Huyền Thiên

Chương 904: Thanh Long!





Trong nước hồ lạnh giá, ngoại trừ đầu Lý Hàn Mai ra, toàn bộ thân thể chìm vào trong nước, cánh tay ngọc đang cởi áo tắm của mình ra, trong tay còn đang nắm một chiếc quần bơi nhỏ...

Xuyên qua sóng nước gờn gợn, đôi vú đầy đặn, tròn trĩnh thẳng cứng kia mơ hồ có thể thấy được.

- Vướng víu áo tắm, hiệu quả chung quy kém hơn một chút...

Lý Hàn Mai ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi, vẻ mặt trấn định dị thường, thản nhiên nói:

- Mau mau xuống đây, bắt đầu đi...

"..."

Tuy rằng Dương Thiên Lôi mặc quần bơi, vẫn là dùng hai tay che chắn chỗ kín, trực tiếp bật nhảy lên, lao mình xuống hồ nước rét lạnh đến cực điểm.

- Dụ hoặc, dụ hoặc trần trụi...

Dương Thiên Lôi miệng lẩm bẩm, bị Lý Hàn Mai lần lượt leo thang khiêu khích, dục hỏa đốt người như vậy, giờ khắc này thậm chí có chút kích thích không đè nén được, hận không thể lập tức đè Lý Hàn Mai xuống dưới thân, thả sức chinh chiến, rong ruổi vạn dặm.

Dĩ nhiên, sở dĩ Dương Thiên Lôi có chút không khống chế nổi bản thân mình, cũng là có liên quan đến những chuyện gặp phải mấy ngày gần đây, hai ngày trước là Trương Nhã Tĩnh, hôm nay là Tống Hiểu Phân... Vẻn vẹn hai lần này, Dương Thiên Lôi đều phải toàn lực áp chế chính mình, mà hiện tại Lý Hàn Mai lại càng trực tiếp hơn. Truyện Tiên Hiệp

Ba lần bị kích thích, cũng như tam trọng chưởng Điệp Lãng Thức của cao thủ nội gia quyền, một tầng nối một tầng, một sóng đẩy một sóng.

"Rầm..."

Ước chừng một phút đồng hồ lặn dưới hồ nước băng hàn, Dương Thiên Lôi mới nhô đầu lên, lau đi nước trên mặt, nói:

- Cô không biết, bản thân cô so với xuân dược còn lợi hại hơn sao? Vạn nhất tôi nhịn không được... Cô làm gì đó?

Dương Thiên Lôi nói còn chưa dứt câu, Lý Hàn Mai đã "ào" một tiếng, song chưởng vén nước, trực tiếp tới gần Dương Thiên Lôi, khoảng cách ngắn ngủn chưa đến hai thước chẳng mấy chốc thu hẹp lại...

Dương Thiên Lôi thật vất vả nhờ nước hồ băng hàn đè xuống dục hỏa, lập tức giống như núi lửa cơ hồ bị dẫn nổ...

Một thân thể mềm mại trắng mịn đã hoàn toàn dán trên thân người hắn, bộ ngực sữa căng tròn kia ép chặt trên ngực hắn...

- Cô... Cô không phải muốn làm chuyện ấy ở chỗ này đó chứ?

Trong đầu còn sót lại một tia linh trí, khiến cho Dương Thiên Lôi ngập ngừng ấp úng hỏi, chẳng qua hai tay đã không kìm được ôm lấythân thể mềm mại khiêu gợi kia, mặc dù không có "rà mìn" nhưng cũng có thể cảm nhận được sự vòng eo nhỏ nhắn uyển chuyển của Lý Hàn Mai.

Thân thể mềm mại của Lý Hàn Mai run rẩy, tức thì trong hồ nước băng hàn, cuồn cuộn tản ra nhiệt lực, nàng không trả lời Dương Thiên Lôi, mà hơi hơi ngửa đầu, nhìn Dương Thiên Lôi chăm chú, đưa khuôn mặt tuyệt mỹ hấp dẫn kia kề sát mặt Dương Thiên Lôi từng chút một.

