Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1557: Cự phách giáng lâm (1)




Ầm!

Cả người Trác Nhất Phàm trải rộng sợi tơ màu đen, dù lúc trước cùng Diệp Huyền chiến đấu bị thương nặng, nhưng ở dưới dược hiệu của Phong Ma đan, thực lực cả người không giảm xuống bao nhiêu, chiến đao ác liệt điên cuồng oanh kích ở trên trận pháp trước người Hoàng Phủ Tú Minh.

Mà một bên khác, Trường Phong Vũ Đế cũng cầm trường kiếm màu xanh, vô số lưỡi kiếm như cá bơi, lần lượt va chạm trận pháp bảo vệ, mỗi đánh xuống một đòn, trên trận pháp tất nhiên sẽ dập dờn ra vô số gợn sóng.

Toàn bộ vòng bảo vệ ở dưới hai người công kích không ngừng lay động, tựa như lúc nào cũng có thể vỡ vụn ra.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi không cần chống lại, ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, chỉ cần ngươi đầu hàng chịu thua, lão phu còn có thể lưu ngươi một mạng.

Giữa bầu trời, Trường Phong Vũ Đế cười lạnh nói.

Trung ương trận pháp, ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh lạnh lùng, nhìn vòng bảo vệ trận pháp lảo đà lảo đảo, ánh mắt băng hàn nói:

- Trường Phong Vũ Đế, ngươi là đang nằm mơ sao!

Ánh mắt của Trường Phong Vũ Đế trầm xuống, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi hà tất ngu xuẩn mất khôn, Diệp Huyền kia cùng ngươi là quan hệ gì, đáng giá để ngươi vì hắn bán mạng như vậy, lão phu hứa hẹn, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, đồng thời nói ra lai lịch của Diệp Huyền kia, lão phu có thể bảo đảm chắc chắn sẽ không giết ngươi.

Hoàng Phủ Tú Minh xem thường nhìn Trường Phong Vũ Đế, ánh mắt kia phảng phất như nhìn một ngu si, không có trả lời, chỉ toàn lực vận chuyển trận pháp.

- Trường Phong Vũ Đế, cùng hắn nói nhảm nhiều như vậy làm gì, phá trận pháp của hắn, lão phu muốn ngàn đao bầm thây hắn.

Ánh mắt của Trác Nhất Phàm tàn nhẫn, âm lạnh gào thét.

Diệp Huyền giết Đấu Vũ Hội ba Đại hộ pháp, càng khiến linh hồn hắn trọng thương, Trác Nhất Phàm đã không dám dự liệu tin tức truyền tới trong tai Cừu hội phó, mình sẽ đối mặt trừng phạt ra sao, lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, là phải bắt ba người Diệp Huyền, điên cuồng dằn vặt chí tử, mới có thể giải mối hận trong lòng hắn.

Rầm rầm rầm!

Nhìn thấy Hoàng Phủ Tú Minh không hề có một chút ý nghĩ đầu hàng, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế tiến công càng thêm điên cuồng, hai người cật lực thôi thúc Võ Hồn, giống như bị điên tiến công.

Răng rắc!

Ở dưới hai người điên cuồng tiến công, trận pháp trước không ngừng lay động rốt cục lộ ra một lỗ thủng.

- Không tốt.

Hoàng Phủ Tú Minh hoàn toàn biến sắc, hai tay cấp tốc nặn ra từng đạo từng đạo thủ quyết, bù đắp lỗ thủng.

- Hả? Tốc độ chữa trị thật nhanh, trận pháp chết tiệt này đến tột cùng là nơi nào đến?

Sắc mặt của Trường Phong Vũ Đế tái xanh, vừa nãy hắn cùng Trác Nhất Phàm truy sát Hoàng Phủ Tú Minh, rốt cục ở trên nửa đường chận được, song phương cấp tốc bạo phát giao thủ.

Tuy Hoàng Phủ Tú Minh ở những ngày qua thực lực tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn không phải đối thủ của Trác Nhất Phàm liên thủ với Trường Phong Vũ Đế, không lâu lắm liền chịu một chút thương tích.

Mắt thấy hai người bọn họ muốn đánh giết Hoàng Phủ Tú Minh, Hoàng Phủ Tú Minh lại đột nhiên ở trong khe núi này bày xuống vô số trận bàn, cấp tốc hình thành một đại trận.

Chính là đại trận này, ngăn cản hai người bọn họ thời gian lâu như vậy.

