Huyết Hận

Chương 57: Đã từng hoàn mỹ










Thụy Sĩ là một quốc gia nhiều đồi núi với những phong cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp trên dãy núi Alps như những đỉnh núi cao, những dòng sông băng và nhiều hồ nước đẹp.Khí hậu ôn hòa, mát mẻ khiến nơi đây trở thành 1 địa điểm du lịch lý tưởng mà nhiều người muốn đến



Sau nhiều giờ ngồi máy bay, Khải Nguyên cuối cùng cũng đã đến Zurich.Việc đầu tiên hắn làm là mua cho Khiết Nhã vài bộ y phục rồi tìm 1 chỗ kín đáo để cô ta hiện thân và mặc y phục.Lúc Khiết Nhã mặc y phục xong, Khải Nguyên quay lại nhìn cô ta, khẽ càu nhàu



“Nếu ta mà biết ma thuật khống chế cô, thế nào ta cũng sẽ làm cho cô bất động rồi ném cô ở nhà, thật là phiền toái quá đi”



Khiết Nhã cười hồn nhiên nói



“Nhưng tướng công không biết, và cũng sẽ không học được.Nô gia vẫn sẽ đi theo tướng công.Bảo vệ và hầu hạ tướng công là trách nhiệm của nô gia mà”



Nghe thế, Khải Nguyên cũng đành bó tay, hắn dẫn Khiết Nhã rời khỏi sân bay, sau đó dò hỏi địa chỉ của trụ sở tập đoàn Urlan tại Zurich.Khải Nguyên cố ý tìm đến mướn phòng ở 1 khách sạn gần trụ sở tập đoàn Urlan để tiện việc điều tra



Sau vài ngày theo dõi, vào đêm hôm đó Khải Nguyên mừng rỡ khi thấy 1 bóng người mặc áo choàng đang đi ra từ trụ sở tập đoàn Urlan.Hắn liền nhanh chóng rời khỏi khách sạn, bám theo bóng người đó.Bóng người tiếp tục di chuyển rất tự nhiên qua nhiều khu phố, cuối cùng lại chui vào 1 con hẻm vắng vẻ.Khải Nguyên lập tức theo sát.Đến 1 đoạn đường khá tối, bóng người lập tức quay lại, vung trảo tấn công Khải Nguyên.Khải Nguyên liền đưa tay gạt lấy trảo thủ đó, người mặc áo choàng vừa thấy mặt hắn liền dừng tay lại.Khải Nguyên đã nhận ra từ đầu, đây chính là Yul, thuộc hạ lần trước đã đến đưa Milena đi



Hắn lập tức hỏi



“Nói cho ta biết, Milena hiện giờ đang ở đâu ?Có việc gì đã xảy ra với cô ấy ?”



Yul cúi đầu đáp



“Thưa cô gia, tiểu thư hiện đang ở 1 biệt thự của gia tộc Urlan.Mọi việc vẫn ổn, chỉ là tiểu thư quá bận rộn không thể gặp được người thôi”



Khải Nguyên lại hỏi




“Có thể đưa ta đến đó không ?”



Yul lại xua tay, nói



“Không thể được, địa phương đó vốn là trọng địa của gia tộc Urlan.Cô gia không thể đến đó được.Xin cô gia cho thuộc hạ biết địa chỉ của người, thuộc hạ sẽ thông báo lại cho tiểu thư”



Khải Nguyên gật đầu, lại đọc địa chỉ khách sạn hắn đang ở cho Yul.Sau đó hắn lại hỏi han cô ta 1 lúc lâu rồi mới rời đi.Về đến khách sạn, Khải Nguyên nằm trên giường suy nghĩ vẩn vơ.Có khi nào Milena vì gia tộc của mình mà bỏ rơi hắn hay không ?Rất có thể lắm chứ, cô ta đã bỏ đi lâu như vậy mà.Nếu vậy, hắn sẽ như thế nào đây ?Sẽ vui mừng vì thoát được 1 oan gia, hay là sẽ đau buồn như mất đi 1 thứ gì đó quý giá nhất.