- Lát nữa cậu hãy rời đi... Nói với bọn họ rằng sau khi giúp bốn người chúng tôi tu luyện, nội lực hao hết, cần vài canh giờ mới có thể khôi phục, bọn họ sẽ không để ý...

- Tại sao nhất quyết bắt tôi rời đi?

- Đêm nay... Cửu tử nhất sinh!

Lý Hàn Mai dịu dàng nói, nói xong, bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, trực tiếp đưa đôi môi tiến về phía Dương Thiên Lôi.

Thế nhưng, Dương Thiên Lôi đột nhiên lui về phía sau, mạnh mẽ cưỡng chế dục vọng trong cơ thể, nói:

- Đừng như vậy, nếu không tôi thật sự nhịn không được... Cô còn không biết bản thân cô lợi hại hơn xuân dược sao? Với lại, cô không chết được, không cần xúc động như thế... Tin tưởng tôi! Điều chỉnh nhiệt độ xuống thấp nhất đi.

Dĩ nhiên Dương Thiên Lôi biết, Lý Hàn Mai cho rằng nàng căn bản không sống qua ngày mai. Có lẽ chính vì nguyên nhân này, nàng mới trực tiếp như thế, tuy rằng có lẽ nàng chỉ ôm và hôn, nhưng Dương Thiên Lôi không thể không dừng lại. Bởi vì, Dương Thiên Lôi không tin mình có cái loại định lực này, thừa dịp bây giờ còn thanh tỉnh, đẩy Lý Hàn Mai ra.

Huống chi, Dương Thiên Lôi cũng không thích thừa cơ làm ra chuyện bỉ ổi. Như vậy cũng tốt hơn so với chuyện một cặp nam nữ lưu lạc đến hoang đảo, bất đắc dĩ phải kết nghĩa vợ chồng, hoặc nhiều hoặc ít cũng không phải thuần túy như vậy...

Lý Hàn Mai ngơ ngơ ngẩn ngẩn muốn nói điều gì đó nhưng mà trên tay bỗng dưng truyền đến một cỗ lực lượng vô cùng hùng hồn. Trong phút chốc liền lưu chuyển ở trong cơ thể nàng.

Dương Thiên Lôi đã ở trong bộ dáng một lão tăng nhập định. Rất rõ ràng, lúc này đây, nếu Dương Thiên Lôi vẫn mở to mắt như trước, căn bản tâm thần không thể thanh tĩnh, bởi vì chỉ cần hơi hơi nhìn xuống, liền có thể nhìn thấy cặp vú bềnh bồng trong sóng nước kia. Thật sự là quá mức hấp dẫn...

- Điều chỉnh đến thấp nhất! Mau bắt đầu đi!

Dương Thiên Lôi lại nói.

Lý Hàn Mai hít một hơi thật sâu, rốt cục đắm chìm trong tu luyện.

Một giờ sau, vẻ mặt Lý Hàn Mai mang theo sự kích động mãnh liệt, nhìn về phía Dương Thiên Lôi, bất kể như thế nào nàng cũng không thể tưởng được, nội lực của Dương Thiên Lôi lại mạnh mẽ đến như thế.

Thấp nhất! Nàng đã điều chỉnh nhiệt độ hồ nước tới thấp nhất, nhưng mà cho đến khi tu luyện hoàn thành, nàng ngoại trừ cảm thấy một chút rét run ra, không ngờ căn bản không có thống khổ gì đã đề thăng chính mình lên tới cực hạn, vượt qua cực hạn của lần trước.

Cấp chín?

Mặc dù Lý Hàn Mai không có thể nghiệm qua lực lượng của cấp chín đỉnh phong, nhưng mà thông qua suy luận logic thì rất rõ ràng, lực lượng bây giờ của nàng, tuyệt đối đã tới cấp chín đỉnh phong, thậm chí vượt ra khỏi cấp chín.

- Cậu... Làm thế nào cậu làm được?

Thanh âm Lý Hàn Mai mang theo một tia kích động, nhìn Dương Thiên Lôi đang nhắm mắt hỏi.

