Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1577: Hư Mạc Võ Hồn




Ở dưới Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế vây giết, trong lòng Tử Đao Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, chỉ có thể liên tiếp chống đỡ.

Nếu như giờ phút này hắn ở trạng thái toàn thịnh, tự nhiên không sợ hai yêu vây giết, chỉ cần hắn muốn chạy trốn, cường giả cùng cấp bậc muốn giết hắn là không thể, nhưng hôm nay tu vi của hắn chỉ còn dư lại hai phần ba, cộng thêm hai đại Yêu Đế vây giết, ngay lập tức liền rơi vào nguy cơ.

Vô số ánh chớp lan tràn, phong tỏa lại hết thảy hư không quanh người hắn, mà Thiên Mãng Yêu Đế thì không ngừng sử dụng tới thiên phú thần thông của mình, từng cột sáng màu trắng điên cuồng quét ngang, một khi quét trúng Tử Đao Vũ Đế, thì sẽ ở trên người đối phương lưu lại một vết thương.

- Đáng chết.

Song phương trong nháy mắt giao thủ hơn mười chiêu, Tử Đao Vũ Đế đã vô cùng chật vật, cả người cháy đen, cũng may Huyền Nguyên trong cơ thể hắn tuy giảm xuống, nhưng phòng ngự vẫn còn, còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

- Tử Đao Vũ Đế, hôm nay chính là giờ chết của ngươi.

Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế càng đánh càng hăng, khí thế trên người không ngừng kéo lên, trong lúc phất tay, lực lượng vô cùng to lớn quanh quẩn, mỗi một kích đều chấn động hư không, hủy thiên diệt địa.

Đây chính là thực lực đáng sợ của Yêu Đế cùng Vũ Đế nhị trọng sao?

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh thôi thúc trận pháp, đồng thời cũng bí mật quan sát chiến đấu, Tất Lôi Yêu Đế, Thiên Mãng Yêu Đế, cùng với Tử Đao Vũ Đế triển lộ ra thực lực đáng sợ, khiến cho bọn họ đều biến sắc, trong lòng kinh ngạc.

Cùng là Cửu Thiên Vũ Đế, chí cao vô thượng, nhưng nhất trọng cùng nhị trọng trong lúc đó, chênh lệch dĩ nhiên đáng sợ như thế, tuy không có ở giữa chiến trường, nhưng Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh rất rõ ràng, lấy tu vi của bọn họ nếu gia nhập chiến đấu, e là vừa đối mặt cũng chưa chắc có thể đỡ lấy.

Mà cảm ngộ lực lượng không gian cùng quy tắc trong thiên địa, tu vi của Huyết Kiếm Vũ Đế đã đạt đến cửu giai nhất trọng đỉnh phong, khoảng cách cửu giai nhị trọng chỉ xa một bước, tâm tư cũng hoàn toàn dung nhập vào đó, lĩnh ngộ đối với cửu giai nhị trọng càng thêm rõ ràng.

- Trên đời này cường giả muốn giết lão phu vô số kể, lão phu sao lại chết ở chỗ này?

Dưới luân phiên giao thủ, Tử Đao Vũ Đế càng khó chống đỡ được, hắn đột nhiên gầm lên giận dữ, một luồng khí tức Võ Hồn khủng bố từ trên người hắn phóng thích ra.

Coong coong coong coong vù...

Tám đạo tinh hoàn lấp loé, trong đó có bảy đạo là màu bạc cực hạn, còn có một đạo dĩ nhiên là màu vàng cực hạn, không có một đạo là tinh hoàn phổ thông, mà hiện lên ở trên đỉnh đầu Tử Đao Vũ Đế, là một đoàn hư ảnh màu đen, hư ảnh này không ngừng cuồn cuộn, phảng phất như màn trời, bao phủ về hư không bốn phía, hắc mang mông lung bao phủ lại xung quanh mấy dặm dặm.

- Hư Mạc Võ Hồn, rốt cục xuất hiện sao?

Cách đó không xa, ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên co rụt lại.

Năm đó Tử Đao Vũ Đế có thể ở dưới rất nhiều cường giả của Thánh Thành đuổi giết chạy ra Huyền Vực, chính là bởi vì Hư Mạc Võ Hồn.

