Huyết Hận

Chương 52: Hỏa long










Bến cảng B5 – Singapore



1 chiếc xe cần cẩu đang bốc dỡ 1 container lớn từ đống container mới nhập cảng.Đang di chuyển 1 container, người công nhân điều khiển cần cẩu không hiểu vụng về thế nào lại làm rơi container đó xuống đất.1 tiếng động lớn vang lên, container bị chấn động khá mạnh, cửa container lập tức bung ra.May sao, không có ai bị thương trong tai nạn này



Đám công nhân cảng liền bỏ dở việc đang làm, chạy đến hiện trường.1 người có vẻ như là quản đốc leo lên xe cần cẩu, lên tiếng mắng người điều khiển



“Anh thật vô dụng.Nếu số hàng trong đó có việc gì thì anh phải chịu trách nhiệm bồi thường đấy”



Người điều khiển cần cẩu tái mặt, liền tắt máy, nhảy xuống chạy đến xem xét container.Vừa nhìn thấy thứ ở trong container, anh ta tái mặt kêu to



“Cái gì thế này, ôi lạy Chúa !”



Trong container lúc nhúc những sinh vật có hình dạng như con đ**, nhưng kích thước to bằng vài ngón tay.Chúng đang thoát khỏi những thùng chứa đặc biệt, bò ra ngoài.Người công nhân lập tức bỏ chạy, nhưng bọn đ** to lớn đó lại không đuổi theo anh ta mà toàn bộ bò rất nhanh ra phía biển, sau đó phóng xuống nước mất tích



Những người ở xung quanh vẫn chưa hết kinh hoàng thì dị biến lại xảy ra.Từ trong container bước ra 1 nữ nhân gần như lõa thể.Nữ nhân này dáng người thon thả, bộ ngực vun cao, da dẻ trắng như băng tuyết, khuôn mặt hơi gầy nhưng vô cùng thanh tú phối hợp cùng ngũ quan hoàn mỹ tạo nên 1 nét đẹp như hút hồn người nào nhìn phải, suối tóc đen tuyền, mượt mà lại làm cho vẻ đẹp quyến rũ ấy thập phần ôn nhu, mê hoặc lòng người.Lập tức, tất cả những người ở đó đều si ngốc mà nhìn cô ta, đũng quần 1 vài người đã nhô cao như 1 cái lều nhỏ



Nữ nhân nở nụ cười rất quyến rũ, bước đến giữa đám công nhân.Những ánh mắt lại càng si ngốc thêm bội phần.1 số người không kiềm chế được đã động tay ve vuốt làn da trắng ngần ấy.Lạ thay, nữ nhân không có vẻ phản đối mà cử chỉ vẫn khoan thai, tự nhiên như cũ



Cô ta cất giọng trong trẻo nói



“Mọi người có thể cho ta 1 vật được không ?”



Đám công nhân liền lao nhao lên



“Được, được, cô muốn gì cũng được cả “



Ánh mắt nữ nhân liền có biến đổi, phút chốc đã trở nên tà ác bội phần.Nữ nhân chậm rãi nói



“Ta muốn linh hồn của tất cả các ngươi”




Đám công nhân giật thót cả mình, nhưng chưa kịp phản ứng gì thì từ trong không khí, vô số ngọn châm nhỏ xíu đã bay ra phong bế toàn thân họ.Nữ nhân lại động tay vẽ ra 1 đồ hình ma thuật có hình dáng như ngôi sao 6 cánh trong không gian.Đồ hình liền sáng rực lên, từ quanh người những tên công nhân, những cây châm nhỏ xíu cũng sáng rực lên.Nữ nhân lại khẽ đọc mấy câu chú ngữ, từ hốc mắt của mỗi tên công nhân, 2 luồng sáng xanh liền bay ra, hòa nhập vào đồ hình rực sáng đó rồi biến mất.Kim châm trên người họ cũng tan biến như chưa từng tồn tại.Phút chốc tất cả đã trở thành những cái xác vô hồn, đứng bất động



