Huyền Thiên Tôn Đế

Chương 1537




Xiết chặt nắm đấm.

Diệp Huyền cảm giác trong nhục thân của mình ẩn chứa một luồng lực lượng không gì địch nổi, phảng phất như một quyền có thể đánh chết một tên Vũ Đế.

Mà thời điểm hắn cảm ngộ áo nghĩa không gian, càng cảm giác mình phảng phất như có thể bóp nát hư không.

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, bàn tay đột nhiên nắm chặt.

- Đùng đùng đùng...

Thanh âm không khí nổ tung truyền đến, toàn bộ hư không mơ hồ truyền đến từng trận gợn sóng, phảng phất như không chịu được lực lượng này.

- Cường độ nhục thân thật đáng sợ.

Diệp Huyền mừng rỡ không thôi.

Vừa nãy hắn cũng không có triển khai bất kỳ Huyền Nguyên, chỉ dựa vào lực lượng nhục thân, liền có thể dẫn tới hư không gợn sóng, cường độ bực này, e là đã đạt đến Vũ Đế nhị trọng, thậm chí áp sát Vũ Đế tam trọng.

- Cửu Chuyển Thánh Thể này cũng thật là biến thái, lúc trước thời điểm ta mới Vũ Vương, liền có thể làm cho cường độ nhục thân đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế, bây giờ đột phá thất chuyển, để ta mới là Vũ Hoàng tam trọng, cường độ nhục thân tiếp cận Vũ Đế tam trọng, chuyện này quả thật là...

Diệp Huyền biết, đừng nhìn tu vi của hắn tăng lên nhiều như vậy, nhưng cường độ nhục thân mới tăng lên một tầng, trên thực tế một tầng cường độ này, so với hắn tăng một đại cấp bậc còn muốn khó khăn hơn nhiều.

Võ giả sau khi đến Vũ Đế, cường độ nhục thân mỗi một tầng tăng lên, đều cực kỳ khó khăn, hắn lấy tu vi Vũ Hoàng, nhục thân áp sát Vũ Đế tam trọng, không nói sau này không còn ai, chí ít ở trong Diệp Huyền nhận thức, là chưa từng nghe nói.

- Đấu Vũ Hội sao?

Diệp Huyền cười lạnh, vốn hắn vẫn không có lòng tin quá lớn, bây giờ ở sau khi Thiên Hỏa cùng nhục thân đột phá, hắn đã không còn bất kỳ lo lắng.

Không có tiếp tục tu luyện, Diệp Huyền cảm thấy là thời điểm rời đi Hỗn Loạn Chi Thành rồi, nếu như Đấu Vũ Hội thật muốn hạ sát thủ với hắn, như vậy thì chờ chịu đựng lửa giận của hắn đi.

Diệp Huyền từ trong phòng đi ra, lại phát hiện Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh đều canh giữ ở cửa.

Chỉ lo Diệp Huyền tu luyện bị Vũ Đế của Sinh Tử Điện phá hoại, hai người trong ngày này đều vẫn đứng ở cửa, không hề rời đi nửa bước.

Mà sau khi nhìn thấy Diệp Huyền, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh đều lấy làm kinh hãi, không biết tại sao, lúc này mới ngăn ngắn một ngày không thấy, bọn họ phát hiện cả người Diệp Huyền đều tựa hồ trở nên không giống nhau, có một loại cảm giác thâm tàng bất lộ, không thể phỏng đoán.

- Diệp thiếu, ngươi tu luyện hoàn tất? Lúc nào chúng ta rời Hỗn Loạn Chi Thành?

Huyết Kiếm Vũ Đế nhìn thấy Diệp Huyền tinh thần sáng láng, liền mở miệng hỏi.

- Hiện tại liền đi.

Diệp Huyền nhàn nhạt nói một câu.

- Hiện tại? Không cần chờ buổi tối sao?

Huyết Kiếm Vũ Đế sững sờ.

- Đương nhiên không cần.

Diệp Huyền cười lạnh.

Vèo vèo vèo!

Không bao lâu sau, ba đạo lưu quang từ trong phủ đệ Kỷ gia bay lượn ra, bay về phía ngoài Hỗn Loạn Chi Thành.

Hành động này của ba người Diệp Huyền, bị võ giả ở phụ cận giám thị ngay lập tức truyền lại Đấu Vũ Hội.

- Cái gì? Đám người Diệp Huyền đang bay về phía đông thành, bọn họ đây là muốn làm gì?

Nhận được tin tức, Trác Nhất Phàm lấy làm kinh hãi, bật thốt lên.

- Trác hội trưởng, có thể là ba người bọn họ chuẩn bị rời Hỗn Loạn Chi Thành hay không?

