Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 793: Ngọc bài thân phận (2)




- A, đám người kia, liếc mắt liền biết chính là vì sát hạch của học viện Lam Quang ngày mai. Nhưng cũng không nhìn lại mình một chút. Chỉ dựa vào bọn họ, cũng có thể gia nhập học viện Lam Quang hay sao?

Một thành vệ quân liếc nhìn đội ngũ xếp hàng dài, lắc đầu.

Một gã thành vệ quân khác lại cười nói:

- Lão Trần, đừng oán trách nữa. Lưu lượng của những người qua đây là rất lớn. Nhưng qua ngày mai là tốt rồi. Hơn nữa hàng năm vào lúc này, bổng lộc cũng là cao nhất. Ai bảo học viện Lam Quang của Lam Quang Thành chúng ta, là mảnh đất tập trung thiên tài lớn nhất bình nguyên Mộng Cảnh.

- Nơi thiên tài tập trung thì nơi thiên tài tập trung. Nhưng nếu thiên tài có khả năng qua, ngươi xem những người này một chút, đều là mặt hàng gì. Một con cóc mà cũng đòi ăn thịt thiên nga.

- Điều này cũng đúng. Người ở trên thế gian này, quan trọng nhất chính là tự hiểu lấy mình. Phương diện này có không ít người vừa nhìn đã biết không có tự hiểu lấy mình. Thậm chí ngay cả tiêu chuẩn sát hạch thấp nhất của học viện cũng không đạt được. Tương lai chỉ sợ cũng không có thành tựu gì lớn.

Mấy thành vệ quân ở cửa thành hoàn toàn không che giấu lời bàn luận, nhìn người trẻ tuổi trong đội ngũ, đều là một dạng ánh mắt khác thường.

Trong đội ngũ võ giả đến đây chuẩn bị tham gia ngày mai sát hạch của học viện Lam Quang, đều lộ ra sắc mặt khó coi, lại không dám nói lời nào.

Chỉ có thần sắc Diệp Huyền vẫn không đổi.

Lấy địa vị của học viện Lam Quang ở bình nguyên Mộng Cảnh, những thành vệ quân có ánh mắt cao cao tại thượng, đó là một chuyện rất tự nhiên.

Huống gì, Diệp Huyền cũng không cảm thấy bọn họ nói có gì sai. Về phương diện này rất nhiều người đều không có giác ngộ gia nhập học viện Lam Quang, càng giống như là tới thử vận khí một chút.

Tốc độ đội ngũ đi qua rất nhanh. Không bao lâu, lại đến phiên của Diệp Huyền.

- Ngươi tới Lam Quang Thành làm cái gì?

Cửa thành, nhân viên công tác của Lam Quang Thành làm thẻ thân phận thản nhiên hỏi. Hắn nhìn cũng không hề liếc mắt nhìn Diệp Huyền lấy một cái. Giọng điệu của hắn rõ ràng không để ý. Hiển nhiên đã vô cùng chán ghét đối với phần công tác này.

- Tham gia sát hạch của học viện Lam Quang.

Diệp Huyền đáp lại.

Nhân viên công tác này hình như sớm biết rằng đáp án sẽ là như vậy. Hắn trực tiếp ném qua một khối ngọc bài.

- Ghi lại tin tức cá nhân đi vào, sau đó lưu lại huyền thức đánh dấu. Nhớ kỹ, tin tức cá nhân cố gắng chính xác hết mức. Bởi vì ngày mai trước khi sát hạch của học viện Lam Quang, hội thẩm xem tin tức ngọc bài. Nếu như tin tức ngươi ghi chép có lừa gạt, sẽ bị trực tiếp cướp đoạt tư cách sát hạch. Dĩ nhiên, trước lúc đó, giao nộp mười khối huyền thạch hạ phẩm đã.

Thần thức của Diệp Huyền quét một chút ngọc bài này, lập tức liền phát hiện ra. Ngọc bài này không chỉ vốn có công năng ghi lại tin tức, còn có năng lực xác định phong tỏa mục tiêu, tiến hành truy tìm tung tích.

Hiển nhiên là người của Lam Quang Thành muốn thông qua những ngọc bài này, tới tiến hành quản chế đối với nhân viên vào thành.

