Huyền Thiên

Chương 475: Kim Ô Liệt Nhật





- Hai gian phòng đế vương, hai gian phòng hạng nhất!

Khi nữ nhân viên phục vụ có đuôi dài đi tới nhiệt tình đón chào thì Ngân Hỏa liền nói thẳng.

Lúc Kim Chính Thái phát hiện Dương Thiên Lôi đang nhìn chằm chằm vào nữ nhân viên phục vụ thì mỉm cười, nói: - Đây là thiếu nữ hồ tộc, thế nào, so với loài người các ngươi có phải là hấp dẫn hơn một chút không? Thích thì cứ nói, lát nữa ngươi có thẻ gọi vài người để chơi!

- Không cần, không cần, chỉ ta là ta từng thấy qua nên mới nhìn một chút thôi. Dương Thiên Lôi vội vàng nói. Bất quá lời này cũng là thật, thiếu nữ hồ tộc này tuy rằng yêu mị, nhưng so với đám người Tử Hàm mà nói thì vẫn còn thua xa, Dương Thiên Lôi tuy rằng háo sắc, nhưng cũng chưa tới mức bụng đói ăn quàng, mẹ nó, mỹ nữ loại này dù có đẹp hơn đi nữa thì bản thể cũng là động vật mà thôi, khẩu vị nặng như nhân thú thì Dương Thiên Lôi vẫn không hưởng nổi. Huống hồ gì, giờ phút này Lăng Hi muội muội vẫn còn đang nhìn hắn chằm chằm không động đậy? đừng nói là không có, cho dù có đi nữa thi người anh em này cũng không dám.

- Xin chờ một lát! Thiếu nữ hồ tộc quay sang nhìn Dương Thiên Lôi và Kim Chính Thái ngượng ngùng cười tới mức thiên kiều bá mị, sau đó hơi khom người, rồi uyển chuyển xoay người đi tới quầy, một lát sau, thiếu nữ hồ tộc trên mặt mang theo một tia áy náy, đi tới trước mặt Kim Chính Thái, nói: - Các vị tiên sinh, thực ngại quá, phòng đế vương lúc sáng đã bị hơn mười vị khách bao cả rồi… ngài xem…

- Đã bị bao hết? Khách sạn của các ngươi lớn như vậy mà chỉ có mười phòng đế vương thôi sao?

- Đây… bọn họ mỗi người chiếm một tầng… thế nên… Thiếu nữ hồ tộc ngập ngừng nói. Truyện Tiên Hiệp

- Vị này hẳn chính là thiếu chủ của Minh Vương tinh vực, Kim Chính Thái, Kim tiên sinh có đúng không? Đúng lúc này, một gã khí độ phi phàm, hiển nhiên là đã tấn chức cao thủ Thần đạo cấp tám, bước nhanh tới trước mặt Kim Chính Thái, ôm quyền thi lễ, cung kính nói: - Ta là tổng quản của khách sạn này, hôm nay thật sự quá bất ngờ, thật có lỗi…

- Không sao cả, ta chỉ muốn biết là ai phô trương như vậy? Hơn nữa các ngươi còn không dám không đáp ứng! Thần sắc của Kim Chính Thái đã hòa hoãn một chút, quay sang hỏi trung niên nhân trước mặt. Kim Chính Thái rất rõ, loại khách sạn thế này cũng không phải ngươi muốn bao là có thể bao được, dù sao kahchs sạn cũng phải nghxi tới danh dự của chính mình, số lượng đế vương phòng lúc bình thường đa phần đều là chỉ có thể để đó không dùng tới, tình trạng đầy khách là chuyện khó mà xảy ra. Thế nhưng lại bị hơn mười người bao hết toàn bộ, lại càng khó mà xảy ra.

- Đây… là Vô Cực tinh vực, Kỷ gia, Triệu gia, Trần gia, dòng chính của tam đại gia tộc! Chúng ta… thực là không còn cách nào khác! Tổng quản hạ giọng, nói với vẻ xấu hổ.

Nghe tổng quản nói vậy, con ngươi của Kim Chính Thái hiện lên hai đạo tinh quang, lập tức thoải mái nói: - Chẳng trách!

- Thiếu chủ, nếu không thì chúng ta đổi chỗ khác?

- Không cần, lấy bốn gian phòng hạng nhất đi. Dương huynh đệ… này?

- Ách… không có gì, bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề về một tuyệt học nên thất thần một chút… Kim huynh muốn nói gì? Dương Thiên Lôi che giấu vẻ khiếp sợ trong lòng của mình, vội vàng trả lời. Vô luận là thế nào đi nữa, Dương Thiên Lôi đều không ngờ được, chỗ này cư nhiên lại gặp phải người của Kỷ gia, bọn họ tới nơi này làm gì? Lẽ nào cũng là vì tu luyện?

