Nhận được đáp án của Rip, bốn người Bạch Tịnh Tuyết, Cố Tư Dạ, Lãnh Duật và Bạch Tử Hàn liền lâm vào trầm ngâm.
Bọn họ cứ tưởng rằng chuyến đi lần này sẽ có manh mối có ích nhưng ai ngờ lại là một chuyến đi không công.
Trong khi mọi người đang chìm trong thất vọng, Rip bỗng nhiên nói: "Nể mặt chị Alice của tôi, tôi sẽ cho mọi người một tin tức khác có thể cũng liên quan đến vụ án này!"
"Tin tức gì?" Cố Tư Dạ tràn đầy hứng thú.
"Không phải bên ngoài đều nói hung thủ là ma cà rồng sao? Ở chỗ tôi có một số tài liệu liên quan đến ma cà rồng?"
"À, tất nhiên không phải là ma cà rồng thật sự! Chỉ là một câu lạc bộ về ma cà rồng mới nổi lên trong khoảng mấy năm lại đây.
Không biết có giúp ích gì hay không nhưng mọi người có thể nghe thử."
"Câu lạc bộ ma cà rồng?" Bạch Tử Hàn lấy làm kinh ngạc.
"Không sai, hôm nay coi như ngoại lệ miễn phí cho các cậu biết về bối cảnh của nó, nghe đâu thành viên của câu lạc bộ này tất cả đều trên dưới 20 tuổi, đặc biệt không có người nào vượt quá 30 tuổi.
Bình thường mọi thành viên sẽ tập trung sinh hoạt vào buổi tối, mỗi năm sẽ đều đặn cho ra một bài luận văn về tập tục và các câu chuyện liên quan về gia tộc ma cà rồng.
Mà gia tộc này cũng không phải gia tộc ma cà rồng thông thường."
"Không phải thông thường?"
"Đúng vậy." Rip vừa nói vừa đứng dậy đi tới cạnh bàn làm việc lấy ra một tập hồ sơ được bảo quản chặt chẽ, sau đó đưa đến trước mặt đám người Bạch Tử Hàn.
"Gia tộc mà bọn họ nhắc đến rất giống với dòng họ Bathory.
Mà nếu như tôi nhớ không lầm thì dưới tất cả bài luận văn của bọn họ đều có một dòng chữ ký..." Rip nhanh chóng lật hồ sơ ra để đối chiếu.
Sau khi xác nhận mình không có nhớ lầm thì mới ngẩng đầu lên nói tiếp: "Cho nên mới nói, tên của người này tuy không được bỏ vào trong bài luận văn nhưng chắc chắn hắn có một vị trí rất quan trọng trong câu lạc bộ và hơn hết người này có nghiên cứu rất sâu về ma cà rồng."
Ba người Bạch Tử Hàn đều rất tập trung lắng nghe nhưng họ vẫn còn phân vân có nên đi theo manh mối này không.
Lúc này, Bạch Tịnh Tuyết vẫn luôn im lặng nãy giờ bỗng nhiên ngẩng đầu, lên tiếng hỏi: "Nếu cậu đã nắm rõ tình hình như vậy chắc cũng sẽ biết địa chỉ của câu lạc bộ này đúng không?"
Đến lúc này, Rip đột nhiên lại tỏ ra thần bí nửa úp nửa mở: "Đương nhiên là có, nhưng em có một điều kiện."
"Điều kiện?" Bạch Tịnh Tuyết lặp lại cái từ này một lần, hơi nhíu mày: "Cậu muốn cái gì?"
Nhìn thấy thần tượng của mình cau mày, Rip liền biết đã chọc cô không vui rồi, cũng nên tém tém lại, hơn nữa bản thân cậu hiểu rõ cho dù cậu không nói thì cô cũng có cách tìm được nên nhanh chóng giải thích: "Chị đừng hiểu lầm! Em chỉ là khá có hứng thú với văn hóa ma cà rồng, nên chỉ muốn đi cùng mọi người thôi có được không?..."
Bạch Tịnh Tuyết bị yêu cầu đột nhiên của Rip làm sững sờ, rất nhanh liền phản ứng: "Chỉ vậy thôi?"
