Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1756: Con mắt thứ ba (1)




Nhưng trong nháy mắt, hắn liền bình tĩnh lại, cười nhạo nói:

- Nhốt ta lại có thể làm sao? Các ngươi ngay cả phòng ngự của bản tọa cũng không phá được, còn có thể giết ta sao?

Bất kỳ trận pháp nào cũng cần năng lượng chống đỡ, Thiên Nhãn Pháp Vương tin tưởng chỉ cần mình không ngừng ra tay, liền nhất định có thể phá tan trận pháp này.

- Thật không?

Diệp Huyền cười lạnh.

- Động thủ!

Theo hắn quát lạnh một tiếng, loạch xoạch, hai tiếng xé gió vang lên, bên cạnh Thiên Nhãn Pháp Vương dĩ nhiên lần thứ hai xuất hiện hai bóng người, trong đó một đạo chính là Kim Lân, một đạo khác, là Hải tộc U Minh Vũ Đế.

- Cái gì, Hải tộc cùng Yêu tộc? Các ngươi...

Nhìn thấy U Minh Vũ Đế cùng Kim Lân, Thiên Nhãn Pháp Vương trừng lớn hai mắt, miệng khiếp sợ như có thể nhét vào mấy quả trứng gà, ánh mắt hoàn toàn bối rối.

Tại sao người của Hắc Long cung sẽ cùng Hải tộc còn có Yêu tộc cấu kết? Chẳng lẽ Yêu tộc cùng Hải tộc đã liên hợp, muốn đối phó Nhân tộc sao?

Trong lòng Thiên Nhãn Pháp Vương giống như cuốn lên sóng to gió lớn, thời khắc này, hắn liền đem mình nghe thấy, ngay lập tức đưa tin ra ngoài.

Ở trong lúc Thiên Nhãn Pháp Vương khiếp sợ, bốn người Diệp Huyền phân biệt đứng ở bốn tiết điểm, điên cuồng ra tay.

- Ngưng Chân Bí Thuật.

Lần này, Diệp Huyền không có nương tay, Huyền Nguyên trong cơ thể thôi thúc đến mức tận cùng, ầm ầm, trên Độc Tài Chi Kiếm ánh chớp phun trào, phảng phất như một đạo thiên lôi từ trên trời giáng xuống, ầm ầm phách ở trên người Thiên Nhãn Pháp Vương.

Ầm một tiếng, tuy lôi điện chi lực đáng sợ trải qua Long Ma Khải Giáp chống đỡ, đã cực kỳ yếu ớt, nhưng lôi điện chi lực vẫn xuyên thấu qua Long Ma Khải Giáp đánh vào trong thân thể Thiên Nhãn Pháp Vương.

- Thần Linh Đồng Thị... Băng Hỏa Song Bạo!

Sau đó, một luồng lực lượng Băng Hỏa song hệ khủng bố, sau khi trải qua Long Ma Khải Giáp suy yếu, ở trong đầu óc của Thiên Nhãn Pháp Vương nổ tung.

Đồng thời, U Minh Vũ Đế, Kim Lân, còn có Dao Nguyệt Vũ Đế cũng phát động tiến công.

Tứ đại Vũ Đế tam trọng liên thủ tiến công đến tột cùng có bao nhiêu đáng sợ? Không có ai biết, lực lượng oanh kích đáng sợ từ bốn phía kéo tới, điên cuồng tràn vào trong cơ thể Thiên Nhãn Pháp Vương.

Xì xì!

Thiên Nhãn Pháp Vương phun ra một ngụm máu tươi, dù có Long Ma Khải Giáp phòng ngự, hắn vẫn chịu đến một chút thương nhẹ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể xuất hiện vết rạn nứt.

- Trở lại.

Diệp Huyền cao quát một tiếng, sau một đòn, đòn thứ hai đã nổ ra.

Ầm một tiếng.

Thân thể Thiên Nhãn Pháp Vương chấn động, máu tươi dọc theo khóe miệng của hắn lướt xuống, trong mắt lộ ra kinh sợ.

Nếu như ở trong chiến đấu bình thường, cho dù là bốn người Diệp Huyền liên thủ tiến công, hắn cũng sẽ không có chút e ngại, bởi vì hắn hoàn toàn có thể thông qua các loại thủ đoạn đến tan mất công kích của đối phương.

Nhưng mà bây giờ bị nhốt trong trận pháp, hầu như chính là một mục tiêu sống, bốn người Diệp Huyền từ bốn phương hướng phân biệt tiến công, hết thảy lực lượng giống như được ngưng tụ, hết thảy đánh vào trong cơ thể hắn, ngay cả một tia cũng không có phát tán ra ngoài, đã như thế, hắn chịu đựng uy lực, tuyệt đối là gấp đôi tình huống bình thường.

