Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 771: Thanh danh mất sạch (1)




Nhìn thấy tràng cảnh trong cửa hàng Tần gia làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ cũng không biết, hôm nay Tần gia và La gia đều khai trương cửa hàng nhưng huyên náo như vậy cũng quá lớn ah?

Đây là phường thị cần yên ổn sao?

Phường thị đế đô chính là trung tâm giao dịch của đế đô, cũng là trung tâm kinh tế, chú ý là bình yên.

Tần gia năm lần bảy lượt gây ra chuyện như vậy cũng chọc nhiều người tức giận.

Trong khoảng thời gian ngắn Tần Phong và Cổ Phương giằng co với nhau.

Tình huống hiện tại Tần gia quả quyết không có khả năng thỏa hiệp, bởi vì một khi thỏa hiệp mặt mũi hào phú Tần gia sẽ triệt để mất hết, sợ rằng còn đáng sợ hơn cả ăn thiệt thòi trong sinh ý.

Mà Cổ Phương cũng như thế, hắn đại biểu là Thiên Long vệ, đại biểu là hoàng quyền, hắn nhượng bộ thì uy nghiêm của Thiên Long vệ cũng bị đánh mất.

Trong lúc nhất thời cả hiện trường vô cùng quỷ dị.

Vô số võ gia và quý tộc từ bên ngoài đều rung động nhìn cảnh này.

Đúng là quá trâu bò, hào phú đại chiến Thiên Long vệ, chuyện như vậy trăm năm khó gặp một lần, không ngờ bọn họ lại gặp được, về sau kể ra còn có nhiều mặt mũi.

Thời điểm song phương giằng co không phân cao thấp.

Trên đường cái xa xa đột nhiên có tiếng xôn xao vang lên.

- Là Thiên Long vệ, lại nhiều như thế.

- Thật nhiều người, chẳng lẽ tất cả Thiên Long vệ trong đế đô đều xuất động hay sao?

Bên ngoài cửa hàng Tần gia có võ giả kinh hô.

Chỉ thấy nhiều đội Thiên Long vệ mặc thiết giáp bước vào phường thị, thiết giáp âm trầm, sát khí kích động như thiên quân vạn mã, huyết khí quét qua tất cả.

Một người mặc chiến giáp màu vàng, đại hán khôi ngô cầm trường thương màu vàng, cưỡi một con ngựa cao lớn đi vào cửa hàng Tần gia, khí thế của hắn bất phàm giống như chiến thần, sau khi đi vào cửa hàng Tần thị đã trực tiếp xuất lĩnh hơn mười võ giả khí thế bất phàm cất bước đi vào.

- Tôn thống lĩnh.

Nhìn thấy người này, Cổ Phương phó thống lĩnh bước lên hành lễ.

Người này tên là Tôn Hùng, chính là tổng thống lĩnh Thiên Long vệ, đồng thời cũng là phó thống lĩnh Vũ lâm quân, hoàng thất thân vệ, cường giả Vũ Vương thất giai.

- Tôn thống lĩnh, ngươi tới đúng lúc.

Tần Phong nhìn thấy đối phương lập tức nói:

- Cửa hàng Tần gia chúng ta phát sinh ngoài ý muốn nho nhỏ, có chút bọn đạo chích đập phá cửa hàng Tần gia chúng ta, Thiên Long vệ Cổ phó thống lĩnh đã đến thì phải chủ trì công đạo cho Tần gia, ngược lại còn muốn niêm phong cửa hàng Tần gia và mang những người ở đây đi.

- Tần gia ta làm việc cẩn trọng, bất cứ thời điểm nào đều rất phối hợp Thiên Long vệ các ngươi, nhưng lúc Thiên Long vệ các ngươi cũng quá không hợp thói thường, chẳng lẽ cố ý làm khó dễ Tần gia chúng ta sao?

Tần Phong cao giọng nói ra, ngữ khí phẫn uất giống như Tần gia hắn chính là một phương vô tội.

- Tôn thống lĩnh, là như thế này...

Cổ Phương vội vàng bước tới giải thích, hắn mang chuyện này từ đầu chí cuối nói với đối phương:

- Tôn thống lĩnh, Tần gia bỏ qua luật pháp đế quốc công nhiên động võ trong phường thị, hơn nữa nói không giữ lời, đối mặt Thiên Long vệ chúng ta điều tra, thậm chí còn muốn động thủ với chúng ta, hành vi như thế quả thực coi trời bằng vung, nếu không mang về nghiêm trị, uy nghiêm Thiên Long vệ chúng ta đặt đâu? Uy nghiêm đế quốc đặt ở đâu?