Đồ hình ma thuật cũng thu nhỏ lại, bay vào người nữ nhân rồi biến mất.Ánh mắt nữ nhân rực sáng lên vẻ vui thích.Cô ta khẽ bình phẩm



“Hơi dở, nhưng cũng không sao, có còn hơn không”



Nữ nhân lại bước đến, nhìn xuống biển, dưới nước hiện giờ có vô số con đ** đang bơi lội tung tăng.Cô ta lại nói như ra lệnh



“Đằng kia có mấy cái xác, mau đến thu thập lấy, số còn lại hãy tự mình đi tìm vật chủ”



Bọn đ** liền chia nhau ra, 1 số bò lên chui vào tai, mũi của những xác chết, số còn lại theo đường ống cống đi mất.Sau khi bị bọn đ** chui vào người, những xác chết liền cử động, khập khiễng bước đi.Nữ nhân lại mỉm cười, nhảy xuống biển mất tích



Khải Nguyên hiện đang ngồi xếp bằng trong phòng của hắn.Để tránh suy nghĩ vẩn vơ về Milena, hắn quyết định đem khẩu quyết của Thiên Ma ra ôn luyện.Hiện tại trong người hắn, các dòng năng lượng dị năng đang chuyển động theo các mạch máu lớn và dây thần kinh.Trên người Khải Nguyên tỏa ra 1 thứ ánh sáng trắng nhàn nhạt trông rất đẹp mắt.Thân nhiệt của hắn tăng lên, làm căn phòng trở nên nóng bức



Khải Nguyên bỗng cảm giác có người đang ở bên cạnh hắn, hắn liền thu công, mở mắt ra.1 chiếc khăn mát lạnh nhẹ nhàng lau quanh khuôn mặt hắn.Từ trong không khí lại thoang thoảng mùi nước hoa dịu dàng.Không biết từ lúc nào, Nhã Ca đã vào phòng Khải Nguyên, chắc là nãy giờ cô đã quan sát hắn luyện công.Cảm nhận thấy sự nóng nực, Nhã Ca liền đi lấy 1 chiếc khăn mát lau mặt cho Khải Nguyên.



Khải Nguyên nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Nhã Ca, nói nhỏ vào tai cô



“Hiện giờ trong người anh cảm thấy hơi nóng.Cảm ơn em đã quan tâm chăm sóc anh”



Rồi hắn lại ôm lấy Nhã Ca, đặt lên môi cô 1 nụ hôn âu yếm.Nhã Ca mặc dù ngày ngày vẫn ôm ấp, hôn hít Khải Nguyên nhưng sắc mặt lại ửng hồng lên có vẻ thẹn thùng.Nhưng trong mắt Khải Nguyên, vẻ ngượng ngập đó lại rất đáng yêu



Nhã Ca xấu hổ nói khẽ



“Em chỉ làm những gì tốt nhất có thể cho người mà em yêu thôi “



Khải Nguyên cười, lại ôm Nhã Ca vào lòng nhẹ nhàng ve vuốt khắp cơ thể cô.Đối với Nhã Ca mà nói, Khải Nguyên biết rõ những vị trí nhạy cảm của cô, động tác vuốt ve vừa cẩn thận vừa ôn nhu như thể hiện tất cả tình cảm của hắn.Chỉ phút chốc, Khải Nguyên mang lại cho Nhã Ca 1 cảm giác sảng khoái khó tả.Chỉ có hắn mới làm được điều này



Đối với những nữ nhân của hắn cũng vậy, Khải Nguyên hiểu rõ những sở thích khác nhau của họ, rồi tùy theo người mà hắn lại sử dụng những phương pháp đặc trưng để hòa hợp cùng nữ nhân đó cả về thể xác lẫn tinh thần.Đó cũng là lý do vì sao những nữ nhân của Khải Nguyên càng lúc càng yêu thương, quyến luyến hắn không nỡ rời xa.Đặc biệt là Thu Thủy, sau lần được Khải Nguyên khai mở thiên đường tình ái cho cô ta, Thu Thủy lại càng muốn gần gũi Khải Nguyên hơn nữa.Lần gần gũi nào Thu Thủy cũng đều sử dụng toàn tâm toàn lực, đến khi mệt mỏi rã rời, thở không ra hơi mới chịu buông xuôi đầu hàng, điều này làm Khải Nguyên hơi lo ngại, không khéo Thu Thủy lại trở thành 1 dâm nữ thì khổ cho hắn.