Màn trời vừa xuất hiện, Tử Đao Vũ Đế nguyên bản ở vào trong vòng vây của Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế, thân hình đột nhiên lóe lên, dĩ nhiên biến mất không còn tăm hơi, để công kích của Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế vô dụng.

Vẻ mặt của Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế ngưng lại, sự tình bọn hắn lo lắng rốt cục phát sinh.

Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế cực kỳ đáng sợ, có thể hình thành một màn trời to lớn, mà thân hình của hắn thì có thể hoàn toàn hòa vào màn trời, hóa thành một phần của màn trời.

Loại năng lực này có chút tương tự thân dung hư không của cường giả cửu giai tam trọng.

Nói cách khác, Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế muốn đánh giết Tử Đao Vũ Đế, nhất định phải ở trong màn trời tìm ra vị trí chân thân của Tử Đao Vũ Đế, đây cơ hồ là một sự tình không thể hoàn thành.

Mà lúc hai yêu ngưng thần, sau khi thân hình của Tử Đao Vũ Đế biến mất, trong phút chốc liền xuất hiện ở phía sau Tất Lôi Yêu Đế, một đao chém qua, tốc độ nhanh chóng, khiến người ta căn bản phản ứng không kịp nữa.

Tất Lôi Yêu Đế cảm nhận được phía sau dị dạng, vội vàng trở tay một trảo, một tiếng vang ầm ầm, đao khí đáng sợ ngang dọc mà ra, thân thể cao lớn hắn không khỏi bay ngược.

May mắn chính là tu vi của Tử Đao Vũ Đế có tổn hại, tuy Tất Lôi Yêu Đế vội vàng ứng đối, nhưng hắn vẫn không bị thương.

Nhưng mà không chờ hắn phục hồi tinh thần lại, thân hình của Tử Đao Vũ Đế đã lần nữa biến mất ở trong màn trời, sau đó bỗng dưng lần thứ hai xuất hiện ở phía sau Tất Lôi Yêu Đế, một đao bổ về phía hậu tâm của Tất Lôi Yêu Đế.

Nhanh, quá nhanh.

Loại năng lực bỗng dưng lấp loé này như không gian di động, coi như Tất Lôi Yêu Đế phản ứng nhanh hơn nữa, cũng khó có thể chống đỡ.

Ầm!

Thời khắc mấu chốt, một cột sáng màu trắng đột ngột xuất hiện, quét về phía Tử Đao Vũ Đế, bức hắn lần thứ hai hòa vào màn trời, hóa giải nguy cơ cho Tất Lôi Yêu Đế.

Nhưng chỉ cần không thể phá tan Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế, tìm ra vị trí chân thân của hắn, Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế cũng chỉ có thể mệt mỏi ứng phó.

Trong đó ánh chớp trên người Tất Lôi Yêu Đế điên cuồng lóng lánh, toàn bộ bầu trời đều hóa thành hải dương sấm sét, kể cả Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế cũng bao vây trong đó, mà Thiên Mãng Yêu Đế cũng rống giận, lực lượng vô hình bao phủ xung quanh mấy dặm, điên cuồng tiến hành áp bức, nỗ lực bức bách chân thân của Tử Đao Vũ Đế xuất hiện.

Đáng tiếc chính là, công kích phạm vi lớn như thế, căn bản không có cách mang đến thương tổn cho Tử Đao Vũ Đế, nhiều nhất chỉ có thể bảo đảm bọn hắn ở dưới Tử Đao Vũ Đế đánh lén có thể tự vệ, đồng thời nhốt lại không gian chạy trốn của Tử Đao Vũ Đế.

- Huyền Diệp, hiện tại dựa cả vào ngươi.

Làm xong tất cả những thứ này, Tất Lôi Yêu Đế cùng Thiên Mãng Yêu Đế đều liếc nhìn Diệp Huyền.

Ở trong kế hoạch của Diệp Huyền, một khi Tử Đao Vũ Đế sử dụng Võ Hồn, Diệp Huyền liền phụ trách phá tan Hư Mạc Võ Hồn của Tử Đao Vũ Đế.

Cảm nhận được ánh mắt của hai yêu, trong lòng Diệp Huyền cười nhạt, hơi suy nghĩ, đỉnh đầu đột nhiên lướt ra một người mặc áo giáp màu đen, tay cầm chiến đao, một đao chém ở trên Hư Mạc Võ Hồn mà Tử Đao Vũ Đế thả ra.