Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 882: Hộ viện đại trận (1)




- Ngươi cũng phải có thủ đoạn này mới được a. Tất cả mọi người nghe lệnh, vây nhốt tất cả người của Huyền Cơ Tông, khởi động hộ viện đại trận, quyết không thể để cho một người chạy ra khỏi nơi này.

Cát viện phó chợt quát một tiếng, trong tay đột nhiên tung ra tinh quang ngập trời.

Coong coong coong coong!

Một đạo khí tức phảng phất đến từ viễn cổ từ trong Lam Quang học viện bốc lên. Dưới con mắt của mọi người, một đạo quang mang mông lung đột nhiên từ dưới nền đất của Lam Quang học viện bắn ra, bao phủ toàn bộ học viện lại.

- Hả?

Sắc mặt của Đoạn Thiên Lang đột nhiên biến đổi, chợt lại lộ ra vẻ quỷ dị.

- Chỉ là hộ viện đại trận mà cũng muốn ngăn cản ta? Địa Hoàng Ấn, đi!

Đại ấn màu vàng đất giống như là một ngọn núi lớn, ầm ầm nghiền ép, ầm một tiếng đã đánh vào bên trên đạo quang mang mông lung kia. Toàn bộ lồng quang mang bắt đầu chập chờn kịch liệt, thế nhưng sau đó lại khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

- Cái gì?

Đoạn Thiên Lang giật nảy mình, sắc mặt thay đổi mấy lần.

Địa Hoàng Ấn của hắn chính là Hoàng Giả Chi Binh bát giai, đại trận phổ thông căn bản không chịu nổi được nghiền ép. Nhưng mà sau khi đánh vào trên đạo quang mang này lại không có cách nào đánh nát nó ra được.

Rốt cuộc là trận pháp phòng ngự cấp bậc gì a?

Cát viện phó đột nhiên cười xì một tiếng:

- Hừ, Lam Quang học viện chúng ta đứng sừng sững ngàn năm không ngã. Ngàn năm qua, vô số cường giả gia cố hộ viện đại trận. Cho nên chỉ bằng vào ngươi mà cũng muốn hủy hoại Lam Quang học viện trong một ngày sao? Hôm nay ngươi đã đến rồi thì cũng đừng đi a, ở lại đi.

- Lam Quang học viện này vẫn còn có hộ viện đại trận, xem trận thế này, chí ít là trận pháp bát giai a?

- Không được, đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông lại dám ngang nhiên động thủ ở bên trong Lam Quang học viện. Đây không phải là tự mình tìm chết sao?

- Bây giờ bọn họ đã bị hộ viện đại trận nhốt lại, làm sao có thể trốn a?

Mọi người giật mình, liên tục nghị luận.

Những năm này bọn họ thường trú ở trong Lam Quang Thành, cho nên rất hiểu rõ đối với Lam Quang học viện. Bình thường vẫn luôn mở ra, hầu như không có biện pháp phòng ngự gì. Bây giờ nhìn thấy hộ viện đại trận này bọn họ mới triệt để bừng tỉnh.

Ngẫm lại cũng đúng a, một học viện có thể đứng trong ba thế lực đứng đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên, sao bên trong lại một chút phòng bị cũng không có cơ chứ? Để mặc cho người ta tùy ý tiến vào hay sao?

- Ha ha, muốn giữ lại chúng ta, vậy thì phải xem ngươi thế nào.

Sắc mặt Đoạn Thiên Lang mang theo vẻ khiếp sợ, lần thứ hai khôi phục lại vẻ dữ tợn, cả người hóa thành một đạo lưu quang màu tím vọt tới.

Ầm!

Hắn vừa tới đã điên cuồng ra tay, so với trước đó còn cuồng bạo hơn, đại ấn màu vàng đất làm cho hư không kinh sợ, đồng thời trường kiếm màu tím trong tay hắn cũng bắn ra, hóa thành một mảnh kiếm hải màu tím.

Keng!:

Keng!:

Keng!...

Kiếm khí xông thẳng lên trời, vạn kiếm khí màu tím sắc bén tuyệt thế. Mỗi một kiếm đều ẩn chứa ý cảnh mạnh nhất của vương giả, giống như là trong thiên địa có một mảnh kiếm hải bổ xuống.

Mà ở trong kiếm hải kia càng có một cái đại ấn màu vàng đất tràn ngập kim quang, không ngừng chìm nổi, khí tức nguy nga kia hầu như có thể làm cho bát hoang kinh sợ.

