Khóe miệng của Dạ Phồn Tinh cười nhạt, nói:
- Làm việc mình nên làm? Ha ha.
Tả Nhất Minh cười nhạt một tiếng, ánh mắt thâm thúy:
- Lão phu cũng không ngờ rằng trong Đông Thăng quốc lại có thiên tài giống như ngươi, thật làm cho lão phu chấn động ah, nếu như lão phu không có nói sai, tạo nghệ luyện hồn sư của ngươi cũng không thua kém ta bao nhiêu cả.
- Hội trưởng đại nhân nói quá lời, tạo nghệ của tại hạ làm sao có thể so sánh với đại nhân được.
Dạ Phồn Tinh nhàn nhạt nói ra, hắn không kiêu không nóng nảy.
- Thật không?
trong mắt Tả Nhất Minh b ắn ra hào quang.
- Ta và ngươi đều là người thông minh, tak hông biết lai lịch của ngươi, cũng không muốn biết, trong phù quang đại hội lần này, ngươi xem như lập đại công cho Đông Thăng quốc, cho nên thu hoạch trong phù quang bí cảnh ngươi có thể lấy đi năm thành, nộp lên trên năm thành, yêu cầu này không tính là quá phận chứ?
- Bảo vật nộp cho vương quốc là chức trách của mỗi người chúng ta, về phần hội trưởng đại nhân nói lúc trước, đệ tử cũng có chút không hiểu rõ lắm.
Dạ Phồn Tinh làm ra bộ dạng nghi hoặc.
- Được rồi, đừng giả vờ trước mặt ta, ta nói cái gì thì ngươi hiểu rõ ràng. Lão phu có một lời khuyên, cũng có lẽ là cảnh báo, mặc kệ ngươi có lai lịch gì, có bối cảnh gì, chỉ cần không nguy hại tới Đông Thăng quốc, ta cũng không so đo, nểu lão phu biết rõ ngươi làm ra chuyện nguy hại lợi ích Đông Thăng quốc, đến lúc đó cũng không nên trách lão phu không khách khí.
Trong mắt Tả Nhất Minh b ắn ra một tia lệ quang, toàn thân của ta sát khí nồng đậm.
- Được rồi, ngươi đi xuống đi.
Khẽ vung tay một cái, Tả Nhất Minh hạ lệnh trục khách.
Chờ Dạ Phồn Tinh rời đi, hai gã lão giả đứng phái sau cửa đi ra ngoài, chính là hai phó hội trưởng hồn sư tháp của Đông Thăng quốc.
- Hội trưởng, tiếp tục giữ người này lại làm nội tâm của ta cảm thấy bất an.
- Lý Hạc phó hội trưởng nói đúng, người này tuổi còn trẻ nhưng có tạo nghệ luyện hồn học còn hơn cả ta, chỉ sợ kẻ phía sau hắn lai lịch không nhỏ, giữ lại, tương lai tất có biến hóa.
Hai người lúc này nói ra lo lắng của mình.
Trong mắt Tả Nhất Minh có hàn quang b ắn ra ngoài, ngưng trọng nói ra:
- Các ngươi cũng biết thì ta làm sao không biết, trong phù quang đại hội lần này chẳng những xuất hiện dị số là Dạ Phồn Tinh, Lưu Vân quốc Diệp Huyền, Vô Thương quốc Loan Hồng cũng có lai lịch thần bí, tạm không thể hành động thiếu suy nghĩ, huống chi giữ lại Dạ Phồn Tinh, tạm thời có lợi với Đông Thăng quốc chúng ta. Chuyện hàng đầu của chúng ta hiện tại chính là bắt Lưu Vân quốc Diệp Huyền, Lam Tinh thảo vũ hồn của hắn có quan hệ trọng đại với Đông Thăng quốc chúng ta, nhất định phải đạt được.
- Hội trưởng anh minh.
Hai người đều gật đầu.
- Lý Hạc, hai người các ngươi nên hảo hảo điều tra lai lịch của Dạ Phồn Tinh, nhớ kỹ không nên đánh rắn động cỏ, có phát hiện gì phải kịp thời báo cho ta biết. Mặc kệ hắn đến từ thế lực nào, một khi hắn có bất kỳ hành vi nào nguy hại tới Đông Thăng quốc thì chúng ta phải trảm thảo trừ căn.
Tả Nhất Minh nói chuyện mang theo sát khí.
Không chỉ có Đông Thăng quốc, các vương quốc khác cũng chú ý tới biểu hiện nghịch thiên từ đám người Loan Hồng.
