Nhìn thấy đám người Dao Nguyệt từ trong đường nối đi ra, trên mặt lão giả cùng cô gái kia lập tức lộ ra một tia ngạc nhiên, chợt dừng ra tay, đường nối lập tức khép kín.
- Dao Nguyệt Vũ Đế, Hám Bác, trong Phong Giới đại trận kia đến cùng xảy ra tình hình gì?
Lão giả cùng nữ tử kinh ngạc nhìn Diệp Huyền cùng Kim Lân rõ ràng từ ngoại giới mà đến, quay về Dao Nguyệt Vũ Đế cùng Dạ Vũ Vũ Đế cau mày nói.
Bọn họ ở trong Phong Giới đại trận, là căn bản không cảm giác được trong Phong Giới đại trận đến tột cùng phát sinh cái gì, bởi vậy bọn hắn hôm nay, vẫn là đầu óc mơ hồ.
Mà khi bọn họ nhìn thấy U Minh Vũ Đế bên người Diệp Huyền, ánh mắt của hai người đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng ác liệt, thả ra một luồng sát cơ khủng bố.
Điều này làm cho Diệp Huyền có loại cảm giác, phảng phất như đối mặt mình, là một con mãnh thú đến từ hồng hoang viễn cổ, mà không phải một lão giả.
Có điều lão giả này, so với Dạ Vũ Vũ Đế thì trầm ổn hơn rất nhiều, tuy kinh ngạc, nhưng vẫn chưa có bất kỳ cử động, mà nhìn về phía Dao Nguyệt cùng Dạ Vũ.
Dạ Vũ Vũ Đế đem chuyện lúc trước đầu đuôi nói ra, tuy hắn đối với Diệp Huyền rất có địch ý, nhưng ở thời điểm miêu tả, thật không có bất kỳ thêm mắm dặm muối cùng dây dưa dài dòng.
- Ngươi là nói, khi các ngươi nhảy vào Phong Giới đại trận, phát hiện Chấp Pháp điện Hư Không Pháp Vương, Thiên Hải Thành Ngạo Thiên Vũ Đế, còn có Hải tộc U Minh Vũ Đế đang đuổi giết hai người bọn họ? Sau đó ở dưới Dao Nguyệt Vũ Đế trợ giúp, Hư Không Pháp Vương cùng Ngạo Thiên Vũ Đế vẫn lạc, U Minh Vũ Đế bị người này nô dịch?
Ánh mắt lão giả lóe lên, nhìn chằm chằm Diệp Huyền cùng Kim Lân.
- Vâng cung chủ, thuộc hạ vốn hoài nghi hai người này có phải là gian tế do Hải tộc phái tới, cố ý làm ra như, muốn triệt để tuyệt diệt Hắc Long cung ta vậy không, thế nhưng Dao Nguyệt tiền bối nói... Người này là nam nhân của nàng... Đến Vô Tận Hải là cứu nàng, vì lẽ đó...
- Nam nhân của Dao Nguyệt Vũ Đế?
Lão giả đột nhiên sâu sắc nhìn về phía Diệp Huyền, nguyên bản trên mặt nghiêm nghị cùng nghi hoặc, lúc này lại bỗng dưng phóng ra vẻ tươi cười, chợt ở dưới con mắt mọi người, hắn dĩ nhiên quay về Diệp Huyền thi lễ một cái.
- Cung chủ ngươi đây là?
- Gia gia!
- Cung chủ đại nhân!
Dạ Vũ Vũ Đế, Hắc y nữ tử, còn có rất nhiều Vũ Đế cùng Vũ Hoàng ở đây đều lấy làm kinh hãi.
Hắc y lão giả này, chính là Hắc Long cung đương đại cung chủ, Hắc Long Vũ Đế.
Lấy thân phận của hắn, khắp thiên hạ người có thể chịu hắn cúi đầu hầu như không có.
- Lão hủ Mặc Thiên Thu, Hắc Long cung cung chủ, đa tạ hai vị đến đây giải cứu Hắc Long cung ta, Mặc Thiên Thu ta kính xin hai vị nhận lão hủ cúi đầu.
- Mấy người các ngươi, còn không theo lão hủ bái tạ ân nhân của Hắc Long cung ta?
Lão giả khom lưng, nhìn Dạ Vũ Vũ Đế, Hắc y nữ tử cùng với hết thảy cường giả Hắc Long cung ở đây, lớn tiếng quát lên.
Dạ Vũ Vũ Đế cùng Hắc y nữ tử biểu hiện chấn động, liền hộ tống lão giả kia cùng bái xuống.
- Hừm, lão gia hỏa này vẫn có chút nhân tình, không giống tiểu từ vừa nãy kia, thái độ quá không được, để Kim gia ta rất tức giận.
Kim Lân nhìn thấy cử động của hắc y lão giả, lúc này mới hài lòng gật gù, oán niệm trong giọng nói cũng giảm rất nhiều.
