Đây là khái niệm gì?
Lúc này hoàng tử Hạo Thiên đế quốc, nhi tử tông chủ Cửu Dương Tông căn bản không có đãi ngộ hưởng thụ này.
Nghĩ đến Diệp Huyền nói lúc trước, trong nội tâm Mạc Thành Thiên chấn động không nhỏ.
Chẳng lẽ thiếu niên này chính là siêu cấp thế gia trên lục địa khác sao?
Nghe nói một ít siêu cấp thế gia trên đại lục có cường giả Võ Hoàng bát giai tọa trấn, thậm chí còn có Vũ Đế cửu giai, chỉ có những siêu cấp thế lực mới có thể phân phối cường giả Vũ Vương thất giai làm tùy tùng cho đệ tử của mình.
- Chắc hẳn các hajlaf đệ tử mấy thế lực lớn trên Mộng Cảnh bình nguyên ah?
Trong lúc khiếp sợ, Mạc Thành Thiên không nhịn được thốt ra.
- Mộng Cảnh bình nguyên tính toán cái?
Diệp Huyền xùy cười một tiếng:
- Bản thiếu gia đi qua Vô Tận Hải, leo qua Bất Lão Phong, đạp vào Huyền Vực Cửu Trọng Thiên, nơi này cũng chỉ là một nơi bản thiếu gia đi qua mà thôi, nếu như không phải thấy nơi này có một khối Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, bản thiếu gia cũng không dừng chân thành Hắc Thạch.
Diệp Huyền ngạo nghễ nói.
Diệp Huyền nói ra một câu này, nội tâm Mạc Thành Thiên chấn động rất mạnh, hắn chỉ đọc thấy những danh từ này trong sách cổ mà thôi, nghe nói đều là một nơi chí cao trên đại lục, không nghĩ tới thiếu niên này đều đi qua.
Diệp Huyền lúc này dùng ánh mắt bễ nghễ, ngạo nghễ bao quát thương sinh, khí chất cao cao tại thượng, đây không phải là khí chất của quần là áo lượt của những thế lực nhỏ có thể tạo thành.
Lại nhìn các thiên tài đỉnh cấp trên Mộng Cảnh bình, không kẻ nào có được khí thế giống như vậy.
Nghĩ đến chính mình lại đắc tội đệ tử siêu cấp thế gia khổng lồ, hơn nữa còn mưu toan bắt giữ bọn họ, Mạc Thành Thiên lúc này đổ mồ hôi lạnh.
Mạc Thành Thiên thân là nhất gia chi chủ, cũng không phải mấy câu là có thể bị lừa dối, nhưng giờ này khắc này nội tâm của hắn đã hoàn toàn tin tưởng Diệp Huyền nói.
Liên tưởng tới tình báo trưởng lão nói lúc trước, Mạc Thành Thiên lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Nghe nói thiếu niên này hối đoái Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, hăn có đại lượng linh dược, dường như đến từ dược viên thượng cổ, bởi vậy tất cả đều giải thích thông.
Những siêu cấp thế gia kia chiếm cứ địa vực linh khí dồi dào, huyền khí nồng đậm, bồi dưỡng linh dược cũng là chuyện đương nhiên.
Nghĩ đến trước kia chính mình thậm chí có động thủ chuẩn bị, Mạc Thành Thiên sợ hãi mất hồn vía.
Một siêu cấp thế gia như thế muốn tiêu diệt Mạc gia hắn căn bản chỉ là chuyện phất tay mà thôi, dễ dàng như bóp chết một con kiến.
- Vị điện hạ này, tại hạ Mạc Thành Thiên, lúc trước có mắt không nhìn được thái sơn, kính xin điện hạ thứ tội.
Mạc Thành Thiên kinh sợ nói một câu, hoàn toàn không có thần thái hung hăng càn quấy lúc trước, hắn giờ phút này chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là kính sợ.
- Ah, thật không? Vừa rồi huyền lực trong người của ngươi ngưng tụ, quán thông tâm mạch và nhâm mạch, dường như chuẩn bị động thủ ah?
Diệp Huyền cười lạnh nói một câu.
Mạc Thành Thiên đổ mồ hôi lạnh không dứt, thật đáng sợ, thiếu niên này thật đáng sợ, lúc trước trao đổi hắn còn có suy nghĩ giống như vậy, hơn nữa còn vận chuyển huyền lực vào hai tâm mạch, thiếu niên này làm sao biết?