6 năm đầu tiên của cuộc đời, đối với Khải Nguyên mà nói, trên đời gần như không có gì quan trọng bằng việc chiến thắng trong các trận đấu.Nhưng kể từ khi gặp được Nhã Ca và những nữ nhân khác, quan niệm của hắn đã thay đổi.Những nữ nhân đó chính là 1 phần quan trọng trong cuộc sống của hắn.Có thể khi ở bên cạnh họ, hắn không nhận ra được, nhưng có thể khi đã xa nhau rồi, hắn mới nhận ra sự quan trọng của họ trong cuộc đời hắn.



Cảm giác của sự chia ly, những kỷ niệm đầu ấp tay gối lại hiện về làm cho trong lòng Khải Nguyên dâng trào lên 1 cảm xúc khó tả.Phải chăng mối quan hệ giữa hắn và Milena chỉ là sự ham muốn nhục thể ?Có thể đã từng là như vậy.Nhưng khi chứng kiến những giọt lệ của Milena rơi ra vì hắn, khi hắn bị trúng băng phong của Veronica; chứng kiến sự hy sinh của Milena, sẵn sàng chấp nhận cái chết để không làm hại hắn trong cơn điên cuồng khát máu; và vô vàn lời yêu thương chân thật mà cô ta đã nói với hắn; trong lòng hắn chợt xuất hiện 1 thứ cảm xúc đặc biệt, hoàn toàn khác hẳn với sự ham muốn nhục dục.Phải chăng đó là tình yêu ?Tình yêu là gì ? Không ai giải thích được! Vì sao lại yêu ? Không ai có thể biết được…



Khải Nguyên bất chợt nhìn sang Khiết Nhã, liền bắt gặp ngay ánh mắt đắm đuối của cô ta.Hắn hơi tức mình, bèn nhìn chằm chặp vào đôi mắt của cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống.Sắc mặt Khiết Nhã hơi lộ vẻ thẹn thùng nhưng ánh mắt vẫn không thay đổi, lại càng thêm mơ màng.Khải Nguyên cũng phải thừa nhận là đôi mắt của cô ta rất đẹp, tròn to và trong sáng vô cùng, ánh mắt đắm đuối đó cũng thật là dụ hoặc vô cùng.Thế là họ cứ nhìn nhau hàng mấy giờ liền, cuối cùng Khải Nguyên đành lên tiếng



“Ta thua cô rồi, thật là lì lợm quá đi”



Khiết Nhã bẽn lẽn nói



“Đôi mắt của tướng công thật có 1 sức thu hút rất mãnh liệt, nô gia cứ muốn nhìn mãi mà thôi”



Khải Nguyên lại hỏi



“Tối nào cô cũng vào phòng ta, len lén ôm ta ngủ, đúng không ?”



Khiết Nhã cúi mặt nói



“Nô gia xin lỗi, nhưng chân khí của tướng công thuộc loại chí cương chí dương, có thể hóa giải được tử khí trên người nô gia.Nếu được ôm tướng công như vậy, chỉ 1 thời gian ngắn nữa thôi, nô gia sẽ trở lại giống 1 nữ nhân bình thường, lúc đó tướng công sẽ không ghét bỏ nô gia nữa, nô gia cũng sẽ hầu hạ tướng công thật chu đáo hơn”



Khải Nguyên thở dài, gật đầu đồng ý.Thật sự thì Khiết Nhã cũng không đến nỗi đáng ghét, chỉ vì lúc trước cô ta từng đối địch với hắn, lại muốn thu phục hắn làm nô bộc nên hắn mới có chút ác cảm với cô ta



Vài ngày sau, Yul lại đến chỗ Khải Nguyên, đưa cho hắn 1 tấm bản đồ.Cô ta nói



“Tiểu thư đã đồng ý gặp cô gia, nhưng chỉ muốn gặp 1 mình cô gia.Thời gian là tối nay, lúc 9 giờ, địa điểm gặp gỡ được đánh dấu trên bản đồ này, xin cô gia đến đúng hẹn”



