Huyền Thiên

Chương 294: Đánh cược là thắng!





- Chẳng lẽ ngươi còn muốn giam lão tử ở Tiên thiên cấp bốn, biến thành thành phế vật lần nữa, mãi mãi không thể tăng tiến sao? Dương Thiên Lôi ở đan điền gào lên,cho dù không thể cảm nhận được chút sự tồn tại nào của khí tức kia, nhưng hắn vẫn tin lời của Lăng Hi là đúng.Hơn nữa tình huống bây giờ vô cùng quỷ dị,ngoại trừ việc có tồn tại kia ở bên ngoài gây ảnh hưởng,còn lại khó mà giải thích thỏa đáng.

- Cứ nuốt đi, nuốt đi, lão tử sẽ cho ngươi ăn no.

Dương Thiên Lôi lập tức vung ra tất cả số nội đan yêu thú còn lại. Ngay sau đó trước mặt hắn xuất hiện tám mươi lăm viên nội đan xếp thành một đường dài nối đuôi nhau nhảy vào trong đan điền của hắn.

Điên cuồng, chỉ có hai từ điên cuồng mới có thể diễn tả tình trạng Dương Thiên Lôi bây giờ.

- Ầm ầm ầm...

Cơ hồ trong giây lát, từ đan điền của Dương Thiên Lôi truyền ra từng tiếng bạo nổ oanh minh, cả tám mươi lăm viên nội đan yêu thú điều bị Dương Thiên Lôi thiêu đốt hết, niệm lực dồi dào chia thành tám mươi lăm luồng sáp nhập vào tám mươi lăm viên nội đan, điên cuồng luyện hóa đống nội đan đó.

Nhưng năng lượng dồi dào vừa sinh ra lại hoàn toàn nằm ngoài khả năng khống chế của Dương Thiên Lôi, trong phút chốc liền hóa thành từng đường hỗn loạn gào thét lao ra từ đan điền của Dương Thiên Lôi, giống như đê vỡ nước trào, trực tiếp công phá khắp nơi trong kinh mạch của hắn.

"Phụt" Một ngụm máu đỏ tươi phun ra khỏi miệng Dương Thiên Lôi, hai mắt của hắn phát ra quang mang bảy màu sáng lóng lánh. Trong tình huống hung hiểm như thế nhưng tâm thần của Dương Thiên Lôi vẫn không có chút rối loạn nào, có chẳng chính là lửa giận, hắn muốn thử xem bạo thể mà chết sẽ có cảm giác thế nào.

- Thôn phệ ư, lão tử cho ngươi thôn phệ, da còn thì lông vẫn mọc, còn chồi tất mọc cây. Lão tử xem ngươi định thế nào?

Dương Thiên Lôi giận dữ gào thét thêm lần nữa.Tuy vô cùng túc giận nhưng hắn vẫn còn tỉnh táo. Đây chính là một canh bạc, còn hắn đã đen mạng của mình ra để đánh bạc.

Nếu như cứ để thế này thì hai năm sau hắn cũng chết, thay vì chết thảm như vậy, không bằng chết oanh liệt một chút, đánh cuộc một phen với thứ thần bí trong đan điền.

Nếu thành công thì hắn có thể thuận lợi đột phá lên Tiên thiên cấp năm, hơn nữa còn bắt được điểm mấu chốt để biến vụ cá cược này thành chỗ dựa lớn nhất của hắn.

Nếu mà thua,thì chính là bạo thể mà chết, bị hủy diệt cùng với thứ kia.

Một loại đau đớn kịch liệt tới tê tâm liệt phế bỗng nhiên truyền vào trong não của Dương Thiên Lôi, thân thể của hắn bỗng chốc liền bành trướng điên cuồng, cả người giống như một quả cầu bị thổi căng, to lên gấp mấy lần.

- Ầm ầm....

Một tiếng nổ thật lớn, Quang Minh nhuyễn giáp trên người hắn rốt cuộc cũng tới cực hạn, trong nháy mắt đã bị chia năm sẻ bảy, hóa thành nhiều mảnh nhỏ bắn ra xa.

- Chẳng lẽ thua rồi sao?

Loại đau đớn kịch liệt này căn bản không phải loại mà con người có thể chịu nổi, khiến cho Dương Thiên Lôi cơ hồ đánh mất khả năng tư duy, nhưng chấp niệm trong lòng hắn vẫn giúp hắn giữ vững được một tia linh trí, trong nháy mắt cảm nhận được cảm giác sắp bạo thể mà chết, trong giây phút Dương Thiên Lôi cảm thấy mình sắp chết tới nơi thì trong lòng hắn lập tức sinh ra cảm giác không nỡ buông tay và quyến luyến vô hạn, trong đầu lần lượt hiện lên từng gương mặt quen thuộc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Hắn thấy được Trương Tử Hàm, Lăng Hi, Sở Hương Hương, Tiểu Linh Thú, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm, Dương Thiên Ngạo, Mộc Tử Vi, Phong Mã Ngưu,Vũ Đại Lãng, Vu Tiểu Ức, Vu Thanh Nhã...