- Chẳng qua là tôi cho cô tu luyện một bộ nội công có thể chống cự hàn lạnh thôi. Nếu cô đã xong thì nhanh chóng mặc quần áo vào... Bằng không tôi nhịn được, nhưng tiểu đệ nhịn không được a...

- Tôi có cho cậu nhịn sao?

Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, có lẽ là bởi vì thực lực đề thăng, làm cho Lý Hàn Mai có được sự tự tin vượt qua nguy cơ lần này, cho nên, tâm tình của nàng có chút thoải mái, lộ ra một nụ cười thỏa mãn, nói. Đồng thời lúc nói chuyện, đưa miệng tiến gần đến bên tai của Dương Thiên Lôi, rất dụ hoặc lè cái lưỡi thơm tho ra nhẹ nhàng liếm quanh vành tai của Dương Thiên Lôi. Dương Thiên Lôi sợ tới mức kinh hô một tiếng rồi trốn sang một bên.

- Đồ hoa tâm thay đổi thất thường!

Sau khi Lý Hàn Mai hài lòng nói một câu, "rào'' một tiếng liền trần trụi rời khỏi hồ nước. Dương Thiên Lôi bị dọa thành như vậy, nàng tất nhiên không cho rằng Dương Thiên Lôi còn dám nhìn lén.

Chỉ có điều, nàng mới đi ra ngoài liền hét lên một tiếng, dồn sức xông vào phòng thay quần áo.

- Ha ha ha...

Dương Thiên Lôi cười rộ lên. Có gì mà không dám, ra khỏi hồ tắm, gia hỏa đáng khinh này còn có gì phải sợ? Có thể nhìn, có thể đụng, hai tầng áp lực hắn chống cự không nổi, nhưng chỉ ngắm từ xa, có gì mà không chống được nữa đây?

- Chậc chậc... Mai tỷ, hai cái đùi ngọc của cô thật trắng, vòng eo thon nhỏ kia quả thật gợi cảm... Hiện tại tôi rất hối hận, không thì, chúng ta bây giờ tiến đến nhé?

- Cậu... Được! Cậu giỏi thì tới đi!

- Là cô chủ động trước, cô ra đây!

Dương Thiên Lôi nói xong, cũng rời khỏi hồ bơi, nhẹ nhàng run lên, lắc lắc giống như con mèo, trực tiếp vẫy hết toàn bộ giọt nước đọng trên người, cởi cái quần bơi ướt sũng ra. Nhìn thoáng qua tiểu đệ đang trong trạng thái "phẫn nộ", nét mặt Dương Thiên Lôi thoáng hiện ra nụ cười thỏa mãn. Đối với định lực vững vàng của mình tương đối vừa lòng.

Trong nháy mắt Lý Hàn Mai và Dương Thiên Lôi bước ra khỏi phòng tu luyện, ánh mắt mọi người trong sảnh không kìm được tập trung lên trên người Lý Hàn Mai, sắc mặt mỗi người đều vô cùng kinh ngạc.

Cách xa nhau hơn mười thước, nhưng mà trong nháy mắt Lý Hàn Mai xuất hiện, mọi người lại giật nảy rùng mình một cái, giống như đột nhiên tiến vào trong hầm băng.

Vốn Lý Hàn Mai là đệ nhất cao thủ của phân bộ Ma Đô, có thể so được cũng chỉ có số hai và số bốn, nhưng khí tức lúc này của nàng lại hoàn toàn áp đảo.

- Đều chuẩn bị xong chưa?

Ánh mắt Lý Hàn Mai đảo qua mọi người, hỏi.

- Xong rồi!

Mọi người đáp.

- Tiểu Mai, cô đây là… Tăng lên tới cấp chín đỉnh phong... Hoặc cao hơn phải không?

Nguyên bản thực lực của số bốn đã tiếp cận Lý Hàn Mai, đồng dạng dưới sự hỗ trợ của Dương Thiên Lôi tăng lên tới cấp chín, bất quá cũng chỉ miễn cưỡng cấp chín mà thôi, nhưng đề thăng như vậy, đã làm cho cô ta rất chấn kinh rồi, nhưng Lý Hàn Mai rõ ràng so với cô ta còn mạnh hơn nhiều.

