Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 608: Mạc gia trung tâm (2)




- Điện hạ nói các ngươi tự giải quyết chút việc nhỏ này, làm không xong đừng đi gặp hắn.

Kim Lân nói xong liền quay người lại tiến vào gian phòng.

Tâm thần Mạc Thành Thiên rơi xuống đáy cốc, nhìn đan dược trong tay và khóc không ra nước mắt.

Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Kim Lân tiền bối không ra tay sao? Hiện tại cường giả Mạc gia đều trọng thương, cho dù ban cho đan dược cũng không thể nào đánh bại nhiều cường giả của ba đại gia tộc ah.

Nhưng Mạc Thành Thiên lại không dám nghi vấn Diệp Huyền, chỉ có thể cắn răng một cái sau đó nuốt đan dược vào bụng.

Điện hạ bảo Kim Lân tiền bối đưa đan dược tới hẳn là có đạo lý của hắn.

Sau khi đan dược vừa vào trong bụng, khí tức dược lực thanh thuần lan ra khắp thân thể, cảnh tượng làm cho Mạc Thành Thiên khó có thể tin diễn ra, thân thể bị thương nặng của hắn đang khôi phục với tốc độ cực nhanh.

Chẳng những là hắn, thương thế tất cả cường giả Mạc gia lúc này cũng trị hết thật nhanh.

Đồng thời trong cơ thể của bọn họ sinh ra khí tức huyền lực cũng sôi trào, bọn họ cảm giác thân thể của mình tràn ngập lực lượng cường đại.

Mạc Thành Thiên chấn động, đây là đan dược gì, có thể trợ giúp hắn khôi phục thương thế cực kỳ nhanh chóng, phải biết rằng hắn là Vũ Tôn lục giai, chỉ có đan dược lục phẩm mới có hiệu quả kinh người như thế, chẳng lẽ điện hạ cho hắn phục dụng đan dược lục phẩm?

Huống chi đan dược chẳng những khôi phục thương thế của hắn vô cùng nhanh chóng, càng làm huyền lực trong thân thể hắn tăng trưởng một đoạn nhất định, cảm giác lực lượng bộc phát còn mạnh hơn hắn thời điểm đỉnh phong.

Nhưng thương thế của hắn khôi phục, thực lực có tăng lên, hắn vẫn thua kém ba đại gia tộc, không có đột phá mang tính quyết định còn có thể đánh bại đối phương hay sao?

Trong nội tâm Mạc Thành Thiên trong vẫn không thể hiểu nổi suy nghĩ của Diệp Huyền.

Ba đại tộc lúc này cảm nhận được đám người Mạc Thành Thiên biến hóa nên vô cùng chấn động.

Sát!

Trong nội tâm bọn họ sinh ra một tia thần thái kiêng kị, lúc này gầm lên một tiếng sau đó ra tay ngay sau đó.

Mạc Thành Thiên bất chấp nghi hoặc, hắn đánh một chưởng vào đầu gia chủ Lý gia, nhìn thấy một chưởng đánh tới, gia chủ Lý gia muốn đưa tay ngăn cản tiến công nhưng hắn không nghĩ tới là, sau khi hắn đánh một chưởng, gia chủ Lý gia đứng ngây ngốc không nhúc nhích.

Oanh, gia chủ Lý gia bị một chưởng đánh bay ra xa như diều đứt dây, toàn thân máu tươi đầm đìa.

Mạc Thành Thiên sững sờ, ngay sau đó hắn kịp phản ứng, hắn đánh một chưởng về phía gia chủ Ngụy gia.

- Lý gia chủ.

Gia chủ Ngụy gia khiếp sợ lên tiếng, không biết tại sao Lý gia chủ không phản kháng, thời điểm hắn muốn phản kích Mạc Thành Thiên thì hắn phát hiện một chuyện kinh khủng, có uy áp vô hình hàng lâm, huyền lực trong người của hắn đông cứng như đá, hoàn toàn khó có thể điều động.

Lực lượng này ít nhất là Vũ Vương thất giai mới có thể làm được hiệu quả áp chế mạnh như vậy.

- Thậm chí có cường giả Vũ Vương ang giúp ngươi, chẳng lẽ...

Gia chủ Ngụy gia kinh sợ lên tiếng, hắn còn chưa nói hết câu, bàn tay Mạc Thành Thiên đánh thẳng vào ngực của hắn, hắn thổ huyết bay ra ngoài.

Chỉ trong nháy mắt hai đại gia chủ đã bị Mạc Thành Thiên đánh trọng thương mất đi năng lực phản kháng, chẳng những bọn họ, trưởng lão Mạc gia gia thủ với đối thủ cũng gặp tình hình như thế.

