Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1623: Sưu Thần Thuật (1)




Vù!

Trên Hoang Cổ Chi Tâm tử quang đại thịnh, từng đạo từng đạo cấm chế thần bí lưu chuyển, tựa hồ ngăn cản linh hồn của Diệp Huyền tiến vào.

- Luyện hóa!

Diệp Huyền lợi dụng phương pháp trên Dẫn Đạo Thuật, từng chút luyện hóa cấm chế trên Hoang Cổ Chi Tâm, linh hồn từ từ hòa vào trong đó.

Diệp Huyền cảm giác linh hồn của mình, như tiếp xúc được một thế giới thần bí, trước mắt các loại áo nghĩa pháp tắc lược động, nhưng trước sau có loại cảm giác dòm ngó không rõ.

Hoang Cổ Chi Tâm này đến tột cùng là cái gì?

Mà ở thời điểm Diệp Huyền luyện hóa Hoang Cổ Chi Tâm, một bên lão giả râu tím thì cực kỳ khiếp sợ, tốc độ luyện hóa thật nhanh, lực lượng linh hồn thật mạnh mẽ, người này vừa tu luyện Dẫn Đạo Thuật phân liệt ra một đạo phân hồn, sẽ cường đại như thế, luyện hóa Hoang Cổ Chi Tâm dĩ nhiên dễ như ăn bánh?

Lão giả rất rõ ràng, tu luyện Dẫn Đạo Thuật thành công, chỉ là đại biểu Diệp Huyền nắm giữ tư cách luyện hóa Hoang Cổ Chi Tâm, nhưng tốc độ luyện hóa bao nhanh, bao lâu mới có thể hoàn toàn luyện hóa, dựa vào hoàn toàn là linh hồn Diệp Huyền phân liệt ra mạnh mẽ hay không, thiên phú đến tột cùng như thế nào.

Một phút.

Hai phút.

Sau một nén nhang, linh hồn của Diệp Huyền rốt cục hoàn toàn hòa vào trong Hoang Cổ Chi Tâm, quả cầu ánh sáng màu tím đột nhiên hào quang chói lọi, Diệp Huyền cảm giác được linh hồn của mình xuyên thấu toàn bộ Thí Luyện Tháp.

Hô!

Một đại lục mênh mông, vô tận, rộng rãi hiện ra ở trước mặt Diệp Huyền, dãy núi chập trùng, uốn lượn xoay quanh, mà ở trên đại lục mới kia, là bầu trời sao vô tận, đại lục không biết dài bao nhiêu vạn dặm, không thể nhìn thấy phần cuối.

Ở trung ương đại lục, một cung điện to lớn hiện ra, rộng rãi khổng lồ, như một viên kim cương tô điểm ở trên đại địa.

Mà cung điện này, chính là cung điện mà Diệp Huyền cùng lão giả râu tím ở.

Đây chính là thế giới trong Hoang Thiên Tháp sao? Trong cơ thể một Huyền bảo tại sao lại có thế giới bát ngát như thế? Trong lòng Diệp Huyền căn bản là không có cách tưởng tượng.

- Hiện tại ngươi nhận biết được thế giới, chính là thế giới trong Hoang Thiên Tháp, Hoang Thiên Tháp, chính là một bảo vật chí cường của chủ nhân trước người, ngươi bây giờ, vẻn vẹn chỉ có thể nhận biết được Hoang Thiên Tháp, nhưng không cách nào điều khiển Hoang Thiên Tháp.

Thanh âm của lão giả râu tím ở bên tai Diệp Huyền vang vọng.

- Muốn chân chính điều khiển Hoang Thiên Tháp, ngươi ít nhất cũng phải bước vào Thánh cảnh, bằng không lấy lực lượng linh hồn của ngươi, căn bản là không có cách thôi thúc uy năng của Hoang Thiên Tháp.

Trong lòng Diệp Huyền cả kinh, liền nói:

- Tiền bối, cõi đời này thật sự có Thánh cảnh tồn tại?

- Thánh cảnh tự nhiên tồn tại, chỉ có điều vị trí đại lục của ngươi, trong thiên địa tựa hồ đã xảy ra một loại dị biến nào đó, làm cho độ khó bước vào Thánh cảnh trở nên vô hạn phóng to.

- Cái dị biến gì?

Diệp Huyền liền hỏi, tựa hồ hắn mơ hồ tiếp xúc được nguyên nhân ở sau viễn cổ, vì sao cường giả Thánh cảnh trong truyền thuyết vẫn chưa từng xuất hiện.

- Cái này lão phu liền không biết.