Chỉ có điều, những điều này đối với Diệp Huyền mà nói, đều không phải là vấn đề. Lấy tu vi luyện khí của hắn, có thể tùy ý thay đổi thiết lập trận pháp bên trong, khiến cho người khác không cảm ứng ra được bản thân, lại chỉ là điều đơn giản.

Chỉ là chi phí mười khối huyền thạch hạ phẩm, lại khiến cho hắn có chút kinh ngạc. Hắn không nhịn được nói:

- Chẳng lẽ không thể sử dụng huyền tệ sao?

Hắn ngược lại không phải là không muốn cho. Chỉ là ngọc bài này chỉ là bạch ngọc bình thường, giá trị chế tạo rất thấp. Một cái mười khối huyền thạch hạ phẩm, mỗi ngày vào thành có nhiều người như vậy, sẽ nhận được bao nhiêu huyền thạch hạ phẩm? Đây quả thực cũng quá phi pháp.

Nhân viên công tác này không nhịn được giải thích:

- Mười khối huyền thạch hạ phẩm này, không chỉ là chi phí ghi lại ngọc bài, còn bao gồm sử dụng phí báo danh để ngày mai ngươi đi sát hạch của học viện Lam Quang. Đến lúc đó tin tức của ngươi sẽ được trình lên cho học viện Lam Quang.

- Đương nhiên, nếu như ngươi ngại đắt, cũng có thể đổi thành bài vào thành bình thường. Chỉ cần một nghìn huyền tệ là có thể vào. Chỉ có điều nếu như vậy, ngươi lại không có cách nào tham gia sát hạch của học viện Lam Quang ngày mai. Cho ngươi thời gian ba giây, tự mình suy nghĩ đi.

Diệp Huyền không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp lấy ra mười khối huyền thạch hạ phẩm.

Hắn cũng chỉ là hiếu kỳ hỏi một chút mà thôi. Nếu là phí báo danh của học viện Lam Quang, như vậy lại không có gì đáng nói. Mười khối huyền thạch hạ phẩm, đối với hắn hiện tại mà nói, ngay cả chín trâu mất sợi lông cũng không tính.

Sau khi nộp lên chi phí, Diệp Huyền bắt đầu đưa vào tin tức ở trong ngọc bài.

- Tên họ: Huyền Diệp. Tuổi: Mười tám. Tu vi: Vũ Tông ngũ giai nhị trọng. Lai lịch: La gia tại Đế Đô của đế quốc Hạo Thiên...

Sau khi đưa vào tin tức xong, Diệp Huyền giao cho người đăng ký bên cạnh.

Người kia tra xét tin tức ở bên trong xong, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Mười tám tuổi Vũ Tông ngũ giai. Thiên phú của người này… quả thực là nghịch thiên!

Bình thường, trước hai mươi tuổi có thể bước vào Vũ Tông, đã coi như là thiên tài cực kỳ nghịch thiên. Nếu như người này quả thật mười bảy tuổi cũng đã là Vũ Tông ngũ giai nhị trọng. Xác suất hắn gia nhập học viện Lam Quang, cao tới tám phần mười.

Diệp Huyền thấy đối phương kinh ngạc nhìn mình, nhíu mày một cái nói:

- Có thể không?

- Có thể, có thể.

Nhân viên công tác này vội vàng trả ngọc bài cho Diệp Huyền, thái độ rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều.

Diệp Huyền tiếp nhận ngọc bài, cũng không quay đầu lại, tiến tới cửa thành.

Vừa vào cửa thành, Diệp Huyền còn chưa kịp quan sát bốn phía xung quanh, đột nhiên phía trước có một người thanh niên mặc trang phục màu lam vẻ mặt tươi cười đã đi tới trước mặt hắn, nhiệt tình muốn đi lôi kéo cánh tay Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhướng mày, thân thể lóe lên, cau mày nói:

- Các hạ, các hạ làm cái gì vậy? Chúng ta hình như không biết đi?

Người thanh niên mặc trang phục màu lam này sửng sốt. Hiển nhiên hắn không ngờ rằng Diệp Huyền có thể mau chóng tránh được động tác của mình. Trên mặt hắn lại không nhìn ra bất kỳ vẻ lúng túng, ngượng ngùng nào. Hắn vỗ tay, cười nói:

- Vị huynh đài này, vừa nhìn là biết ngươi chính là tới để tham gia sát hạch của học viện Lam Quang đi.

- Vậy thì như thế nào?

Diệp Huyền lãnh đạm nói.