Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 744: Tất cả điên rồi




- Hồng nhan cũng già, trừ phi là cường giả ngoài Vũ Vương thất mới có thể làm cho già yếu tới chậm hơn một ít nhưng cũng chỉ làm chậm mà thôi, bất cứ tình huống nào, chúng ta đều không thể ngăn cản nổi lực lượng năm tháng, không thể ngăn cản năm tháng lưu lại dấu vết lên người chúng ta.

- Nếu trời có tình thì trời cũng già, ngay cả ông trời cũng già yếu thì nói gì tới chúng ta?

Giọng nói của lão giả áo vô cùng thương cảm, hắn cũng diều động cảm xúc của mọi người sau đó chuyển hướng đột ngột ——

- Nhưng ông trời vô tình cũng lưu lại một đường sinh cơ cho chúng ta...

- Luyện dược sư, luyện hồn sư là các chức nghiệp tôn quý lại giúp chúng ta cảm nhận được vinh quang.

- Năm tháng không có vô tình như lúc trước, tu vi đề cao, dược vật thần kỳ đều có thế giúp năm tháng trôi qua chậm lại.

- Nhưng cũng chỉ là chậm lại cho dù là Vũ Đế cửu giai cũng không thể làm được thanh xuân vĩnh trú, huống chi chỉ là người bình thường chúng ta?

- Vì vậy có luyện dược đại sư vô cùng cao thượng, hắn dùng tinh lực cả đời rốt cục nghiên cứu chế tạo ra một loại đan dược giúp phàm nhân chúng ta có thể ngăn cản lực lượng thời gian, cảm nhận được vinh quang của thần.

- Hiện tại xin cho ta long trọng giới thiệu vật phẩm đấu giá áp trục của chúng ta...

Lão giả áo xanh kích động ngắm nhìn bốn phía, lúc này người tham gia đấu giá bị những lời của lão giả áo xanh hấp dẫn và ngừng thở, hai mắt nhìn chằm chằm vào cái khay trên đài đấu giá.

Một ít cường giả sớm nhận được tin tức cũng hít thở dồn dập.

Tất cả mọi người đều chờ mong lão giả áo xanh vạch trần chân tướng.

Thời gian đột nhiên dừng lại vào giây phút này.

Trong ánh mắt chờ mong của mọi người, lão giả áo xanh xốc tơ lụa màu vàng lên, mười viên đan dược no tròn mượt mà xuất hiện trong mắt moi người, ánh đèn huỳnh quang cũng chiếu thẳng xuống cái khay.

- Thanh Xuân Bất Lão Đan!

Đấu giá sư hét lớn một tiếng cao vút, thần sắc hắn kích động, ánh mắt thành kính.

- Đúng như tên của nó, đây là Thanh Xuân Bất Lão Đan, có thể giúp một người có lại thah xuân, trở lại thời khắc thanh xuân đẹp nhất của mình.

- Mặc kệ ngươi bây giờ bao nhiêu tuổi, ba mươi, bốn mươi, năm mươi, thậm chí sáu mươi, bảy mươi, tám mươi... Chỉ cần phục dụng Thanh Xuân Bất Lão Đan, thanh xuân của ngươi sẽ trở lại ngay lập tức.

- Không cần biết ngươi là ai, là nam hay là nữ, chỉ cần một viên đan dược là có thể làm thân thể, gương mặt của ngươi lập tức trở lại thời khắc thanh xuân nhất cuộc đời, hơn nữa bảo trì một năm thời gian, mười viên đan dược chính là mười năm.

- Càng thêm thần kỳ chính là sau khi mười năm qua đi, dung nhan của ngươi không không có nhanh chóng trở lại thời điểm trước khi phục dụng, mà là sẽ chậm rãi già yếu theo thời gian.

- Nói cách khác, chỉ cần ngươi mua sắm Thanh Xuân Bất Lão Đan chẳng khác nào đạt được thanh xuân lần thứ hai.

- viên đan dược như vậy, mọi người có cảm thấy nó không cách nào leo lên đấu giá hội hàng năm hay sao, không có tư cách trở thành vật phẩm áp trục hay sao?

Xoạt!

Lão giả áo xanh không ngừng hét lớn, phòng đấu giá lập tức sinh ra tiếng huyên náo xôn xao, vô số người ầm ĩ nghị luận với nhau tràn ngập cả đại sảnh.