Càng làm cho hắn kinh nộ chính là, trận pháp nhốt hắn lại, phảng phất như còn có một loại hiệu quả gia trì công kích, làm cho công kích của đám người Diệp Huyền được phóng to vô hạn.

Nói cách khác, nhìn bề ngoài, chỉ là bốn người Diệp Huyền đang ra tay, nhưng tình huống thực tế, bốn người bọn họ liên thủ ở dưới trận pháp gia trì, hầu như tương đương với tám tên, thậm chí mười tên Vũ Đế tam trọng phát động tiến công với hắn.

Một nguồn lực lượng kinh khủng như thế, nếu tiếp tục nữa, cho dù trên người hắn mặc Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, cũng đủ để tươi sống đè chết hắn.

Hơn nữa càng làm cho hắn kinh nộ chính là, trong công kích của đám người Diệp Huyền, còn xen lẫn một ít linh hồn cùng hồn lực xung kích, khiến cho hắn căn bản khó lòng phòng bị.

- Đáng chết, các ngươi cho rằng bản tọa không phá ra được đại trận này sao?

Thiên Nhãn Pháp Vương vốn đang chuẩn bị chậm rãi phá tan đại trận, nhưng bây giờ là không thể kiềm được, vù, trên đỉnh đầu hắn, một thiên nhãn to lớn đột nhiên hiện lên, mang theo một luồng lực lượng hủy diệt làm người ta sợ hãi, cấp tốc tràn ngập.

Bốn phía thiên nhãn kia, chín đạo tinh hoàn qua lại rung động, tỏa ra Võ Hồn gợn sóng ngập trời, hư không không ngừng lay động.

Một luồng lực lượng kinh khủng, ở trung tâm thiên nhãn ngưng tụ, muốn đánh nổ trận pháp phía trước.

- Thiên Nhãn Võ Hồn... Quang Minh Hủy Diệt!

Vù!

Một đạo Quang Minh Hủy Diệt vô hình từ trung tâm tròng mắt bắn mạnh ra, chỉ nghe ầm một tiếng, Diệp Huyền bố trí trận pháp chia năm xẻ bảy, hư không xuất hiện một lỗ thủng dài đến ngàn mét, chậm rãi khép lại.

- Đã sớm chờ ngươi đã lâu.

Trận pháp bình phong bị hủy, trên mặt Diệp Huyền không những không có một chút kinh sợ, trái lại lộ ra một tia mừng như điên.

Trên đỉnh đầu hắn cấp tốc lao ra một bóng đen, chính là Thôn Phệ Võ Hồn cầm chiến đao, không chờ Thiên Nhãn Pháp Vương có phản ứng, oanh… đã bổ đi tới.

- A!

Thiên Nhãn Pháp Vương kêu thảm thiết, thiên nhãn ở dưới một đao của Diệp Huyền, dĩ nhiên trong nháy mắt bị đánh ra vết nứt, bắn mạnh ra lực lượng Võ Hồn mông lung.

Trong lòng hắn nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, bóng người màu đen này rốt cuộc là thứ gì, dĩ nhiên có thể đánh nát Thiên Nhãn Võ Hồn của hắn.

Phải biết, Thiên Nhãn Võ Hồn của hắn đã đạt đến Cửu Tinh, uy lực kinh người, phòng ngự cũng cực kỳ đáng sợ, coi như là đối mặt siêu phẩm Võ Hồn Hắc Long Võ Hồn trong truyền thuyết cũng dám chính diện tranh tài một phen, nhưng ở dưới bóng người màu đen kia công kích, dĩ nhiên lập tức liền nứt ra, Thiên Nhãn Pháp Vương sợ đến vội vàng muốn thu hồi Thiên Nhãn Võ Hồn lại.

- Muốn chạy trốn, không dễ như vậy, thôn phệ cho ta!

Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, chỉ thấy trên ngực Thôn Phệ Võ Hồn đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy, vòng xoáy này sinh ra sức hút đáng sợ, vèo một cái, thôn phệ Thiên Nhãn Võ Hồn của Thiên Nhãn Pháp Vương vào, Thiên Nhãn Pháp Vương ngay cả thu cũng không kịp thu.

Quỷ dị chính là, ngoại trừ Thiên Nhãn Võ Hồn của Thiên Nhãn Pháp Vương, tất cả mọi thứ khác đều không có chịu đến Thôn Phệ Võ Hồn của

Diệp Huyền ảnh hưởng, phảng phất như lực cắn nuốt khủng bố kia căn bản không tồn tại.

Chỉ có Kim Lân hồn niệm mạnh mẽ, cảm nhận được một luồng lực lượng rung động giáng lâm, khiến cho hồn niệm của hắn không tự chủ được run lẩy bẩy.