Huyền Thiên

Chương 484: Tương ngộ nơi đất khách





Rất nhanh, sau mấy phút, Trần Thiến liền đi ra khỏi gian phòng, sắc mặt hồng nhuận, tinh thần phấn chấn, rõ ràng là đã khôi phục trạng thái đỉnh phong. Ngay lcus Trần Thiến đi lên lôi đài, ánh mắt của nàng chậm rãi đảo qua đám người, nhìn thấy Dương Thiên Lôi đang đứng ở trước lôi đài, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía nàng, Trần Thiến lập tức mỉm cười, gật đầu một cái.

Không thể không nói, vẻ phong tình của Trần Thiến lúc cười quả thực có thể nói là tựa như muôn tía nghìn hồng!

Lập tức khiến cho khong ít kẻ tru lên, còn Dương Thiên Lôi đương nhiên lại càng trở thành đề tài bàn tán của mọi người. Nếu như chỉ cười một lần thì mọi người cũng không coi là gì. Nhưng mới vừa rồi Trần Thiến bị thương, chính là được Dương Thiên Lôi ôm đi vào, bây giờ lại mỉm cười liếc mắt đưa tình lần nữa, điều này nói lên cái gì? Chính là quan hệ của hai người đương nhiên không tầm thường. Vị tu luyện giả thần bí cực kỳ trẻ tuổi, gương mặt anh tuấn tới mức thiên địa bất dung, đồng dạng cũng là Thần đạo cấp sáu này rất có thể chính là người yêu của Trần Thiến!

Đây là kết luận của tuyệt đại đa số tu luyện giả!

- Thiên Lôi?

Ngay lúc trong lòng Dương Thiên Lôi khoái chí nghĩ tới chuyện thái giám giả như mình làm sao true chọc công chúa, đột nhiên một thanh âm quen thuộc cực kỳ thanh thúy như chuông ngân liền bay vào trong tai của hắn. Dương Thiên Lôi đột nhiên xoay người nhìn về phía thanh âm.

- Sư tỷ? Lúc Dương Thiên Lôi nhìn thấy thân ảnh của người kia, trong lòng khiếp sợ, vô luận thế nào cũng không dám nghĩ tới chuyện sẽ gặp nàng ở đây, tái ao nàng lại tới đây? Chẳng lẽ Trảm Không kiếm phái xảy ra chuyện gì? Dương Thiên Lôi không kịp nghĩ nhiều, thân ảnh nhoáng một cái đã lao về phía người đó.

Phong Linh Nhi!

Cư nhiên là đại chưởng giáo của Trảm Không kiếm phái Phong Linh Nhi!

Cư nhiên lại xuất hiện trước mắt Dương Thiên Lôi vào lúc này. Không hẹn trước, ngẫu nhiên gặp được ở một tinh cầu cách Thủy Nguyên tinh ba ngày đi bằng đường hầm không gian, loại chuyện thế này có bao nhiêu phần trăm xảo hợp? cho dù là Dương Thiên Lôi cũng đều có một loại cảm giác nhìn thấy người thân!

- Sư đệ!

Gương mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Phong Linh Nhi cũng hiện lên vẻ kích động mãnh liệt, nàng cũng vô cùng kinh ngạc, vô luận thế nào cũng không ngờ tới, ở nơi này cũng có thể thấy được thân ảnh quen thuộc của Dương Thiên Lôi, mặc dù lúc nàng kềm lòng không được mà kêu lên cũng không dám khẳng định, nhưng khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi chạy về phía mình với vẻ kinh hỉ, nàng rốt cuộc xác định, đây đúng là tiểu sư đệ của mình, là tiểu sư đệ sau khi khiến cả tu luyện giới chấn kinh liền biến mất, chỉ trong ba năm ngắn ngủi, cả tu luyện giới ở Thiên Huyền đại lục đã xuất hiện đầy những truyền thuyết về hắn!

Giờ khắc này, cả hai người tựa hồ cũng vứt bỏ thành kiến nam nữ, ôm nhau cứng ngắc!

Thân thể của Phong Linh Nhi run rẩy, cả người áp sát lên người của Dương Thiên Lôi. Không chút thẹn thùng!

Đồng dạng, mặc dù cảm nhận được thân thể mềm mại uyển chuyển cùng mùi hương cơ thể của Phong Linh Nhi, nhưng cái tên Dương Thiên Lôi bỉ ổi hèn hạ từ trước tới nay cư nhiên cũng không hề có chút tâm tư vô lại nào!

Chỉ có mỗi kinh hỉ và cảm động!