Nhã Ca lặng im 1 lúc, sau đó lại lên tiếng nói với Khải Nguyên



“Có vẻ như anh đang rất lo cho Milena, phải không ?”



Khải Nguyên bị nói đúng tâm sự, thở dài đáp



“Đã lâu như vậy cô ấy chưa trở về, quả thật anh cũng có chút lo lắng, không biết có điều gì không hay đã xảy ra hay không.Nhưng những ân oán của gia tộc Urlan quá phức tạp, hơn nữa thế giới ma cà rồng lại bí ẩn vô cùng, anh cũng không biết phải tìm cô ấy ở đâu”



Nhã Ca nghiêm giọng nhắc nhở hắn



“Tuy cô ấy khác với nhân loại, nhưng vẫn có tình cảm.Cô ấy đã nặng tình với anh như vậy, lại còn dâng hiến cho anh sự trong trắng đã giữ gìn hàng trăm năm, anh phải có trách nhiệm với cô ấy”



Khải Nguyên gật đầu nói



“Anh biết phải làm gì mà, em đừng lo”



Bỗng dưng trong đầu hắn vang lên giọng nói



“Ha ha ha, tiểu tử ngươi cũng phong lưu quá nhỉ”



Khải Nguyên tức điên người, Thiên Ma không ngờ lại chọn đúng lúc này để nói chuyện với hắn.Hắn liền buông Nhã Ca ra, bảo cô ra ngoài rồi tự nói 1 mình



“Ông đã đến rồi thì mau hiện thân đi”



Thân ảnh của Thiên Ma liền hiện ra bên cạnh hắn, khí thái bất phàm này trông có vẻ không giống ảo ảnh lần trước Khải Nguyên đã thấy.Hắn ngạc nhiên đến quên hết bực dọc, lại hỏi



“Lần này là chân thân của ông à ?”



Thiên Ma gật đầu



“Đúng, vi sư nhàn rỗi quá không biết làm gì, định đến chỉ điểm cho đồ tôn chút ít.Nếu có lỡ phá mất hứng thú của ngươi thì cho ta xin lỗi vậy”




Khải Nguyên nhăn mặt nói



“Ông không lo tìm cừu nhân, lại đến đây vì tôi.Sao lại quan tâm đến tôi như vậy ?”



Thiên Ma nói



“Trăm năm qua vật đổi sao dời, muốn tìm chúng cũng chẳng dễ dàng gì.Hiện tại ta đang có hứng thú với ngươi, đơn giản là vì ngươi đặc biệt hơn lão kia, tương lai sẽ còn tiến rất xa”



Thiên Ma đặt tay lên ngực Khải Nguyên rồi thất vọng nói



“Đã khá lâu rồi mới chỉ đạt đến cảnh giới thứ 5 à.Cũng chẳng trách được, ngươi vốn có quá nhiều nữ nhân mà, ngày đêm đều chú tâm luyện “Kim thương bất đảo”, lấy thời gian đâu mà luyện Thiên ma quyết của ta”



Khải Nguyên có vẻ bực dọc nói



“Nhiều nữ nhân thì đã sao, không lẽ thần công của ông lại là 1 loại đồng tử công à.Nếu thế thì tôi không luyện đâu”



Thiên Ma bật cười giải thích



“Không phải đồng tử công đâu, nhưng muốn luyện phải thực sự chuyên cần.Thôi, ta sẽ hướng dẫn ngươi luyện thành cảnh giới thứ 6.Ở cảnh giới này ngươi phải tách linh hồn ra tạo thành 1 sinh mệnh rồi điều khiển nó bằng tinh thần và năng lượng của ngươi, còn nữa, phải chọn hình dáng và đặc tính cho sinh mệnh đó làm sao cho phù hợp với ngươi nữa.Việc này cần sự tập trung tinh thần rất cao độ”



Khải Nguyên ngẫm nghĩ 1 lúc rồi nói



“Có phải là tạo ra 1 con sói bằng hỏa diễm giống như Kỳ Lân tiên sinh đã từng làm, phải thế không ?”