- Ta đã sớm nghe nói phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông chính là thiên tài kiếm đạo. Đã sớm đem kiếm nhất đạo hòa vào bản thân, bây giờ vừa nhìn qua, quả nhiên là phi phàm a.

Ở bầu trời bên ngoài Lam Quang học viện.

Cường giả của các thế lực hàng đầu như Chiến Thần bộ lạc, Huyền Âm Cốc, Cửu Dương Tông, Hạo Thiên đế quốc, Minh Nguyệt đế quốc, Thanh Phong đế quốc, Kiếm Tông, Thần Hải đều ngơ ngác nhìn tình cảnh này, tự lẩm bẩm.

Trong đó có thế lực quen thuộc đối với Huyền Cơ Tông thì lại càngl ngưng giọng nói, vẻ mặt trầm thấp.

Địa Hoàng Ấn chính là Hoàng Giả Chi Binh, uy lực kinh người. Đây vốn là chuyện bình thường, thế nhưng giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đánh ra kiếm pháp cũng đã kinh người như vậy. Thế nhưng tất cả mọi người lại có chút hiểu rõ thêm về thực lực của Huyền Cơ Tông.

Đối mặt với Cát Phác Tử, giờ khắc này Đoạn Thiên Lang đã chân chính bộc lộ chiến lực mạnh nhất của mình mà không có giữ lại một chút nào.

Bởi vì hắn biết, một khi giữ lại, người ngã xuống nhất định sẽ là hắn.

Đối mặt với một đòn cuồng mãnh này, sắc mặt Cát Phác Tử nghiêm nghị, đột nhiên hét dài một tiếng.

Thân thể tuổi già sức yếu kia của hắn đột nhiên trở nên cao to nguy nga, khí huyết khuấy động, thân thể giống như là bỗng dưng dài ra được thêm hai mươi thước. Giống như là hồi xuân vậy.

Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, tức giận ngập trời. Núi non chấn động, nếu như không phải có hộ viện đại trận bảo vệ. Như vậy rất nhiều võ giả ở đây sẽ sụp đổ dưới tiếng thét dài này, căn bản không ngăn được loại sóng âm trùng kích này.

Ầm ầm!

Hắn cầm trong tay trường thương màu tím, thân thể bắn ra, trực tiếp đâm một thương ra ngoài.

- Tử Cực Thương... Tử Long Diệt Thế!

Trường thương màu tím hóa thành đại dương vô tận, bên trong đại dương có một đầu Giao Long màu tím phóng lên trời, kinh sợ thiên hạ.

Nó phảng phất như từ Thái cổ đi ra, ánh mắt bễ nghễ, khinh thường thiên hạ.

- Tử Cực Thương, Hoàng Giả Chi Binh bát giai.

- Nghe nói Tử Cực Thương này là này do viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh Lam Quang học viện dành cho hắn, uy lực rất là kinh người.

Rất nhiều cường giả đều kinh ngạc thốt lên, trong đó có một ít võ giả đối với Tử Cực Thương có hiểu biết cũng nhanh chóng nói ra lai lịch của nó.

Oanh ầm!

Hai cỗ đại dương màu tím, va chạm ở trên trời.

Sau đó Giao Long màu tím thô bạo phi phàm nhanh chóng hung hăng va chạm với đại ấn màu vàng đất.

- Đùng!

Bầu trời giống như bị đánh nát, nơi đó trở thành một vùng đất hủy diệt. Nơi nào cũng có Huyền lực mênh mông đang kích động, cái gì cĩng không còn tồn tại, tất cả mọi người không có cách nào nhìn thấy rõ.

Nhưng mà giao chiến chân chính vẫn còn đang tiếp tục ở trong hỗn độn cuồn cuộn này.

Ầm!

Giao Long màu tím nát tan, chỉ có tử khí quanh quẩn ở chung quanh làm mọi người giật mình, Cát viện phó thất bại hay sao?

Phốc!

Đoạn Thiên Lang vọt ra, máu me khắp người, bên trên vai hắn bị đâm ra một vết thương to bằng nắm tay, máu tươi bắn tung toé.

Áo bào của hắn cũng là tan nát, đã bị trọng thương không thể tưởng tượng nổi.

- Ở đây, ngươi không phải là đối thủ của ta, còn muốn trở lại chiến một trận sao?

&