Trận đấu của Trần Thiến còn chưa bắt đầu, có chút nghi hoặc nhìn Dương Thiên Lôi đang ôm Phong Linh Nhi trên người giống như tình lữ. Không thể không suy đoán quan hệ giữa Dương Thiên Lôi và Phong Linh nhi. Khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm, thì thào nói ra:

- Yêu và được yêu, đó cũng là một loại thống khổ… Gia hỏa đáng thương, nữ hài đáng thương…



- Sư đệ, ngươi… Tại sao ngươi lạo ở chỗ này?

Hai người ôm nhau suốt nửa phút, Phong Linh Nhi mới ý thức được mình và Dương Thiên Lôi đang ôm nhau có quá nhiều ám muội, lập tức mặt mũi thẹn thùng tách khỏi Dương Thiên Lôi, hỏi.

- Lịch lãm rèn luyện a, ta mới đến hôm qua, ta phải ngược lại sư tỷ, vì sao sư tỷ lại đến nơi đây?

- Ta…

Thần sắc Phong Linh Nhi hơi đổi, con ngươi thanh thúy không dám nhìn thẳng Dương Thiên Lôi, khuôn mặt đỏ bừng tránh qua một bên, nói:

- Ta… Cũng đi lịch lãm rèn luyện!

Nghe được Phong Linh Nhi nói, trong nội tâm Dương Thiên Lôi nhảy lên một cái, không khỏi khẩn trương một hồi, có chút tức giận, nói:

- Ngươi điên sao? Bây giờ ngươi mới là Thần Đạo Tứ cấp, mặc dù…

Dương Thiên Lôi nói đến chỗ này, liền dừng lại một chút, lại nói:

- Ngươi cũng không nên đến nơi nguy hiểm này a? Trong này cơ bản đều là cao thủ Thần Đạo Thất cấp đỉnh phong, làm sao ngươi có thể thắng? Hơn nữa, trong mười trận đấu có thì hơn phân nửa là có người chết! Ngươi không muốn sống?

- Ta… Sư đệ… Ngươi không hiểu, sư tỷ… Sư tỷ biết rõ ngươi muốn tốt cho ta, nhưng ta phải mau chóng tấn chức! Ngươi yên tâm, ta đã giao truyền thừa đạo khí lại cho Trảm Không Kiếm Phái, sẽ không ảnh hưởng đến môn phía!

Phong Linh Nhi nói ra.

- Nguyên nhân gì? Luyện hóa truyền thừa đạo khí của môn phái, không mất bao nhiêu năm ngươi sẽ tấn chức Thần Đạo Lục cấp, thậm chí Thất cấp, chỉ có vài năm, ngươi cũng không chờ được sao?

Phong Linh Nhi vẫn trốn tránh ánh mắt của Dương Thiên Lôi như trước, nhưng lại kiên quyết nói:

- Sư đệ, ngươi đừng như thế, cũng đừng hỏi. Nếu không phải bất đắc dĩ, sư tỷ cũng không cần mạo hiểm, chỉ có tiến hành chiến đấu sinh tử ở đây, mới có thể giúp ta tăng lên nhanh chóng.

Dương Thiên Lôi dong dài cả buổi, cảm thấy những lời của mình không có giá trị, cũng không có bất cứ hiệu quả gì, trong nội tâm cảm thấy vẻ quật cường của Phong Linh Nhi mà phẫn nộ. Nhưng mà, hắn vẫn nghe được trong lời nói của Phong Linh Nhi, nghe ra được một ít, chắc chắn là trên người của nàng có ẩn tình. Nếu không, quả quyết sẽ không với tu vi Thần Đạo Tứ cấp mà đi tới Lai Hồn tinh vực lịch lãm rèn luyện, dù truyền thừa đạo khí của nàng phi thường cường đại, hơn nữa còn mạnh hơn cả truyền thừa đạo khí của Trảm không Kiếm Phái, nhưng dù truyền thừa đạo khí của nàng có cường đại đi chăng nữa, thì cảnh giới của bản thân nàng quá thấp. Thần Đạo Tứ cấp, có thể phát huy bao nhiêu uy lực chứ?

- Ngươi đến lúc nào?

Dương Thiên Lôi biết rõ, dù có hỏi Phong Linh Nhi tiếp, nàng cũng không nói, cho nên tạm thời nói tới chuyện khác, sau đó từ từ nghĩ biện pháp.

- Vừa mới đến.

- Vậy thì tốt, đi theo ta.

Dương Thiên Lôi nói xong, liền cầm tay của Phong Linh Nhi, thân hình nhoáng một cái, đã dẫn Phong Linh Nhi đi vào lôi đài phía trước.

Thời điểm này, Trần Thiến đã bắt đầu giao chiến với một cao thủ Thần Đạo Thất cấp!

- Ngươi coi đi, nhìn thực lực của bọn họ, sau đó so sánh với thực lực của bản thân mình.

