhiều việc phải làm đấy”
Khiết Nhã không nói thêm gì nữa, phút chốc đã chìm vào giấc ngủ
Suốt 3 ngày hôm sau, Khải Nguyên cố kìm nén con ma háo sắc trong lòng hắn, để 2 người đẹp nghỉ ngơi.Hắn tìm David, lấy lại thanh kiếm của mình rồi thường xuyên rút nó ra khỏi vỏ ngắm nghía ra vẻ đắc ý.
Sáng ngày thứ 4, hắn tập trung mọi người lại, phân phó
“Chúng ta sẽ rời khỏi nơi đây 1 thời gian.Mọi người hãy chuẩn bị vũ khí và những vật dụng cần thiết.Chúng ta sẽ lại chiến đấu tiếp với bọn hấp huyết quỷ đó”
Khải Nguyên nói xong ,liền đi đến bên Max bảo anh ta
“Cậu phải ở nhà, ta có nhiệm vụ khác cho cậu”
Max tò mò hỏi
“Nhiệm vụ gì, thưa chủ nhân ?”
Khải Nguyên cười đáp
“Ở nhà trông nhà, sau này, khi bọn ta trở về, cậu phải chịu trách nhiệm thanh lý những chiến lợi phẩm mà bọn ta thu hoạch được”
Khải Nguyên lại bước đến trước mặt Nguyệt Ảnh, cười nhạt nói
“Cô cũng phải ở nhà, phụ giúp Max quản lý công việc”
Nguyệt Ảnh cười, vặn lại
“Anh không sợ tôi trộm tiền của anh rồi bỏ trốn sao ?”
Khải Nguyên lắc đầu, nghiêm túc nói
“Cô đúng là rất ác khẩu, nhưng tâm địa lại lương thiện, ta tin cô”
Hắn lại nói khẽ vào tai Nguyệt Ảnh
“Đừng quên, ta có thể đọc được suy nghĩ của cô đấy”
Nguyệt Ảnh đỏ bừng mặt, cáu gắt
“Tôi cấm anh đấy, không được làm như thế”
Khải Nguyên mặc kệ cô ta, lại thì thầm vào tai Max điều gì đó, anh ta lập tức trợn mắt ra vẻ ngạc nhiên rồi lại đỏ mặt như xấu hổ.
Khải Nguyên dặn dò xong xuôi, liền dẫn David, Kane, Thu Thủy và Khiết Nhã đi, bắt đầu cuộc chinh phạt mới của hắn
Con đường của cường giả, dường như được tạo dựng nên bởi máu và chiến trận