Có thể trở thành hội trưởng hồn sư tháp của các quốc gia không ai không phải kẻ thông minh và tâm cơ, tâm như gương sáng, bọn họ làm sao không biết đám người Loan Hồng xuất hiện đều vượt quá bình thường.
Lực chú ý của đại đa số người đều tập trung lên người của Diệp Huyền.
Diệp Huyền ở trên đại hội cô đọng ra Lam Tinh thảo vũ hồn làm rất nhiều người rung động thật sâu, đồng thời nhìn thấy trong đó ẩn chứa tiềm lực thật sâu, bọn họ cũng có mưu đồ gì đó.
Thời gian ba ngày thoáng qua tức thì, trong nháy mắt cũng tới thời gian mở phù quang bí cảnh.
Vào sáng sớm tất cả mọi người sớm tụ tập trong sơn cốc.
Lúc này mặt trời lên cao, vào sáng sớm, phía trước sơn cốc có cột sáng chói mắt xuất hiện, một tia hào quang như ruy băng xuyên qua bầu trời, nó không ngừng lưu chuyển trong sơn cốc.
- Phù quang bí cảnh sắp mở ra.
Đám người lúc này bạo động.
- Các vị yên tĩnh, mặc dù đại đa số người cũng biết các hạng mục cần chú ý trong phù quang bí cảnh, có một số việc ta cần phải giảng thuật. Phù quang bí cảnh vô cùng bao la, mấy trăm năm qua cường giả liên minh mười ba nước vào trong đó hơn mười lần, nhưng cũng không thể hoàn toàn dò xét bí cảnh, bởi vậy có thể thấy được nó mênh mông cỡ nào.
- Thời gian bí cảnh mở ra là một tháng, tiến vào là tùy cơ, một tới thời gian một tháng, tất cả mọi người sẽ bị tự động truyền tống ra ngoài. Trừ chuyện đó ra, trong phù quang bí cảnh có một tiểu truyền tống trận bảy màu, một khi gặp được nguy hiểm, các vị ngàn vạn không nên do dự, nhanh chóng tiến vào truyền tống trận và rời đi.
- Cuối cùng cho các vị lời khuyên, tuy phù quang bí cảnh là thiên đường của luyện hồn sư, có được rất nhiều kỳ trân dị bảo, bên trong lại có nguy hiểm vô cùng to lớn, theo công tác thống kê, mỗi một lần phù quang bí cảnh mở ra sẽ có một phần tư tổng số người vẫn lạc trong đó, thời điểm nhiều nhất là một phần ba, cho nên hi vọng các vị nên cẩn thận, không nên hành động lỗ mảng.
- Được rồi, không cần nói nhảm nhiều lời, bí cảnh sẽ mở ra vào nửa canh giờ sau, các vị nên kiên nhẫn chờ đợi trong đội ngũ của mình.
Lúc hắn giảng thuật, Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào hào quang bảy màu trước mặt, đột nhiên trong mắt có một tia hào quang xuất hiện.
Đối với bí cảnh gì đó hắn tự nhiên hiểu rõ, cái gọi là bí cảnh, trên cơ bản đều là tiểu không gian do cường giả hoặc là tông môn thời viễn cổ hoặc là thời kỳ thượng cổ lưu lại.
Vì sao chúng hình thành cho tới nay vẫn là bí ẩn.
Mà bí cảnh cũng phân chia đẳng cấp, căn cứ đẳng cấp khác nhau mà mức độ nguy hiểm cùng bảo vật bên trong cũng có khác nhau.
Sở dĩ Diệp Huyền bị phù quang bí cảnh hấp dẫn cũng bởi vì nơi này từng xuất hiện một ít bảo vật ngay cả trên đại lục cũng xem như không tồi..
Hôm nay nhìn thấy tình huống bí cảnh mở ra, lúc này hấp dẫn ánh mắt của Diệp Huyền.
Trong rất nhiều biện pháp phân biệt đẳng cấp của Diệp Huyền, biện pháp đơn giản nhất chính là nhìn cảnh nó mở ra.
Bởi vì bất cứ bí cảnh nào đều là tiểu không gian độc lập, bí cảnh càng cường đại thì độ phù hợp càng cao, xác xuất bị người phát hiện cũng càng thấp.
Thời điểm phù quang bí cảnh xuất hiện không hề có dấu hiệu, từng đạo hào quang gây ra động tĩnh không lớn, dường như không có gì khó lường.