Hùng Thiên Vũ Đế ở một bên nói.

- Rời Hỗn Loạn Chi Thành cũng không cần quang minh chính đại như thế a? Ba người bọn hắn đến tột cùng là đang giở trò quỷ gì?

Trác Nhất Phàm nhíu mày, ở hắn nghĩ đến, đám người Diệp Huyền giả như muốn rời khỏi, vậy tuyệt đối là thừa dịp một đêm đen nào đó, lặng yên không một tiếng động rời đi, nhưng hôm nay nhận được tình báo là ba người bọn hắn công nhiên lướt về phía đông thành, điều này làm cho Trác Nhất Phàm trong lúc nhất thời đầu óc không xoay chuyển được.

- Hừ, không quản ba người bọn hắn đang giở trò quỷ gì, lập tức thông báo đám người Trường Phong Vũ Đế, Chu Phàm, Trần Quang Diệu cho ta, nói con mồi đã di chuyển, mấy người chúng ta trước tiên đi đông thành, chỉ cần ba người Diệp Huyền kia bước ra đông thành nửa bước, giết chết không cần luận tội.

Tuy hoài nghi ba người Diệp Huyền là đang giở trò quỷ, nhưng Trác Nhất Phàm vẫn không thất lễ, mang theo đám người Hùng Thiên Vũ Đế, cấp tốc nhắm đông thành đuổi tới.

Ba người Diệp Huyền rõ rõ ràng ràng nhắm hướng đông thành lao đi, tương tự cũng cấp tốc truyền tới rất nhiều thế lực.

Trong Vũ Tu Thánh Địa, Không Thành Vũ Đế nhận được tin tức cũng không sốt ruột, mỉm cười nói:

- Xem ra Diệp Huyền tiểu hữu là muốn lừa Trác Nhất Phàm kia, đi, qua xem một chút.

Không Thành Vũ Đế chậm rãi nhắm đông thành lướt tới, dưới cái nhìn của hắn, Diệp Huyền công khai như thế, khẳng định không phải thật sự rời đi Hỗn Loạn Chi Thành, rất có thể là vì lừa đám người Trác Nhất Phàm.

Mà cường giả của những thế lực khác cũng đều nghĩ như vậy.

- Ồ, này không phải đám người Diệp Huyền kia sao?

- Bọn họ đây là đi nơi nào?

- Xem phương hướng, thật giống là đông thành.

- Chẳng lẽ bọn họ chuẩn bị rời đi?

Mà ở trong quá trình đám người Diệp Huyền bay lượn, rất nhiều võ giả trong Hỗn Loạn Chi Thành cũng nhận ra Diệp Huyền.

Lúc trước bách thắng liên tiếp là có hơn trăm vạn võ giả nhìn thấy dung mạo của Diệp Huyền, nhận ra đám người Diệp Huyền tất cả đều lấy làm kinh hãi.

Hơn một tháng qua, Hỗn Loạn Chi Thành danh tiếng chấn động nhất chính là Diệp Huyền cùng Đấu Vũ Hội xung đột, tất cả mọi người đều biết, Đấu Vũ Hội là chắc chắn sẽ không để ba người Diệp Huyền sống sót rời Hỗn Loạn Chi Thành.

Chỉ là bị vướng bởi quy củ, Đấu Vũ Hội không cách nào ở trong Hỗn Loạn Chi Thành động thủ, bởi vậy chỉ cần đám người Diệp Huyền vừa rời Hỗn Loạn Chi Thành, chắc chắn có một hồi đại chiến kinh thiên bạo phát.

- Nhanh, nhanh qua xem một chút.

- Nếu như đám người Diệp Huyền kia thật sự muốn rời khỏi, vậy thì đặc sắc.

- Xuỵt, theo sau.

Từng võ giả hai mắt đều tỏa ánh sáng, trong bóng tối theo sau lưng Diệp Huyền, đều phi vút về phía đông thành.

Vị trí đông thành của Hỗn Loạn Chi Thành.

Từng nhóm võ giả đều xếp hàng ra vào Hỗn Loạn Chi Thành.

Bởi vì mặt đông của Hỗn Loạn Chi Thành là Xích Phong sơn mạch tài nguyên khổng lồ, điều này cũng dẫn đến mỗi ngày võ giả từ đông thành ra vào số lượng nhiều nhất.

Bây giờ chính là sau giờ ngọ, ánh nắng tươi sáng.

Đột nhiên, từ trong Hỗn Loạn Chi Thành, mơ hồ bốc lên vô số bóng người tối om om, những người này bay vút về phía đông thành, cái số lượng khổng lồ kia, hầu như lấp kín đường phố.