Ánh mắt của Diệp Huyền mang theo âm trầm, lần này là có chút vướng tay chân, muốn đánh giết Thiên Nhãn Pháp Vương mặc Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, độ khó không phải lớn một cách bình thường.
- Ha ha, muốn giết bản Pháp Vương, các ngươi cũng quá ý nghĩ kỳ lạ đi, các ngươi cho rằng bản Pháp Vương đi tới Hắc Long cung, sẽ một chút chuẩn bị cũng không có sao?
Nhìn thấy Diệp Huyền cùng Dao Nguyệt Vũ Đế khiếp sợ, Thiên Nhãn Pháp Vương cười ha hả, trong tiếng cười tràn ngập càn rỡ.
Năm đó Chấp Pháp điện thiết kế Thương Minh cùng Hải tộc liên thủ, giết chết Hắc Long cung, người của Hắc Long cung đối với người Chấp Pháp điện, nhất định tràn ngập cừu hận.
Thêm vào ngay cả Hư Không Pháp Vương cũng vẫn lạc ở Vô Tận Hải, làm cho Chấp Pháp điện đối với Thiên Nhãn Pháp Vương chuyến này an nguy, vô cùng lo lắng.
Lần này Thiên Nhãn Pháp Vương làm đại biểu Thánh Thành đến Thiên Hải Thành, tuy Hắc Long cung tất nhiên không dám ban ngày ban mặt động thủ, nhưng mà vì để ngừa vạn nhất, Chấp Pháp điện điện chủ Long Chiến vẫn giao Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp cho Thiên Nhãn Pháp Vương.
Lấy thực lực của Thiên Nhãn Pháp Vương, cộng thêm Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp, trên đời này cường giả có thể lưu lại hắn, đã ít lại càng ít.
- Liền để bản tọa nhìn, hai gia hỏa giả thần giả quỷ các ngươi, đến tột cùng lai lịch ra sao.
Bàn tay của Thiên Nhãn Pháp Vương bay thẳng đến Diệp Huyền, muốn lấy mặt nạ trên mặt đối phương.
Dao Nguyệt Vũ Đế không nói một lời, lần thứ hai vỗ ra một chưởng, phịch một tiếng, thân hình của Dao Nguyệt Vũ Đế vẫn không nhúc nhích, mà Thiên Nhãn Pháp Vương thì lùi về sau hai bước, nhưng thân hình của hắn không có một chút dừng lại, lần thứ hai tấn công lên.
Ầm ầm ầm...
Tiếng oanh kích liên tiếp truyền đến, toàn bộ đáy biển như nhấc lên sóng to gió lớn, tảng lớn tảng lớn hải sa bốc lên, đại địa cấp tốc rạn nứt, giống như ngày tận thế tới.
Thời gian trong chớp mắt, Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Thiên Nhãn Pháp Vương đã giao thủ hơn mười chiêu, dĩ nhiên thế lực ngang nhau.
- Hừ, tu vi của ngươi là cao hơn ta, nhưng có thể làm sao? Bản tọa có Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp phòng ngự, ngươi ngay cả phòng ngự của bản tọa cũng không phá ra được, lại còn nói gì tới đánh giết bản tọa?
Thiên Nhãn Pháp Vương cười lạnh liên tục, đồng thời đối với thân phận của Dao Nguyệt Vũ Đế cũng không ngừng suy đoán? Tu vi như thế, đã bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, nhóm cường giả này, trên đại lục ngoại trừ chưởng giáo của bảy đại tông môn, cùng với lãnh tụ của một ít thế lực lớn, căn bản cực kỳ ít a.
Người này là ai?
Vốn, Thiên Nhãn Pháp Vương còn suy đoán, đối phương có thể sẽ là Hắc Long cung cung chủ, chỉ là rất nhanh liền bị hắn phủ định, nếu như là Hắc Long cung chủ, căn bản không cần giấu đầu lòi đuôi, Hắc Long cung cùng Chấp Pháp điện cừu hận, mọi người rõ ràng trong lòng, ở chốn không người này, căn bản không cần ẩn giấu thân phận của mình.
Chẳng lẽ là Đế lão nào đó của Thần Đô?
Thế nhưng Thần Đô Đế lão, hắn coi như chưa từng thấy, đại thể cũng có nghe nói, người này cũng không giống.
Vậy đối phương đến cùng là ai?
Trong lòng Thiên Nhãn Pháp Vương không ngừng suy đoán, buồn bực đến cực điểm.
Đối diện, Dao Nguyệt Vũ Đế thấy mình mấy lần không phá ra được Thiên Nhãn Pháp Vương phòng ngự, trong lòng cũng khá phiền muộn.