- Ngươi không thể lúc nào cũng nghĩ đến việc mượn nhờ lực lượng truyền thừa đạo khí, làm như thế thì cảnh giới của ngươi vĩnh viễn không thể nào tăng nhanh được! Dù ngươi lên lôi đài chiến đấu, tiến hành cuộc chiến sinh tử, ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu? Vật ngoài thân, tất cả đều là phù vân, chỉ có chiến đấu bằng chính thực lực của bản thân, mới có thể chính thức lĩnh ngộ ngàn vạn pháp tắc và ảo diệu bích chướng!

Dương Thiên Lôi nói xong lời này, không nhìn tới Phong Linh Nhi nữa, hơn nữa trong ngữ khí còn mang theo một ít phẫn nộ, hắn đang trách cứ Phong Linh Nhi. Nhưng lời nói này vào tai của Phong Linh Nhi, lại làm cho thân thể của Phong Linh Nhi khiếp sợ mở to mắt, thân thể mềm mại run rẩy một hồi. Bởi vì Dương Thiên Lôi nói một câu lơ đãng, hoàn toàn đánh trúng chỗ hiểm trong lòng của Phong Linh Nhi.

Cho tới nay, nàng vẫn không ý thức được điểm này, nương vào truyền thừa đạo khí cường hãn, giống như mình mượn nhờ truyền thừa đạo khí, tiến hành cảm ngộ trận pháp phức tạp và ảo diệu thiên địa trong đạo khí, điều này đã làm nàng tấn cấp một cách thuận buồm xuôi gió, hơn nữa nàng còn đắc chí xem đây là một ưu thế, không nghĩ tới, loại này ưu thế này lại biến thành nhân tố cản trở cảnh giới của mình.

Vào lúc này, Phong Linh Nhi có loại cảm giác hiểu ra, trong nội tâm tràn ngập cảm giác ái náy nhìn Dương Thiên Lôi.

- Đừng nhìn ta, xem trận đấu đi!

Ánh mắt của Dương Thiên Lôi không nháy lấy một cái, vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào trận đấu trên lôi đài, nói ra. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

- Nha… Sư đệ, ngươi giận sư tỷ sao?

- Không có, ta chỉ muốn cho ngươi hiểu, chênh lệch giữa ngươi và bọn họ! Không muốn ngươi đi chịu chết!

- Nha…

Phong Linh Nhi ứng một tiếng, liền không nói thêm gì nữa, ánh mắt nhìn về phía lôi đài. Tay nàng, vẫn bị Dương Thiên Lôi nắm chặt, giống như Dương Thiên Lôi quên đi, mà nàng cảm giác được, tuy cảm thấy không ổn, thậm chí có điểm thân mật với Dương Thiên Lôi, nhưng trong nội tâm của nàng xuất hiện một cảm giác an toàn không nói nên lời, làm cho nàng không đành lòng buông ra, đúng là Dương Thiên Lôi đã quên là mình đang nắm tay Phong Linh Nhi, sau khi nói xong vài câu với Phong Linh Nhi, tâm thần của hắn đã đắm chìm trong chiến đấu, hơn nữa tuyệt đại đa số tâm thần đều tập trung lên đối thủ của Trần Thiến. Bởi vì đối thủ lần này của Trần Thiến, tuy không cường đại, nhưng thi triển tuyệt học rất có phong cách, kết hợp cương nhu. Rất hiển nhiên, mục đích của người tu luyện này không phải là đánh bại Trần Thiến, mà muốn thông qua trận đấu với Trần Thiến, tăng thực lực của mình! Bởi vì Càn Khôn Như Ý Quyền của Trần Thiến, thể hiện ra ảo diệu cương nhu, phi thường hữu dụng với hắn.

Phong Linh Nhi cũng từ từ đem tinh lực của mình đầu nhập vào trong trận chiến của hai người, chỉ trong chốc lát, sắc mặt của nàng đã tái nhợt.

Chênh lệch không phải một lần nửa lần.

Điều này làm cho tâm tình của nàng trở nên vô cùng ảm đạm.

Đương nhiên, Phong Linh Nhi cũng không biết, dù là Trần Thiến, hay là nàng bây giờ, đại đa số tu luyện giả ở đây, đều tương đối cường đại. Dù sao, trận đấu của Trần Thiến, là chiến thắng một tên cao thủ có chiến tích thấp nhất. Mà người có can đảm khiêu chiến Trần Thiến, làm sao yếu được? Nhưng Dương Thiên Lôi không nói những chuyện này cho Phong Linh Nhi, hơn nữa với thực lực của Phong Linh Nhi, dù có mượn ngờ truyền thừa đạo khí, thì có thể cường đại sao? Có thể chiến thắng một người, nàng có thể liên tục chiến thắng mười người sao? Nhưng chỉ cần thua một lần, kết quả hơn phân nửa là thân tử đạo tiêu!