"Chỉ vậy thôi." Rip ngoan ngoãn gật đầu, nở nụ cười nịnh nọt.
Mà đám người Bạch Tử Hàn, Lãnh Duật, Cố Tư Dạ tự nhiên bị hai người bỏ lơ chỉ đang cảm thấy nghi ngờ nhân sinh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Chị, chị thật sự muốn đến câu lạc bộ ma cà rồng?" Bạch Tử Hàn thật sự không nhịn được phải mở miệng.
"Tiểu Hàn, chị vừa nhận được tin nhắn của Rich.
Em đoán thử xem đó là gì?" Bạch Tịnh Tuyết không trả lời ngay, chỉ hỏi một câu không đầu không đuôi.
"Liên quan đến vụ án?"
"Liên quan đến thân phận của nạn nhân?"
Bạch Tử Hàn và Cố Tư Dạ đồng loạt đưa ra suy đoán của mình nhưng không có cái nào trùng với đáp án của Bạch Tịnh Tuyết.
Vì thế cô khẽ liếc mắt sang phía Lãnh Duật, ý bảo anh cũng thử đoán xem.
Bị Bạch Tịnh Tuyết nhìn, tâm tình Lãnh Duật đang bình ổn bỗng trở nên kích động.
Đây là lần đầu tiên trong tối nay cô hướng mắt nhìn anh.
Nhưng rất nhanh anh cũng đưa ra suy nghĩ trong lòng mình.
"Có phải đã tìm ra điểm chung giữa các nạn nhân rồi không?"
"Tại sao anh lại nghĩ vậy?" Dường như Bạch Tịnh Tuyết khá hứng thú với lý do tại sao Lãnh Duật lại suy đoán khác với hai người còn lại.
Thấy thái độ của cô, Lãnh Duật liền biết suy đoán của anh đã đúng vì thế rất tự tin nói giải thích: "Đến tận bây giờ chúng ta vẫn chưa thể tìm ra điểm chung giữa các nạn nhân mà đây lại là điều quan trọng nhất nên khả năng cao em sẽ cho người tập trung điều tra từ đây! Bất quá cũng có thể rơi vào trường hợp khác."
"Thông minh." Bạch Tịnh Tuyết không tiếc lời khen ngợi Lãnh Duật, "Phải, Rich vừa mới nhắn cho chị, tuy các nạn nhân không có liên hệ gì với nhau nhưng bạn trai của tất cả bọn họ đều là thành viên trong câu lạc bộ ma cà rồng này."
"Tất cả?" Bạch Tử Hàn và Cố Tư Dạ đồng thanh lên tiếng.
Trên khuôn mặt của bọn họ lúc này đều hiện lên vẻ kinh ngạc không thôi, cả hai người đều đang rầu vì tưởng vụ án này do sát nhân liên hoàn gây ra, các nạn nhân là được chọn ngẫu nhiên, nên qua lâu như vậy tổ trọng án của Cục cảnh sát mới chưa tìm được manh mối có ích, nào ngờ quan hệ giữa các nạn nhân lại sâu đến vậy.
Tất cả bạn trai của nạn nhân đều tham gia cùng một câu lạc bộ?
Nếu chỉ một hai người thì còn coi là sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng đến tận mười người thì tuyệt đối không thể có sự trùng hợp nào mà chính xác đến vậy.
Thế là ánh mắt của Cố Tư Dạ và Bạch Tử Hàn đều dán chặt vào người Bạch Tịnh Tuyết, chờ đợi cô nói tiếp.
Chỉ thấy, Bạch Tịnh Tuyệt gật đầu nhẹ một cái, môi mỏng khẽ mở: "Tình báo của Rich chưa từng sai, hơn nữa chị còn biết cái câu lạc bộ này sắp không tồn tại nổi nữa rồi."
Vừa nói, khóe miệng của cô vừa cong lên tạo thành một đường cung nhỏ, kết hợp với ngữ điệu lạnh nhạt, mang theo chút gì đó nguy hiểm, sau đó, cô lại quay đầu nhìn về phía Rip: "Chuẩn bị đi.
Đêm nay tôi sẽ dẫn cậu tham dự bữa tiệc cuồng hoang của đám "người hút máu kia".".