Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1708




- Hư Không Pháp Vương đại nhân, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hải tộc chúng ta tựa hồ không đắc tội các vị a? Làm sao trên người các vị đều đằng đằng sát khí, một bộ muốn làm cho Hải tộc chúng ta chết hết a?

Một tên Hải tộc Vũ Đế lạnh giọng nói, lòng sinh cảnh giác.

- Không có đắc tội chúng ta?

Ánh mắt của La Kiếm Vũ lạnh lẽo.

- Vậy phải hỏi Anh Túc Vũ Đế cùng Hắc Giáp Vũ Đế của Hải tộc các ngươi, người đâu, dẫn người tới cho ta.

La Kiếm Vũ dứt tiếng, phía sau hai tên Chấp Pháp điện Vũ Đế tinh anh lập tức áp giải Anh Túc Vũ Đế đi tới, Anh Túc Vũ Đế bị bọn họ trấn áp, cả người vết thương đầy rẫy, dáng dấp thê thảm, Huyền Nguyên trên người bị áp chế gắt gao, trở thành một tù phạm.

- Anh Túc Vũ Đế.

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

- Thả Anh Túc Vũ Đế ra.

Đội ngũ Hải tộc lập tức sôi sùng sục, nhìn dáng dấp thê thảm của Anh Túc Vũ Đế, hết thảy Vũ Đế Hải tộc đều phẫn nộ, từng cái từng cái con ngươi trở nên đỏ chót, uy thế Vũ Đế đáng sợ bao phủ toàn bộ đáy biển.

Hải tộc, là một chủng tộc cực kỳ đoàn kết, nhìn thấy Nhân tộc trấn áp tộc nhân của bọn họ như vậy, để trong lòng bọn hắn làm sao không phẫn nộ.

- La phó điện chủ, các ngươi đến cùng muốn làm gì?

- Lẽ nào Nhân tộc các ngươi muốn xé bỏ thỏa thuận cùng Hải tộc chúng ta sao?

- Mau thả Anh Túc Vũ Đế ra cho ta.

Vài tên Hải tộc Vũ Đế nhị trọng đầu lĩnh cùng quát lên, vẻ mặt tức giận.

- Muốn xé bỏ thỏa thuận song phương hẳn là Hải tộc các ngươi a?

Lúc này, Hư Không Pháp Vương vẫn không nói gì mở mắt, lạnh lùng nhìn hết thảy Hải tộc trước mắt.

- Chư vị hẳn phải biết Vô Tận Hải chúng ta ở mấy ngày trước xông vào hai tên cường giả, ngày hôm nay, Hải tộc các ngươi Anh Túc Vũ Đế cố ý phân tán tin tức giả, dời nhân viên của Chấp Pháp điện ta cùng Thương Minh đi.

- Đồng thời Hắc Giáp Vũ Đế của Hải tộc các ngươi lại ở trong bóng tối mang hai tên cường giả kia tới trước Phong Giới đại trận, khống chế Không Gian chi trụ.

- Bây giờ, hai tên cường giả kia đã khống chế một Không Gian chi trụ, tiến vào Phong Giới đại trận, ta muốn hỏi, Hải tộc các ngươi đến tột cùng muốn làm gì?

Một đạo uy thế vô hình, nương theo Hư Không Pháp Vương hét lớn lan truyền ra ngoài, trong nháy mắt trấn áp hết thảy Hải tộc Vũ Đế ở đây, uy thế Vũ Đế tam trọng đáng sợ kia, khiến cho hết thảy Hải tộc Vũ Đế sắc mặt đại biến.

Đặc biệt trong lời nói của Hư Không Pháp Vương đại biểu ý tứ, càng làm cho hết thảy Hải tộc Vũ Đế âm thầm biến sắc.

- Hư Không Pháp Vương đại nhân, ngươi đùa gì thế, Hải tộc chúng ta sao lại trợ giúp những người khác, mở ra Phong Giới đại trận?

Một tên Hải tộc Vũ Đế nhị trọng trong đó tức giận nói, nó nói, lập tức gợi ra Hải tộc Vũ Đế khác tán thành.

- Không sai, Hải tộc chúng ta làm sao sẽ trợ giúp những người khác mở ra Phong Giới đại trận?

- Sẽ không phải là Chấp Pháp điện các ngươi không thể ngăn cản đối phương, cố ý đổ nước bẩn lên đầu Hải tộc chúng ta chứ?

- Để Anh Túc Vũ Đế nói chuyện.

Trong lúc nhất thời, Hải tộc Vũ Đế biểu hiện kích phẫn, dồn dập quát lên.

Ngân Sa Vũ Đế bị Diệp Huyền khống chế, cũng ở trong bóng tối gầm lên, đảo loạn thế cuộc.