Thiên Ma nhăn mặt



“Lão là lão, ngươi là ngươi, ngươi phải tự tìm cho mình 1 sinh vật thích hợp chứ, đừng có lặp lại y chang người khác, làm vậy sao có thể tiến bộ nổi”



Khải Nguyên như hiểu ra điều gì, liền nói



“Thôi để tôi thu xếp, mai sẽ vào hoang sơn luyện công với ông”



Thiên Ma lại cười nói



“Phải đợi đến mai sao ?”



Nói xong liền tóm lấy Khải Nguyên, hóa thân thành quang ảnh bay mất.Khải Nguyên nghe bên tai tiếng gió thồi vù vù, lại thấy cảnh vật thay đổi cực nhanh đến chóng mặt, bèn hét to lên



“Ông thả ta ra, tôi vẫn chưa chuẩn bị gì cả mà”



Thiên Ma không nói gì, chỉ vài phút sau đã đưa Khải Nguyên đến 1 vùng băng tuyết trắng xóa, khắp nơi tựa như không hề có 1 dấu vết của con người.Rồi ông ta lại biến mất, Khải Nguyên ở lại bực tức chửi rủa 1 lúc rồi lại vận công chống lại cái lạnh.Hắn đoán chắc đây là 1 nơi nào đó ở Bắc Cực.Trong lúc đợi Thiên Ma trở lại, hắn liền suy nghĩ về những lời ông ta nói.Thật rối rắm, làm sao có thể chia linh hồn ra làm 2 phần, lại còn phải tạo ra 1 hình dạng cho nó nữa.Khải Nguyên lại vung tay vận công cố ngưng tụ hỏa diễm lại thành 1 hình dạng nào đó, nhưng hắn thất bại liên tục, những ngọn lửa do hắn tạo ra đều không có hình dạng gì ra hồn



Vài giờ sau, Thiên Ma trở lại, mang theo 1 người.Ông ta đẩy người đó đến trước mặt Khải Nguyên rồi nói



“Đây, ta đã chuẩn bị hành lý cho ngươi rồi đấy.Còn thức ăn thì nơi đây tự có, không phải mang theo làm gì”



Khải Nguyên nhìn mặt người đó rồi bực tức chửi lớn



“ ******* ông !Sao lại đem Thu Thủy đến đây ?”



Thiên Ma cười ha hả



“Ha ha, không phải những lần trước ngươi đều đi cùng với cô ta sao ?”



Khải Nguyên đổi thái độ, ngạc nhiên hỏi



“Làm sao ông biết ?Ông cũng dùng Nguyên thần vấn được à ?”



Thiên Ma nói



“Đừng quên là lúc trước ta từng ở trong cơ thể ngươi nhé.Đúng là ta cũng sử dụng được Nguyên thần vấn, nhưng có thể cách không đọc suy nghĩ của đối tượng, không như ngươi, phải chạm vào đối tượng mới đọc được”




Khải Nguyên nói



“Thôi bỏ qua việc đó đi, nãy giờ tôi thử tạo hình cho hỏa diễm nhưng chưa làm được gì cả”



Thiên Ma lại hỏi



“Trên đời, ngươi tâm đắc với thứ gì nhất ?”