Sắc mặt Cổ Phương phẫn nộ nói ra.

Tôn thống lĩnh khoát khoát tay, hắn lạnh lùng nói:

- Cổ Phương phó thống lĩnh, ta đã biết rõ chuyện nơi này, chuyện này ngươi làm rất tốt.

Hắn vừa nói ra lời này gương mặt Tần Phong lập tức trầm xuống, trong nội tâm cảm giác có một tia không ổn.

Lại thấy Tôn thống lĩnh quay đầu nhìn hắn nói ra:

- Tần gia chủ, Thiên Long vệ chúng ta vâng mệnh hoàng thất, dùng giữ gìn đế đô trị an làm nhiệm vụ của mình. Hôm nay mặc kệ ai đúng ai sai,sự kiện đánh nhau tập thể diễn ra trong cửa hàng Tần gia các ngươi, Tần gia không thể trốn tránh trách nhiệm, cho nên kính xin Tần gia chủ phối hợp chúng ta công tác, giao hung thủ ra, tạm thời phong tỏa tiệm bán thuốc và theo chúng ta một chuyến.

Vẻ mặt Tần Phong triệt để trầm xuống:

- Tôn thống lĩnh, ngươi biết ngươi đang làm cái gì sao?

Tôn Thống lĩnh thản nhiên nói:

- Ta đang làm cái gì ta rất rõ ràng, còn không cần Tần gia chủ ngươi tới dạy ta.

- Người đâu.

- Mang tất cả ngưới nháo sự mang đi cho ta.

- Phong tỏa cửa hàng Tần gia, nhớ giữ lại chứng cớ ở hiện trường.

Tôn thống lĩnh nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh, sau đó binh sĩ Thiên Long vệ từ bên ngoài xông vào bên trong.

- Dừng tay.

Tần Phong quát một tiếng, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tôn Hùng:

- Tôn thống lĩnh, hôm nay ngươi chuẩn bị không cho Tần gia ta mặt mũi hay sao?

- Tần gia chủ, ta cho Tần gia ngươi mặt mũi, ai cho hoàng thất đế quốc mặt mũi? Ai cho Thiên Long vệ mặt mũi?

Một đám binh sĩ Thiên Long vệ bắt đầu động thủ với hộ vệ của Tần gia.

- Gia chủ!

- Gia chủ!

Những hộ vệ này đều khẩn trương kêu lên, đôi mắt trông mong nhìn Tần Phong.

- Các ngươi đi Thiên Long vệ trước, ta tin tưởng Thiên Long vệ nhất định sẽ cho Tần gia chúng ta bàn giao rõ ràng.

Tần Phong cắn răng nói ra.

Cho hắn thêm mười lá gan thì Tần Phong cũng không dám thực động thủ với Thiên Long vệ, hiện tại hắn có thể tìm giúp đỡ duy nhất chính là Tam hoàng tử.

Bởi vì chỉ có Tam hoàng tử mới có thể nói động Tôn thống lĩnh.

Trong ánh mắt của tất cả võ giả, rất nhiều Thiên Long vệ mang theo rất nhiều hộ vệ và võ giả rời khỏi cửa hàng Tần gia.

Những hộ vệ Tần gia lúc này lộ ra thần sắc chán nản, mà võ giả động thủ lại sợ hãi.

Bọn họ sợ nhất chính là bị Thiên Long vệ mang đi, bọn họ có hi vọng sống sót sao?

- Đại nhân, oan uổng ah, chúng ta oan uổng ah.

- Tần gia trước khi khai trương có nói đổi tra vô điều kiện, kết quả không thực hiện hứa hẹn, bọn chúng muốn lũng đoạn thị trường mới tạo thành hậu quả như vậy.

- Chúng ta đập quầy hàng của bọn chúng, kết quả hộ vệ Tần gia như hổ lang nhào đầu tới, chúng ta cũng chỉ có thể bị ép phòng vệ ah.

- Nếu như chúng ta không hoàn thủ, hiện tại tất cả đều là vô số cỗ thi thể, đại nhân, chúng ta thực oan uổng ah.

Một đám võ giả tới từ bên ngoài đế đô bị Thiên Long vệ mang đi liên tục gào khóc thảm thiết.

Các võ giả và các quý tộc khác nhìn thấy cảnh này liền âm trầm.

Chuyện vừa rồi thật sự là do Tần gia làm sai trước.

Trong khoảng thời gian ngắn dân tình sôi trào.