Còn thấy cả lão Dương, Đan Thanh Dương, Tiêu Như Mộng, Nhan Uyên, Phong Vô Kỵ, Vân Dao...

Thấy được mẫu thân,phụ thân, gia gia...

Nhưng ngay lúc Dương Thiên Lôi mắt thấy sẽ bạo thể mà chết thì đan điền của hắn bỗng nhiên lại vận chuyển điên cuồng, trong nháy mắt, một cỗ năng lượng không có bất kỳ thuộc tính nào bỗng chốc nổ tung lên, cơ hồ trong nháy mắt đã xuất hiện quanh thân Dương Thiên Lôi, lấy tư thái mạnh mẽ và khí thế thái sơn áp đỉnh, trực tiếp tạo thành một bức tường đồng vách sắt dọc theo thân hình của Dương Thiên Lôi, mặc cho năng lượng trong cơ thể điên cuồng tăng vọt, đều không mảy may khiến thân thể Dương Thiên Lôi ngừng bành trướng.

Thân thể của Dương Thiên Lôi lúc này như một cái lọ bịt kín mít, ở trong là tám mươi lăm viên nội đan ẩn chứa năng lượng cường đại, từng viên lần lượt nổ tung, năng lượng càng ngày càng nhiều, nhưng thủy chung vẫn không cách nào phá vỡ lọ được.

Việc khiến cho Dương Thiên Lôi kinh hỉ chính là năng lượng phát ra từ yêu thú nội đan càng ngày càng khủng bố, nhưng thế nào cũng không thể làm tổn thương kinh mạch của hắn được, mà ngay cả những kinh mạch dã bị thương tổn cũng được cỗ năng lượng không có bất kỳ thuộc tính gì kia chữa trị.

- Ta thắng rồi.

Dương Thiên Lôi vô cùng kinh hỉ, không còn băn khoăn chút nào nữa, vội vàng thúc giục niệm lực điên cuồng hấp thu đống năng lượng cuồng bạo đó, đồng thời hắn cũng phát hiện ra pháp lực toàn thân đang tinh tiến với tốc độ kinh người.

- Ầm.

Không biết đã trải qua bao lâu, trong đầu Dương Thiên Lôi bỗng vang lên một tiếng nổ mạnh, tâm thần của bản thân trong nháy mắt tựa như đã xuyên qua thời không, chuyển tới phòng tu luyện dành cho khách quý, phá nát Tinh Diệu, dung nhập vào hàng vạn ngôi sao, hòa vào thiên địa.

Tiên thiên cấp năm, cảnh giới Thiên nhân hợp nhất.

Dương Thiên Lôi rốt cuộc cũng bước chân vào Tiên thiên cấp năm.

Sau khi hao phí cả trăm viên nội đan yêu thú cùng với việc đem cả tính mạng của mình ra đánh cược, rốt cuộc cũng đã đột phá bình cảnh.

- A a a

Dương Thiên Lôi ngửa mặt lên trời hét vang, trong tiếng thét ẩn chứa sự hùng hồn và pháp lực cao thâm không đo lường được, trực tiếp phá rách thời không, trùng phá cả tòa nhà Tinh Diệu, giống như thiên lôi cuồn cuộn nổ vang trên hư không.

Trong nháy mắt, tất cả những tòa nhà trong Tinh Diệu thương nghiệp hiệp hội đều rung lên kịch liệt, phòng đấu giá tấp nập người ra kẻ vào, ánh mắt của tất cả những cao thủ có mặt trong phòng này đều lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Pháp lực thật hùng hậu.

Một lão giả cảnh giới Tiên thiên cấp tám đỉnh phong, hai mắt phát ra tinh quang lóng lánh, trầm giọng thốt lên.

Chung Khuê đang ngồi giữa bữa tiệc tiếp đãi khách quý, trong con ngươi bỗng chốc hiện lên một tia kinh hỉ, không kềm được mag liếc mắt nhìn về phía phòng tu luyện dành cho khách quý, đôi môi run rẩy, thì thào nói:

- Đột phá… không ngờ sau khi đột phá lại mạnh như vậy.

Thanh âm còn chưa dứt thì hắn đã đứng phắt dậy, cố nén kích động trong lòng, chậm rãi lùi lại tới cửa lớn của phòng đấu giá, khi hắn vừa bước ra khỏi cửa thì thân hình lập tức nhoáng một cái, lập tức xông về phía phòng tu luyện như một làn khói.