- Tiêu Dao, Thiên phẩm Long Ma Khải Giáp trên người người này, phòng ngự quá mức kinh người, trừ khi ta sử dụng tới Kiểu Nguyệt Võ Hồn, lấy ra Thần Âm Cầm mới có thể trọng thương...
Nàng ánh mắt lập loè, truyền âm cho Diệp Huyền nói.
- Không được.
Diệp Huyền quả quyết nói:
- Hiện tại người Chấp Pháp điện không biết ngươi còn sống, hoặc là nói, bọn họ căn bản không có suy nghĩ tới trên người ngươi. Năm đó thời điểm ngươi ở Hắc Long cung, cũng không cùng Chấp Pháp điện phát sinh giao thủ chính diện, mà là ở phía sau ngăn cản cường giả Hải tộc, cho nên đối phương hoài nghi đến trên người ngươi còn cần một ít thời gian, nhưng nếu ngươi sử dụng tới Kiểu Nguyệt Võ Hồn, lấy ra Thần Âm Cầm, như vậy ngớ ngẩn cũng biết ngươi là Dao Nguyệt Vũ Đế.
- Chúng ta chỉ cần giết Thiên Nhãn Pháp Vương này, không phải được sao? Đến thời điểm hắn vừa chết, lại có ai biết là ta đã hạ thủ.
- Vẫn quá mạo hiểm.
Diệp Huyền ở trong bóng tối lắc đầu nói:
- Lần này Chấp Pháp điện phái ra Thiên Nhãn Pháp Vương đến, khẳng định đã sớm chuẩn bị, ta hoài nghi mỗi tiếng nói cử động của hắn, đều sẽ được truyền quay lại Huyền Vực, vì lẽ đó vạn nhất ngươi bại lộ thân phận, ngươi là không có chuyện gì, nhưng Nguyệt Thần cung chỉ sợ sẽ phiền phức.
Nếu để cho người của Chấp Pháp điện biết là Dao Nguyệt Vũ Đế giết Hư Không Pháp Vương cùng Thiên Nhãn Pháp Vương, Nguyệt Thần cung tất nhiên sẽ rơi vào nguy nan, đây là Diệp Huyền không muốn nhìn thấy.
Chấp Pháp điện cùng Vô Lượng Sơn ngay cả Đông Lăng Hạ gia cũng dám diệt, không hẳn không dám diệt Nguyệt Thần cung.
- Nhưng nếu vẫn tiếp tục đánh như thế, cũng chia không ra kết quả...
- Doanh Thai, lẽ nào ngươi ngay cả ta cũng không tin sao, nếu ta dám đưa đối phương ra, tự nhiên là đã sớm chuẩn bị.
Diệp Huyền đột nhiên khẽ mỉm cười.
Bạch!
Thân hình hắn đột nhiên lao ra, nắm chặt Tài Quyết Chi Kiếm trong tay, một chiêu kiếm chém về phía Thiên Nhãn Pháp Vương.
- Chỉ bằng ngươi cũng muốn thương tổn đến ta? Hừ, bản tọa đứng để ngươi đánh cũng được.
Thiên Nhãn Pháp Vương nhìn thấy Diệp Huyền cử động, xem thường nở nụ cười, thân hình lại thật sự không né tránh chút nào, phịch một tiếng, trọng kiếm màu đen bổ vào trên người hắn, thân thể Thiên Nhãn Pháp Vương chỉ hơi loáng một cái, liền bình yên vô sự.
- Chết!
Mà tay hắn thì vồ một cái, bàn tay khủng bố vồ nát dòng nước, trực tiếp chụp vào trên mặt nạ của Diệp Huyền.
- Đi!
Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, thân hình trực tiếp lướt về phía biển sâu, thân hình của Dao Nguyệt Vũ Đế loáng một cái, cũng theo sát.
- Muốn chạy?
Thiên Nhãn Pháp Vương cười lạnh một tiếng, đuổi theo sau lưng Diệp Huyền, ngay thời điểm hắn mới vừa tiến vào một mảnh san hô, đột ngột...
Ong ong ong!
Từng tia sáng mông lung đột nhiên bắt đầu bay lên, những tia sáng này cấp tốc ngưng tụ thành một tấm bình phong, đột nhiên bao vây Thiên Nhãn Pháp Vương ở trong đó.
- Cái gì?
Thiên Nhãn Pháp Vương ngẩn ra, liền phát hiện mình bị vây ở trong một lồng ánh sáng trận pháp.
Ầm!
Hắn một chưởng vỗ ở trên lồng ánh sáng, toàn bộ lồng ánh sáng nhất thời kịch liệt lay động lên, nhưng tùy theo lại khôi phục yên tĩnh, trong lòng hắn giật nảy cả mình, đây là lồng ánh sáng gì, uy lực dĩ nhiên đáng sợ như thế?