Khải Nguyên đứng trước một ngôi nhà cũ kỹ bụi bặm, hắn đá tung cửa, đi vào tìm một chỗ tương đối sạch sẽ ngồi xếp bằng, mắt nhắm lại, tựa như đang ngồi thiền
Hắn tuyệt đối không phải đang ngồi thiền, cũng không phải ngủ mà là đang từ từ hưởng thụ cảm giác đó
Cảm giác đối mặt với hiểm nguy
Hắn thích loại cảm giác này vì nó đem lại cho hắn sự hưng phấn khó tả
Hắn tham gia Sinh tử quyết không phải vì tiền, là vì muốn tìm cảm giác đối mặt với hiểm nguy cũng như muốn khám phá thêm những bí ẩn khác của con người hắn
6h:30 sáng, Sinh tử quyết đã bắt đầu nhưng Khải Nguyên vẫn ngồi im bất động
Một người từ cửa đi vào tay cầm dao găm sáng lóa, hắn tưởng Khải Nguyên vẫn đang ngủ, không bỏ lỡ dịp may hiếm có liền vung dao đâm xuống
Chợt, Khải Nguyên mở mắt ra, đứng dậy xoay mình trong nháy mắt đã ra đằng sau lưng gã cầm dao, hắn giáng một quyền vào giữa sống lưng gã này.Tên cầm dao lập tức văng ra, nằm bất động, xương sống gãy nát, đương nhiên là không thể sống nổi
Khải Nguyên nhếch mép cười “Khi ngươi cách ta 10m ta đã nghe thấy rồi, tưởng ta đang ngủ thật sao” sau đó liền quay lưng bỏ đi, nhưng liền quay lại cúi xuống lục soát xác gã cầm dao
“Con dao này quả thật sắc bén phi thường, đúng là hàng tốt, ta cứ lấy sẽ có lúc cần” hắn giắt dao vào thắt lưng rồi nhanh chóng bỏ đi
12h00 trưa ngày thứ nhất
Nhờ giác quan linh mẫn Khải Nguyên đã phát hiện và hạ sát thêm 3 đối thủ nữa, trong đó có 2 tên sử dụng hỏa khí : 1 tên bắn tỉa và 1 tên sử dụng súng máy quân dụng M4.Hắn đoạt lấy lương thực, thuốc chữa thương và nước uống của chúng rồi đem xác chúng ném vào 1 căn phòng, đóng cửa lại.
Hắn cũng không quên lột giáp chống đạn của tên dùng súng M4 mặc vào người, tuy có cang khí hộ thể nhưng quả thật tốc độ của đạn quá nhanh, nếu bị bắn lén e rằng khó thể vận công hộ thể kịp.
Trên đường đi, Khải Nguyên cũng gặp tác phẩm của những người khác, hắn dành chút thời gian quan sát những tử thi đó và rút ra đánh giá về đối thủ chưa gặp mặt của mình
16h30 ngày thứ nhất
Khải Nguyên nấp sau 1 góc tường đưa mắt quan sát xung quanh
Tất cả có vẻ bình thường
Nhưng chợt hắn nhìn thấy 1 tia sáng phản chiếu không bình thường
Bằng giác quan nhạy bén cũng như sự thông minh phi thường, hắn biết đó là gì, liền lui lại nấp kỹ hơn
Hắn đã phát hiện 1 tên bắn tỉa khác nhưng khoảng cách quá xa, không nên liều lĩnh.Hắn chợt nảy ra 1 ý, đi đường vòng tránh phạm vi quan sát của xạ thủ rồi tiếp cận tiêu diệt.
Xạ thủ từ trên cao quan sát dĩ nhiên tầm nhìn rất rộng nhưng có nhiều góc khuất không nhìn thấy được.