Một bên Diệp Huyền lại nhíu nhíu, những người khác bái còn tốt, nhưng Hắc Long cung cung chủ Mặc Thiên Thu, vừa nhìn chí ít mấy trăm tuổi, để hắn bái mình, chuyện này quả là muốn giảm thọ.
- Các hạ không cần đa lễ, thiếu gia ta lần này đến Vô Tận Hải, là vì cứu Dao Nguyệt Vũ Đế, còn Hắc Long cung ngươi, chỉ là tiện tay mà thôi.
Diệp Huyền lập tức đỡ lão giả nói.
- Mặc kệ các hạ đến đây mục đích là gì, nhưng ngươi cùng Dao Nguyệt Vũ Đế, đối với Hắc Long cung ta ơn trọng như núi, cái cúi đầu này, lão hủ tuyệt đối không thể bớt.
Thân thể của Hắc Long cung chủ lần thứ hai cúi đi, lực lượng đáng sợ đó, càng để Diệp Huyền căn bản không đỡ được, chỉ có thể nhận hắn cúi đầu.
- Tu vi thật đáng sợ.
Diệp Huyền âm thầm hoảng sợ, lão giả này nhìn như gần đất xa trời, nhưng luận tu vi, tuyệt không kém Dao Nguyệt Vũ Đế, chí ít cũng là cửu giai tam trọng đỉnh phong.
Có điều cũng phải, đường đường Hắc Long cung cung chủ, lãnh tụ thế lực lớn kinh sợ Vô Tận Hải mấy chục ngàn năm.
Nếu như tu vi quá thấp, vậy căn bản không thể, cũng không đến nỗi để Hải tộc mấy chục ngàn năm không cách nào công phá phòng tuyến, ngược lại cần liên thủ với Huyền Vực Thánh Thành.
Mà khi biết lúc trước Dạ Vũ Vũ Đế đắc tội Diệp Huyền cùng Kim Lân, Hắc Long cung chủ càng nộ quát một tiếng, nói:
- Dạ Vũ, ngươi còn không nói xin lỗi hai vị ân nhân cho ta?
- Cung chủ!
Vẻ mặt Dạ Vũ phiền muộn.
- Ta đến cùng đã làm sai điều gì, hắn một Vũ Đế nhất trọng, lại còn nói nô dịch U Minh Vũ Đế, ta hoài nghi không phải rất bình thường sao? Hơn nữa ta xưa nay chưa từng nghe nói Dao Nguyệt tiền bối còn có nam nhân.
- Hừ.
Hắc y lão giả hừ lạnh một tiếng, một luồng uy thế khủng bố chấn động ở trên người Dạ Vũ Vũ Đế, chấn hắn đến mức liên tiếp lui về phía sau.
- Đó là ngươi không nghe nói mà thôi, nam nhân của Nguyệt Thần cung Dao Nguyệt Vũ Đế, là thiên tài tuyệt thế danh chấn toàn bộ Thiên Huyền đại lục, ngươi từ nhỏ sinh ra ở Vô Tận Hải, chưa bao giờ đi ra ngoài, lại biết cái gì chứ.
- Gia gia, ngươi nói người này là...
Một bên vẻ mặt Hắc y nữ tử giật mình, hiển nhiên là nghĩ tới điều gì, con mắt khí khái anh hùng thẳng tắp nhìn chằm chằm Diệp Huyền, như muốn nhìn thấu cả người hắn.
- Không sai, ngoại trừ Huyền Vực đại danh đỉnh đỉnh Tiêu Diêu Hồn Hoàng Diệp Tiêu Dao ra, lại có ai có thể phá tan Phong Giới đại trận do mấy Trận Pháp đại sư cửu giai liên thủ bố trí, có thể nô dịch Hải tộc U Minh Vũ Đế?
Hắc Long cung dù sao địa vực hẻo lánh, biết tên tuổi Diệp Huyền kiếp trước cũng không nhiều, vì lẽ đó vẫn không có ở trong đám người gợi ra bao nhiêu náo động lớn, vẻn vẹn là một ít Vũ Đế ở trăm năm trước nghe nói qua Diệp Huyền, từng cái từng cái mặt lộ vẻ khiếp sợ, hiếu kỳ không ngớt.
- Nhưng mà cung chủ, người này rõ ràng rất trẻ tuổi, xem tuổi tác tối đa hơn hai mươi tuổi, làm sao có khả năng sẽ là Tiêu Diêu Hồn Hoàng!
Dạ Vũ Vũ Đế vẫn chưa tin:
- Huống chi, coi như người này đúng là Tiêu Diêu Hồn Hoàng, tu vi mới nhất trọng đỉnh phong, liền có thể nô dịch Hải tộc U Minh Vũ Đế, quá khó mà tin nổi a?