Huyền Vũ Dạ Nguyệt

Chương 23: Bái ngưới làm sư phụ ?




“Á…………” nàng la lên trong thực đau khổ, khi đầu nàng bị nữ tử yếu ớt trên gường nắm giữ, cảm giác đỉnh đầu nàng có một luồn khí thật là nóng, khiến nàng muốn nổ tung ra, cứ như thể đang bị chiên trên trảo dầu.

“Đau quá”, sau khi hết nóng, thì trên trán nàng liền đau tới nàng phải bịch lại để tránh đỡ cái đau đớn, khóc hết nước mắt, lăn qua lăn lại thật lâu nàng mới hồi phục lại trạng thái.

Nha, ta chỉ là hảo tâm giúp người, không có hảo báo đáp thì thôi đi, lại còn đau thấu xương tủy, khiến toàn thân ta nóng nực và đau đớn, cả người như bị người ta bóp méo lại nhào nặn ra.

Sau một hồi đỡ hơn, ta vội tìm lấy nàng ta để tính sổ, cảm giác giết dâng tới đỉnh đầu, ta la lên “Ngươi thật nhẫn tâm, ta giúp đỡ ngươi….ách….”

Cả người nàng ta liền khô héo lại như một cỗ cương thi ngàn năm, nàng ta hướng tới ta nói “Ta….vừa….truyền….hết…nội….lực….cho…ngươi….”

Ta hoảng loạn rầm lên “Ngươi điên rồi, ngươi muốn tự sát” trong lòng ta dâng trào lên một cổ xúc động mà nói.

“Ta…sống…không…được…lâu, sống….thêm…mấy….ngày….chi…bằng…sớm…kết…thúc” nói xong nàng muốn nhắm mắt lại, ta hét lên “Không, ngươi không thể như thế được”

“Ta…biết….ngươi…tâm…hồn….lương…thiện…ngươi…là….người….thừa…kế….Tuyết….Sơn….ngươi….sẽ….trở….thành….trưởng….môn….nhân…đời….thứ….10….của….Tuyết….Sơn..vì….bí…tịch…Cổ…Nhạn…chấp…nhận…ngươi….nên….ngươi…không…muốn…cũng…không….được”

“Không, ta không cần, ta muốn ngươi tỉnh lại cơ…ô….ô….” bất chợt ta khóc thét lên vì nội quy bá đạo của Tuyết Sơn, ở bên ta chưa hề có ai lìa xa ta, tuy không quen biết nhau nhưng mà ta không cầm lòng được….ô….ô….ô…

“Không…được….rồi….ta…muốn…ngủ….ngươi….hứa….với….ta….được….không” nữ tử cố gắng nắm lấy tay nàng nói, nàng lắc đầu “Không, ta không hứa”

“Ngươi…muốn….ta….chết….không….nhắm….mắt…sao?” cố gượng nữ tử kia kích động nói, ta liền phản bác “Không, ta…..”

“Có…được…không….” Ta liền gật đầu “Ân, ta hứa, ta hứa” nước mắt chảy đầm đìa “Hảo….đồ….đệ….” nụ cười thật đẹp vừa gương lên, nay đã gượng xuống “Không” nàng hét lên thật thảm thiết.

Lau đi nước mắt, ta đã làm xong một mộ bài liền cắm trước cái mồ mới xây lên, nói “Thật xin lỗi sư phụ, đồ đệ không thể đem sư phụ lên Tuyết Sơn chôn cất, nay chỉ đành đặt linh cửu của người ở nhà cúng bái và chôn người tại đây”

Nhưng ta vẫn nhịn không được, có thêm một sư phụ nhưng lại mất thêm một sư phụ!

Giở lấy cuốn sách tìm được trên người sư phụ, ta mới biết đây chính là cuốn sách 6 nữ nhân đó tìm kiếm, họ gọi là yêu nữ Tây Vực đến nằm vùng Tuyết Sơn, kết bạn với sư phụ ta chỉ vì muốn tìm cơ hội trộm đi vật chi bảo của Tuyết Sơn.

Cổ thuật bí nhạn, là một cuốn sách giúp kẻ khác lưu giữ nét đẹp thanh xuân, giống như sư phụ ta hơn trăm tuổi mà vẫn đẹp và trẻ trung như thiếu nữ trăng rằm.