Nói xong, Yul không đợi Khải Nguyên trả lời đã hóa thành hắc khí bay mất.Khải Nguyên xem kỹ tấm bản đồ, thì ra địa điểm đó lại là 1 sân golf cách thành phố vài chục cậy số.Đến tối, chỉ mới 6 giờ, Khải Nguyên đã đón taxi đi đến sân golf đó.Đến 8 giờ thì hắn đã đến nơi, liền nhảy qua tường rào mà vào, lại leo lên 1 cây to ngồi đợi.1 giờ chờ đợi trôi qua rất lâu, với nhiều cảm giác lo âu, hồi hộp xen lẫn với sự mong đợi, khao khát.Đến hơn 9 giờ, vẫn chưa thấy Milena xuất hiện, Khải Nguyên nhảy khỏi cành cây, bồn chồn đi lại trên bãi cỏ.Cảnh đêm hoang vắng, gió thổi đìu hiu càng làm cho tâm trạng hắn trở nên lo âu hơn



Khải Nguyên bỗng nghe sau lưng 1 giọng nữ nhân khẽ gọi



“Diệp Khải Nguyên”



Theo phản xạ, hắn liền quay lại, lập tức nhìn thấy Milena đang đứng gần đó.Nét mặt cô ta có biểu hiện rất lạ, dường như có 1 đám sương mù đang vây quanh khuôn mặt của cô ta, tạo nên 1 vẻ u uất rất khó đoán.Khải Nguyên chợt chết lặng người, chưa bao giờ Milena gọi hắn bằng tên gọi đó cả



Milena nhìn Khải Nguyên, giọng nói vẫn lạnh lùng



“Chàng không phải là Thiên Ma, đúng không ?”



Khải Nguyên như chết trân tại chỗ, thế là thân phận hắn đã bị lộ, hắn không nghĩ ra nguyên nhân tại sao lại như vậy.Thiên Ma thật sự sẽ không đời nào đi gặp Milena, cũng không bao giờ nói sự thật cho cô ta.Vậy vì sao cô ta lại biết được …



Khải Nguyên chầm chậm nói




“Ta … đã từng là Thiên Ma … nhưng giờ thì không phải.Thiên Ma thực sự đã rời khỏi cơ thể của ta … Ông ta đã về với thể xác thật của ông ta”



Quanh người Milena, hắc khí cuồn cuộn nổi lên như 1 trận cuồng phong, mắt cô ta đã tuôn lệ, cô ta vừa khóc vừa nói



“Tại sao … tại sao lại gạt ta ?”



Khải Nguyên cảm thấy khổ tâm vô cùng, điều mà hắn sợ cuối cùng cũng xảy đến.Kim làm sao giấu được trong bọc, giấy không thể nào gói được lửa.Hắn nói với giọng rất thê lương



“Chỉ vì bất đắc dĩ … Sau đó sự việc diễn tiến rất nhanh, ta không kiểm soát được nữa … Ta đã lừa dối nàng về thân phận của ta … Nhưng nàng hãy tin ta … Vẫn có 1 điều luôn là sự thật …Đó là thực sự ta cũng rất yêu nàng”



Ánh mắt Milena đỏ rực như máu, cô ta gào to



“Không ! Không ! Ta không thể chấp nhận.Số phận vì sao lại trêu đùa với ta như vậy ?Vì sao? Vì sao …..”



Nói rồi cô ta phóng nhanh đến chỗ Khải Nguyên, 5 ngón tay chứa đầy hắc khí tạo thành 1 ma trảo uy lực tưởng như có thể dời núi lấp bể, tấn công vào ngực hắn.Khải Nguyên đứng lặng im, không tránh né cũng không vận công hộ thể.Chính hắn đã làm tổn thương trái tim nặng tình của Milena, hắn muốn trả giá cho việc mà mình đã gây ra