- Hừ, ta không tin chỉ là một trận pháp, có thể ngăn cản chúng ta bao lâu!

Khuôn mặt của Trác Nhất Phàm dữ tợn, tốc độ tiến công càng nhanh hơn, chiến đao màu đen như ngọn núi kéo dài không dứt, không ngừng oanh kích ở trên trận pháp, đánh đến toàn bộ trận pháp cấp tốc lay động, bất cứ lúc nào cũng có thể tan vỡ.

Trong trận pháp, sắc mặt của Hoàng Phủ Tú Minh tái nhợt, âm thầm lo lắng.

- Sư tôn cho ta Ma La Nguyên Thiết trận bàn tuy có thể rất nhanh bày trận, thế nhưng không có cách nào tạo thành trận pháp cửu giai mạnh mẽ, tiếp tục như thế, e là kiên trì không được bao lâu.

Nhanh chóng bố trí trận pháp dù sao năng lực có hạn, không cách nào làm được bố trí ra đại trận chân chính.

Hơn nữa trận pháp vừa mới phá tan một lỗ thủng, tuy hắn đúng lúc bù đắp, nhưng sức phòng ngự của trận pháp cũng đã lần thứ hai có yếu bớt.

Ầm ầm!

Rốt cục, sau khi lại kiên trì mười mấy hô hấp, trận pháp trước người Hoàng Phủ Tú Minh rốt cục hoàn toàn phá nát.

- Xem ngươi còn dám lại cuồng ngạo hay không.

Khuôn mặt của Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế dữ tợn, cười gằn đánh về phía Hoàng Phủ Tú Minh, chiến đao màu đen cùng trường kiếm màu xanh một trước một sau, lấy hai phương hướng khác nhau, triệt để phong tỏa đường lui của Hoàng Phủ Tú Minh.

- Muốn giết ta, vậy thì xem xem các ngươi có năng lực này hay không.

Trong tay Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc xuất hiện một viên đan dược màu đỏ thẫm, ánh mắt của hắn lộ ra một tia kiên quyết, vừa mới chuẩn bị nuốt vào...

- Hô!

Đột ngột, một trận gió nhẹ thổi qua núi rừng, một bóng người không biết lúc nào đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Trường Phong Vũ Đế, xèo, tia sét sáng lên, phù một tiếng, trực tiếp chém ở sau lưng Trường Phong Vũ Đế.

Trường Phong Vũ Đế ở trong nháy mắt bóng người kia xuất hiện, cả người nổi da gà, một cảm giác nguy hiểm nồng nặc ở đầu óc của hắn hiện lên, thời khắc mấu chốt, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lợi kiếm nguyên bản đâm về phía Hoàng Phủ Tú Minh cấp tốc xoay người lại, bổ vào ánh chớp chém ở trên lưng mình.

Oanh ca!

Huyền Nguyên nổ tung, kình khí tung toé, Trường Phong Vũ Đế xì xì phun ra một ngụm máu tươi, cả người chật vật bay ra ngoài, áo bào trên lưng hắn triệt để nát tan, lộ ra một nội giáp, trên nội giáp bị vẽ ra một vết rách nhỏ bé, cháy đen.

Nhưng chính nhờ nội giáp này, làm cho hắn kiếm trở về một mạng.

- Không hổ là Vô Lượng Sơn Nguyên Lão, trên người bảo vật cũng thật không ít.

Bóng người kia hiện lên ở giữa không trung, khóe miệng mỉm cười, cầm trong tay một thanh trọng kiếm màu đen.

Mà một bên khác, Hoàng Phủ Tú Minh không có Trường Phong Vũ Đế giáp công, cũng cấp tốc phản ứng lại, đấm ra một quyền, ngăn trở Trác Nhất Phàm tiến công, lướt ra khỏi vòng vây.

- Là ngươi, Diệp Huyền, ngươi làm sao sẽ xuất hiện ở đây?

Trường Phong Vũ Đế nhìn thấy người đến, sắc mặt nhất thời đại biến, mà Trác Nhất Phàm cũng dừng lại tiến công với Hoàng Phủ Tú Minh, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Dựa theo kế hoạch, Diệp Huyền hẳn là bị Sinh Tử Điện Minh Hỏa Vũ Đế nhìn chằm chằm, làm sao sẽ xuất hiện ở đây?

- Minh Hỏa Vũ Đế hắn ở đâu?

Trác Nhất Phàm kinh nộ nói, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía, nhưng căn bản không cảm ứng được khí tức của Minh Hỏa Vũ Đế.