Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 582: Minh tâm chủng (1)




Bọn họ chưa tới trước mặt Diệp Huyền, trên đỉnh đầu Từ Lương xuất hiện vũ hồn trường côn màu đen, vũ hồn vừa xuất hiện, một đạo sương mù,che chắn chiến đao trong tay hắn sau đó chém thẳng về phía Diệp Huyền.

Trên đỉnh đầu nam tử áo đỏ chính là sử dụng vũ hồn cự hùng hỏa diễm, vũ hồn chi lực tràn ngập, toàn thân nam tử áo đỏ bộc phát hỏa diễm vô hình, chưởng uy quét qua tất cả cảnh vật chung quanh, lúc này khí tức nóng rực bao phủ toàn thân Diệp Huyền.

Diệp Huyền cũng không nhúc nhích, thẳng tới khi chiến đao màu đen và cự hùng hỏa diễm đánh tới trước mặt, Long Văn kiếm trong tay hắn mới bổ ra lần nữa, chỉ trong nháy mắt bổ một kiếm lên người Từ Lương, đồng thời thúc dục Diệt Huyền Phi Đao ngăn cản nam áo đỏ tấn công.

Rầm rầm rầm!

Tiếng kim thiết va chạm với nhau, huyền lực làm cho người ta sợ hãi không ngừng bộc phát quét qua bốn phía, một ít đại thụ chung quanh hóa thành phấn vụn, từ đó lưu lại hố sâu trên mặt đất.

Hai người vốn cho rằng bọn họ ra tay toàn lực nhất định có thể nhẹ nhõm lưu lại Diệp Huyền, làm cho bọn họ khiếp sợ là, Diệp Huyền một mình đối chiến hai người bọn họ nhưng không lâm vào thế hạ phong.

Đáng chết.

Đôi mắt hai người đỏ bừng, lúc này bọn họ vô cùng kinh sau đó nhanh chóng phục dụng hai viên đan dược, oanh một tiếng, khí tức trên người hai người bọn họ không ngừng tăng vọt.

Trên đỉnh đầu Từ Lương xuất hiện trường côn màu đen, khí tức kh ủng bố bộc phát, đột nhiên vũ hồn với năm tinh hoàn màu đỏ xuất hiện, vũ hồn chi lực bành trướng, Diệp Huyền cảm giác huyền lực của mình đang tan rã.

Lực lượng ăn mòn vô cùng đáng sợ, hắn cuối cùng sử dụng vũ hồn gì? Diệp Huyền kinh ngạc, hắn thật không ngờ vũ hồn màu đen của Từ Lương lại có đặc tính ăn mòn.

Hỏa diễm chi lực trên người tên nam tử áo bào đỏ xuất hiện, huyền lực ẩn ẩn có xu thế đột phá cấp bậc Vũ Tôn lục giai.

Diệp Huyền lập tức hiểu ra, hai người bọn họ vừa rồi phục dụng Bạo Nguyên Đan ngũ phẩm, Bạo Nguyên Đan ngũ phẩm có thể làm cho võ giả gia tăng ba thành thực lực một cách nhanh chóng, hơn nữa càng đánh càng hăng, huyền lực đến cuối cùng thường thường sinh ra hiệu quả nổ tung.

Nhưng Bạo Nguyên Đan có tác dụng phụ cực kỳ nghiêm trọng, một khi dược tính qua đi toàn thân sẽ lâm vào trạng thái suy yếu, thực lực bản thân còn chưa đủ được một nửa.

Hiển nhiên hai người này này vì đánh chết Diệp Huyền đã không từ thủ đoạn gì.

Diệp Huyền nhướng mày, nếu như đặc tính Bạo Nguyên Đan không ngừng phát huy sẽ làm bản thân mình lâm vào hoàn cảnh xấu, xem ra nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Tâm niệm đến tận đây, Diệp Huyền không để ý tới nam tử áo bào đỏ đang tập kích bên cạnh.

XIU....XIU... XÍU...UU!!

Diệt Huyền Phi Đao tập sát Từ Lương.

- Cùng một chiêu thức, ngươi mơ tưởng dùng hai lần.

Từ Lương nổi giận gầm lên một tiếng, nội tâm của hắn không có khinh thị, thời khắc nào cũng nhìn chằm chằm vào quỹ tích phi đao của DIệp Huyền.

Diệp Huyền hồn lực đột phá ngũ phẩm về sau, Diệt Huyền Phi Đao uy lực cũng tùy theo bạo tăng, hơn nữa nó cái kia đặc biệt Phá Huyền hiệu quả, đủ để uy hiếp được ngũ giai Võ Tông.

