Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1853: Tinh thể áo giáp




Nếu hấp thu vài tên cường giả Nhân loại trước mặt, tu vi của hắn tăng lên một cấp bậc, đó là thừa sức.

Đến lúc đó hắn ở thế giới này, căn bản không sợ bất luận người nào nữa.

- Nghiêm Vương Sơn Chủ đại nhân, chính là những người này, đánh giết đám người Dịch Hàn Vũ Đế, Thứ Hòe Thái Thượng Nguyên Lão, kính xin sơn chủ đại nhân vì đám người Dịch Hàn Vũ Đế, Thứ Hòe Thái Thượng Nguyên Lão báo thù a.

Đám người Hỏa Vũ Vũ Đế cả người máu tươi, thê thảm nói.

Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, nhưng không có lên tiếng, mà đưa mắt chuyển tới Ma Huyết Hồn Đế cùng Vô Song Vũ Đế suýt chút nữa bị Dao Nguyệt Vũ Đế đánh giết.

- Nghiêm Vương Sơn Chủ, đám người kia rất khó chơi, thực lực không phải bình thường, không thể khinh thường.

Ma Huyết Hồn Đế trầm giọng nói.

- Ồ?

Nghiêm Vương Sơn Chủ cau mày.

- Ngay cả ngươi cũng nói không thể khinh thường? Như vậy bản sơn chủ vẫn đúng là muốn nhìn một chút, đám người kia đến tột cùng không bình thường tới trình độ nào.

Hắn xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Diệp Huyền, lạnh giọng nói:

- Các ngươi chính là Huyền Quang Các giết Vô Lượng Sơn ta nhiều cường giả như vậy, hại bản sơn chủ không thể không từ trong tử quan xuất quan?

- Nghiêm Vương Vũ Đế, Vô Lượng Sơn ngươi đã từng làm gì, không cần thiếu gia ta từng cái nói ra, nói nhảm nhiều như vậy làm gì, có bản lĩnh liền trực tiếp động thủ đi.

Diệp Huyền lạnh cười nói.

- Ha ha ha!

Nghiêm Vương Sơn Chủ không nhịn được cất tiếng cười to, tiếng cười chấn động như lôi, vang vọng thiên địa.

- Chỉ bằng mấy người các ngươi? Thật không biết, mấy người các ngươi là nơi nào đến lá gan, dám cùng bản sơn chủ nói như thế.

Một bên Ma Huyết Hồn Đế cũng cười gằn.

Hắn đã từng cùng Dao Nguyệt Vũ Đế chiến đấu qua, sâu sắc biết Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế đáng sợ, nếu Nghiêm Vương Sơn Chủ không xuất hiện, vậy bọn họ thật có chút gánh không được, nhưng mà nếu Nghiêm Vương Sơn Chủ xuất quan, như vậy kết cục cũng đã nhất định.

Ánh mắt của Diệp Huyền nhìn quét bốn phía, lạnh cười lạnh nói.

- Liền bằng mấy người chúng ta, đã đủ.

- Ha ha ha ha.

Nghiêm Vương Sơn Chủ lần thứ hai ngửa mặt lên trời cười to, vòm trời ở dưới hắn cười to không ngừng run rẩy, xuất hiện từng tia từng tia vết nứt không gian, tiếng cười của hắn từ từ lạnh lẽo, sau đó ánh mắt thoáng chốc rơi vào trên người Diệp Huyền, trong ánh mắt tỏa ra ánh sáng dữ tợn:

- Tiểu tử, ngươi chính là Huyền Quang Các Các chủ Huyền Diệp a, tầng tiểu tử một hai đỉnh phong, cho là có một ít cường giả giúp đỡ, liền có thể diệt Vô Lượng Sơn? Liền xem bản sơn chủ, làm sao giết ngươi, đem người bên cạnh ngươi, từng cái từng cái giết sạch.

Ầm!

Trong cơ thể Nghiêm Vương Sơn Chủ thả ra một nguồn lực lượng vô hình, uy thế khủng bố tản mát, lực lượng to lớn trực tiếp chấn hư không quanh thân thành một hắc động đường kính trăm mét, lực lượng kinh khủng tỏ khắp, khiến cho đám người Hoàng Phủ Tú Minh biến sắc, từng cái từng cái không chịu được, dồn dập lùi về sau.

Thậm chí cường giả các thế lực lớn ở phía xa quan sát, cũng ở dưới nguồn lực lượng này sắc mặt trắng bệch, từng cái từng cái trong lòng run sợ.

- Khí tức thật khủng bố, tại sao khí tức của Nghiêm Vương Sơn Chủ đáng sợ đến mức độ này.

- Đều là Vũ Đế tam trọng đỉnh phong, chênh lệch làm sao sẽ lớn như vậy?

