Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1334: Cấm địa sinh cơ (1)




Diệp Huyền đoán không sai, Quỷ Thước Vũ Đế này trước bởi vì có việc, bởi vậy vẫn không có tiến vào Cổ Ma Chi Địa, mãi đến tận trước đây không lâu mới chạy tới Thiên Âm Cốc, lại biết tin tức Cổ Ma Chi Địa đóng cửa.

Thời điểm hắn đang chuẩn bị cướp đoạt những võ giả tiến vào Cổ Ma Chi Địa, liền cảm nhận được Vô Không sơn trang Định Không Vũ Hoàng bị giết, lúc này mới truy tìm lại, tìm được Diệp Huyền.

- Bằng vào thực lực của ta bây giờ, muốn đánh giết một tên Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong vốn là chuyện không thể nào, Cửu Thiên Vũ Đế cùng Vũ Hoàng là hai cấp độ tuyệt nhiên không giống, cho dù tu vi của ta lại đột phá một ít, cũng không làm nên chuyện gì.

Trong hăng hái bay lượn, đầu óc của Diệp Huyền cấp tốc chuyển động.

Đầu tiên hắn có thể khẳng định, mình tuyệt đối không phải đối thủ của Quỷ Thước Vũ Đế.

Lúc trước tuy hắn không có sử dụng tới Thôn Phệ Võ Hồn, Thiên Hỏa,… thế nhưng này là bởi vì hắn biết, cho dù hắn triển khai ra cũng không làm nên chuyện gì.

Quỷ Thước Vũ Đế đã bước vào cửu giai nhất trọng đỉnh phong, cùng Cửu Thiên Vũ Đế phổ thông mới vào cửu giai không giống, hắn ở phương diện lĩnh vực cùng khống chế lực lượng, đã đạt đến một mức độ vô cùng hoàn thiện.

Ở trong lĩnh vực của đối phương, Thiên Hỏa cùng Thôn Phệ Võ Hồn của mình đều sẽ bị hạn chế, hơn nữa Thôn Phệ Võ Hồn hiện nay mới Lục Tinh, tuy uy lực kinh người, nhưng dù sao cấp bậc quá thấp.

Mà Vô Tận Dung Hỏa, hiện nay còn thuộc về không trọn vẹn thể, muốn diệt Cửu Thiên Vũ Đế còn có độ khó rất lớn, một khi hai thứ này triển khai ra, kết quả không thể giết chết Quỷ Thước Vũ Đế, tin tức truyền đi, vậy hắn chỉ sợ cũng xong.

Vì lẽ đó giả như Quỷ Thước Vũ Đế chỉ là một cường giả mới vào Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền còn có ý nghĩ phản kháng, thế nhưng đối mặt một Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, hắn chỉ có thể trốn.

Thế nhưng Diệp Huyền biết, vẫn trốn căn bản không phải biện pháp gì, chỉ cần khí tức huyết mạch trên người mình vẫn tồn tại, Quỷ Thước Vũ Đế cuối cùng tất nhiên sẽ tìm được hắn.

Tuy lực lượng huyết thống kia bị Diệp Huyền đuổi ra ngoài, nhưng khí tức lưu lại, chí ít còn có thể bảo lưu thời gian nửa tháng, thời gian nửa tháng, đã đầy đủ Quỷ Thước Vũ Đế đuổi theo hắn nhiều lần.

- Phải nghĩ một biện pháp!

Trong lòng Diệp Huyền điện quang thiểm lược, ở loại bước ngoặt nguy hiểm này, đầu óc của hắn trái lại đặc biệt rõ ràng, trái tim cũng càng thêm bình tĩnh.

Vũ Hoàng phổ thông đối mặt Cửu Thiên Vũ Đế truy sát, tất nhiên sẽ một con đường chết, nhưng hắn không giống, kiếp trước hắn là Tiêu Diêu Hồn Hoàng, ở mọi phương diện đều có trình độ kinh người, Diệp Huyền không tin một Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, liền có thể làm cho mình tay chân luống cuống.

Đối kháng chính diện, là khẳng định không được.

Như vậy ngoại trừ đối kháng chính diện, chỉ có thể từ phương diện khác ra tay.

Trình độ hồn lực bát phẩm trung kỳ?

Này xác thực có thể tăng cường cho hắn thẻ đánh bạc nhất định, nhưng rất khó sửa đổi toàn bộ cục diện.

Trình độ luyện đan bát phẩm trung kỳ?

Diệp Huyền đảo qua không gian giới chỉ của mình, các loại linh dược đủ, xác thực có thể luyện chế ra một ít đan dược hiệu quả kinh người, nhưng nói có thể làm cho hắn mới bát giai nhất trọng đánh giết một Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, vẫn còn có chút không thể.