- Hẳn là tới cấp chín đỉnh phong...

Tuy rằng Lý Hàn Mai tản ra khí tức lạnh như băng, nhưng trên khuôn mặt tuyệt mỹ vẫn còn chút phớt hồng. Hiển nhiên, nàng còn chưa có thoát khỏi màn "kiều diễm" vừa rồi.

- Tốt lắm, đêm nay đừng ăn cơm, mỗi người đều tự trở về phòng, bổ sung thêm một vài năng lượng nguyên tố, nghỉ ngơi một chút. Chuẩn bị trạng thái chiến đấu tốt nhất, trang bị vũ khí võ trang đầy đủ. Người khiêu chiến, có thể sẽ đến sớm.

- Võ trang đầy đủ? Phải liều mạng sao?

- Có khả năng là vậy. Tin tức tổng bộ truyền đến nói rằng... Lai giả bất thiện!

Lý Hàn Mai biết, tuy rằng không thể hoàn toàn lộ ra, nhưng giờ phút này nếu không tiết lộ một chút, e rằng căn bản không khơi lên được sự chú ý của bọn họ. Đây cũng là chuyện tình bình thường, ngoại trừ giao lưu thi đấu nội bộ cùng khi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm ra, bình thường những người này ít gặp phải địch thủ.

- Là bọn người Thanh Long Hội sao?

Nghe được lời nói của Lý Hàn Mai, một người trong đó nhíu mày hỏi.

- Hẳn không phải! Tuy rằng Thanh Long cùng Ngưu lão không hợp, nhưng chúng ta đều là tổ chức của Hoa Hạ, còn không đến mức làm xằng bậy. Tóm lại hôm nay sẽ rất gian nan, hy vọng mọi người giữ vững tinh thần, toàn lực ứng phó.

- Thanh Long là ai? Có quan hệ với Thanh Long hội không?

Sau khi Dương Thiên Lôi đi theo Lý Hàn Mai trở lại gian phòng của nàng, nhịn không được hỏi.

- Không hề có liên quan gì đến Thanh Long hội. Nguyên bản ông ta là một trong những khai sơn tổ sư của tổ chức chúng ta, là một nhân vật khiến cho các tổ chức trên thế giới đều sợ hãi. Thực lực vượt trên Ngưu lão... Đáng tiếc, hai người không biết bởi vì nguyên nhân gì mà làm cho Thanh Long trong cơn giận dữ, thoát ly tổ chức, xây dựng lại một tổ chức mới, cũng rất nhanh quật khởi, ông ta hai mươi năm trước cùng với hiện tại, bề ngoài cơ hồ không hề có sự thay đổi. Ông ta... Là một nhân vật truyền kỳ, tồn tại giống như thần thoại.

Trong ánh mắt của Lý Hàn Mai mang theo một tia kính ngưỡng hiếm có nói.

- Ách... Cô rất quen thuộc ông ta sao?

- Ông ta coi như cũng nhận biết tôi... Khi còn bé ngẫu nhiên nhìn thấy ông ấy, nghe được vô số truyền thuyết về ông ấy, khi đó ông ấy chính là thần tượng của tôi. Sau khi đến đế đô học tiểu học thì cũng chưa từng gặp lại, mãi đến kỳ nghỉ đông trở về nhà trùng hợp gặp một lần. Cảm giác duy nhất... Vẫn là thâm bất khả trắc.

- Chẳng thể trách đến hiện tại cô cũng không có yêu đương, nguyên lai là yêu thích một nhân vật giống như thần thoại...

Chứng kiến sắc mặt của Lý Hàn Mai, khóe miệng Dương Thiên Lôi nhếch lên nói.

- Cậu ghen sao? Ông ấy chỉ là thần tượng của tôi, không phải là loại đối tượng yêu đương. Bất quá, cậu nói rất đúng, có lẽ chính vì chịu ảnh hưởng của ông ấy cho nên bất kỳ nam nhân nào tôi cũng cảm thấy chướng mắt...