Khải Nguyên di chuyển linh hoạt, lợi dụng những góc khuất, 10 phút sau đã đến được tòa nhà trên đó tên xạ thủ vẫn đang say sưa quan sát, không hay biết gì.Nhẹ nhàng theo những bậc cầu thang lên sân thượng, cuối cùng Khải Nguyên nhìn thấy tay xạ thủ.Hắn có dáng người không cao, đang nằm bò sát đất lia ống ngắm tìm mục tiêu.Không một tiếng động, Khải Nguyên đến sát gần xạ thủ, bất thần xuất thủ nắm lấy cổ hắn xách lên, tay kia giáng một quyền vào ngực tên này
Quyền vừa chạm ngực xạ thủ bỗng dừng lại.Quyền kình như sấm sét chợt tiêu biến.Thu phát kình lực tùy ý, tu vi của Khải Nguyên quả thật không đơn giản
“Là nữ nhân à ?” Khải Nguyên hơi ngạc nhiên
Nữ nhân nọ nhân lúc hắn vẫn còn ngạc nhiên liền tung cước đá vào hạ bộ của hắn, kỳ lạ thay, Khải Nguyên vẫn không có phản ứng gì
“Bốp” một tiếng, nữ nhân như đá phải một khối kim loại, từ chân truyền lên một cảm giác đau đớn, tê dại.
Khải Nguyên lại cười nhạt.Đấu võ ngoài vòng pháp luật thì đương nhiên mọi chiêu thức đều hợp lệ, kể cả những chiêu thuộc loại hạ lưu, hắn đương nhiên phải luyện cang khí để đối phó với tình huống này, cú đá đó của nữ nhân sao có thể làm khó hắn được, tay hắn liền siết mạnh hơn, nữ nhân ngạt thở vùng vẫy liên tục.
Chợt, hắn nới lỏng tay ra, miệng nói
“Tống Mỹ Huyền – quán quân karate toàn quốc không ngờ cũng có hứng thú kiếm tiền tại Sinh tử quyết”
Trước mắt Khải Nguyên bỗng hiện ra hình ảnh một thiếu niên đang nằm trên giường bệnh với các ống truyền dịch, một cô gái đứng trước giường thiếu niên đó, chính là nữ nhân trong tay hắn.Hắn kinh ngạc buông tay ra, nữ nhân ngã xuống sàn, giương đôi mắt đầy sợ hãi nhìn hắn.
Khải Nguyên không ngờ mình có thể đọc ký ức của người khác bằng cách chạm vào họ, quả thật cơ thể hắn đúng là còn nhiều điều bí ẩn.Dị năng này hắn mới phát hiện ra, vẫn chưa thể điều khiền nó được
“Liều mình tham gia Sinh tử quyết kiếm tiền chữa bệnh cho em, thật cảm động, không đáng chết” Khải Nguyên nói
“Làm sao … làm sao ông lại biết?” thiếu nữ vẫn còn kinh ngạc hỏi
“Tôi có xem trận chung kết của cô trên truyền hình nên nhận ra cô, còn việc của em cô thì đừng hỏi, tôi không trả lời đâu” Khải Nguyên khẽ nói
Hắn liền đi 1 vòng quanh sân thượng, bên cạnh 1 đống gạch vụn có 1 người nằm bất động, hắn liền vung quyền đánh vào đầu người đó rồi tiến lại nói với thiếu nữ
“ Tưởng rằng tham gia Sinh tử quyết là trò đùa sao, tên bắn tỉa bị cô đánh còn chưa chết nữa, kẻ bắn tỉa nào cũng mang theo súng ngắn phòng thân, chút nữa hắn tỉnh lại sẽ bắn cô từ sau lưng đấy”
“Còn nữa, đừng gọi tôi là ông, tôi chỉ mới 22 tuổi thôi” Khải Nguyên liền tiếp lời
Mỹ Huyền lặng im nhìn hắn không nói nên lời
Khải Nguyên lại nói: “Trong 6 năm qua cô là người đầu tiên được tôi tha đấy”