Lúc ma trảo đã đến sát ngực Khải Nguyên, 1 bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo, được bao bọc bởi làn khí xanh lục liền hiện ra đỡ lấy.Một tiếng nổ vang lên như sấm, dư kình phá nát cả 1 vùng cỏ lớn.Khiết Nhã bị chấn văng ra xa, cô ta lảo đảo đứng dậy, khóe miệng rỉ máu.Rõ ràng tu vi của Khiết Nhã cũng không tầm thường như cô ta nói, có thể tiếp được 1 chiêu toàn lực của Milena.Nhưng hiện giờ, không có hình nhân thế mạng, cơ thể Khiết Nhã lập tức gánh chịu nội thương trầm trọng



Khải Nguyên nhìn Khiết Nhã, thở dài nói



“Đây là ân oán của ta, xin cô đừng xen vào”



Khiết Nhã nước mắt ràn rụa nói



“Không được, tính mạng của tướng công cũng là tính mạng của nô gia.Nô gia thực sự không muốn chết.Với tu vi của tướng công, nếu đánh không lại cô ta, vẫn có thể đào tẩu được mà.Người hãy mau chạy đi”



Khải Nguyên bước đến ôm Khiết Nhã vào lòng, dùng ngón tay nhẹ nhàng chùi vệt máu trên khóe môi của cô, khẽ nói



“Ta biết, nhưng sai lầm là do ta gây ra, ta phải tự gánh lấy.Hãy tôn trọng quyết định của ta”



Hắn lại hướng về phía Milena, nói



“Nếu nàng vẫn còn muốn giết ta, hãy ra tay đi.”



Milena trên mặt vẫn ràn rụa nước mắt, lại lao nhanh về phía Khải Nguyên.Nhưng ma trảo của cô ta vừa chạm nhẹ vào ngực hắn đã dừng lại, Milena lại ôm mặt òa lên khóc nức nở.



Từ sau lưng Milena, 1 giọng nói vô cảm vang lên



“Giết hắn đi, nếu như cô có thể”



Milena quay lại thì thấy 1 thân ảnh đang phiêu hốt trong không gian.Người đàn ông tóc trắng này mới chính là Thiên Ma thực sự, người mà cô đã từng si mê và tưởng nhớ suốt hàng trăm năm.Khải Nguyên vừa nhìn đã biết đây chỉ là ảo ảnh của Thiên Ma.Hắn không biết được ông ta hiện thân có phải để giúp hắn hay không, liền tập trung theo dõi



Giọng nói của Thiên Ma vẫn đều đều



“Thật sự mà nói, lúc nãy chính là cơ hội tốt nhất của cô, vì hung tính của cô lúc đó đã thực sự bộc phát cực độ, che mờ lý trí.Nhưng bây giờ e là cô không thể **ng đến hắn được.Lý do vì sao thì trong lòng cô hiểu hơn ai hết, ta không cần phải nói ra”



Thiên Ma lại chỉ tay vào Khải Nguyên mà nói



“Đúng là lúc đầu, chỉ vì bảo toàn tính mạng mà hắn đã gạt cô, nhưng sau đó hắn đã có 2 cơ hội để giết cô nhưng hắn đã không làm thế.Cô không nhớ sao, chính hắn đã cứu cô khỏi tay thần tướng băng giá đó.Sau đó lại dùng máu của mình dập tắt hung tính của cô, thay vì giết chết cô trên hoang đảo.Điều này chứng tỏ là hắn đã phát sinh tình cảm với cô, và cô cũng không thể phủ nhận được mình cũng có không ít cảm tình với hắn”



Milena nhào đến định ôm lấy Thiên Ma, nhưng chỉ ôm vào 1 vùng hư không.Cô ta liền nói với giọng run rẩy




“Nói cho ta biết, có phải chàng đã biết việc này từ đầu ?Tại sao chàng lại để nó diễn ra ?Trong lòng chàng có hình bóng của ta hay không ?”