- Chúng ta ở phòng hạng nhất có được không? Kim Chính Thái cũng khá kinh ngạc, bất quá cũng không hề nghi ngờ lời Dương Thiên Lôi nói, nếu như không phải võ sĩ thì dù thiên phú cao tới đâu, sợ rằng cũng khó mà tu luyện tới cảnh giới này ở Thủy Nguyên Tinh, trong lòng lại càng thêm thích Dương Thiên Lôi.

- Không thành vấn đề! Tất cả đều nghe theo sự an bài của Kim huynh!

- Được! Xem ra lần tham quan này cũng đáng giá lắm, ngũ đại gia tộc trong Vô Cực tinh vực đã tới ba nhà, hắc hắc… ta thật muốn xem thử xem bọn họ lợi hại cỡ nào! Hi vọng là không phải cũng chỉ tới tham quan như chúng ta! Kim Chính Thái nói với vẻ vô cùng hưng phấn.

- Kim thiếu chủ, không phải ba nhà, mà là cả năm nhà đều tới! Đệ tử của hai nhà còn lại đều ở Huyễn Hải khách sạn, cũng bao hết gian phòng đế vương! Đúng lúc này, tổng quản lại hạ giọng nói với Kim Chính Thái.

- A? Cảm tình thật tốt! Đa tạ! Sắp xếp bốn phòng cho bọn ta đi! Còn nữa, nhớ kỹ, có tin gì tốt thì phải báo cho bọn ta đều tiên! Bạch quang trong tay Kim Chính Thái chợt lóe, giao một lọ đan dược cho tổng quản. Vẻ mặt trên mặt tổng quản nhất thời lại càng thêm cung kính, liên tục gật đầu.

- Tốt!

………

Sau khi lấy phòng xong, sắc trời hãy còn sớm, nếu muốn xem Lôi đài chiến cũng chỉ có thể đợi tới sáng mai, thế nên Kim Chính Thái cũng không vội trở lại phòng, sau khi trưng cầu ý kiến của Dương Thiên Lôi xong, bốn người lại cùng nhau đi tới quán rượu.

Quán rượu, ngư long hỗn tạp, là nơi tụ tập mấy tin đồn lung tung, cũng là một trong những nơi chủ yếu mà tu luyện giả tới giao lưu.

- Kim huynh, ngũ đại gia tộc của Vô Cực tinh vực rất mạnh sao? Lúc thiếu nữ hồ tộc xinh đẹp vẫy vẫy đuôi dẫn bốn người đi tới quán rượu, Dương Thiên Lôi bèn hỏi.

- Không phải chứ, Dương huynh đệ, ngay cả ta ngươi cũng đã nghe nói qua, lẽ nào không biết ngũ đại gia tộc của Vô Cực tinh vực? Nghe Dương Thiên Lôi hỏi vậy, Kim Chính Thái có chút ngạc nhiên mà hỏi lại.

- Khụ… xin lỗi Kim huynh, tiểu đệ là thấy phong thái của Kim huynh nên mới sinh lòng ngưỡng mộ, muốn kết giao, sở dĩ… hắc hắc, kỳ thực lần tham quan này là lần đầu tiên tiểu đệ rời khỏi Thủy Nguyên tinh! Huynh cũng biết tình trạng của Thủy Nguyên tinh mà, thế nên những chuyện tiểu đệ biết về các tinh vực thật sự rất ít… Dương Thiên Lôi nói.

- Hóa ra là thế, ha ha… xem ra hai huynh đệ chúng ta thật sự có duyên! Đi thôi, chúng ta tới quán rượu, vừa uống vừa nói! Vi huynh tuy rằng là Thần đạo cấp sáu, nhưng những tinh cầu mà ta đã tới tham quan thì nhiều vô số kể, ngươi muốn biết gì thì cứ việc hỏi! Kim Chính Thái nghe Dương Thiên Lôi nói vậy cũng không hề phật lòng, ngược lại trong lòng càng thêm vui, thoải mái nói.

- Hoan nghênh đã tới! Lúc Dương Thiên Lôi và Kim Chính Thái vừa tới của của quán rượu thì có hai thiếu nữ xinh đẹp, ăn mặc hở hang liền một trái một phải, dán cơ thể nóng bỏng của mình sát vào hai người, nhiệt tình chào đón.

Kim Chính Thái hiển nhiên đã có nhiều kinh nghiệm, không có bất kỳ phản ứng gì với mỹ nữ đó. Mà Dương Thiên Lôi thì lại kềm lòng không được mà un rẩy một chút, nhẹ nhàng đẩy mỹ nữ đang ôm cánh tay của hắn ra, trong lòng âm thầm nhắc, bây giờ bên người ca chỉ có Lăng Hi muội muội, lửa mà cháy thật thì đi đâu dập?