- Được, để tên này nói chuyện.

Hư Không Pháp Vương lạnh lùng liếc nhìn La Kiếm Vũ ở một bên.

La Kiếm Vũ lập tức mở ra phong ấn trên người Anh Túc Vũ Đế, lạnh lùng nói:

- Đối mặt Hải tộc Vũ Đế của các ngươi, ngươi thành thật khai báo cho ta.

La Kiếm Vũ một cước đá vào đầu gối của Anh Túc Vũ Đế, lực lượng cực lớn khiến Anh Túc Vũ Đế phịch một tiếng quỳ xuống, nhưng hành động này, càng gợi ra Hải tộc Vũ Đế phẫn nộ.

Anh Túc Vũ Đế nhìn rất nhiều Hải tộc Vũ Đế ở đây, biểu hiện đột nhiên kích động lên, đột nhiên rống to nói:

- Hải tộc đồng bào, Nhân tộc muốn xé bỏ thỏa thuận, tiến công Hải tộc chúng ta, bọn họ đã giết Hắc Giáp Vũ Đế, hiện tại muốn tìm lý do giết chết mọi người chúng ta, chạy mau, đi thông báo Hải Hoàng đại nhân, Nhân tộc rắp tâm hại người...

- Ngươi nói cái gì?

La Kiếm Vũ một cước đá vào trên người Anh Túc Vũ Đế, đạp nửa người hắn vào trong đá, vẻ mặt phẫn nộ.

- Nhanh đi thông báo Hải Hoàng đại nhân, cẩn thận gian kế của Nhân tộc, a... Nhân tộc các ngươi thật ác độc...

Anh Túc Vũ Đế coi như là bị đạp vào trong lòng đất, vẫn phẫn nộ gào thét, nhưng đột nhiên trên mặt hắn lộ ra một tia hoảng sợ, trong cơ thể đột nhiên truyền ra một trận Huyền Nguyên gợn sóng kịch liệt.

- Không tốt.

Một bên Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế đều biến đổi, muốn ra tay, chỉ là đã không kịp.

Chỉ nghe ầm một tiếng, trong cơ thể Anh Túc Vũ Đế đột nhiên truyền ra nổ đùng đáng sợ, cả người hắn trong khoảnh khắc nổ tung lên, một luồng uy lực kinh người tịch cuốn ra.

Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế vội vàng ra tay, hai người liên thủ lại, Anh Túc Vũ Đế nổ tung hình thành sóng trùng kích cấp tốc bị chặn lại, nhưng dù như vậy, toàn bộ đáy biển vẫn bụi mù tràn ngập.

Ánh mắt của Hư không Pháp Vương lạnh lẽo, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, Anh Túc Vũ Đế sẽ đột nhiên tự bạo.

Hải tộc, là một chủng tộc cực kỳ ích kỷ, căn bản không thể vì một chút lợi ích, mà bỏ đi tính mạng của mình, vì lẽ đó hắn căn bản không có cân nhắc đến Anh Túc Vũ Đế sẽ tự bạo.

Nhưng hiện tại, Anh Túc Vũ Đế dĩ nhiên tự bạo.

Điều này làm cho Hư Không Pháp Vương không thể không hoài nghi, Hải tộc có phải là thật cùng Yêu tộc liên thủ hay không?

Chỉ có tình huống đối mặt chủng tộc lợi ích, Anh Túc Vũ Đế mới sẽ phấn đấu quên mình, tình nguyện tự bạo, cũng không muốn nói ra chân tướng.

Mà Hư Không Pháp Vương nghĩ như thế, ở đây ý nghĩ của Hải tộc Vũ Đế khác là tuyệt nhiên không giống.

- Thật ác độc, Nhân loại dĩ nhiên diệt khẩu!

Ngân Sa Vũ Đế bị Diệp Huyền khống chế là cái thứ nhất gào thét lên.

- Nhân loại đáng chết, dĩ nhiên giết Anh Túc Vũ Đế!

- Hơn nữa nghe Anh Túc Vũ Đế nói, Hắc Giáp Vũ Đế cũng đã chết ở trên tay Nhân tộc.

- Không được, đi mau.

Trong lòng hết thảy Hải tộc Vũ Đế đều sợ hãi, bọn hắn đều cho rằng Nhân tộc muốn phản bội Hải tộc, đối với bọn hắn tiến hành diệt khẩu.

Trong lúc nhất thời, vô số Hải tộc Vũ Đế như tổ ong vò vẽ, từng cái từng cái điên cuồng bay về phía bốn phương tám hướng, mười mấy bóng người, đột nhiên bạo lướt về phương xa.

Hành động này của Hải tộc, càng để Hư Không Pháp Vương thấy đối phương là chột dạ.