Cuối cùng còn lại gia chủ Từ gia hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, hắn quay người muốn đi.

Thời điểm này Mạc Thành Thiên làm sao mà không rõ Kim Lân tiền bối đang giúp hắn, trong nội tâm hắn cực kỳ hưng phấn, ngang nhiên đuổi theo sau đó đánh vài chiêu, gia chủ Từ gia phun máu nằm xuống đất.

Chỉ qua một lúc sau, cường giả ba đại tộc vẫn lạc thì vẫn lạc, trọng thương thì trọng thương, cũng không có ai còn đứng được.

Tràng diện lật bàn này làm cho rất nhiều cường giả Mạc gia cũng phải trợn mắt há hốc mồm.

- Kính xin điện hạ chỉ thị, thuộc hạ nên xử lý những người này thế nào?

Tuy Mạc Thành Thiên ước gì có thể chém giết sạch đám người ba đại gia tộc nhưng hắn vẫn không dám có chút vượt qua, lúc này quỳ một chân ngoài gian phòng Diệp Huyền.

Kim Lân lạnh lùng lên tiếng:

- Điện hạ nói, người ba đại tộc tạm thời không nên giết, dẫn ba tộc trưởng của bọn chúng vào.

- Vâng!

Nội tâm Mạc Thành Thiên vô cùng thất vọng nhưng hắn trả lời cung kính, hắn muốn đánh chết người ba đại gia tộc độc lĩnh thành Hắc Thạch, hiện tại xem ra không cùng suy nghĩ với điện hạ.

Điện hạ gọi tộc trưởng ba đại gia tộc vào làm gì, chẳng lẽ muốn thu phục ba đại gia tộc?

Mặc kệ điện hạ muốn làm cái gì, Mạc Thành Thiên hắn không có tư cách hỏi đến.

Mạc Thành Thiên dẫn ba tộc trưởng vào trong gian phòng.

- Điện hạ, ba đại tộc tộc trưởng đã mang tới.

Mạc Thành Thiên cung kính nói.

Chỉ thấy ba người toàn thân là máu, bản thân bị trọng thương quỳ rạp trên đất, bọn họ kinh ngạc sợ hãi nhìn Kim Lân và Diệp Huyền, đồng thời nhìn chằm chằm vào Mạc Thành Thiên.

- Mạc Thành Thiên, ngươi đã đầu nhập vào thế lực khác, chẳng lẽ ngươi quên Vô Không Lĩnh sẽ không thể do thế lực bên ngoài khống chế sao?

Ba đại tộc trưởng phẫn nộ quát lớn.

Trong đó một gã tộc trưởng ngẩng đầu nhìn sang Diệp Huyền và Kim Lân:

- Không biết hai vị tới từ thế lực nào? Hôm nay chúng ta xông tới đây là sai lầm, chúng ta nguyện ý gánh chịu xử phạt, dựa theo quy củ do tất cả thế lực lớn trong Mộng Cảnh bình nguyên đinh ra, Vô Không Lĩnh nghiêm cấm thế lực bên ngoài khống chế, chẳng lẽ các hạ dám can đảm phá hư quy củ do tất cả thế lực lớn định ra hay sao?

- Đúng vậy, hôm nay ba đại gia tộc chúng ta mạo phạm các hạ, bị kiếp nạn là đúng, trừng phạt đúng tội, các hạ đã thu phục Mạc gia đã trái với quy củ do tất cả thế lực lớn định ra ah?

Biết rõ đối phương có cường giả Vũ Vương cho nên ba đại tộc trưởng vô cùng hoảng sợ, tự tin mất hết, bọn họ lại biết rõ thời điểm này không thể thua được.

Đối phương nhìn từ điểm nào cũng là thế lực tới từ bên ngoài, dựa theo quy định, thế lực bên ngoài không được tranh đoạt quyền khống chế Vô Không Lĩnh, hiện tại hắn khống chế Mạc gia đã phá hư quy định.

Ba người bọn họ muốn mạng sống nên phải ra tay từ góc độ này, làm cho đối phương có chỗ cố kỵ.

Tuy Vô Không Lĩnh không còn trật tự, nó vô cùng hỗn loạn nhưng nó lại là tồn tại siêu nhiên trong Mộng Cảnh bình nguyên.

Năm đó có thế lực lớn từ bên ngoài Mộng Cảnh bình muốn khống chế Vô Không Lĩnh, kết quả đã bị các thế lực bản thổ của Vô Không Lĩnh phản kháng mãnh liệt, từ đó dẫn tới máu chảy thành sông.