Nếu như cường giả Vũ Vương nói ra, Mạc Thành Thiên sẽ không giật mình như thế, Diệp Huyền có thể nói ra lời này nhưng tuổi chưa tới hai mươi, thật sự là gặp quỷ rồi, chẳng lẽ thiếu niên này nhìn trẻ tuổi như vậy nhưng thực lực lại cao hơn mình sao?.
Trong lòng của hắn đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, miệng không ngừng giải thích.
- Điện hạ hay nói giỡn, tại hạ nào dám động thủ, trước mặt điện hạ, tại hạ chỉ là một con sâu cái kiến, thổi một hơi cũng có thể diệt một đám.
- Thật không?
Diệp Huyền giống như cười mà không phải cười, nói:
- Ngươi cho rằng ta không biết suy nghĩ của ngươi? Ta chỉ nhìn thấy ngươi không có lỗ mảng giống như con của ngươi nên mới nói thêm vài câu, nếu như ngươi vừa rồi dám động thủ, ta dám bảo đảm ngươi sẽ là một cỗ thi thể.
- Đúng, đúng, điện hạ nói đúng.
Mạc Thành Thiên gật đầu như gà mổ thóc.
- Lúc này tiểu nhi đắc tội điện hạ, là tiểu nhi bị trừng phạt đúng tội, mặc kệ điện hạ xử trí tiểu nhi như thế nào, tại hạ cũng không nói hai lời.
Mạc Thành Thiên nói một câu, vì bảo trụ gia tộc không bị diệt, hắn cũng chỉ có thể đẩy đứa con của mình ra ngoài.
Đều tại hỗn trướng này gây chuyện thị phi, làm cho Mạc gia chọc vào chuyện lớn như thế, đây chính là hành vi khi sư diệt tổ đấy.
- Phụ thân, ngươi... Ngươi cứu ta ah!
Mạc Thông nằm dưới chân Kim Lân, hiện tại hắn vô cùng ngạc nhiên, hắn không nghĩ tới sau khi phụ thân đi vào chẳng những không có cường thế cứu chính mình, hiện tại còn biểu hiện giống như vậy, hành vi này hắn không dám tin tưởng.
- Đồ hỗn trướng, ngươi là đồ bất hiếu, còn có mặt mũi bảo ta cứu ngươi, đắc tội điện hạ, ngươi chết chưa hết tội, điện hạ, ngươi muốn tiểu tử hỗn đản này chết, không cần ngươi động thủ, tại hạ hôm nay sẽ tự tay đánh chết hắn.
Mạc Thành Thiên đã đau lòng nhưng vẫn nói một câu như thế.
Kim Lân xùy cười một tiếng, nhịn không được nói:
- Mạc gia chủ, điện hạ nhà ta muốn thi thể đệ tử Mạc làm gì, điện hạ đã nói rõ mục đích rồi, muốn mạng của con ngươi thì cầm đồ vật đi đổi.
- Đúng, đúng.
Mạc Thành Thiên sợ tới mức toàn thân đổ mồ hôi, hắn làm sao lại quên đi chuyện này chứ.
Sau khi biết được thân phận của Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên đừng nói dùng bảo vật chuộc người, cho dù mang toàn bộ tài phú Mạc gia đưa ra ngoài hắn cũng không dám không theo.
Nghĩ tới đây, Mạc Thành Thiên vội vàng mang bảo vật trong trữ vật giới chỉ đưa ra ngoài.
- Điện hạ, nơi này là mười gốc linh dược lục giai, còn có một trận bàn ngũ giai, đây là một rương linh thạch trung phẩm, còn có ba bình đan dược ngũ giai.
Trước mặt Diệp Huyền, Mạc Thành Thiên căn bản không dám có chút giữ lại, một khi Diệp Huyền tức giận, Mạc gia bọn họ xong rồi.
Nhưng mà Kim Lân là một cường giả Vũ Vương, hoàn toàn có thể nghiền áp Mạc gia.
Nhìn bảo vật bày chinh tề trên bàn, Diệp Huyền nhíu mày suy nghĩ.
Mộng Cảnh bình nguyên đúng là giàu có hơn liên minh mười ba nước rất nhiều, chỉ một tiểu gia tộc trong thành trì tại Vô Không Lĩnh đã có thể xuất ra hơn mười gốc linh dược lục giai, khó trách số lượng cường giả còn nhiều hơn liên minh mười ba nước nhiều như vậy.
Tuy Mạc Thành Thiên mang tất cả bảo vật ra ngoài, nhưng Diệp Huyền không có lấy đi tất cả, cũng không phải hắn rụt rè, mà là vừa rồi hắn đã có một kế hoạch mới.