Thiên Ma nói bằng giọng vô tình



“Thật sự mà nói, ta không hề có chút tình cảm gì với cô.Năm xưa, ta chỉ lợi dụng cô để có được 1 số công pháp có lợi cho việc tăng tiến tu vi của ta mà thôi.Tất cả chỉ là đóng kịch, ta không hề có chút tình cảm nào với cô cả.Giờ mục tiêu của ta đã hoàn thành, hiện tại ta có thể 1 chiêu giết cô tại đây mà không cảm thấy áy náy gì.Nhưng điều đó là không cần thiết, bởi vì cô chẳng bao giờ làm gì nổi ta, cứ để cô sống sẽ hay hơn”



Thiên Ma lại cười 1 tràng dài rồi nói tiếp



“Tình cảm của cô và ta trong quá khứ chỉ là 1 ảo tưởng.Trong lòng cô thì đó chính là 1 ảo tưởng hoàn mỹ.Phải, đã từng là hoàn mỹ.Nhưng bây giờ, ảo tưởng đó đã đến lúc nên sụp đổ rồi.Nên nhớ, kẻ đứng trước mặt cô mới chính là người duy nhất trên đời thực sự yêu cô, không vì lý do gì cả… Còn tất cả những nam nhân còn lại trên đời, kể cả ta, đều chỉ muốn lợi dụng cô cho mục đích riêng của họ mà thôi”



Milena ôm đầu, gào lớn



“Ta không muốn nghe … Ta không muốn nghe nữa … Tất cả các người đều là giả dối …Số phận… Vì sao lại đối xử với ta như vậy …. “



Milena lập tức hóa thành hắc khí bay mất.Khải Nguyên chỉ thở dài nhìn theo cô ta, trong mắt hắn tựa hồ như có 2 giọt lệ sắp rơi ra.Milena vừa mất dạng 1 lúc, Thiên Ma lại hiện ra bên cạnh Khải Nguyên, ông ta cầm tay Khiết Nhã xem xét 1 lúc rồi vận công giúp cô ta trục xuất hắc khí ra khỏi cơ thể.



Xong việc, Thiên Ma nhìn Khải Nguyên nói



“Việc là do ta gây ra, nay ta đã giải quyết xong.Ngươi cứ yên tâm, từ nay trở đi, cô ta sẽ không làm hại ngươi được đâu”



Khải Nguyên hơi ngạc nhiên hỏi



“Vì sao ông lại chắc chắn như vậy ?”



Thiên Ma nở nụ cười bí ẩn nói



“Ta đã nhìn ra được, cô ta đã mang trong mình hài tử của ngươi.Ta dám chắc là cô ta sẽ không bỏ đứa bé đó đâu, cũng như sẽ không thể nào xuống tay được đối với ngươi.Bản tính của cô ta vốn là rất nặng tình mà”



Khải Nguyên sững sờ, trong lòng hắn như bị dội 1 gáo nước lạnh.Thiên Ma nhìn sắc mặt đang biến đổi phức tạp của hắn rồi lại nói



“Khi cô ta nghĩ thông suốt, cô ta có thể sẽ tự quay về với ngươi thôi.Cũng có thể là ngày mai, cũng có thể là vài năm nữa, hoặc là không bao giờ.Ngươi cũng có rất nhiều nữ nhân mà, ta tin nếu cô ta không trở lại, ngươi vẫn có thể quên được cô ta”



Rồi ông ta lại bảo Khải Nguyên



“Hãy trở về đi, nếu còn có duyên sẽ còn gặp lại, còn nếu như duyên phận đã hết thì không nên cưỡng cầu.Cường giả phải thực sự kiên cường, đừng để nhu tình nhi nữ làm cho ngươi trở nên yếu đuối”



Khải Nguyên đứng lặng im 1 hồi lâu rồi lại thở dài, trong lòng hắn cảm thấy như có cái gì đó vừa tan vỡ ra.Hắn nắm tay Khiết Nhã, dẫn cô trở về khách sạn



Khi bóng dáng của 2 người, Khải Nguyên và Khiết Nhã đã rời xa, Thiên Ma lại nở nụ cười bí ẩn nói thầm



“Khải Nguyên, chưa đến lúc ta cho phép ngươi chết thì ngươi không thể chết được đâu.Ta vẫn còn có việc để cho ngươi làm”