- Khí tức kinh khủng bực này, chuyện này quả thật là quá khuếch đại, lẽ nào Nghiêm Vương Sơn Chủ này đã bước vào Thánh Giả trong truyền thuyết sao?

Rất nhiều người dồn dập kinh hãi nói, từng cái từng cái ánh mắt kinh hoảng.

Bọn họ cách chiến trường chân chính, ít nhất có trên trăm dặm, nhưng Nghiêm Vương Sơn Chủ vẻn vẹn tản mát ra khí tức, lại có thể khiến cho bọn họ có loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng muốn vỡ diệt, này hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của bọn họ.

- Hết thảy Vũ Đế nhị trọng, tất cả đều lui về phía sau.

Diệp Huyền quay về phía đám người Hoàng Phủ Tú Minh, Huyết Kiếm Vũ Đế lớn tiếng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Nghiêm Vương Sơn Chủ.

Từ trên người đối phương, hắn cảm nhận được một luồng lực lượng không gì sánh kịp, nguồn lực lượng này, đã vượt qua Vũ Đế tam trọng đỉnh phong bình thường, đạt đến mức độ của Hắc Long cung Hắc Long lão tổ.

Thế nhưng, trong lòng Diệp Huyền không sợ hãi chút nào, trái lại là chiến ý vô tận.

- Dao Nguyệt Vũ Đế, ngươi đối phó Vô Song Vũ Đế, Chiến Thương, ngươi đối phó Ma Huyết Hồn Đế, Hạ Vũ Tôn, ngươi đi giết Hỏa Vũ Vũ Đế cùng dư nghiệt khác của Vô Lượng Sơn, còn lão gia hỏa này, để cho ta tới đối phó.

Diệp Huyền híp mắt lại, ánh mắt lạnh lùng.

- Diệp Huyền!

Trên mặt Dao Nguyệt Vũ Đế mang theo vẻ lo âu, lộ ra một tia kiên quyết:

- Nghiêm Vương Sơn Chủ này vẫn là giao cho ta, ta cũng đã sớm muốn gặp gỡ Vô Lượng Sơn sơn chủ rồi.

- Không cần, yên tâm giao cho ta là được.

Diệp Huyền lắc đầu một cái.

- Chỉ bằng ngươi!

Nghiêm Vương Sơn Chủ cười lạnh một tiếng, lực lượng phóng đãng từ trong cơ thể hắn phóng thích, thân hình bỗng dưng động:

- Các ngươi những người này, hết thảy giao cho bản sơn chủ là được.

Rầm rầm rầm!

Hắn người vẫn còn giữa đường, song quyền liền nhanh như tia chớp vung ra mười mấy quyền, chỉ một thoáng, trời long đất lở, từng đạo từng đạo quyền ảnh mông lung ở trong hư không điên cuồng bạo lược, hóa thành tầng tầng chân nguyên màu đen, xung quanh vạn mét tất cả đều nổ tung, quyền ảnh khủng bố tấn công tới Diệp Huyền.

- Các ngươi lùi ra!

Diệp Huyền nộ quát một tiếng, Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết vận chuyển, Huyền Nguyên mạnh mẽ tràn vào Tài Quyết Chi Kiếm, một Cự Long xuất hiện, gào thét đánh về phía quyền ảnh, diễn biến thiên địa thành một mảnh lôi đình hải dương.

- Trò mèo, phá!

Nghiêm Vương Sơn Chủ trào phúng nở nụ cười, quyền uy khủng bố ở trong chớp mắt tăng vọt, ầm một tiếng nổ nát Cự Long của Diệp Huyền, quyền ảnh mang theo lực lượng kinh người, bỗng dưng đánh vào trên người Diệp Huyền.

Ầm! Tiếng nổ vang rền vang vọng thiên địa, Diệp Huyền bị quyền ảnh nhấn chìm, hư không xung quanh trăm mét, tất cả đều nát tan, hóa thành không gian loạn lưu thuần túy, dập tắt biến mất.

- Diệp thiếu!

- Diệp Huyền!

Đám người Dao Nguyệt Vũ Đế đều kinh nộ lên tiếng, mặt lộ vẻ lo lắng.

- Ta không có chuyện gì, ta bảo các ngươi đối phó đám người Ma Huyết Hồn Đế, lẽ nào các ngươi không nghe sao?

Một thanh âm lạnh lùng vang lên, vết nứt không gian chữa trị, Diệp Huyền bình yên vô sự đứng ở nơi đó.

Đỉnh đầu hắn Đại Địa Võ Hồn phù động, toàn thân bao trùm lên nhất trọng áo giáp nham thạch cứng rắn.

Áo giáp nham thạch này, cực kỳ cô đọng, hình thành một đạo tinh thể áo giáp, bao phủ khắp toàn thân Diệp Huyền từ trên xuống dưới, chỉ lộ ra một đôi mắt.