Khải Nguyên suy nghĩ thật lâu rồi cố tình đáp



“Nữ nhân”



Thiên Ma nghe xong liền ôm bụng cười lăn ra, ông ta cố nín cười, khuôn mặt trông rất khó coi, lại nói



“Thứ đó không ổn đâu, tìm 1 loại sinh vật nào ngươi cảm thấy tâm đắc nhất rồi cố gắng tạo hình hỏa diễm thành con vật đó”



Khải Nguyên lại suy nghĩ 1 lúc lâu rồi nói



“Thần long, được không ?Tôi luôn muốn mình trở thành thần long trong nhân loại”



Thiên Ma khen ngợi



“Ý tưởng hay đó, rất có chí khí, giờ cố gắng tập trung hỏa diễm tạo thành 1 con hỏa long xem sao, sau đó cố gắng dùng sức mạnh tinh thần để điều khiển nó, giống như điều khiển hỏa cầu hoặc quang cầu.Còn sinh mệnh thì sau này hãy tính”



Khải Nguyên lại vung vẩy tay chân cả buổi, phát ra hỏa diễm muốn tạo thành 1 con hỏa long, nhưng thứ tốt nhất hắn tạo ra lại là 1 con rắn lửa dài ngoằng, trông giống giun hơn là rắn, lại có 4 chân.Thiên Ma xem Khải Nguyên luyện công, cười đến đau cả bụng, cuối cùng không chịu nổi phải hóa thành quang ảnh bỏ đi.Thu Thủy vẫn chăm chú theo dõi Khải Nguyên, ánh mắt ôn nhu như cổ vũ, khích lệ hắn.



Khải Nguyên tập mãi đến tối mịt, liền ngưng lại, trong lòng lại nghĩ miên man.Hắn nghĩ đến Milena, có thể giờ này cô ta đang gặp nguy hiểm, Khải Nguyên quyết tâm sẽ hoàn thành cảnh giới thứ 6 thật nhanh, sau đó trở về để đi tìm Milena.Nhưng nghĩ đến những kẻ địch của Milena, trong lòng Khải Nguyên lại cảm thấy không ổn, lần đó nhờ may mắn mới thắng được Veronica, nếu như kẻ địch nào cũng mạnh cỡ Veronica hoặc hơn, lại chiến đấu liều mạng như cô ta thì Khải Nguyên nào phải đối thủ.Hắn quyết tâm phải trở nên mạnh hơn nữa để có thể bảo vệ nữ nhân của hắn



Đang mãi nghĩ suy thì Thiên Ma đã trở về, ông ta ném mấy con cá hình dáng kỳ lạ, trông cứ như chúng không có mắt vậy đến trước mặt Khải Nguyên.Hắn liền nhặt 1 con đưa lên mũi ngửi, có vẻ kinh dị.



Khải Nguyên nhăn mũi nói



“Cá gì thế này, sao tôi chưa từng thấy qua chúng lần nào ?Liệu có ăn được không ?”



Thiên Ma cười



“Loại cá này sống dưới đáy biển, độ sâu hàng ngàn mét, dễ gì bắt được chúng.Cũng không biết là có độc không nữa, ngươi ăn xong nếu bị trúng độc thì tự vận công giải độc nhé”



Khải Nguyên chửi thầm rồi lại phát ra hỏa diễm nướng cá.Nhưng những con cá quái dị này lại rất lâu chín, ngoài trời lại nổi gió tuyết mịt mù.Chỉ ít phút sau Khải Nguyên phải thu lại hỏa diễm, hắn nhăn mặt nói



“Không được, ngoài trời lạnh quá, nãy giờ tôi mất khá nhiều công lực rồi, không nướng chúng được, hay là ông nướng dùm tôi đi”



Thiên Ma điềm nhiên nói



“Nướng không được thì ăn sống luôn đi, còn không thì nhịn đói”



Thiên Ma lại lấy ra ít lương khô đưa cho Thu Thủy.Thu Thủy liền đến bên cạnh Khải Nguyên chia cho hắn phân nửa số lương khô đó thì Thiên Ma lại nghiêm giọng



“Đó là thức ăn của cô, không được cho hắn, hắn phải ăn những con cá đó”



Khải Nguyên rủa thầm rồi lại đưa cá lên miệng, cắn thử 1 miếng rồi sau đó mạnh dạn ăn hết cả con cá đó.Ăn xong hắn cảm thấy mệt mỏi, liền nằm lăn ra ngủ không biết gì nữa