Nhưng Từ Lương sớm có chuẩn bị phòng bị cho nên phi đao của hắn còn chưa đâm vào huyền lực hộ thể của Từ Lương đã bị Từ Lương dùng đao phá tan, đồng thời trong người Từ Lương bộc phát vũ hồn chi lực không kiêng nể gì cả, nó bao trùm và không ngừng ăn mòn huyền lực trong thân thể Diệp Huyền.

Chính là thời điểm này!

Ánh mắt Diệp Huyền lạnh lẽo.

Hô!

Đột nhiên có một quả cầu màu đen xuất hiện trên đỉnh đầu Từ Lương, quả cầu đón gió bành trướng thật nhanh, lập tức hóa thành một ngọn núi nhỏ và nện thẳng vào đầu Từ Lương.

Từ Lương căn bản không thể ngờ phi đao của Diệt Huyền chỉ là thủ đoạn hấp dẫn lực chú ý của hắn mà thôi, sát chiêu chính thức là trấn nguyên thạch trên đỉnh đầu.

Chỉ là chờ hắn kịp phản ứng thời điểm cũng đã không kịp, như như ngọn núi trấn nguyên thạch dĩ nhiên đi vào hắn trên đỉnh đầu. Từ Lương trong nội tâm một phát hung ác, biết rõ trốn là khẳng định trốn không hết, đối với hồng bào nam tử hét lớn một tiếng về sau, nâng lên trảm Sói đao chính là là hướng trấn nguyên thạch bổ đi qua.

- Tiểu tử, chết!

Nam tử áo đỏ nhìn thấy Từ Lương gào thét, hắn nắm lấy cơ hội dùng vũ hồn chi lực màu đen bao trùm Diệp Huyền, ngay sau đó hắn đánh một chưởng vào hậu tâm Diệp Huyền.

Hiện tại Diệp Huyền chỉ có hai lựa chọn, hoặc là triệt hồi huyền bảo lui về phía sau, tìm kiếm một tia cơ hội sống sót hoặc là bị mình tiêu diệt tại chỗ.

Đối mặt nam tử áo đỏ tấn công, Diệp Huyền không tránh không né, hắn vận dụng hồn lực ngũ phẩm đến đỉnh phong, khống chế trấn nguyên thạch nện thẳng xuống dưới.

Trấn nguyên thạch màu đen mới vừa tiếp xúc với đao của đối phương, nội tâm Từ Lương kêu to một tiếng không tốt, hắn không biết quả cầu màu đne là huyền bảo gì, lực lượng của thứ này cực kỳ kinh người, chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, thanh đao trong tay của hắn vỡ r amootj lỗ thủng rồi sau đó nổ tung một tiếng.

Từ Lương cảm giác kinh hãi không nhỏ, trảm lang đao của hắn là huyền binh ngũ phẩm, Diệp Huyền thi triển huyền bỏa đen thui kia cũng là bảo vật nhưng trảm lang đao của hắn không thể ngăn cản nổi, đối mặt tử vong uy hiếp, Từ Lương lập tức sợ hãi, hắn muốn toàn lực chạy trốn nhưng không kịp.

Chỉ nghe tiếng phù phù vang lên, Từ Lương cảm giác mình bị nện thành thịt bùn.

Nhìn thấy Từ Lương vẫn lạc, tên trung niên áo bào đỏ vừa sợ vừa giận, hắn không thể ngờ Diệp Huyền lại ác như thế, thừa nhận một kích của mình cũng muốn đánh chết Từ Lương, nam tử áo đỏ không suy nghĩ nhiều, hắn dùng một kích toàn lực nện vào hậu tâm của Diệp Huyền.

Oanh một tiếng, huyền lực hỏa diễm bao phủ toàn thân Diệp Huyền vào bên trong.

- Diệp Huyền!

Tất cả mọi người kinh hô, khóe mắt co giật.

Nam tử áo đỏ chính là Vũ Tông ngũ giai đỉnh phong, uy lực một kích toàn lực của hắn rất mạnh, huống chi còn có Bạo Nguyên Đan gia trì, cho dù là Vũ Tôn lục giai nhất trọng bị đánh trúng cũng có nguy cơ vẫn lạc.

Diệp Huyền chỉ là một Thiên Vũ Sư tứ giai đỉnh phong làm sao có thể chịu được?

Nội tâm của tên nam tử áo đen có suy nghĩ này, hắn nói thầm tiểu tử này chết chắc rồi, tảng đá lớn trong nội tâm rơi xuống, tròng mắt của hắn mở to ra.

Chỉ thấy Diệp Huyền đứng trong ngọn lửa, không biết lúc nào bên ngoài thân đã bao trùm một tầng áo giáp nham thạch, áo giáp nham thạch không biết thứ gì làm thành vậy mà cứng rắn có thể ngạnh kháng một kích toàn lực của hắn.