Lão giả râu tím lắc đầu nói:

- Viễn cổ đại chiến, chủ nhân vẫn lạc, lão phu cũng bị thương nặng, tàn hồn chỉ có thể sống tạm ở trong Hoang Thiên Tháp, thay chủ nhân lựa chọn đệ tử, vì lẽ đó chỉ có thể mơ hồ cảm giác được thế giới của ngươi tựa hồ có một ít dị biến, nhưng cụ thể phát sinh cái gì, bởi vì chưa từng tự thể nghiệm, vì lẽ đó không cách nào nói rõ.

- Chủ nhân truyền thừa tất cả đều ở trong Hoang Thiên Tháp, nhưng hiện tại tu vi của ngươi quá yếu, chỉ có chờ ngươi bước vào Thánh cảnh, ý chí hóa Thánh, mới có thể chân chính nắm giữ truyền thừa của chủ nhân, bắt đầu tu luyện, có điều trước lúc này, có một môn tuyệt học ngươi có thể đi đầu nắm giữ.

Lão giả râu tím nói xong, trong con ngươi đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng vô hình tiến vào đầu óc của Diệp Huyền, trong đầu Diệp Huyền lập tức hiện ra một bí pháp rộng rãi đại khí.

- Ngưng Chân Bí Thuật!

Diệp Huyền qua loa nhìn xem, không khỏi âm thầm hoảng sợ, bí thuật này có thể ngưng luyện Huyền Nguyên, ngưng luyện ra một lực lượng vượt lên bản thân võ giả.

Nói cách khác, hiện tại mặc dù Diệp Huyền mới bát giai tam trọng đỉnh phong, nhưng chỉ cần luyện thành Ngưng Chân Bí Thuật, liền có thể ngưng tụ lực lượng trong cơ thể mình thành lực lượng của Cửu Thiên Vũ Đế.

Nhìn bề ngoài, bí thuật này không hẳn mạnh mẽ đến đâu, bởi vì hiện tại Diệp Huyền có thể đánh giết Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong.

Nhưng chính bởi vì hiện tại Diệp Huyền dùng lực lượng Vũ Hoàng của bản thân, liền có thể đánh giết Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, một khi ngưng luyện ra lực lượng Vũ Đế, lại sẽ đạt tới mức độ nào?

Chẳng phải ngay cả Vũ Đế nhị trọng, cũng có thể trọng thương? Thậm chí đánh giết sao?

Hơn nữa càng làm cho Diệp Huyền kinh hỉ là, Ngưng Chân Bí Thuật này dĩ nhiên là ở trên cơ sở của Dẫn Đạo Thuật tiến hành diễn biến.

Nói cách khác Diệp Huyền đã nắm giữ Dẫn Đạo Thuật, chỉ cần ở trên cơ sở vốn có tiến hành thay đổi, liền có thể sử dụng Ngưng Chân Bí Thuật, không cần phải tu luyện từ đầu.

- Tiền bối, hiện tại ta phải làm sao mới có thể rời Hoang Thiên Tháp?

Lúc này Diệp Huyền không có nhiều thời gian lo lắng như vậy, tâm tư của hắn, còn ở trên thân đám người Hoàng Phủ Tú Minh.

- Nếu ngươi thông qua chủ nhân sát hạch, liền xem như là đệ tử của chủ nhân, ngươi không cần gọi ta tiền bối, lão phu bí danh Tử Khấu Tôn giả, ngươi có thể xưng ta Tử Khấu.

Lão giả râu tím lạnh nhạt nói:

- Còn đi ra ngoài, chỉ cần ý niệm của ngươi khống chế Hoang Thiên Tháp, liền có thể hòa Hoang Thiên Tháp vào trong cơ thể.

Ý niệm khống chế?

Tâm thần của Diệp Huyền hơi động.

Lam Quang học viện.

Một toà bảo tháp cao vót đứng lặng ở trong thiên địa, chính là Thí Luyện Tháp sừng sững ngàn năm ở trong học viện.

Giờ khắc này...

Ầm ầm ầm!

Bảo tháp sừng sững ngàn năm kia, đột nhiên lay động lên, một luồng khí tức từ bên trong tản mát ra.

- Xảy ra chuyện gì?

- Kia không phải Lam Quang học viện Thí Luyện Tháp sao?

- Phát sinh cái gì?

Một màn bất thình lình, lập tức khiến cho toàn bộ Lam Quang học viện, thậm chí võ giả trong Lam Quang Thành đều kinh hãi ngẩng đầu, nhìn chăm chú về phía tháp cao lay động kia.

Ở vị trí cấm địa của Lam Quang học viện, một tên Vũ Hoàng trưởng lão Vô Lượng Sơn của bí mật giám sát, cũng kinh ngạc nhìn tình cảnh cách đó không xa.

Chỉ thấy Thí Luyện Tháp cao tới trăm trượng kia, ở dưới mọi người nhìn kỹ, lại kịch liệt nhỏ đi, cuối cùng biến mất không còn tăm hơi ở trong học viện.