Dường như phát hiện ra sự khác thường của Dương Thiên Lôi, Kim Chính Thái mỉm cười mang theo một chút trêu chọc, thấp giọng nói: - Lão đệ, ngươi sẽ không phải là trai tân đó chứ?

- Ách… đây… Dương Thiên Lôi nhất thời xấu hổ mà lắc đầu, ra vẻ cực kỳ xấu hổ. Mẹ nó, trai tân? Ca nhìn thê thảm như vậy sao? Bất quá ai bảo ta là tên nhà quê tới từ nơi khri ho cò gáy làm gì? Muốn giả làm trai tân cũng không phải khó. Ca đây thuần khiết, từ xưa tới giờ đều thủ thân như ngọc.

- Ha ha ha… lão đệ, không cần ngại đâu, nếu không phải lão đệ toàn tâm đều taapjt rung vào võ đạo thì sao có được thành tựu như hôm nay? Bất quá, nam nhân mà, cần phải phát tiết, điều hòa âm dương, thả lỏng tâm tình, đối với tu luyện chỉ có lợi chứ không có hại! Đêm nay, vi huynh làm chủ, thỉnh giúp đệ hai mỹ nữ Thần đạo nguyên âm, bảo đảm ngươi sẽ thích!

- Khụ khụ… không cần, không cần. Lão huynh có ý tốt, tiểu đệ xin tâm lĩnh!

- Sao vậy, còn ngại à? Ha ha ha… không cần ngại đâu, những thứ này đều là chuyện nhỏ, vi huynh sẽ không để tâm đâu!

- Thực sự không cần đâu, công pháp mà tiểu đệ tu luyện không thể bài trừ thân thể thuần dương, bằng không sẽ kiếm củi ba năm thiêu rụi một giờ! Dương Thiên Lôi dưới sự bức bách của Lăng Hi, thê thảm không gì sánh được mà vội từ chối.

- Như vậy à, vậy thì vi huynh không ép ngươi nữa! Kim Chính Thái nghe Dương Thiên Lôi nói vậy thì cũng không miễn cưỡng nữa.

- Tiên sinh, ngồi đây được không? Đúng lúc này, hai vị mỹ nữ đưa Kim Chính Thái và Dương Thiên Lôi tới trước cửa một gian phòng trang nhã, hỏi.

- Được rồi! Lão đệ, ngươi muốn uống gì? Kim Chính Thái hỏi.

- Sao cũng được! ngươi uống cái gì thì ta uống cái đó! Dương Thiên Lôi nói. Loại địa phương thế này, kiếp trước hắn không biết, kiếp này thì một chút kinh nghiệm nhỏ như cọng long cũng không có, nào biết phải uống cái gì?

- Được, vậy mang tới cho bọn ta bốn mươi bình "Kim Ô Liệt Nhật" Ngân Hỏa, Ngân Thủy, các ngươi cũng ngồi xuống uống cùng đi! Kim Chính Thái nói. Vừa nói vừa kéo Dương Thiên Lôi ngồi xuống hai cái ghế quay mặt ra phía đại sảnh và biểu diễn đài ở giữa.

- Đa tạ thiếu chủ! Ngân Hỏa và Ngân Thủy cung kính nói, nói xong liền một trái một phải ngồi ở hai cái ghế hai bên.

Sự xuất hiện của bốn người đã hấp dẫn không ít ánh mắt, chỉ là khi thấy cái sừng màu vàng trên đầu Kim Chính Thái cùng với Ngân Thủy và Ngân Hỏa thì đều dời ánh mắt tới trên người Dương Thiên Lôi ngồi ngang hàng với Kim Chính Thái, tuy rằng Dương Thiên Lôi chỉ mặc một thân đạo bào, cũng không có biểu hiện xuất thân giàu có gì, nhưng đa số cũng không dám đánh giá thấp Dương Thiên Lôi, hiển nhiên cũng đoán hắn là thiếu chủ của tinh vực nào đó ra ngoài du lịch. ChỈ là trên người Dương Thiên Lôi không hề có bất kỳ dấu hiệu nào nên khiến nhiều người tò mò.

- Những tu luyện giả này đều là Thần đạo cấp bảy, có lẽ là Đại Thành chi cảnh. Xem ra tinh cầu số một này thật sự là nơi yếu nhất. Ha hả, Ngân Hỏa, Ngân Thủy, xem ra ở chỗ này, ta không nhất định chỉ là ngắm cảnh, thỉnh thoảng đánh vài trận cho vui cũng được! Ánh mắt của Kim Chính Thái chậm rãi quét qua mọi người, trên mặt phát ra một chút ngạo khí, nhẹ giọng nói.

- Thực lực của thiếu chủ tuyệt đối là không sợ phần lớn người ở đây. Thế nhưng, khiêu chiến ở đây một khi bắt đầu, chỉ có thua trận hoặc phải đánh đủ mười tận thì mới có thể rời khỏi. Thế nên… thiếu chủ vẫn không nên đánh thì hơn.