- Thời gian mười năm, vừa rồi đấu giá sư nói đan dược này có thể giúp chúng ta trở lại thời khắc thanh xuân mười năm hay sao?

- Quá không thể tưởng tượng nổi, trở lại thời điểm trẻ nhất, đẹp nhất của mình, đan dược như thế là thần tích hay sao?

- Tại sao trên đời này có đan dược thần kỳ như thế, chẳng lẽ đây là thật hay sao?

Trong lúc nhất thời tất cả người trong phòng đấu giá không ngừng hỏi người chung quanh, muốn xác định mình có nghe lầm hay không?

Rung động, thật sự là quá rung động.

Đặc biệt là một ít nữ tử trong đại gia tộc càng kích động không nhỏ, thần thái điên cuồng.

Đối với nữ nhân mà nói thứ gì quý giá nhất?

Thanh xuân!

Thanh xuân!

Vẫn là thanh xuân!

Nếu như viên đan dược này xuất hiện thì các nàng có thể không kích đông, không hành phấn hay sao?

Trên thực tế cũng có một ít nam võ giả không đặt Thanh Xuân Bất Lão Đan thần kỳ trong lòng, cũng không hiểu thấu.

Không phải là thanh xuân mười năm hay sao, đáng giá các ngươi kích động như thế?

Nhưng khi vô số nữ võ giả cuồng nhiệt hò hét, bọn họ nghi vấn căn bản không sinh ra chút bọt nước nào.

Đông đông đông...

Sau khi mọi người tiêu hóa xong tin tức này, lão giả áo xanh giơ chùy lên gõ bàn vài cái.

- Yên tĩnh, thỉnh mọi người im lặng!

Hào khí cuồng nhiệt ở hiện trường thu liễm, tất cả nữ võ giả hít thở dồn dập, hai mắt đỏ bừng, bọn họ kích động thân thể run rẩy nhìn lão giả áo xanh trên đài.

- Căn cứ vào cố chủ yêu cầu, mười viên Thanh Xuân Bất Lão Đan sẽ tiến hành đấu gía một lần, sẽ không bán từng viên, gia khởi điểm năm ngàn huyền thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm.

- Nhớ kỹ, Thông Thiên các chúng ta hiện tại đấu giá cũng không phải mười viên đan dược, mà là thời khắc thanh xuân đẹp nhất vài chục năm của các ngươi.

- Vạn vật có giá, thanh xuân vô giá!

- Hiện tại đấu giá bắt đầu.

Sau khi hắn nói xong, lão giả áo xanh lập tức lẳng lặng lui sang một bên.

Yên tĩnh, phòng đấu giá hoàn toàn yên tĩnh.

Sau khi lão giả áo xanh tuyên bố đấu giá, tất cả võ giả, tất cả quý tộc và gia tộc đều không có lên tiếng đấu giá, cả phòng đấu giá lập tức im lặng như tờ.

Đấu giá sư vẫn khí định thần nhàn đứng ở đó, hắn chỉ mỉm cười nhàn nhạt không nói nhảm thêm cái gì, bởi vì hắn biết rõ trò hay đang ở phía sau.

Trong phòng, Diệp Huyền trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh này...

Hắn biết rõ Thanh Xuân Bất Lão Đan của mình sẽ trở thành vật phẩm áp trục...

Nhưng hắn thật sự thật không ngờ đấu giá sư Thông Thiên các lại tiên hành một phen diễn thuyết kích động lòng người như thế.

Đây quả thực là nghịch thiên ah.

Thông Thiên các vừa nói như vậy chẳng khác gì quảng cáo nghịch thiên cho Huyền Đan các sắp khai trương.

Cũng không biết qua bao lâu ——

- Sáu ngàn!

Một giọng nói yếu ớt vang lên trong phòng đấu giá, đó là một nữ quý tộc mua ghế thông thường, thần sắc nàng kích động, ánh mắt cuồng nhiệt, tuổi ước chừng hơn bốn mươi, lờ mờ có thể thấy được nàng năm xưa là một mỹ nhân.

Nhưng mà giọng nói của nàng khí thế không đủ.

- Sáu ngàn năm trăm.

Lúc này có giọng nói vang lên, đó là vé khu thông thường, lúc này lão bà có mái tóc hoa râm lên tiếng, nàng mang trang sức vàng bạc, xem ra là tiểu quý tộc trong đế đô.