Thời khắc này, Diệp Huyền vận chuyển suy nghĩ của mình tới cực hạn, đồng thời ở thời điểm bay lượn, hắn cũng không ngừng chuyển biến phương hướng cùng quỹ tích, chế tạo cản trở nhất định cho Quỷ Thước Vũ Đế.

Chớp mắt mấy canh giờ trôi qua.

Sắc mặt của Diệp Huyền nghiêm túc, trong khoảng thời gian này hắn nghĩ tới rất nhiều biện pháp, nhưng ngoại trừ có thể làm cho hắn giãy dụa một hồi, thì từ đầu đến cuối không có tìm tới một phương pháp có thể hoàn toàn thay đổi cục diện.

Hắn hơi có chút buồn bực.

Hô!

Một trận sương mù màu đen mông lung thổi qua, Diệp Huyền ngẩng đầu lên, trong không ngừng chạy trốn, bất tri bất giác hắn đã đi tới nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc.

Thiên Âm Cốc?

Đột nhiên, như có một đạo linh quang ở đầu óc của hắn đột nhiên sáng lên, ánh mắt của Diệp Huyền sáng ngời.

- Đúng rồi, ta làm sao đã quên, nơi này là Thiên Âm Cốc, ngoại vi Thiên Âm Cốc là vị trí Vũ Vương cùng Vũ Hoàng rèn luyện, không có bao nhiêu nguy cơ trí mạng, nhưng mà nơi sâu xa, là cấm địa cực kỳ nổi danh Huyền Vực a.

Trên mặt Diệp Huyền lộ ra vẻ vui mừng, bắt lấy một tia sinh cơ xa vời.

Kiếp trước hắn đến Thiên Âm Cốc vài lần, cũng từng theo một đám cường giả Vũ Đế, tiến vào một ít hiểm cảnh ở nơi sâu xa, tự nhiên biết nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc đáng sợ.

- Quỷ Thước Vũ Đế sao, muốn giết ta, liền làm chuẩn bị vẫn lạc đi.

Trong con ngươi nổi lên một nụ cười lạnh lẽo tàn nhẫn, thân hình Diệp Huyền loáng một cái, hăng hái lao đi.

Sau lưng Diệp Huyền hơn ngàn dặm, Quỷ Thước Vũ Đế vẫn theo sát không nghỉ.

- Tiểu tử này, lại dám tiến vào nơi sâu xa của Thiên Âm Cốc, thật là không muốn sống.

Quỷ Thước Vũ Đế nhìn sương mù màu đen nồng nặc, ánh mắt âm trầm như nước, chợt cười nhạo hừ lạnh nói:

- Có điều địa phương Vũ Hoàng như ngươi cũng dám đi, lão phu thân là Cửu Thiên Vũ Đế sao lại không dám vào? Coi như gặp phải nguy hiểm, ngươi cũng sẽ ở trước mặt lão phu chết trước.

Nhận biết khí tức huyết mạch trên người Diệp Huyền, khóe miệng của Quỷ Thước Vũ Đế cười gằn, truy kích đi.

Như vậy không ngừng lần theo, sau ba ngày, Diệp Huyền rốt cục dừng lại ở trước một khe núi.

- Rốt cục đến.

Diệp Huyền thở ra một hơi, liên tục mấy ngày đào mạng, để tinh thần của hắn khá uể oải, có điều may mắn chính là, hắn rốt cục bình yên đi tới chỗ hắn mong muốn... Tuyệt Âm Động!

Ngươi có gan thì cùng đi vào, Diệp Huyền lạnh lùng liếc nhìn phía sau, thân hình lóe lên, liền biến mất ở trong huyệt động.

Vừa tiến vào hang núi này, Diệp Huyền rõ ràng cảm giác được cả người lạnh lẽo, phảng phất như đột nhiên tiến vào hầm băng, làm cả người hắn run lập cập.

Bên trong hang núi, có một sông ngầm không biết tên, dẫn tới nơi sâu xa không biết, tràn ngập toàn bộ sơn động, muốn tiếp tục tiến vào, nhất định phải đi vào trong sông.

Diệp Huyền cẩn thận từng li từng tí bước vào trong đó, cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn chân của hắn thẩm thấu lên, cả người phảng phất như trong nháy mắt đông cứng.

- Lạnh quá.

Diệp Huyền không nhịn được thở ra một hơi, thời điểm hơi nước ở trên không trung, liền ngưng kết thành băng.

- Tuyệt Âm Hà quả nhiên vẫn đáng sợ trước sau như một.