- Vì sao không nên đánh? Thua thì thua, có gì phải sợ chứ? Tuy trong chiến đấu thì không quản sống chết, nhưng thực lực chênh lệch cũng không nhiều, nếu đánh không lại thì cứ nhận thua là xong, thật ra thì ta thấy, nếu Kim huynh có thực lực khiêu chiến thì cứ đánh thôi! Đây là cách tu luyện tốt nhất rồi! Lúc này, hai tròng mắt của Dương Thiên Lôi bỗng nhiên dần hiện lên hai đạo tinh quang, nói.

- Dương tiên sinh nói không sai. Chỉ là thân phận của thiếu chủ khá đặc thù, một khi đã khiêu chiến tới Thần đạo cấp bảy thì những Thần đạo cấp bảy liền có thể khiêu chiến với thiếu chủ. Tuy rằng thiếu chủ nghĩa bạc vân thiên, quảng giao thiên hạ, nhưng chung quy vẫn có kẻ thù. Chỉ sợ khi biết thiếu chủ khiêu chiến thì sẽ có người xấu bụng nhân cơ hội làm bậy, lúc đó thì thiếu chủ không thể cự tuyệt được! Ngân Hỏa trầm giọng nói.

- A, như vậy sao, là ta suy nghĩ không thấu đáo, ha hả, Kim huynh, như vậy thì xem ra loại vô danh tiểu tốt như ta vẫn tự do hơn một chút, ha ha…

Kim Chính Thái mỉm cười, nhưng hai mắt lại phát ra hai đạo tinh quang, nhìn Dương Thiên Lôi nói: - Lão đệ, chẳng lẽ là ngươi muốn thử sao?

- Đương nhiên! Nếu đã tới thì lý nào chỉ để ngắm cảnh! Một mình ta ăn no, cả nhà khong đói bụng, không có nhiều cố kỵ như Kim huynh, ta nghĩ hẳn là sẽ không ai nhằm vào ta! Thế nên, mặc kệ thắng hay thua, đánh mấy trận rồi hãy nói! Trong song mâu của Dương Thiên Lôi lóng lánh chiến ý nồng đậm, nói.

- Tốt, tốt lắm! Ha ha ha, lão đệ, ta không thể khiêu chiến, nhưng ngươi nên thành toàn cho vi huynh, tới lúc đó, chúng ta nhất định phải giao lưu luận bàn một trận đó! Kim Chính Thái hào khí nói, ánh mắt nhìn về Dương Thiên Lôi càng tăng thêm một phần tán thưởng, thậm chí mang theo một chút ngưỡng mộ. Nguyên bản hắn cho rằng với tu vi của Dương Thiên Lôi thì chắc là muốn tới tham quan, dù sao thì thiên tài có thể vượt cấp khiêu chiến như hắn cũng không nhiều. Nhưng không ngĩ tới là, một người tới từ Thủy Nguyên tinh cằn cỗi như Dương Thiên Lôi lại sở hữu hào khí như vậy, hơn nữa Kim Chính Thái khẳng định, Dương Thiên Lôi có năng lực vượt cấp khiêu chiến, bằng không cũng sẽ không sôi nổi như vậy!

- Không thành vấn đề!

- Tốt lắm, cạn!

- Cạn!

Sau khi Dương Thiên Lôi và Kim Chính Thái cụng chai xong, lại cụng với hai lão giả Ngân Hỏa và Ngân Thủy, ngửa đầu uống cạn. Chỉ là Kim Chính Thái và hai lão giả không uống ngay mà là mỉm cười nhìn Dương Thiên Lôi.

- Ực ực, ực… Trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi liền rót hết một lọ Kim Ô Liệt Nhật vào trong bụng, sau đó chùi miệng, nói: - Đã thật! A, Kim huynh, vì sao mọi người không uống?

- Ách… Cạn cạn! Kim Chính Thái và hai lão giả cũng vội vàng nâng rượu lên uống cạn, nhưng nhãn thần nhìn về phía Dương Thiên Lôi lại mang theo một tia bội phục. bọn họ đương nhiên nhìn ra được, Dương Thiên Lôi căn bản không có chút hiểu biết gì về rượu, thậm chí còn là lần đầu tiên uống loại này. Hắn lần đầu tiên bước vào tinh vực, đến từ Thủy Nguyên tinh cằn cỗi thì làm sao có Kim Ô Liệt Nhật mà uống? Kim Chính Thái và hai lão giả vốn tưởng là Dương Thiên Lôi sẽ le lưỡi, thậm chí còn phun ra, lại khiếp sợ phát hiện ra là Dương Thiên Lôi chẳng những không sao, còn nói đã!