Có một câu, Dương Thiên Lôi vẫn nhịn lại không nói. Dù sao Phong Linh Nhi là người có đạo lữ, hơn nữa, Dương Thiên Lôi muốn biết rõ vì sao Phong Linh Nhi lại bức thiết tăng thực lực của mình lên như vậy. Nếu xem hết mấy trận đấu nữa, nàng còn quật cường muốn tìm chết, thì Dương Thiên Lôi không ngại nói ra, nếu đi chịu chết, còn không bằng đưa cho hắn!

Bởi vì, Dương Thiên Lôi có năng lực làm cho nàng tăng cảnh giới lên nhanh chóng!



Phong Linh Nhi đứng dưới lôi đài sắc mặt tái nhọt, cố gắng bình ổn tâm tình trong lòng, bắt đầu thể ngộ thần thông kỷ xảo vận dụng quyền cước và ảo diệu của đối phương. Nhưng đối thủ của Trần Thiến, bỗng nhiên hóa nhu thành cương, Phong Linh Nhi cảm giác bàn tay đang bị Dương Thiên Lôi nắm chặt, đột nhiên xiết chặt, làm cho Phong Linh Nhi cảm ứng được trong cơ thể Dương Thiên Lôi có một cổ năng lượng đang vận chuyển, tuy Dương Thiên Lôi không nói ra, nhưng Phong Linh Nhi lại khiếp sợ, nàng cảm nhận được một cổ năng lượng chí cương chí dương trong đó.

Phong Linh Nhi nhịn không được nghiêng mặt qua, nhìn về phía Dương Thiên Lôi, khi nhìn thấy trong đôi mắt của Dương Thiên Lôi có hào quang bảy màu đang lấp lánh, tâm tình của hắn lúc này đang đầu nhập vào trong cuộc chiến trên lôi đài, Phong Linh Nhi lập tức ý thức được cái gì đó, trong đôi mắt tuyệt mỹ, hiện lên một tia khiếp sợ.

- Hắn lĩnh ngộ tuyệt học của người kia.

Đúng lúc này, bỗng nhiên tên tu luyện giả kia hóa cương thành nhu, cùng lúc đó, Phong Linh Nhi lại thông qua Dương Thiên Lôi tay, cảm ứng được năng lượng trong cơ thể Dương Thiên Lôi đang biến đối!

Điều này càng làm Phong Linh Nhi xác định cách nghĩ trong lòng, bỗng nhiên Phong Linh Nhi cảm thấy trong nội tâm có cảm giác hiểu ra, làm cho nàng hưng phấn ra mặt.

- Hắn muốn giúp ta… Hắn nhất định sẽ giúp ta!

Phong Linh Nhi rất muốn nói tất cả cho Dương Thiên Lôi vào lúc này, tuy nhiên lại không dám quấy rầy Dương Thiên Lôi lĩnh ngộ, cho nên tạm thời đè nén kích động lòng, tối nay nói sau.



- Ta thua, đa tạ Trần tỷ hạ thủ lưu tình!

Khi Trần Thiến dùng miên chưởng, đánh lui đối thủ, tên tu luyện giả kia đình chỉ công kích, khom lưng cúi người thấp người trước Trần Thiến, hắn làm như vậy, hiển nhiên là vì Trần Thiến thủ hạ lưu tình.

Trần Thiến xinh đẹp đạm mạc nhìn đối phương, cũng không tỏ vẻ gì. Biểu hiện này của nàng, đây chính là biểu lộ mà đại tỷ Trần gia này thường dùng, cũng chỉ có Dương Thiên Lôi mới có thể nhìn thấy Trần Thiến cười nhõng nhẽo, đây chính là do "nhân phẩm", cho nên hắn mới có được vinh hạnh đặc biệt này.

Sau khi trọng tài tuyên bố Trần Thiến thắng lợi, Trần Thiến có mười lăm phút nghỉ ngơi, nàng đứng dưới lôi đài mỉm cười ngoắc Dương Thiên Lôi, bộ dạng như vậy, rõ ràng là ý bảo Dương Thiên Lôi đi qua.

Nhưng làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao, nha đầu kia không có bị thương, thậm chí tiêu hao cũng không lớn, nàng muốn tìm hắn làm gì?

- Ngươi chờ ta một chút, đừng đi khắp nơi, đứng yên chỗ này không nhúc nhích.

Dương Thiên Lôi quay người nhìn Phong Linh Nhi nói ra. Nhưng mà, lúc này Dương Thiên Lôi quay người lại nhìn thấy biểu lộ của Phong Linh Nhi, hắn cảm thấy ngoài ý muốn, Phong Linh Nhi không có chút biểu lộ thất vọng nào, gương mặt tuyệt mỹ, lúc này mang theo một tia hưng phấn đỏ bừng, chẳng lẽ nàng không có xem trận đấu? Hay nàng vẫn cảm giác thực lực của mình có thể chiến thắng?