Còn quyển còn lại chính là Hàn Băng Bích Lịch là thứ võ công độc môn chỉ truyền cho trưởng môn nhân của Tuyết Sơn, nhưng mà ta lại không có hứng thú với giang hồ

Giở ra đọc, ta mới biết tên thật của trưởng môn nhân đời thứ 9 chính là Liễu Thiên Nguyệt cũng chính là sư phụ của ta, trong đó còn ghi rất nhiều thứ, thuật giả chết, thuật giấu nội công…v…v…ngay cả cách làm mặt nạ người giả cũng có…..

Tuyết Sơn xưng bá võ lâm không ai dám bất tuân, Tuyết Sơn nhận đệ nhị không ai dám nhận đệ nhất, vạn vương chi chủ, nơi có rất nhiều lực lượng nhân sĩ võ lâm kẻ nào cũng có võ công cao cường.

Có ba loại võ công mà người đời muốn có và muốn sở hữu, nhưng một trong ba không bị thất truyền thì được người có võ cao thâm hậu canh giữa.

Hàn Băng Bích Lịch: muốn tu luyện thành công ngoài có duyên ra còn phải là một kỳ tài võ học, nếu không có được cũng như một cuộn giấy vụn. Có thể dùng băng giết người trong chốc mắt và có thể đóng băng kẻ khác lại, không cần có nước chỉ cần trong tâm có băng thì ắt hẳn sẽ thành công, chỉ có trưởng môn Tuyết Sơn nắm giữ

Thất Dương Thần Công: võ công nhưng đã bị thất truyền từ lâu, giết người không cần chớp mắt và người chết thì không biết vì sao lại hết. Chủ yếu là nhanh chỉ cần nhanh nhẹn thì có thể xuất quỷ nhập thần, không biết đã trôi dạt về đâu, tới nay vẫn chưa có ai biết được tung tích của nó.

Bạch Trảo Long: muốn tu luyện thì nhất định phải độc trong độc, đòi hỏi phải ‘nhẫn’ muốn tu luyện thành ngoài việc dùng độc con người cũng phải độc, nếu không thì không có tác dụng, nay do Phỉ Lão Lão của ma giáo nắm giữ. Luyện tới tầng thứ 5 đã gọi là bậc kỳ tài của võ học, ngoài ra chưa ai có thể luyện lên tầng thứ 7, một khi trúng độc trưởng thì chỉ có tử lộ, nhưng mà Bạch Trảo Long lợi hại như thế nào cũng có yếu điểm….

Năm phái bạch đạo được giang hồ kính nể, người đời sùng bái:

<Tuyết Sơn Phái>, <Thiên Cơ Các>, <Hàng Lâm Phái>, <Na mi Phái>, <Công Luân phái>

Ba phái hắc đạo khiến người đời khiếp sợ, võ lâm khinh bỉ:

, <Di hoa cung>, <Thủy Mẫu Cung>

Mới đầu do không khống chế được nội lực của sư phụ ta không chỉ tẩu hỏa nhập ma vào ban đêm điên cuồng mà đánh, ban ngày ta phải trốn chui trốn lủi vì ta chân ta không chạm đất, nếu bây giờ ta mặc áo trắng, xõa tóc đi ra gặp mặt các đồng chí thì sẽ như thế nào nhi?

Sau một tháng tự mình luyện tập nội công và võ công gia pháp mới tạm thời khắc chế được nội lực kinh khủng của sư phụ, ước chừng nội lực của sư phụ rất cao nên ta mới bị tẩu hỏa nhập ma một cách trầm trọng như vậy.

Thêm một tháng trôi qua, ta hoàn toàn khỏe khoắn, ta tự tạo cho mình một cái mặt nạ da người theo cuốn sách của sư phụ lưu lại trong thời gian rãnh rỗi, ngoài mặt võ công và nội công không ngừng tăng, mà về phần phật học ta cũng tăng không ít, nếu một ngày không tung kinh niệm phật ta ngứa ngáy khắp mình mẩy.

Trong một ngày ta đang giúp các tiểu sư phụ gánh nước lên chùa thì một tiểu sư phụ đi tới nói “Khai Tâm thí chủ, thí chủ có thư”

Khai Tâm là danh xưng mà Am Tĩnh đặt cho ta, ngài muốn ta vui vui vẻ vẻ tiếp tục sinh tồn, ta cũng nhận ra đây chính là Ngộ Hành tiểu sư phụ, ta liền cất thư vào vạt áo nói “Ân, đa tạ Ngộ Hành sư đệ”, ta hướng tới Ngộ Hành gập người, hắn cũng hướng tới ta gập người.

Sau khi đọc xong bức thư, ta không khỏi bàn hoàn, thao thức, ray rứt…….tâm ma của ta thêm một lần lấn chiếm trái tim ta….